Sau khi quay xong phim không lâu, liền nghênh đón một kỳ học mới.

Chỉ là không đợi đến lúc chiếu phim, một bộ phim khác của Giang Kinh Tá đã được chiếu trước, bởi vì trong tòa nhà công an tiến hành phong tỏa chỗ quay, từ khi bắt đầu vẫn luôn ngăn fan đến thăm, giờ lại lấy đoạn đấu súng sinh tử năm mấy giây ra quảng bá, cảnh cuối trong đoạn lại là cảnh hôn, trên mạng lập tức bùng nổ.

Phải biết rằng, từ khi Giang Kinh Tá debut đến giờ, vẫn chưa từng quay cảnh hôn oanh oanh liệt liệt, cho dù trưởng thành rồi, kết quả chưa từng nhận qua cảnh hôn, trước kia từng nhận được sau đó lại bị thay đổi, hoặc tá vị hôn lên tay, ai biết được sau khi công khai tình cảm lại đột nhiên quay cảnh hôn.

Càng không nói Nam Âm là bạn gái chính quy, còn chia sẻ động thái của nam chính Giang Kinh Tá, tuyên truyền cho anh.

Khoan nói đến đây là nụ hôn màn ảnh đầu tiên của Giang Kinh Tá, người khác là không có cơ hội lưu lại cho người mình thích, nhưng anh đã hẹn hò rồi, bạn gái còn là nữ minh tinh trong giới, thế mà còn đem nụ hôn màn ảnh đầu tiên cho người khác, đặc biệt thời điểm tuyên truyền phim, không ít tài khoản marketing cũng lấy nụ hôn màn ảnh đầu tiên của Giang Kinh Tá làm chiêu bài, khiến không ít cư dân mạng không kiềm được mà có tâm tình ăn hạt dưa hóng chuyện.

Cảnh hôn môi của diễn viên không có gì đáng trách, nhưng nếu đổi đối tượng là Giang Kinh Tá và Nam Âm, thì liền thấy kỳ quái.

“Trước khi có bạn gái thì không quay cảnh hôn, thế nào mà khi có bạn gái rồi liền lập tức nhận cảnh hôn, đối phương còn không phải là bạn gái mình, thật không hiểu đang nghĩ gì nữa?”

“Không dùng đóng thế? Vì sao không để lại cho Nam Âm, hai người hoàn toàn có thể hợp tác quay một bộ phim tình cảm a.”

“Tâm tình phức tạp khó chịu, biết hắn có bạn gái là một chuyện, nhưng nhìn hắn hôn cô gái khác trên màn ảnh, lại là một chuyện khác, tôi cảm thấy được so với lúc trước nghe hẹn hò rồi còn khó chịu hơn.”

...........

Nam Âm khi đó đang ngồi trong ký túc xá, nghe Phó Noãn đọc những lời trên mạng, nhìn cô ấy bày ra vẻ mặt đầy hứng thú, bất đắc dĩ mở miệng, “Cậu quá nhàn rỗi rồi đấy.”

“........ Thời điểm quay bộ phim này các cậu hình như chưa ở bên nhau phải không? Mẹ nó, lúc trước mình còn không tin, bây giờ ngẫm lại ngược lại rất có khả năng.”

“Cái gì?” Nam Âm nghe không hiểu gì hết.

“Nụ hôn màn ảnh đầu tiên a, cậu không để ý sao?”

“A?” Nam Âm cười cười, suy nghĩ theo gió bay xa, nhớ tới lúc trước lời Giang Kinh Tá nói trong phòng nghỉ, nhịn không được có chút đỏ mặt.

“Này này này, Nam Âm, mau xem hotsearch Weibo, phim của sư huynh đăng đoạn phỏng vấn ngắn.”

Thấy Lâm Dạng thúc giục, Nam Âm phục hồi tinh thần, bất đắc dĩ cầm lấy di động trên bàn, mở hotsearch ra, không ngoài ý muốn liền nhìn thấy ba chữ Giang Kinh Tá, ấn vào xem, trên cùng là một đoạn video khoảng hai ba phút.

“Có gì hay à?” đơn giản chính là truyền thông nhân cơ hội hỏi chuyện tình cảm của bọn họ, trừ lần đó ra, dường như không có cái gì có thể hỏi a?

“Không phải, cậu nhìn phía sau, Giang Kinh Tá thừa nhận đây là nụ hôn màn ảnh của anh ấy, đoạn bốn mấy giây đó.”

Nghe Lâm Dạng nói như vậy, Nam Âm cảm thấy nhàm chán cũng nổi lên lòng hiếu kỳ, ấn tới thời gian mà Lâm Dạng nói, vừa vặn nhìn thấy truyền thông giơ micro đứng trong khán phòng, “Kinh Tá, về những gì nói trên mạng, cậu có gì muốn nói không? Thật sự là vì bộ phim mà dâng lên nụ hôn màn ảnh đầu tiên sao?”

Mấy diễn viên và đạo diễn ngồi một bên cũng cười cười nhìn anh, giống như muốn nghe Giang Kinh Tá sẽ trả lời như thế nào.

Giang Kinh Tá buông ánh mắt dường như đang suy nghĩ, bỗng nhiên lại nhớ đến bộ dáng mình và Nam Âm lúc quay phim, đối với phóng viên ngoài ý muốn nở nụ cười, cũng không mở miệng nói chuyện.

Anh không thừa nhận, nhưng cũng không phủ nhận, mấy phóng viên ngồi trong khán phòng mặt đầy kinh ngạc, phải biết rằng trước kia, đối với phương diện này, Giang Kinh Tá luôn luôn nghiêm túc, đây vẫn là lần đầu tiên thấy anh nói về vấn đề này mà nở nụ cười.

Phóng viên ban đầu hỏi ngồi xuống, đột nhiên lại nghĩ ra gì đó, giống như được tiêm máu gà vào, ánh mắt đảo quanh lên người nữ diễn viên ngồi cách Giang Kinh Tá hai ba người, “Kinh Tá, theo tôi được biết, cậu từng nói trên chương trình của Tống Nghệ, muốn đem nụ hôn màn ảnh đầu tiên lưu lại cho người mình thích, như vậy có phải đại biểu, cảm tình của cậu và Nam Âm trong lúc đó xuất hiện vấn đề nhỏ?”

Lời này nói nhẹ nhàng lại rất sắc bén, trực tiếp tuyên bố Nam Âm không phải người Giang Kinh Tá thích.

Không khí trong phòng vốn có chút ồn ào nhất thời liền yên lặng, đạo diễn ở một bên vội vàng dàn xếp, “Các bạn truyền thông, hôm nay chủ yếu là tuyên truyền cho bộ phim, những chuyện không liên quan, chúng ta có thể nói sau được không.....”

Giang Kinh Tá vẫn không mở miệng lúc này đột nhiên nói, “Tôi từng nói sẽ lưu lại cho người mình thích, tôi cũng thấy tôi làm được, cũng tùy thời hoan nghênh mọi người đến rạp xem lời tôi nói rốt cuộc là đúng hay sai,” Giang Kinh Tá ngừng một chút, “Như lời đạo diễn nói, chuyện quan trọng hôm nay vẫn là bộ phim, những chuyện khác, chúng ta khi nào có thời gian sẽ nói sau.”

Nữ phóng viên vốn còn muốn nói gì đó, nghe thấy lời Giang Kinh Tá, có chút tiếc nuối mà ngồi xuống.

Một đoạn video ba phút, lập tức dấy lên một làn sóng trên mạng.

Có người nghiền ngẫm ý tứ trong lời nói của Giang Kinh Tá, cũng có người bắt đầu lý giải.

“Tôi đã nói mà, tình cảm trong giới giải trí cũng không có mấy cặp có thể dài lâu, cũng không phải không có trường hợp vì phim mà sinh tình vượt quá giới hạn, còn có không ít đấy.......”

“Có ý gì vậy, náo tách ra? Đừng a, tôi là vì những lời của Giang Kinh Tá trong livestream và chương trình phỏng vấn, mới làm fan của cp này, không độc như vậy chứ?”

“Nụ hôn màn ảnh đầu tiên để lại cho người mình thích? Tá ca và Nam Âm gần đây dường như cũng hợp tác chung trong một bộ điện ảnh Tống Nghệ, ảnh còn chưa truyền ra, có thể nói nụ hôn đầu tiên là bộ kia.”

“Vậy bộ này là sao? Trong tuyên truyền nói là nụ hôn màn ảnh đầu tiên a.”

“Chắc là tá vị, mánh khóe tuyên truyền phim, cũng không phải không biết.”

..........

Thấy Nam Âm tắt di động, mấy cô gái trong ký túc xá cũng không rõ cô đang nghĩ gì, sắc mặt vẫn bình thường, chỉ là không nói gì, vẫn là có chút khủng bố, Phó Noãn nhịn không được mở miệng thăm dò, “Âm Âm, cậu không tức giận?”

“Không có a.” Nam Âm lắc đầu, đứng lên, “Mình nhớ tối nay mình còn có việc, sẽ về muộn một chút.”

Lâm Dạng nhanh nhẹn chặn cô lại, “Cậu sẽ không muốn đến hiện trường chất vấn đấy chứ?”

“Cậu nghĩ gì vậy.” Nam Âm bất đắc dĩ cười, “Mình về nhà lấy chút đồ.”

Lúc nhận được tin nhắn của Nam Âm, Giang Kinh Tá còn đang liên hoan với người trong đoàn phim, sau khi giải thích với đạo diễn xong, liền nhanh chóng chạy về biệt thự tư nhân của anh.

Bởi vì có uống chút rượu, nên Giang Kinh Tá để trợ lý lái xe, xa xa liền nhìn thấy biệt thự một mảnh tối đen, rõ ràng là không có ai.

Trước đó anh đã nói mật mã cho Nam Âm, biết Nam Âm còn chưa tới, Giang Kinh Tá âm thầm thở phào, trước khi cô tới có thể tắm rửa một chút, đỡ phải cả người đều là mùi rượu.

Vừa xuống xe, Giang Kinh Tá bảo A Đống lái xe rời đi, sau khi nhập mật mã, đẩy cửa ra, liền cảm thấy trong phòng tối đen có một bóng đen xông về phía anh.

Giang Kinh Tá theo bản năng vươn tay tiếp lấy, bị Nam Âm đụng phải, chưa kịp phản ứng lại, đã thấy Nam Âm ghé sát ngửi xung quanh khuôn mặt anh.

“Anh uống rượu à.” Cô mở miệng hỏi, ngữ khí trần thuật không chút nghi ngờ.

Giang Kinh Tá cúi đầu ừ một tiếng, còn muốn nói chính mình chỉ uống một hai ly, Nam Âm lại hôn lên, không có xâm nhập, chỉ cắn khóe môi anh, “Em đã xem video phim của anh rồi.”

“Cho nên?” Vì chất cồn, não anh liền không nhanh nhạy như bình thường, không theo kịp suy nghĩ của cô.

Nam Âm ngửa đầu ra sau, yên lặng nhìn anh, như cười như không, “Nụ hôn màn ảnh đầu tiên thật sự cho nữ chính rồi?”

“A,” Giang Kinh Tá nghe vậy suy nghĩ vài giây rồi gật đầu.

Nếu là lúc trước thì còn được, lúc cùng quay phim Tống Nghệ, lại nghe anh nói những lời kia ở trong phòng nghỉ, giờ phút này, Nam Âm quả thật vô cùng tức giận, không chút suy nghĩ trực tiếp dùng đầu mình đụng vào trán anh, “Kẻ lừa đảo, anh là kẻ lừa đảo.”

Nam Âm dùng sức, Giang Kinh Tá không phòng bị lập tức bị đụng mà thấy hơi chóng mặt, động tác trên tay lại đem Nam Âm ôm vào lòng, ngừng lại vài giây rồi nói, “Cũng không phải đều đưa cho nữ chính của đời anh rồi sao.”

Giang Kinh Tá nói xong, vừa quay người đem Nam Âm đặt lên cánh cửa phía sau, đưa tay nắm lấy cằm cô, nhìn cô đầy thâm tình rồi cúi đầu hôn sâu.

“Cho em cho em đều cho em.” Anh nhẹ giọng dỗ dành, giọng khàn khàn, “Tim cho em, mạng cũng cho em, tiểu tổ tông của anh.”

Nam Âm cảm thấy Giang Kinh Tá đêm nay có chút không thích hợp, nhưng cô bị Giang Kinh Tá hôn đến thất điên bát đảo, toàn bộ quá trình đều theo anh, căn bản không nhìn ra anh khác lạ ở đâu.

Hơi thở cực nóng mang theo men say từ trên mặt một đường đi xuống, Giang Kinh Tá vùi vào cổ cô, không nặng không nhẹ mà m.út vào, Nam Âm bị hắn ép lên cửa, không giãy ra được, chỉ có thể không tiếng động nhận lấy.

“Nam Âm.”

Hôn không biết bao lâu, động tác của Giang Kinh Tá đột nhiên ngừng lại, Nam Âm mở to đôi mắt ngấn nước, nhìn anh có chút mê mang.

“Anh yêu em.”

“Thật trùng hợp,” Nam Âm ngớ ra mấy giây, rồi cười với anh, “Em cũng vậy.”

Mấy tháng sau, bộ phim của Tống Nghệ cuối cùng cũng được chiếu, quả thực như suy đoán của đạo diễn Nghiêm, tiếng mắng càng cao, doanh thu cũng càng cao, vé luôn được bán hết sạch.

Nam Âm càng không nghĩ tới, giống như kỳ tích vậy, bộ phim này khiến quan hệ giữa Giang Kinh Tá và cô tạo thành ảnh hưởng trong mắt fan.

“Mẹ nó, tôi vào rạp xem cứ nghĩ sẽ thấy cảnh hôn của Tá ca và Âm Âm, kết quả không có gì hết, còn chỉ là một giấc mộng, đùa tôi à?”

“Vì sao ở trong mộng cũng không thể hôn a a a a, thật hy vong bọn họ có thể ở bên nhau, thời điểm Hồ Duyệt chết tôi suýt chút nữa đã khóc trong rạp rồi.”

“Phim là phim, trong phim không ở bên nhau, nhưng trong hiện thực đã ở bên nhau rồi ha ha ha.”

“Không thể không nói, Giang Kinh Tá và Nam Âm thật sự rất có cảm giác CP, tôi còn đặc biệt lên mạng tìm hoạt động giữa hai bọn họ, ngọt chết tôi rồi, phấn khích phấn khích.”

Không chỉ là những chủ đề liên quan đến bộ phim, còn có nụ hôn màn ảnh đầu tiên của Giang Kinh Tá, cũng lần nữa bị khơi lại.

“Tôi đã nói rồi, lúc trước Tá ca đã thề nụ hôn màn ảnh đầu tiên sẽ để lại cho người mình thích, thì ra là thật.”

“Bộ Cảnh Phỉ kia tôi cũng đi xem rồi, gì chứ, căn bản không có hôn, chỉ có thể nói là do cắt nối biên tập và ác ý marketing.”

“Đạo diễn Nghiêm đúng là đùa giỡn người khác, cư nhiên trong trứng phục sinh của phim ghi mấy chữ lớn nụ hôn màn ảnh đầu tiên của Tá ca và Nam Âm, lúc chiếu mấy đoạn NG, mấy người trong đoàn phim suýt chút nữa cười chết, ai biết được Tá ca lại nghịch ngợm như vậy.”

........

Thời điểm trên mạng ồn ào bàn tán về Giang Kinh Tá và Nam Âm, Nam Âm đang làm ổ trên sofa, kéo dây tai nghe, bên trong truyền đến giọng nói trầm thấp quen thuộc, cô giương mắt nhìn người đang giúp mình dọn lên dọn xuống bên ngoài cửa.

Đúng, trước đó không lâu cô mới vừa đồng ý chuyển ra khỏi trường, ở cùng với anh, Giang Kinh Tá quả thật không hổ là “tiểu dấm vương Trung Hoa” (????) mà cô phong cho, ngay cả chuyển đồ cũng không cho người khác đụng vào đồ của cô, đúng lúc mấy ngày này anh rảnh rỗi, mọi thứ đều tự tay làm lấy, còn không cho cô giúp, Nam Âm cũng vui vẻ ngồi nghỉ ngơi một bên.

(????) ý chỉ chúa hay ghen.

Lúc trước Nam Âm không xem livestream của Giang Kinh Tá hôm đó, chỉ là hôm nay đúng lúc lướt xem động thái liên quan đến anh, lướt một lúc, liền nhìn thấy bài livestream kia, nghĩ cũng không nghĩ liền ấn vào.

Lời nói trong tai nghe truyền đến rõ ràng, kèm theo những chữ phụ đề khiến cho tim Nam Âm đập vừa nhanh vừa loạn, ánh mắt cô buông xuống, dư quang nhìn đến thân ảnh hắn đi ngang qua sofa, giống như tùy ý mà mở miệng, “Anh thực sự thích em năm năm rồi à?”

Giang Kinh Tá bỗng dừng bước, xoay người nhìn chằm chằm Nam Âm, “Em nói xem?”

Nam Âm mong chờ lại nghe thấy câu trả lời căn bản không tính là trả lời của anh, có chút thất vọng than thở một tiếng, lại nghĩ đến gì đó, mang theo sự hiếu kỳ cẩn thận nói, “Nhưng lúc đó anh mới có mấy tuổi a, làm sao mà biết anh thích em được?”

Cô ngừng lại, rồi suy đoán, “Lỡ như, lỡ như đó chỉ là do anh hiểu sai thì sao, còn có, chúng ta còn trở mặt mấy năm, anh không nghĩ tới việc buông tay sao?”

“Không có.” Anh không chút do dự mở miệng, “Thời gian thích quá dài, nên biến thành một loại bản năng rồi,”

“Hoặc là nói, từ khi bắt đầu, thích em, đó là bản năng của anh.”

Thời gian luôn để lại dấu vết.

Là khi lần đầu tiên gặp mặt ở phim trường, anh nhịn không được mà tới gần cô, dùng sự ôn nhu và săn sóc, trở thành người bạn cô quen thuộc và tin cậy nhất.

Là sau khi vì dư luận mà trở mặt, anh ngây thơ cho rằng rời xa nhau có thể bảo vệ cô, rồi lại không nhịn được mà âm thầm tìm hiểu từng tin tức liên quan đến cô, xuất hiện ở nơi cô có khả năng xuất hiện, ý đồ tạo ra những sự gặp gỡ ngoài ý muốn.

Là khi lần đầu tiên quay chung chương trình Tống Nghệ, nghe được thanh âm của cô, hai tay đặt dưới bàn nắm chặt lại, gân xanh nổi lên, không dám ngẩng đầu nhìn ánh mắt có thể đang chán ghét của cô, lại nhịn không được mở miệng "ôm một cái."

Là khi quay chương trình, vì cô mà cam tâm tình nguyện làm ra những hành động không như bình thường.

Hết thảy, tất cả, đều như một loại bản năng.

Anh yêu em.

Thật may mắn, em cũng yêu anh.

- -- Hoàn chính văn ---

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!