“Tiểu Phong, có thời gian thì cứ tới Chu phủ chơi nhé, nếu như cháu gặp phải phiền toái gì cũng có thể tới Chu phủ.”
Chu Hải Đào đứng trước cổng Chu phủ, mỉm cười nói với Lý Phong: “Chỉ cần Chu thúc của cháu còn ở Chu phủ một ngày, thì cổng lớn mãi mãi mở rộng đón cháu.”
“Cảm ơn Chu thúc.” Lý Phong gật đầu cảm tạ.
Hai người nói thêm vài câu, sau đó xoay người rời đi.
Chu Hải Đào yên lặng nhìn theo bóng dáng Lý Phong.
Mà Chu Dao ở bên cạnh ông ta cũng yên lặng đứng nhìn, không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì.
“Lúc trước con vẫn luôn nói thiên phú của Lý Phong quá yếu, không xứng với con.

Bây giờ thực lực của Lý Phong đã đạt tới bước này, con cảm thấy suy nghĩ của mình còn đúng không?”
Chu Hải Đào nhìn Lý Phong đi khuất, đột nhiên lên tiếng.
Trong lòng ông ta lộ rõ vẻ tiếc hận.

Ông ta biết ba tháng trước thực lực của Lý Phong mới chỉ là Luyện thể cảnh tầng thứ ba, nhưng hiện giờ đã là Luyện thể cảnh tầng thứ bảy rồi!
Hơn nữa, Lý Phong còn có thể dễ dàng đánh bại Phùng Y Y Luyện thể cảnh tầng thứ bảy! Đây là tốc độ tiến bộ nhanh đến nhường nào chứ?
Lúc trước ông ta cũng đã điều tra về Lý Phong nên cũng biết đại khái tình huống của hắn.

Mặc dù hai người không nói chuyện với nhau được mấy câu, nhưng thông qua chuyện lúc trước, còn cả chuyện vừa rồi, Lý Phong tuyệt đối là một thanh niên ưu tú.
Thiên phú cường đại, hiền lành tốt tính, không kiêu ngạo, không nịnh hót, đây quả thực là một người con rể tuyệt vời.
Đáng tiếc, nghĩ đến chuyện trao trả ngọc bội vừa rồi, Chu Hải Đào lại thở dài một hơi.
Ông ta biết, cho dù bây giờ có đổi ý thì Lý Thiên Dương và Lý Phong cũng sẽ không đồng ý cuộc hôn nhân này nữa.

Chu Dao trầm mặc một chút, cuối cùng lắc đầu: “Con không hối hận về quyết định của mình.

Cho dù Lý Phong có thiên phú cường đại thì con cũng không thích cuộc hôn nhân sắp đặt, con không thoải mái.

Thế nên, cho dù bây giờ thiên phú của Lý Phong như thế nào, tương lai đạt tới thực lực ra sao, đều không liên quan gì tới con.”
“Hi vọng sau này con không hối hận về những gì mình nói hôm nay.” Chu Hải Đào lắc đầu, thở dài.
...
Sau khi rời khỏi nhà họ Chu, Lý Phong cũng không lãng phí thêm thời gian nữa, bay thẳng về phía dãy núi Vân Vụ.
“Hơn một tiếng nữa là dãy núi Vân Vụ sẽ tan hết sương mù, bây giờ mình tới đó chờ là kịp.” Lý Phong nghĩ thầm.
“Hửm?”
Bỗng nhiên, Lý Phong nhìn về phía bên cạnh, vừa rồi có một người va vào hắn.
“Xin lỗi.” Nhìn thấy ánh mắt xem xét của Lý Phong, người đàn ông trung niên kia lập tức xin lỗi.
“Không sao.”
Lý Phong lắc đầu, người đi người tới, va vào nhau một chút cũng không có gì to tát.
Hắn cũng không nghĩ nhiều, nhanh chóng đi tới một chỗ.
“Tiểu huynh đệ, là ngươi à?” Lý Phong vừa đến nơi này thì đã gặp được một người đàn ông cường tráng.

Người này mặc áo da thú, chính là người lúc trước đã nói cho hắn biết tin tức về dãy núi Vân Vụ.
Cô bé gái bên cạnh người đàn ông cũng tò mò nhìn thoáng qua Lý Phong, sau đó ngại ngùng chạy ra chỗ khác.
“Ngươi cũng muốn tiến vào dãy núi Vân Vụ sao?” Lý Phong nhìn về phía người đàn ông cường tráng, hỏi.
“Ừm.”
Người đàn ông cường tráng gật đầu: “Thực lực của hung thú trong dãy núi Vân Vụ không mạnh lắm, ta có thể đối phó được.”
Lý Phong lập tức hiểu ra.
Hắn sinh ra và lớn lên trong nhà họ Lý, một trong ba gia tộc lớn nhất của quận Hoang Lâm.

Cha hắn là một vị cường giả Tiên Thiên cảnh nên gia đình hắn chẳng thiếu thứ gì.

Nhưng trên thực tế, thế giới này vô cùng tàn khốc, những người ở tầng dưới muốn duy trì cuộc sống thì phải nghĩ đủ mọi cách.
Mà người đàn ông trung niên trước mắt hắn rõ ràng là một người thợ săn, dựa vào việc đi săn mà sống.
Dù sao cũng đang trong thời gian chờ đợi, Lý Phong liền trò chuyện với người đàn ông này một chút.
“Dãy núi Vân Vụ này rất kỳ dị, còn làm ra một vài hạn chế với các cường giả, cường giả Đan Nguyên cảnh không vào được.” Người đàn ông nói cho Lý Phong một số tin tức về dãy núi Vân Vụ.
Lý Phong nghe thế thì sửng sốt: “Ngươi nói là cường giả Đan Nguyên cảnh không thể vào được?”
“Đúng vậy.” Người đàn ông cười nói: “Trên thực tế, tin tức này xem như là tin tức bí mật.

Nghe đồn hơn một ngàn năm trước có hơn mười vị cường giả Đan Nguyên cảnh liên hợp tới nơi này, nhưng cuối cùng đều phải bất lực trở về.”

Nhà ông ta cách nơi này rất gần, thế nên cũng biết được một vài tin tức bí mật.
Những cường giả đó tới thăm dò mấy lần đều không thành công, dần dần cũng không tới nữa.
Hai người nói chuyện phiếm, thời gian nhanh chóng trôi đi.
Ong...
Bỗng nhiên, giống như tiếp nhận một mệnh lệnh gì, dãy núi Vân Vụ mờ sương lập tức tan dần.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, sương mù đã tiêu tán hơn một nửa, cảnh vật cũng dần dần hiện ra.
Lúc này là giữa trưa, ánh mặt trời chiếu xuống, mây mù tan đi giống như cầu vồng.

Hơn nữa, nơi này còn có linh lực vờn quanh, khiến cho khung cảnh giống như chốn bồng lai tiên cảnh vậy.
“Ha ha, dãy núi Vân Vụ mở ra rồi.”
“Ta từ lâu đã nghe nói dãy núi Vân Vụ vô cùng tiên khí, hôm nay mới được nhìn thấy.

Quả nhiên là giống hệt như chốn bồng lai!”
Xung quanh đây không chỉ có Lý Phong và người đàn ông mặc áo da thú, mà còn không ít người khác cũng đang tụ tập.
Dãy núi Vân Vụ rất nổi tiếng, mỗi lần mở ra đều thu hút sự chú ý của không ít người.

Thậm chí còn có không ít người của những quận thành khác muốn tới nhìn thử.
“Du Mục đại ca, vậy ta tiến vào trước đây.” Lý Phong nhìn về phía người đàn ông cường tráng, cười nói.
Thông qua thời gian nói chuyện, hắn cũng biết tên của người đàn ông này.
“Ha ha, Lý Phong huynh đệ, cứ chậm rãi mà tham quan dãy núi Vân Vụ.

Dãy núi Vân Vụ mở tận mười lăm ngày cơ, mười lăm ngày sau sẽ lại ngập trong sương mù.” Người đàn ông cười nói.
Lý Phong không dùng tên giả, hắn chỉ biến hóa gương mặt một chút.
Du Mục dặn dò con gái mình mấy câu, lại đưa cô bé về nhà, sau đó mới tiến vào bên trong dãy núi.

Lúc này, Lý Phong đã vào trong rồi.
Ong...
Vừa mới tiến vào thì lệnh bài ở chỗ trái tim hắn lại hơi dao động một chút.
Dao động này nhanh chóng khuếch tán, chỉ trong giây lát đã khuếch tán tới toàn bộ dãy núi Vân Vụ.
Nơi này dường như đã xảy ra một loại biến hóa vô cùng kỳ diệu.
“Sao lại thế này?’
Vẻ mặt của Lý Phong vẫn rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại khẽ nhúc nhích.
Bản đồ ở trong đầu hắn cũng thình lình hiện ra.
Bên trên bản đồ có những điểm sáng nhỏ đang di chuyển.
“Bản đồ dãy núi Vân Vụ?” Lý Phong khiếp sợ.
Lúc này, toàn bộ bản đồ hiện lên chính là bản đồ dãy núi Vân Vụ hoàn chỉnh.

Lúc này trên bản đồ có những khu vực được đánh dấu bằng những điểm sáng, có lớn có bé, trông vô cùng cổ quái.
Nhưng lúc này Lý Phong hoàn toàn không biết những đánh dấu này mang ý nghĩa gì.
“Những điểm sáng di động kia chính là vị trí của những người khác?”
Lý Phong khiếp sợ.

Một chiếc lệnh bài kỳ dị đã khiến cho vị trí của tất cả mọi người trong dãy núi Vân Vụ hoàn toàn hiện lên trên bản đồ, Lý Phong có thể biết được vị trí của bọn họ ở đâu.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!