Chương 1464

Tư liệu mà Dạ Thư Linh cho trước đó cũng không toàn diện, rất nhiều cái cũng đều là suy đoán, không thể kiểm chứng.

Hiện nay người duy nhất biết một số chân tướng, khả năng chỉ có bên Thiên Đình.

“Cậu Vương, trước đó con tôi bất kính với cậu, may mà cậu đại nhân đại lượng không chấp nhặt, nhà họ Sài chúng tôi vô cùng cảm kích cậu.”

Gia chủ của nhà họ Sài ở Đông Đảo = Sài Vinh cung kính nói.

Con trai ông ta = Sài Kiện đã đắc tội Vương Bác Thần mấy lần.

Về sau Sài Kiện tham gia tiệc mừng thọ của Vương Kinh Hồng, lần nữa gặp được Vương Bác Thần, mấy cường giả cung phụng đi theo, ngay cả cơ hội đánh trả cũng không có.

Sài Kiện bây giờ bị dọa không dám ra ngoài.

Vương Bác Thần không để ý, chỉ gật đầu.

“Cậu Vương, bớt đau buồn.

Nhà họ Bao cũng có người tới, Bao Đình Cẩn dẫn con trai Bao Chức tới, một người đàn ông trung niên bên cạnh là Hàn Hiên – gia chủ của nhà họ Hàn và hổ nữ của nhà họ Hàn với vẻ ngoài anh hùng = Hàn Tĩnh.

Đối tượng Bao Chức thoái hôn trước đây chính là Hàn Tĩnh này.

Tướng mạo không tệ, nhưng ăn vận kiểu tomboy, trong động tác còn mang khí tức của quần nhân.

“Anh Thần.”

Bao Chức yếu ớt gọi một tiếng, khởi sắc hơn mấy tháng trước rồi.

Lúc đó Vương Bác Thần nói với anh ta bị vận xui quấn thân, tam thế tổ còn không tin.

Về sau thì tin rồi, sau khi về nhà nửa năm không ra ngoài.

Nếu không phải lúc đầu khi Vương Bác Thần xử lý phong thủy nghiệt long của nhà họ Cổ, chuyển đổi một chút vận xui của Bao Chức, nếu không thì anh ta đã sớm chết rôi.

Cho dù như vậy cũng bị hành gần chết, suýt nữa toi đời. Vân may Bao Đình Cẩn quen biết không ít người giỏi, lúc này mới nhặt được cái mạng của Bao Chức về.

Cũng vào tang lễ của ba Vương Bác Thần, anh ta mới cưỡng chế lấy lại tinh thần, nếu không anh ta sẽ không ra ngoài.

Vương Bác Thần võ vai của tam thế tổ, tuy tam thế tổ là một người ăn chơi, nhưng con người không xấu.

“Đợi lát nữa tôi phối ít thuốc cho cậu.

Nghe thấy lời này, Bao Đình Cẩn thầm thở phào.

Mạng của con trai ông ta coi như là Vương Bác Thần nhặt về, nếu Vương Bác Thần nguyện ý ra tay thì con trai không có chuyện gì lớn.

“Vương Bác Thần, anh vẫn ổn chứ?”

Cổ Linh Linh đi chung với Cổ Hách – ba của cô ta, có điều cô ta và Hàn Tĩnh là bạn thân, vậy nên ở chung với Hàn Tĩnh và Bao Chức.

Nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi này của Vương Bác Thần, cô ta có hơi đau lòng.

“Tôi không sao, cảm ơn các người có thể tới tham gia tang lê của ba tôi.”

Vương Bác Thần cố gắng mỉm cười.

Nhưng ai cũng nhìn ra, nụ cười này của anh miễn cưỡng cỡ nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!