Chương 1463

Nguyên Văn Việt cười khổ nói: “Chúng ta có thể đối diện thẳng với cổ tộc ẩn thế, chứng tỏ chúng ta mạnh hơn trước đây rất nhiều. Tuy trước kia đối mặt với cổ tộc ẩn thế áp lực không lớn như vậy, nhưng cũng chứng minh chúng ta không có tư cách làm đối thủ của cổ tộc ẩn thế. Bây giờ khó hơn chút, nhưng cũng chứng tỏ chúng ta có tư cách, chỉ cần chúng ta đỡ được làn sóng này, cuối cùng sẽ dễ dàng hơn nhiều.”

Hồ Quốc Trụ mắng: “Cởi quần đánh rắm, rảnh rơi. Nói lời thừa thãi gì vậy.” Mọi người cũng lười để ý ông ta, mấng phu này hiểu cái cứt gì.

Người tới tham gia tang lễ của Vương Hạo, không giàu thì quý.

Vương Bác Thần cảm ơn người của các đại gia tộc, đồng thời cũng đang bày tỏ rõ, Vương Bác Thần anh quay về rồi.

“Cậu Vương, bớt đau buồn.”

Vợ chồng Vu Chiến và Giang Huệ đi tới an ủi, Vương Bác Thần gật đầu, hỏi tình trạng sức khỏe của ông cụ Vu và con gái của bọn họ.

Mấy tháng trước, Vu Chiến và Giang Huệ đến thành phố Hà Châu, mục đích là để đối phó công ty Hoa Nguyên.

Nhưng còn chưa kịp ra tay, ba và con gái của ông ta xảy ra tai nạn xe, được Vương Bác Thần cứu.

Ông cụ Vu mắng cho Vu Chiến một trận ối giời ơi, cầm gậy đánh mấy cái, Vu Chiến tự mình tới cửa xin lỗi, hai bên coi như không đánh không quen biết.

Vu Chiến chân thành nói: “Đã khỏi rồi, cậu Vương cậu là đại ân nhân của nhà họ Vu và nhà họ Giang chúng tôi, có gì cần cậu cứ việc phân phó.”

Vương Bác Thần gật đầu, lại đi qua chào hỏi với Trần Anh Minh ~ gia chủ đời này của nhà họ Trần ở Tinh Châu và Sài Vinh – gia chủ của nhà họ Sài ở Đông Đảo.

Lúc đó, ông cụ Phương của nhà họ Phương bị nhà họ Chu hại chết, Phương Viên bị Chu Cảnh bắt đi, lại suýt nữa bán cho Trần Anh Kiệt – nhị gia của nhà họ Trần.

Lần đó, Vũ Trọng Thiên mang thần chủ lệnh trấn Đông Nam Á, dọa cho cả Đông Nam Á run rẩy, ông cụ của nhà họ Trần = Trần Diệu Tổ đánh gãy chân của con trai thứ 2 Trần Anh Kiệt, dẫn Trần Anh Minh tới cửa xin lỗi, đích thân giải thích đầu đuôi sự việc mới dẹp được chuyện này.

Chỉ là Phương Viên bị ông lão thần bí mang đi, bây giờ vân không tra được bất cứ tin tức nào.

Vương Bác Thần cũng rất bất lực, hổ thẹn với chiến hữu Phương Hồng Binh.

Anh cũng lo lắng việc mất tích của Phương Viên có phải có liên quan tới Thiên Đình và cổ tộc ẩn thế không.

Mấy tháng nay, thứ tiếp xúc càng nhiều, Vương Bác Thần càng cảm thấy thế giới này tràn đầy thần bí.

Trước kia những bí cảnh mà các nước phát hiện, mọi người đều cho rằng là một số di tích thời trước gì đó, bây giờ Vương Bác Thần không cho rằng như vậy, tuy không có chứng cứ, nhưng những bí cảnh đó rất có thể có liên quan tới một đoạn lịch sử thần bí.

Chỉ là đoạn lịch sử đó, mọi người đều không dám chắc chắn, bởi vì từ trước tới nay, đoạn lịch sử đó đều bị người ta gọi là thời đại thần thoại.

Nếu thời đại thần thoại thật sự tồn tại, chuyện đó trở nên càng phức tạp.

Đặc biệt là sự xuất hiện của Tháp linh, Vương Bác Thần cảm thấy thời đại thần thoại rất có khả năng thật sự tồn tại.

Chỉ là bây giờ có rất nhiều chuyện vấn chưa thể khẳng định, không biết thời đại mà Tháp linh nói có gì khác biệt với thời đại thần thoại ghi chép trong lịch sử nước R không.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!