Thời gian trôi qua cái thai của Giai Tuệ đã được ba tháng,thời gian gần đây nàng đã chịu gặp hoàng thượng,tuy nhiên hai người vẫn có chút gượng gạo,không còn tự nhiên như trước.

Dù mang thai nhưng mọi việc trong cung nàng vẫn xử lý thật chu toàn không ai soi mói được.

Mấy lần thái hậu bóng gió có nói đến chuyện giúp nàng quản lý lục cung vì sợ nàng vất vả tuy nhiên nàng đều gạt đi khiến bà tức giận vô cùng.

Bà ta gửi thư cho mẫu gia mình là Lam gia và một số quan đại thần khác gây sức ép cho hoàng thượng ở trên triều muốn hoàng thượng mở cuộc tuyển tú để nhanh chóng lấp đầy hậu cung.

Tuy nhiên Hiên Viên Kiệt đều gạt đi khiến cho không những thái hậu mà hai cô ả Lâm gia đều sốt ruột.

Từ ngày Lâm Thục Lan được phong mỹ nhân,cô ta hàng ngày trang điểm thật chỉn chu đi dạo khắp nơi,những nơi hoàng thượng hay đi qua nhưng cô ta đều không gặp được người.

Cô ta bị mọi người trong cung xì xào bàn tán,từ ngày cô ta được phong là Lâm quý nhân mọi chi tiêu phát đúng theo phẩm cấp của một quý nhân.


Một người tiêu xài hoang phí như cô ta,một chút ngân lượng đó làm sao tiêu đủ,cô ta phải cầu cứu đến người nhà nhưng lâu dài đó không phải là cách hay.

Thái hậu thì hoàn cảnh không khác là bao từ ngày hôm đó hoàng thượng rất ít khi đến Cảnh Nhân Cung của bà,tình cảm bây giờ thật nhạt nhòa.

Nhiều lúc bà có kêu người gọi hoàng thượng đến Y đều lấy lý do bận phê tấu chương không tiện đến được.

Thái hậu nhìn cái thai của hoàng hậu càng ngày càng lớn bà như có điều gì lo sợ,bà ngày đêm sợ bóng sợ gió.

Nếu cái thai ra đời thì địa vị của bà,địa vị của Lâm gia làm sao còn có thể giữ được ,hoàng tử đầu tiên sinh ra phải có có dòng máu của Lâm gia.

Theo thể chế của Hoa quốc trưởng tử sẽ được sắc phong là thái tử đã truyền qua bao nhiêu đời nay rồi.

Không chỉ bà lo lắng mà cả Lâm gia cũng vậy,mục đích bọn họ bồi dưỡng ra hai người Lâm Thục Lan và Lâm Thục Tĩnh chính là ngôi vị hoàng hậu.

Nhưng ai ngờ ở đâu lại xuất hiện một quận chúa nước Sở làm bao nhiêu kế hoạch của bọn họ đều đảo loạn và tan biến hết.

Cái thai của Giai Tuệ trước sau đều sẽ không được sinh ra,bọn chúng âm thầm lên kế hoạch với nhau.

Thời gian gần đây Thái hậu tự yên niềm nở gửi tặng cho hoàng hậu rất nhiều thuốc bổ và thuốc an thai.

Giai Tuệ tuy có nhận nhưng phòng bất trắc nàng không dùng đến đều cất vào khố phòng,những gì chưa chắc chắn không bao giờ nàng dùng tới.

Từ ngày có thai,Giai Tuệ không dùng bất kì hương liệu gì lúc nào nàng cũng mang theo Huyết Tiền Thảo và Ngải Thảo Xa bên người.


Sắp tới là tiệc mừng thọ của thái hậu ,tuy hoàng thượng đang giận thái hậu nhưng Y vẫn là nhi tử có hiếu ,trước đó mấy ngày vẫn truyền tổng quản nội vụ chuẩn bị Yến tiệc để mừng thọ người.

Hoàng thượng có bàn qua với hoàng hậu,tuy nhiên Y có nói :
"Nàng đang có thai,chuẩn bị nhiều thứ rất mệt mỏi và vất vả nên lần này ta sẽ giao hết cho nội vụ phủ một tay chuẩn bị nàng chỉ cần có mặt là được rồi.

Ta biết giữa nàng và mẫu thân có hiềm khích từ trước đến giờ nhưng hãy vì ta nhân cơ hội này xóa bỏ hết tất cả có được không ?".

Chàng suy nghĩ một lúc rồi nói tiếp :
"Mẫu hậu đã qua gặp ta,người cũng muốn ta đứng ra để hòa giải với nàng,dù gì nàng cũng đang mang trong mình huyết mạch của Hiên Viên gia là cháu của người ,bà rất hi vọng vào hài tử này ".

Giai Tuệ lặng im không nói gì,nàng suy nghĩ một lúc rồi nghĩ thầm,nàng cũng không muốn đứng ra tổ chức,nếu có sai sót gì nàng lại mang tiếng là không coi trọng thái hậu.

Còn việc thái hậu hồi tâm chuyển ý thì nàng không có mong đâu,chỉ có hoàng thượng ngây thơ mới tin lời bà ta nói thôi,tuy nhiên nàng cũng chẳng thèm vạch trần nếu không lại nghĩ nàng nhỏ nhen ích kỷ.

Trong hậu cung tranh đấu chỉ có người sống ta chết,mưu cầu đoạt vị chứ làm gì có sống hòa bình,không biết thái hậu lại định giở trò gì nữa đây.

Trong thâm tâm nàng cũng có một chút lo lắng,địch trong tối nàng ngoài sáng rất khó mà phòng bị.


Tại hoàng cung Hoa quốc này nàng lại có một mình,phải chiến đấu một mình nàng cảm thấy vô cùng tủi thân và nhớ người nhà của mình.

Nàng quay ra nhẹ nhàng nói :
"Thiếp biết rồi,thiếp sẽ hỗ trợ thêm với phủ nội vụ,nếu thái hậu đã nói như vậy thì thiếp có lý nào từ chối tuy nhiên mong là được như người nói ".

Hiên Viên Kiệt nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng,từ rất lâu rồi từ khi sự việc kia xảy ra hai người giường như có một khoảng cách vô hình,hai người ở chung rất gượng ép.

Sâu trong thâm tâm Y mới nhận ra nàng quan trọng với Y như thế nào,Y cố gắng hàn gắn mối quan hệ này may mà hài tử đến thật quá kịp lúc.

Giai Tuệ cũng nhẹ nhàng ôm lấy Y,nếu nói không thất vọng về Y là không phải nhưng chung quy trong trái tim của nàng vẫn có bóng hình của Y nên nàng sẽ cho Y một cơ hội mong là Y sẽ không phụ lòng nàng.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!