Lâm Phong nhìn thoáng qua cô gái bên cạnh anh ta, gật đầu nói:

“Người tu đạo không quan tâm tới chuyện này.”

Phùng Mục Trần để ý thấy ánh mắt của Lâm Phong, cười giới thiệu:

“Đây là Doãn Diệu, bạn gái của anh.”

“Xin chào.”

Adv

Lâm Phong chào hỏi với cô ta.

Không biết vì sao anh luôn cảm thấy cô gái này rất quen thuộc, dường như đã từng quen biết!

Nhưng anh dám chắc mình và Doãn Diệu chưa từng gặp nhau, cho nên thấy rất kì lạ!

“Tôi nghe kể về cậu rồi, cậu rất lợi hại, hiện tại khắp thủ đô đều đang thảo luận về cậu!”

Adv

Doãn Diệu đưa cánh tay nhỏ trắng trẻo của mình ra.

Theo phép lịch sự, Lâm Phong cũng nắm hờ một cái, rồi phát hiện tay cô ta lạnh như băng.


Tu luyện công pháp tính hàn sao? Lâm Phong thầm nghĩ.

Lúc này, Phùng Mục Trần cười nói:

“Tiểu sư đệ, bữa tiệc sắp bắt đầu rồi! Cậu chuẩn bị một chút, anh xuống bãi đậu xe lấy xe, lát nữa cậu và Diệu Diệu xuống cửa khách sạn chờ anh là được!”



Phùng Mục Trần nói xong thì rời đi lấy xe.

Trong phòng chỉ còn lại Doãn Diệu và Lâm Phong.

Tuy Lâm Phong cảm thấy Doãn Diệu hơi quen quen nhưng cũng không nghĩ nhiều, anh bảo Doãn Diệu ngồi chơi, mình thì đi lấy áo khoác trên giá treo quần áo.

Nhưng lúc này Doãn Diệu đột nhiên ôm lấy anh từ phía sau.

Vẻ mặt Lâm Phong thay đổi, lập tức đẩy cô ta ra, hỏi:

“Cô làm gì vậy?”

“Tôi rất tán thưởng cậu, nếu không chúng ta cặp với nhau đi?”

Doãn Diệu thành thật hỏi.


Lâm Phong hơi ngẩn ra, không ngờ cô ta sẽ nói như thế!

Nói thật, Doãn Diệu rất đẹp.

Trong số những phụ nữ anh biết, ngoại trừ nhị sư tỷ và Tô Vũ Tình trời sinh mị thể ra, gần như không có ai so sánh được với Doãn Diệu!

Dù là em gái Tiểu Dao, Y Nặc, Y Thủy, Trương Lỵ cũng thua kém!

Nhưng vậy thì sao? Lâm Phong anh trước nay chưa từng thích mấy chuyện này!

“Cô bị điên à? Nếu hành động vừa nãy của cô bị lục sư huynh biết, cô có biết hậu quả là gì không?” Lâm Phong lạnh lùng hỏi.

Doãn Diệu không để ý, cô ta ngồi trên ghế salon, tự rót một ly rượu vang, nhấp môi rồi nói:

“Cậu cho rằng Phùng Mục Trần rất thích tôi à? Anh ta coi trọng thể chất Huyền Âm của tôi mà thôi, chỉ cần có được nguyên âm trong cơ thể tôi, anh ta có thể bước vào Nguyên Anh hậu kỳ, thậm chí là Xuất Khiếu Cảnh! Sau đêm nay, anh ta sẽ cướp đi thứ đáng quý nhất của tôi!”

Nghe tới đây, trong mắt Lâm Phong thoáng qua vẻ kinh sợ.

Cuối cùng anh cũng biết vì sao mình cảm thấy Doãn Diệu rất quen thuộc…

Nói đúng ra, mỗi người tu tiên đều có cảm giác gần gũi với phụ nữ có thể chất Huyền Âm!

Thể chất Huyền Âm vốn là thể chất lô đỉnh nổi tiếng!

Phụ nữ có thể chất này, trong lần đầu tiên giao hợp với người khác sẽ cống hiến ra một lượng lớn nguyên âm tinh khiết, giúp người đó phá vỡ xiềng xích trong cơ thể, đột phá cảnh giới vốn có!

Ở giới tu tiên thời thượng cổ, phụ nữ có thể chất này rất đáng giá, bình thường sẽ bị mang ra đấu giá, để cho vài lão quái vật sắp cạn thọ mệnh mua về…

Cũng chính vì thế, kết cục của những người phụ nữ đó rất thảm…

“Sao hả? Có động lòng không?”

Doãn Diệu chú ý tới vẻ mặt của Lâm Phong, khóe miệng cong lên thành nụ cười trào phúng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!