Vụ việc Hà Hoan gặp ám sát gây ồn ào náo động, nhưng tin tức đã bị phong tỏa chặt chẽ, các loại suy đoán xôn xao xuất hiện.

Cung Đông Nặc xảy ra chuyện lớn như vậy, khiến mọi người hoảng sợ, sinh hoạt hằng ngày cũng bị ảnh hưởng, mọi người đều đang đợi hoàng thất đưa ra một lời giải thích.

Hà Hoan cũng đang chờ Cente đưa ra một lời giải thích.

Cente lại cảm thấy bất đắc dĩ, không chỉ bởi vì liên lụy đến quá nhiều lợi ích, hơn nữa trước đó ông tức giận đến mức hôn mê bất tỉnh rồi lại bị bệnh nặng một trận, khiến ông của ngày trước vô cùng ham thích quyền thế sinh ra chút nản lòng thoái chí, mấy ngày nay ông cũng lười xử lý chuyện này.

Nhưng tính cấp bách của sự việc cũng không cho phép ông chậm trễ, không chỉ các vị khách đến tham gia tiệc sinh nhật yêu cầu một lời giải thích, Fitz là người đầu tiên không cho phép chuyện này kéo dài.

Cente cuối cùng cũng hết cách, dứt khoát giao cho Fitz toàn quyền xử lý.

Sau khi Fitz nắm giữ quyền chủ động, toàn bộ sự việc trở nên đơn giản hơn rất nhiều.

Gia tộc Kolan bị xét xử theo tội phản quốc, Hicks và Yuli đều bị bỏ tù, cả nhà Kolan bị tước bỏ tước vị, giáng xuống làm dân thường, cả đời bị giám sát, không thể tự do xuất cảnh.

1

Do thân phận của Charlotte đặc thù, phán quyết cuối cùng chỉ có thể do Cente định ra, cho nên hiện tại bà ta vẫn bị giam lỏng, nhưng cũng đã tước đoạt mọi tự do của bà ta.

Trọng điểm cuối cùng là A Kỳ Khoa.

Charlotte thất bại cũng bại lộ tham vọng của A Kỳ Khoa, sau mấy lần Fit hòa giải và tranh đấu với ông ta, có vẻ A Kỳ khoa đã sớm chuẩn bị phương án dự phòng, trực tiếp mang theo một đội thân tín phản quốc trốn đi, tạm thời chẳng biết đi đâu.

Ngược lại là học trò A Kỳ Khoa yêu thích nhất —— Miles thượng tướng ở lại đế quốc, đồng thời cũng bị giám sát điều tra xét duyệt.

Xử lý như vậy mất cả tháng trời, tuy đã giải quyết được phần lớn vấn đề, nhưng còn phải hoàn thiện các việc vụn vặt và phức tạp, cũng không biết sẽ mất bao lâu. Nhưng điều này cũng không phải là trọng điểm, trọng điểm là Cente ngày càng tiêu cực với việc xử lý chính vụ, dẫn tới công việc trong tay Fitz và Myron ngày càng nặng nề.

Kết quả là vì nguyên nhân này, ba người mỗi ngày đều tiếp xúc với nhau, quan hệ cũng dịu đi rất nhiều.

Cente thả lỏng người, thảnh thơi nằm lên chiếc ghế sang trọng và thoải mái của ông, híp mắt phơi nắng, trông không khác gì một cán bộ già đã về hưu hưởng thụ cuộc sống, hoàn toàn nhìn không ra ông đã từng là vị Hoàng đế uy nghiêm đáng sợ của đế quốc.

"Ông già, sao ông có thể như vậy chứ!" Myron thả văn kiện trong tay xuống, giận dữ hét to với Cente.

4

Cente lười biếng mở mắt ra: "Ta bị bệnh, bác sĩ nói ta không thể mệt nhọc."

"Dối trá! Hôm qua bác sĩ tái khám nói ông đã khỏi hẳn rồi mà!"

"Nhưng bác sĩ nói ta không thể mệt nhọc, vẫn cần phải tĩnh dưỡng."

"Tôi nghe dì Tia nói tối qua ông thức đêm xem phim!"

"......" Cente.

Tia à, bà không có tiền lương tháng này rồi.

1

Dù sao mặc kệ Myron bất mãn cỡ nào, Cente vẫn như bị điếc, cực kì không phối hợp.

Còn Fitz đâu á?

Ngày dự sinh của Hà Hoan sắp đến rồi, Fitz vì muốn ở cạnh chăm sóc y nên đã mang công việc về nhà.

Myron chỉ khách sáo nói một câu: "Anh về chăm Hà Hoan đi, chính vụ có em giúp anh rồi."

Sau đó Fitz thẳng thắn ném tất cả mọi việc cho Myron: "Vậy giao cho em hết, có em trai tốt thật."

Myron: "...... Anh không thể đi chậm lại một chút sao?"

1

Fitz cũng đã đi xa.

Hôm nay là ngày công chiếu điện ảnh 《 The Vanishing Cuxing Town 》, khắp đường phố ngõ hẻm đều dán đầy poster tuyên truyền, poster của Hà Hoan, Nghiêm Đình Vân, Lê Kỳ, Nicolia lại là một số lượng khủng bố.

Bộ phim này từ lúc tuyển diễn viên đến lúc đóng máy, bởi vì Hà Hoan mà độ nổi tiếng của phim vẫn luôn không giảm, dân chúng toàn đế quốc đều biết rõ bộ điện ảnh này không thua gì nguyên tác, mọi người đã sớm mong đợi ngày chiếu phim, náo nhiệt như năm mới.

Fitz dẫn Hà Hoan đến rạp chiếu phim, bị biển người tấp nập ở rạp làm hắn kinh ngạc một chút.

"Nhân dân đế quốc nhiệt tình thật." Hà Hoan cảm thán. Mấy ngày nay y vẫn luôn ở trong nhà, dùng hình thái cây hợp hoan để phơi nắng, đã lâu không ra ngoài nên y hoàn toàn không biết điện ảnh được hoan nghênh vô cùng.

"Bởi vì bộ phim này được quay chụp đẹp. Vừa tuyên truyền phim cũng đã thu được một lượng lớn fans, đặc biệt là fan của em tăng cực kì nhanh." Fitz giải thích cho y.

"Hy vọng là đáp ứng được kỳ vọng của bọn họ." Sau khi giải nghệ, Hà Hoan cũng không còn chú ý giới giải trí nữa, nghe thấy y lại tăng fan, đột nhiên cảm thấy thật xin lỗi fan.

"Các tác phẩm trước đó của em cũng bị fan đào lại, có mấy bộ nổi tiếng trở lại, ngay cả 《 Another World In The Box 》 em quay nửa năm trước, đáng ra là đã chết yểu vì vấn đề tài chính, bây giờ lại có một nhà đầu tư khác mua lại, quyết định phát hành vào tháng sau."

《 Another World In The Box 》 là bộ phim mà nguyên chủ chuẩn bị đóng máy lúc Hà Hoan vừa xuyên qua. Nhưng sau đó lại bởi vì đạo diễn tạo áp lực, Hà Hoan không thể không rời đoàn phim, đạo diễn tự đào hố chôn mình, khiến bộ phim chết yểu.

Hiện tại nghe thấy bộ phim này có thể hồi sinh, cũng coi như là đền bù một tiếc nuối của nguyên chủ.

Cách đây không lâu, Hà Hoan cảm thấy hơi thở thuộc về nguyên chủ đã hoàn toàn biến mất, mọi nhân quả hận thù đều được Hà Hoan giải quyết, lại còn để lại cho nguyên chủ một tác phẩm kinh điển có thể lưu truyền đến thế hệ sau.

Nguyên chủ thanh thản ra đi, Hà Hoan cuối cùng cũng giành được quyền kiểm soát cơ thể này.

"Có thể phát hành lại là tốt rồi, chúng ta đi vào thôi." Hà Hoan nói.

Hai người đều đã cải trang một chút, nhưng ngoại hình của cả hai lại cực kì nổi bật nên vẫn thu hút không ít người lén nhìn.

Cũng may phim sắp chiếu, sự chú ý của mọi người đều bị dời đi, cũng không có ai nhận ra bọn họ.

Trên thực tế, hai người hoàn toàn có thể xem ở nhà, hoặc là trực tiếp bao hết rạp phim. Nhưng thứ nhất, không có không khí sôi nổi náo nhiệt lúc xem phim, thứ hai là do thời gian gần đây Fitz bận rộn làm việc, muốn nhân cơ hội này để đi thả lỏng với Hà Hoan một chút.

Đến rạp phim và cùng xem điện ảnh với dân chúng cũng rất có cảm giác mới mẻ, Fitz cảm thấy sau này có thể triển khai nhiều hoạt động thân dân hơn.

"A, góc nghiêng của Nghiêm Đình Vân đẹp trai quá, tớ xỉu mất!"

Fitz:......

Hà Hoan cười thầm, góc nghiêng này là do Fitz đóng thế.

"Hà Hoan cũng thật gợi cảm, cậu ấy xứng đôi với Nghiêm Đình Vân quá à! Tớ muốn ship cp này cả đời!"

Fitz: "......"

Hoạt động thân dân gì chứ, hoàn toàn không cần thiết.

"Nghe nói Hà Hoan và Nghiêm Đình Vân mới là một đôi, là Thái Tử xen vào đoạt tình, thật đúng là đáng giận mà."

"Đúng đúng, cậu nhìn ánh mắt Nghiêm Đình Vân nhìn Hà Hoan đi, nào phải diễn chứ, đó chính là tình yêu đích thực!"

Hai cô gái đang nói chuyện hăng say, đột nhiên bị vỗ vai một cái.

Một cô gái quay đầu lại định nổi giận mắng, hai mắt lại nhìn thấy một khuôn mặt đẹp như thiên thần, hai má lập tức đỏ ửng: "A, A......"

Fitz chỉ vào màn hình, lạnh lùng nói: "Đoạn này là do tôi đóng thế, không phải là Nghiêm Đình Vân."

Một cô gái khác há to miệng: "Hà, Hà Hoan!"

Hà Hoan đặt ngón trỏ lên môi: "Suỵt......"

Cô gái vội vàng dùng tay che miệng lại, điên cuồng gật đầu. Nhưng đôi mắt đang toả sáng đã bán đứng sự kích động của cô.

"Cho, cho nên...... Thái, Thái Tử?!"

Fitz gật đầu.

Hai cô gái:...... Ô ô ô

"Thái, Thái tử điện hạ và Hà Hoan xứng đôi nhất, là, là trời sinh một đôi!"

"Đúng! Thái Tử đẹp trai nhất, Nghiêm Đình Vân là cái gì chứ, hoàn toàn không thể so sánh!"

Những người ngồi ở hàng ghế trước nghe thấy hai cô gái này ba hoa chích choè, cực kì bất mãn mà quay đầu lại, mắng: "Nói bậy gì đó, rõ ràng và Hà Hoan xứng với Nghiêm Đình Vân hơn...... Xứng cái gì mà xứng chứ, rõ ràng là Thái Tử và Hà Hoan xứng đôi nhất, là cp thần tiên, cả đời này tôi sẽ không bao giờ bỏ ship!"

Hà Hoan cảm thấy cải trang của bọn họ hoàn toàn uổng phí, sau đó toàn bộ mọi người trong rạp chiếu phim đều biết Fitz dẫn y tới xem suất chiếu phim đầu tiên.

Đêm đó, # Thái Tử Hà Hoan ngọt ngào hẹn hò xem phim # thành tin hot trên các nền tảng mạng xã hội.

Những gì Fitz làm ở rạp chiếu phim cũng bị lột ra.

—— Thái Tử nói đoạn này là ngài ấy đóng thế.

—— Thái Tử nói cốt truyện này cũng là ngài ấy đóng thế.

—— Tui đã tìm được xác nhận của đoàn phim, toàn bộ cốt truyện của đêm đầu tiên đều là Thái Tử đóng thế.

Tin tức cuối cùng này như một hòn đá làm cả hồ dậy sóng, các diễn đàn lớn đều bùng nổ.

Mọi người đều biết, đoạn cốt truyện này là Semir trao đêm đầu tiên cho một ông chủ lớn - người đã chi rất nhiều tiền và đấu giá thành công, kết quả là ông chủ bị trói ở trên sân khấu, trơ mắt nhìn Semir kết hợp với nam chính Bernie.

Nhân vật ông chủ này được mệnh danh là alpha thảm nhất lịch sử.

Hiện tại, đoạn diễn đêm đầu tiên này được Fitz đóng thế, lại kì dị mà cảm thấy Nghiêm Đình Vân như alpha thảm nhất kia, cảnh tình cảm mãnh liệt vốn nên thuộc về gã và Semir, lại bị Thái Tử mạnh mẽ cướp đi.

—— Nghiêm Đình Vân cũng thật thảm, nhìn mấy bài đăng trước đây của ảnh đi, là thật lòng thích Hà Hoan.

—— Thái Tử cũng không sai, bảo vệ omega của bản thân là đúng mà, Thái Tử là người đàn ông alpha nhất, không tiếp thu phản bác.

Diễn đàn sôi sục vì ai đúng ai sai, nhưng sau đó không biết vì sao, nội dung thảo luận bắt đầu trật ray.

—— Hà Hoan diễn cảnh đêm đầu tiên quá quyến rũ, không biết mọi người có *** hay không, dù sao tui cũng ***, hâm mộ Thái Tử!

2

—— Mặc dù thật đáng xấu hổ, nhưng tui cũng...... Tui thật đê tiện.

1

—— Tui cũng đê tiện, Nghiêm Đình Vân thật đáng thương, có cảm giác như ảnh trơ mắt nhìn Hà Hoan bị......

—— Không, tui cảm thấy tui chính là Nghiêm Đình Vân, trơ mắt nhìn Hà Hoan bị Thái Tử...... Tui không phục, tui ghen tị quá!

—— Amen, tối nay chúng ta đều là Nghiêm Đình Vân.

Sau đó, # tối nay chúng ta đều là Nghiêm Đình Vân # lên hot search, lan truyền rộng rãi, thậm chí còn trở thành một câu tục ngữ.

Nếu idol của bạn công khai tình yêu, bình luận bên dưới lập tức đều là "Tối nay chúng ta đều là Nghiêm Đình Vân".

3

Nghe nói sau khi câu này truyền đến tai Nghiêm Đình Vân, gã tức giận đến mức lật bàn.

Sau đó, bộ phim này lại bị cấm, lý do cực kì đơn giản thô bạo —— không phù hợp.

Ha ha, ai mà không biết chứ, là bởi vì Hà Hoan quá được hoan nghênh, nên sự chiếm hữu bá đạo của Thái Tử lại bắt đầu quấy phá.

—— Tui đã sớm nói là không đồng ý cuộc hôn nhân này, mấy người lại không tin, giờ thấy chưa, phim bị cấm rồi.

—— Thái Tử đúng là lu dấm thành tinh, mỗi ngày làm tới làm lui, một ngày nào đó đế quốc sẽ bị ngài ấy quét sạch quá.

—— Nhưng tui thấy hành vi "omega của ta đẹp chỉ có ta mới được nhìn thấy, ai cũng không thể nhúng chàm" cũng khá cảm động.

—— Liều chết vượt tường lửa, muốn dữ liệu ib tui, 100 người đầu tiên sẽ được ưu đãi 20%, chỉ cần 800.

......

Trong lúc sự kiện này hết sức sôi nổi, ngày dự sinh của Hà Hoan cuối cùng cũng tới.

Vào một buổi sáng đầy nắng, Hà Hoan vừa ăn một miếng bữa sáng mà Fitz chuẩn bị cho y, bụng y đột nhiên đau từng cơn.

Y còn tưởng là thai động bình thường, nhưng không ngờ sau đó lại có cảm giác máu thịt sắp bị tróc khỏi cơ thể tróc, cảm giác này hoàn toàn khác với cơn đau đẻ được miêu tả trong sách.

Nếu mà nói là cực kì đau, cũng không phải, chỉ là rất khó chịu. Có một dòng linh lực không cách nào cưỡng lại được đang xé rách đan điền y, đây là thứ cực kì đáng sợ với yêu tinh, dù sao đan điền và linh khí cũng đều là cơ sở tạo nên cơ thể.

Nhưng Hà Hoan lại vô lực, chỉ có thể cuộn người ở trên giường, yên lặng chịu đựng.

"Làm sao vậy? Em khó chịu ở đâu sao?" Fitz bị tình huống đột ngột xảy ra dọa sợ, vội vàng hỏi: "Gọi bác sĩ tới nhé?"

"Không cần......" Hà Hoan nắm chặt cánh tay hắn, gian nan nói: "Có, có thể là sắp sinh."

"Vậy càng phải gọi bác sĩ!" Fitz xoay người định chạy đi tìm bác sĩ, Hà Hoan lại nắm chặt hơn: "Làm sao vậy?"

"Chờ một chút......" Hà Hoan cau mày: "Khả năng, là trường hợp tệ nhất."

Đây là lần đầu tiên y sinh con, càng không có kinh nghiệm nuôi nấng chăm sóc em bé, cũng không biết con sẽ sinh ra theo cách nào. Nếu là theo phương thức của con người thì không sao, nhưng nếu là yêu tinh thì sao?

Để không doạ sợ bác sĩ, Hà Hoan và Fitz đã quyết định, nếu con sinh ra theo cách khác thường, bọn họ sẽ không liên luỵ đến bất kì ai, tự mình vượt qua ải này.

Fitz đau lòng sờ trán Hà Hoan, nóng rực lấm tấm mồ hôi: "Em cố gắng một chút, tôi đi chuẩn bị vài thứ."

Đầu tiên, hắn chỉnh lại nhiệt độ trong phòng, sau đó lấy nước ấm và rất nhiều khăn đến, còn chuyển tất cả những vật dụng mà em bé sơ sinh cần dùng vào phòng.

Lúc này, Myron đột nhiên gọi đến: "Sao anh còn chưa tới Cung Đông Nặc vậy, bộ anh lại tính quăng hết mọi chuyện cho em hả?"

"Có việc gấp, em xử lý trước đi."

"Anh cũng có chuyện quan trọng hả, ngày nào cũng thể hiện tình yêu với Hà Hoan, sao anh không thể hiện đến chết đi chứ!" Myron phàn nàn càng lúc càng lớn: "Anh không thể nghĩ cho em hả, em vẫn còn độc thân đó! Trời cao đúng là không công bằng gì hết, rõ ràng là anh em ruột, chuyện gì tốt cũng bị anh chiếm hết, em còn phải làm công cho anh."

1

"Có lẽ hiện tại chính là lúc em xoay người, chỉ cần em chăm chỉ làm việc, có khả năng ngôi Thái Tử sẽ đổi thành em." Fitz vừa nói, vừa chọn lựa quần áo cho em bé.

"Anh nghĩ hay quá ha! Em không thèm làm mấy chuyện tốn công vô ích đó đâu!" Myron ấn mạnh vào nút kết thúc. Gần đây, hắn mơ hồ phát hiện, Fitz vì đền bù hắn, hình như cố ý thoái vị, để hắn làm Thái Tử.

Myron mới không thèm làm Thái Tử đâu, cuộc sống bị hạn chế tự do như vậy, còn không bằng giết hắn.

Nhưng hắn lại mơ hồ cảm thấy giọng điệu nói chuyện vừa rồi của Fitz không quá giống bình thường, ngẫm nghĩ một chút, Myron tới tìm Cente: "Ông già, tôi cảm thấy hôm nay Fitz không giống bình thường, nghe giọng vừa khẩn trương lại vừa hưng phấn, có phải là Hà Hoan sắp sinh không?"

Cente vẫn nằm liệt trên ghế dựa, bộ dáng thảnh thơi nhàn nhã.

"Có lẽ là thần giao cách cảm giữa hai anh em, tôi cứ có cảm giác là hôm nay." Myron nói.

"Thật sự?!" Cente nhất quyết giả vờ câm điếc lập tức mở mắt ra, ngồi dậy khỏi ghế.

1

"Ông không đau tai? Không đau họng nữa hả?" Myron nheo mắt nhìn ông.

1

"Nói hươu nói vượn! Có ai nguyền rủa phụ thân như con không?" Cente lập tức đứng lên ghế: "Việc hôm nay để ngày mai làm đi, giờ chúng ta sẽ đi xem Hà Hoan."

"Eo ông không nhức chân không đau nữa hả?" Myron vẫn không ngừng châm chọc.

Cente tức giận trừng hắn một cái: "Vậy con ở lại đây làm việc đi, ta muốn đến gặp cháu trai ngoan của ta!"

......

Lúc Cente và Myron lái xe chạy tới phủ của Fitz, Fitz và Hà Hoan đang ngồi ngơ ngác ở trên giường.

Vốn cho rằng sẽ phải luống cuống tay chân mới có thể sinh ra, nhưng không ngờ quá trình lại diễn ra rất suôn sẻ.

Giữa hai người là một quả cầu màu trắng lớn bằng nắm tay, đang phát ra ánh sáng yếu ớt.

Thứ này không phải được sinh ra, mà là trực tiếp ngưng tụ từ trong bụng Hà Hoan.

Hà Hoan muốn dùng ngón tay chọc quả cầu, còn chưa đụng tới đã bị Fitz chặn lại: "Em đừng chạm vào, nếu nó vỡ thì sao?"

"Không yếu ớt như vậy chứ?" Hà Hoan chần chờ, nói: "Chẳng lẽ còn phải ấp trứng?" Hoàn toàn không ngờ sẽ sinh ra "trứng", nghĩ đến việc phải ấp trứng, y lập tức hoảng sợ.

"Chắc là không cần......" Fitz cũng có chút không tiếp thu được.

Hai người im lặng nhìn quả cầu trắng, một lát sau, Fitz đột nhiên nói: "Em chờ một chút, tôi đi lấy đồ."

Một lát sau, Hà Hoan thấy hắn ôm năm sáu chậu hoa vào phòng.

Hà Hoan: "...... Anh đặt làm khi nào vậy?"

Những chậu hoa này trông rất tinh xảo, kiểu dáng khác nhau, đẹp đẽ quý giá, còn được khảm đá quý, vừa nhìn là biết không phải mới mua về.

"Lần trước em nói con có thể là một hạt giống, nên tôi bắt đầu thiết kế, sau đó tìm nhà thiết kế giỏi nhất đế quốc để chế tạo, hôm trước mới giao thành phẩm." Fitz đặt lần lượt sáu chậu hoa trước quả cầu trắng: "Con thích cái nào? Con tự chọn đi."

Hà Hoan dùng ánh mắt cực kì quan tâm nhìn hắn, tại sao trước kia y không thấy hắn ngốc nghếch như vậy chứ.

Fitz cảm nhận được ánh mắt của Hà Hoan, trịnh trọng giải thích: "Tôi cảm thấy có lẽ là cần phải gieo trồng mới có thể lớn lên."

Hà Hoan cạn lời mà nhìn hắn cẩn thận ôm quả cầu bỏ vào một chậu hoa: "Thật ra anh chỉ muốn trải nghiệm niềm vui khi gieo trồng thôi đúng không?"

Fitz: "......"

Hình như là vậy thật. Gần đây hắn giúp Hà Hoan cắt tỉa cành, bắt côn trùng, tưới nước bón phân, dần dần cảm nhận được niềm vui của nông dân chuyên gieo trồng, ngày càng mong chờ em bé ra đời để có thể tự mình chăm một cây non phát triển thành đại thụ.

1

Tưởng tượng sau này sẽ có hai cây một lớn một nhỏ ở ngoài vườn, hắn lập tức kích động.

1

Nhà hắn có hai cây, một cây là cây hợp hoan, một cây khác vẫn là cây hợp hoan.

Trong lúc Fitz đang mặc sức tưởng tượng, quản gia đột nhiên gõ cửa.

"Điện hạ, Bệ hạ và Điện hạ Myron tới ạ."

"Sao bọn họ lại tới đây?"

Tuy không biết tại sao hai người kia đột nhiên tới, nhưng Hà Hoan và Fitz vẫn vội vàng chạy ra đón tiếp.

Cente vừa vào cửa, ánh mắt lập tức dừng ở bụng Hà Hoan. Mặc dù Hà Hoan mang thai bảy tháng cũng không hiện bụng, nhưng gần tới ngày dự sinh, bụng y dần dần phồng lên, dù nó cũng không rõ ràng.

Mà lúc này, em bé đã rời khỏi cơ thể, bụng Hà Hoan cũng phẳng như ban đầu, hoàn toàn là bộ dáng đã sinh xong.

"Cháu ta đâu?" Cente vội hỏi, không ngừng nhìn xung quanh.

Myron lại quan tâm đến vấn đề khác: "Hà Hoan, vừa sinh xong sao em lại xuống giường, cơ thể không sao chứ?"

Hà Hoan, Fitz: "......" Nếu hắn không nói, bọn họ cũng thật sự không phát hiện ra điều này.

Cente và Myron thấy hai người chẳng những không nói gì, biểu cảm còn kỳ quái mất tự nhiên, không khỏi hỏi tiếp: "Hai đứa sao vậy, cháu ta đâu?"

"Cái, cái đó......"

Hà Hoan và Fitz cũng không phải là không nghĩ tới việc em bé dị thường, ví dụ như nếu thật sự là một cái cây, cả hai sẽ giải thích với đám người Cente, Myron, Groya như thế nào, nhưng hôm nay họ được người tới thăm trong khi chưa chuẩn bị cái gì cả, thực sự cũng không biết phải nói như thế nào rằng em bé là một hạt giống.

"Hai đứa tránh ra, ta tự vào xem." Cente cực kì bất mãn mà hừ một tiếng, tránh hai người, bước vào phòng ngủ.

Myron kỳ quái nhìn hai người bọn họ, cũng đi vào.

Hà Hoan và Fitz liếc nhau, quyết định bất chấp tất cả, đợi lát nữa chậm rãi giải thích đi.

"Sao có thể như vậy chứ! Hai đứa làm phụ huynh kiểu gì thế, không cho em bé mặc quần áo là sao!"

"Chậu hoa trên giường là sao, chẳng lẽ là một nghi thức chào đón em bé mới sinh?"

1

Hà Hoan và Fitz vội vàng chạy vào phòng, thấy Cente đang ôm một em bé, ông vừa dỗ dành, vừa mặc quần áo cho bé. Myron đang lụm chậu hoa chất đống trên giường.

Em bé còn đang an tĩnh, đột nhiên chảy nước mắt khóc thút thít.

Bé rất đáng yêu, bộ dáng oan ức đáng thương khiến người ta cực kì đau lòng, giống như có ai đó đã làm chuyện xấu xa với bé.

"Sao lại khóc rồi?" Cente thấy bé khóc, trái tim như thắt lại, vội vàng nhẹ giọng dỗ bé: "Có phải là ông làm bé con bị đau không?"

Myron cũng buông chậu hoa xuống, chạy tới xem: "Hình như là không, hay là đói bụng?"

Em bé lập tức ngừng khóc thút thít, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nước mắt, bất kì ai nhìn thấy cũng sẽ không nhịn được mà trìu mến.

Myron quay đầu lại, nói với Hà Hoan: "Mau cho em bé ăn cái gì đi, có lẽ là bé đói rồi." Nói, lại muốn đi lụm chậu hoa.

"Ô oa oa......"

"Sao lại khóc nữa rồi?"

Fitz: "...... Đừng di chuyển chậu hoa của thằng bé!"

Myron:???

Hà Hoan:......

"Thật sự là do chậu hoa?" Myron cảm thấy chuyện này khá dị.

"Em thử là biết."

Myron nửa tin nửa ngờ đặt chậu hoa về chỗ cũ, quả nhiên tiếng khóc đột nhiên im bặt.

"Sao bé con thích chậu hoa thế?" Cente hỏi.

"Hai người không hiểu đâu, đây là bí mật giữa hai cha con." Fitz bế em bé trong lòng Cente: "Bảo bối, con thích cái nào nhất?"

"Con còn chưa biết cái gì đâu." Hà Hoan đi qua: "Cho tôi ôm đi."

Tiếp nhận em bé trong tay Fitz, Hà Hoan tò mò nhìn, thật sự là em bé do y mang thai mười tháng sinh ra sao? Đúng thật là quá mới mẻ.

Em bé nho nhỏ, nhẹ như bông, lại có sức sống mãnh liệt.

Fitz ôm vai Hà Hoan, tương đương với ôm hai người hắn yêu thương nhất vào lòng. Hắn nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán Hà Hoan: "Cảm ơn em."

Hà Hoan cười nói: "Nhưng tôi cảm thấy tôi mới là người phải cảm ơn anh."

"Eo, em không chịu nổi hai người lúc nào cũng thể hiện tình yêu đâu." Myron nổi da gà.

2

Cente không chút do dự châm chọc một câu: "Ta nghĩ có lẽ là con thích ăn cơm chó của anh con mỗi ngày, nếu không tại sao con không tìm bạn đời đi."

"Ông còn không biết xấu hổ nói tôi, chính ông cũng cô đơn một mình còn gì."

2

"Thằng nhóc này! Tin ta đánh chết con không hả!"

Hà Hoan có chút kinh ngạc khi quan hệ giữa Cente và Myron thay đổi nhiều như vậy, đặc biệt là tính cách của Cente, hoàn toàn từ một người điềm tĩnh uy nghiêm  biến thành một người già thích so đo.

1

Hà Hoan nhỏ giọng hỏi Fitz: "Hai người bọn họ như vậy có sao không?"

"Mỗi ngày đều ồn ào như thế cả, quen rồi, cứ kệ bọn họ đi."

Hà Hoan cũng không có tâm tư quan tâm bọn họ nữa, nhanh chóng bị em bé thu hút sự chú ý.

Bé con cũng thật may mắn!

Hà Hoan nhớ lại y vì tu thành hình người, phải trải qua biết bao cực khổ, tốn hơn một ngàn năm mới có cơ thể con người như ngày hôm nay, mà bé con vừa sinh ra đã có hình người.

"Con giống em, rất đáng yêu." Fitz dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào má em bé, lập tức rời đi, sợ chọc thủng làn da non nớt của bé.

"Tôi cảm thấy con giống anh hơn." Hà Hoan chỉ vào mắt em bé, là màu xám bạc: "Nơi này giống hệt anh."

"Đó là đặc điểm của hoàng thất. Nhưng trừ đôi mắt ra, ngũ quan càng thêm giống em, rất đẹp." Fitz lại nhịn không được, duỗi tay chạm vào mũi em bé. Bé con cười "khanh khách", chủ động nắm ngón tay Fitz, vui vẻ như đang được cầm món đồ chơi yêu thích.

"Thật đáng yêu." Fitz cảm thấy trái tim hắn như đang tan chảy.

Hà Hoan nhìn biểu cảm hạnh phúc của Fitz, từ ngày giải trừ khoảng cách với Myron, hắn giống như sông băng tan rã vào mùa xuân ấm ấp, biểu cảm trở nên phong phú hơn rất nhiều. Hơn nữa em bé ra đời, hắn trở nên có nhiều cảm xúc hơn, buồn vui giận hờn dần quay lại với hắn.

"Tôi thích anh của hiện tại, con đã mang lại may mắn cho chúng ta." Hà Hoan nói như thế.

"Tôi của hiện tại?" Fitz ngẩn ra một chút, hiểu được ý trong lời y nói.

Đúng là vậy thật, hắn cũng đã nhận ra sự biến hoá của bản thân trong khoảng thời gian gần đây, gia đình hòa thuận quả nhiên là liều thuốc tốt nhất trên đời.

"May mắn của tôi bắt đầu từ khi tôi gặp được em." Fitz lại ôm Hà Hoan và em bé vào lòng: "Có em và con như có được toàn bộ thế giới vậy."

......

Cả ngày, Cente và Myron đều ăn vạ ở nhà Fitz.

Hai người ồn ào một hồi, rồi lại bởi vì bé con mà bắt tay làm hòa.

Sau đó hai người lại đua đòi vì quà tặng bé con.

"Bảo tàng thế kỷ dưới tên của tôi, sưu tầm tất cả bảo vật có niên đại không dưới 2000 năm lịch sử! "

"Cả một ngôi đền cổ trên đảo Marsang với 6000 năm lịch sử, tất cả đồ vật bên trong đều có thể coi là quốc bảo!"

"Quyền sở hữu tất cả các bờ biển ở Bắc đại dương!"

"Quyền quản lý Bắc bán cầu!"

"Tinh cầu tự nhiên thứ ba của Đế Đô Tinh —— Quyền khai thác tinh cầu Jah!"

"Vậy ta tặng toàn bộ Cung Đông Nặc cho bé con!"

"Xem như ông lợi hại! Tôi thật sự không có cái này......"

Cente đắc ý cười nhạo.

Myron cười lạnh đáp lại, mặc dù đã bại trận nhưng hắn vẫn không chịu từ bỏ, còn muốn tìm cơ hội để phản công.

Hà Hoan và Fitz bị hai người bọn họ ồn ào đến mức nhức đầu. Fitz không thể không nói một câu: "Vừa mới có kết quả giám định, bé con là omega."

"Tuyệt! Là tôi thắng, omega không thể kế thừa vương vị!" Myron lập tức vỗ tay hô to.

Cente tức giận đến mức dựng thẳng râu lên, muốn mở miệng để phản bác mấy lần nhưng cũng không thành công.

Myron đắc thắng, khoe khoang đứng trước mặt Cente: "Chậc chậc, Cung Đông Nặc cũng không có gì ghê gớm cả."

Cente tức giận đến mức dậm chân. Vốn không muốn nói chuyện với hắn, nhưng không chịu nổi Myron vẫn luôn lải nhải bên tai ông.

"Thế nào, thế nào? Đã đánh cuộc thì phải chịu thua, Hoàng đế của một nước như ông không thể vô sỉ quỵt nợ tôi được đâu nha, mau nói "ta thua rồi" đi nào."

"Chờ đó cho ta! Giờ ta lập tức quay về sửa luật, ngày mai omega sẽ có thể kế thừa vương vị!" Cente tức giận bỏ đi, bộ dáng hùng hổ kia trông như không phải là đang nói giỡn.

Myron ngây ngốc, hỏi Fitz: "Ông ấy nói lời tức giận, hay là thật sự?"

Fitz đã sớm có ý kiến với hai kẻ dở hơi này: "Vậy em còn không mau đuổi theo khuyên nhủ đi!"

"Ồ, vậy em đi đây, tạm biệt."

Cuối cùng cũng tiễn được hai người bọn họ đi, Fitz cực kì mệt mỏi, gấp gáp quay lại phòng ngủ để tìm kiếm an ủi tâm hồn.

Nhưng khi hắn mở cửa, trên giường cũng chỉ có Hà Hoan, không thấy bóng dáng em bé đâu.

"Bé con đâu rồi?!"

Hà Hoan chỉ vào ban công: "Chúc mừng anh, ước mơ trở thành sự thật rồi."

Chỉ thấy trước cửa sổ có thêm một chậu hoa, một trong số những chậu hoa mà Fitz chuẩn bị. Một cây non nho nhỏ đang ở giữa chậu, ba cành cây mềm mại vươn ra, phiến lá nhỏ xinh như những cọng lông chim.

Nếu không nhìn kỹ, ngoại hình của cây rất giống một cây mắc cỡ.

Ánh trăng trong veo rớt xuống phiến lá, cành cây non run run, như đang hân hoan đón nhận lễ rửa tội này. Tuy nhiên, một cơn gió đêm thổi qua, làm cây non rung rinh nghiêng ngả, giống như sắp bị bẻ gãy.

"Sao lại đặt ở ban công!" Fitz không chút nghĩ ngợi chạy tới, muốn ôm chậu hoa vào nhà.

"Phơi ánh trăng nhiều mới tốt, sẽ không bị gãy đâu." Hà Hoan nói: "Cây cối bọn tôi ở giai đoạn cây non, cần nhất là hấp thu ánh sáng mặt trăng và mặt trời, như vậy mới có thể sinh trưởng tốt hơn."

"Thật sao?" Fitz vẫn có chút không tin, tay không kìm được muốn đi ôm chậu hoa về, kết quả là vừa vươn tay đã bị cây non chống cự: "...... Được rồi, ta không di chuyển con nữa."

Fitz thờ dài, dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào phiến lá non mềm. Cây non rất thích Fitz gần gũi, chủ động quấn cành quanh ngón tay Fitz, phiến lá đong đưa, nghịch ngợm vuốt ve ngón tay hắn.

Hà Hoan ngồi ở trên giường, chống cằm nhìn hai cha con chơi đùa, trong lòng cảm thấy ấm áp. Giống như rơi vào một cục bông đang được phơi nắng, mềm mụp, nóng hừng hực, cả người nhẹ nhàng mà thỏa mãn.

......

Sau đó, dù Fitz đi đến đâu, tham dự sự kiện hay là họp cái gì, đều vẫn luôn mang theo một chậu hoa, là một cây non được trồng trong chậu nhỏ.

Cho dù dân chúng suy đoán hành động này của hắn như thế nào, trêu chọc, dù là hắn đã trở thành Hoàng đế, thói quen này cũng không sửa được, ngược lại còn nặng hơn.

Theo cách nói của các nhà thực vật học, đây là cây hoa hợp hoan đã tuyệt chủng ở địa cầu, cũng không biết Bệ hạ tìm được hạt giống ở đâu, thế mà lại trồng ra được.

Cây hợp hoan và Hà Hoan phát âm khá giống, đây đúng là yêu Hoàng Hậu đến mức đậm sâu mà. Gọi là cây hợp hoan làm gì, dứt khoát gọi là cây đính ước đi.

Lãnh đạo các quốc gia khác nuôi mèo nuôi chó nuôi sư tử, Bệ hạ của quốc gia bọn họ nuôi cây, đây là sở thích kỳ diệu gì vậy?

Tuy đây là một hiểu lầm "đẹp đẽ" của dân chúng, nhưng Hà Hoan vẫn nói với Fitz rất nhiều lần: "Anh không thể chiều chuộng con như vậy được, không thể để con muốn làm gì thì làm."

"Nhân thiết si tình không thể hỏng!" Một bé trai tầm bảy tám tuổi, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp nói với Hà Hoan: "Ai biểu con là cây đính ước chứ, nếu sau này phụ thân không mang con theo nữa, mọi người nhất định sẽ cho rằng tình cảm giữa hai người không tốt."

"Đúng vậy, nhân thiết si tình không thể hỏng." Fitz cực kì đồng ý.

Hà Hoan ngày càng cảm thấy không thể giao lưu bình thường với hai cha con được nữa, sốt ruột đi ra vườn, biến trở về nguyên hình phơi nắng.

Bé trai cũng chạy theo, biến thành một cây nhỏ cao hơn 1 mét, phơi nắng cạnh Hà Hoan.

Fitz đứng dưới bóng cây, nhìn hai cây một lớn một nhỏ, trong lòng tràn đầy thỏa mãn.

5 năm trước, Cente tự động thoái vị. Ông vào ở một cung phụ trong Cung Đông Nặc hưởng thụ tuổi già, mỗi ngày không xem phim chơi cờ thì là đi tìm cháu trai chơi cùng, cực kì sung sướng.

Myron tiếp nhận vị trí của tên phản quốc A Kỳ Khoa, trở thành nguyên soái trẻ tuổi nhất trong lịch sử đế quốc, hiện tại đang đóng quân với Miles ở một tinh cầu tài nguyên, đang chuẩn bị mở rộng lãnh thổ cho đế quốc.

Quá trình kế vị của Fitz không có bất kì khó khăn nào, điều này khiến rất nhiều quần chúng hóng hớt ăn dưa có chút mất mát. Tại vì trong lịch sử của đế quốc, mỗi một lần chính quyền thay đổi đều cực kì đẫm máu, chỉ có mỗi Fitz lên ngôi nhẹ nhàng như mưa phùn gió xuân.

1

Nhưng cũng coi như là chuyện tốt, bởi vì tiếp nhận chính quyền cực kì thuận lợi, cũng thuyết minh năng lực cầm quyền của Fitz rất mạnh, số dân chúng ủng hộ cao chưa từng có.

Đồn rằng, lúc Hoàng tử ra đời, cựu Hoàng đế Cente còn từng vì thế mà muốn sửa luật, để omega có quyền thừa kế vương vị. Tuy sau đó đã bị chính phủ bác bỏ tin đồn, nhưng cách nói này vẫn cực hot trong dân gian.

Cuối cùng thì omega có thể lên nắm quyền một quốc gia không? Rất nhiều người lúc đầu chỉ coi nó như một trò đùa, nhưng sau khi Hoàng đế Fitz kết hôn với Hà Hoan, bên cạnh hắn cũng không có thêm omega nào khác, mà hai người kết hôn được mười mấy năm cũng chỉ có một đứa con, hơn nữa không có ý muốn sinh con thứ hai, đề tài này càng được thảo luận nhiều hơn.

Mà vị Hoàng tử omega duy nhất này sau khi trưởng thành, chủ động xuất hiện trước công chúng, từng bước tiếp quản chính vụ của đế quốc, hơn nữa còn xử lý rất gọn gàng ngăn nắp, sửa chữa luật, làm omega được hưởng quyền thừa kế, sự ủng hộ dành cho vị Hoàng tử này cũng ngày càng cao.

Tinh lịch năm 2333, Fitz lên ngôi nắm quyền được 40 năm đột nhiên tuyên bố thoái vị, ngôi Hoàng đế sẽ do con trai duy nhất của hắn kế thừa, nguyên soái Myron phụ tá.

Từ đây, lịch sử của đế quốc bước vào sự thay đổi lớn, mở ra thời kỳ lần đầu tiên omega lên nắm quyền cai trị.

......

Thời gian thấm thoát thoi đưa, nhoáng cái đã qua hai trăm năm.

Tuy tuổi thọ của con người tăng lên, nhưng cũng sẽ đến cuối.

Tóc Fitz đã trắng xoá, Hà Hoan vẫn là dung mạo thanh xuân, cho dù y dùng mọi cách, cũng không thể ngăn Fitz già đi.

2

"Em đã ở cạnh tôi hơn trăm năm nay, tôi đã rất thỏa mãn rồi. Chỉ hy vọng những ngày tháng sau này em có thể nhớ tới tôi."

"Nhất định sẽ."

"Hà Hoan, gặp được em thật sự là điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi." Nói xong câu đó, Fitz nhắm mắt lại, khóe môi mang theo nụ cười.

2

"Tôi cũng vậy." Hà Hoan đặt tay hắn lên má y, nhẹ giọng nói: "Tôi vẫn sẽ luôn ở cạnh anh."

......

Mười mấy năm sau, Hà Hoan đột nhiên cảm thấy nửa viên nội đan trong bụng xôn xao, y lập tức tỉnh lại khỏi nơi tu luyện, chạy đến một phương hướng nào đó.

Đó là một tinh cầu cách Đế Đô Tinh rất xa, Hà Hoan đi theo chỉ dẫn trong lòng, cuối cùng y dừng lại trước một nhà trẻ nho nhỏ.

Trong sân, một đám nhóc đang vây quanh một bé trai.

Vóc dáng bé trai cao cao, biểu cảm lạnh nhạt, mặc một bộ tây trang sạch sẽ ngăn nắp, trông như một nhóc hoàng tử kiêu ngạo.

"Đại ca à, anh chơi game siêu thật đó, anh chơi với em một lần nữa đi! Em sẽ đưa hết kẹo của em cho anh!"

"Em, em cũng sẽ cho anh đồ chơi của em!"

"Đại ca ơi! Chỗ này có một omega xinh đẹp nè, em tặng nhóc ấy cho anh, anh chơi với em được không!" Một bé trai mập mạp túm bé trai Hà Hoan đến gần, đẩy y đến trước mặt "nhóc hoàng tử".

Hà Hoan nhìn khuôn mặt bé trai có vài nét quen thuộc, lộ ra một nụ cười ngọt ngào.

Bé trai đỏ bừng mặt, biểu cảm lại nghiêm túc như một người lớn, hung dữ nói với Hà Hoan: "Tôi không cần!"

1

Hà Hoan:......

Fitz, anh tới số rồi!

5

—— HOÀN ——

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!