Sau một lúc ngồi trò chuyện, Ly đột nhiên tựa đầu vào vai tôi hỏi tôi tại sao lại quen và yêu cô ấy, cô ấy không tin lời nói trước đây của tôi là do ông nội cô ấy giới thiệu. Tôi khẳng định với Ly điều đó là sự thật nhưng cô ấy vẫn nhất quyết không tin và muốn nghe sự thật, vì vậy tôi đành tiết lộ cho cô ấy biết là vào đêm trước ngày nhận lớp 6, tôi đã mơ thấy các cụ báo mộng cho mình phải yêu một cô gái tên là Ly. Tôi vừa nói xong, Ly nhìn tôi và bảo rằng nếu tôi đã muốn nói thì phải nói thật, tránh nói dối, tuy nhiên tôi lại nói dối cô ấy, cô ấy bái phục tôi vì trình độ nói dối của mình, tôi nói mình mơ thấy thật, Ly không tin lời tôi và yêu cầu tôi đừng nói nữa.

Tôi hỏi Ly lý do vì sao cô ấy chấp nhận yêu mình, Ly trả lời rằng lúc đó cô ấy cũng rất ngạc nhiên khi tự dưng có người tới bắt chuyện khi vừa mới nhận lớp, còn tặng quà cho cô ấy nhiều lần mà không đòi hỏi gì cả. Cô ấy không biết tôi có ý gì nhưng mỗi lần như vậy, trong lòng cô ấy thấy vui một cách bất thường tựa như đã từng quen biết hay gặp ở đâu đó trước đây. Lâu dần, cô ấy cảm thấy thích tôi nên mới chấp nhận yêu tôi. Khi Ly kể thêm về những kỉ niệm mà tôi từng giúp cô ấy, tôi chỉ biết im lặng rồi mỉm cười (cho các bạn hỏi tại sao tôi hay cười, là vì kiếp trước, khi học lớp 6, tôi trong lớp lúc nào cũng buồn chán nên cô giáo chủ nhiệm đã nói trêu tôi rằng mặt tôi như bánh đa dấp nước. Từ đó, để tránh bị cô giáo nói nên tôi thường xuyên cười và cười đúng lúc đúng chỗ) và mỗi lần Ly khen tôi, tôi lại thấy chạnh lòng lần đó bởi vì tôi bỗng nhiên nhận ra mình của kiếp trước tồi tệ đến mức độ nào. Nhưng tôi đã gặp được cô ấy của kiếp trước để xin lỗi, mặc dù lời nói có quá muộn nhưng tốt hơn là không nói và tôi cũng không biết dạo này cô ấy sống như thế nào.


Mải suy nghĩ về những chuyện khác mà không để ý đến Ly, khi tôi nhìn sang, cô ấy đã ngủ trên vai tôi từ bao giờ mà tôi không hề hay biết. Tôi định bế Ly vào phòng Lan nhưng sợ cô ấy và Lan tỉnh dậy, vì vậy tôi đã nhẹ nhàng di chuyển người cô ấy để cô ấy nằm xuống và đặt đầu cô ấy lên đùi mình. Thấy Ly vẫn đang ngủ và lo rằng ban đêm sẽ lạnh nên tôi đã cởi áo khoác của mình, đắp lên người cô ấy (còn sàn nhà thì chắc không lạnh đâu), sau đó, tôi gạt những sợi tóc trên mặt Ly sang hai bên và ngắm nhìn cô ấy khi ngủ. Đã rất lâu rồi tôi mới có cơ hội nhìn thấy Ly ngủ ở khoảng cách gần như thế này.

Tôi bất giác mà chạm vào má của Ly, tưởng rằng cô ấy sẽ thức giấc nhưng không, cô ấy vẫn đang ngủ say. Tôi lắc đầu mỉm cười bởi vì cô ấy ngủ một cách vô tư, không một chút phòng bị nào, và còn ngủ rất ngon nữa.


- Anh không chắc anh có thể ở bên em để bảo vệ được em suốt đời trong kiếp này nhưng anh chắc chắn một điều rằng anh sẽ yêu em và khiến em hạnh phúc hơn so với kiếp trước. – Tôi nói.

Ngay lúc tôi vừa nói xong, Ly đã trở mình, khiến tôi bất ngờ và nhận ra mình đã vô thức nói thành tiếng câu vừa rồi và bất ngờ hơn là Ly đã tỉnh dậy. Tôi lo lắng không biết phải giải thích thế nào thì cô ấy đã ngồi dậy, nhìn tôi cười một cái rồi lại nằm xuống đùi tôi ngủ. Tôi đơ người một lúc bởi vì không hiểu chuyện gì xảy ra, cũng không biết giải thích hiện tượng này kiểu gì. Tôi cố nhớ lại xem kiếp trước Ly có bị như vậy không, nhưng không, trong kí ức của tôi cô ấy không hề bị vậy hoặc cũng có thể là cô ấy đã nghe thấy lời tôi nói và đang trêu tôi. Tôi đắp lại áo của mình lên người Ly và bắt đầu suy nghĩ lý do để mai giải thích với cô ấy. Sau một lúc suy nghĩ, tôi đã tìm được lý do đó là thấy câu này trong bí kíp tán gái trên mạng, nếu Ly muốn xem, tôi sẽ tìm tạm một trang chứa những câu nói tán gái và chỉnh sửa nội dung bên trong.


Với một lý do vô cùng thuyết phục, tôi tự tin khi đối mặt với câu hỏi của Ly. Trong lúc đang hài lòng với suy nghĩ của mình, Ly lại trở mình, làm tôi giật mình. Tôi nhìn xuống và thấy cô ấy vẫn đang ngủ ngon lành, tôi mới yên tâm trở lại. Một ý tưởng táo bạo và đen tối xuất hiện trong đầu tôi, tôi nở nụ cười hơi tà ác. Để chắc chắn rằng Ly không thức giấc, tôi đã chờ khoảng 5 đến 10 phút sau mới bắt đầu hành động. Tôi nhanh chóng cầm lấy điện thoại để chụp ảnh Ly đang ngủ nhưng do trời quá tối và tôi cũng không dám bật đèn pin của điện thoại nên tôi đã từ bỏ ý tưởng táo bạo và đen tối kia (tôi không phải là người thừa nước đục thả câu như các bạn nghĩ đâu nhưng tôi thích ý nghĩ của các bạn đó)



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!