CHƯƠNG 1516

Chung Vũ vội vàng hỏi: “Thần y Lâm, nếu chúng tôi muốn tìm anh thì nên tới đâu tìm?”

Vương Bác Thần vừa đi ra ngoài vừa nói: “Nơi nào có sòng bạc thì nhất định sẽ có tôi. Có tìm được hay không thì còn phải xem tạo hóa của mấy người.”

Đợi sau khi Vương Bác Thần đi rồi, Chung Khuông cho những người khác lui xuống, sau đó nói: “Ba, tiếp tới phải cần ba ra mặt, đi tiếp xúc với nhà họ Lâm rồi.”

Chung Vũ gật đầu nói: “Tối nay ta sẽ đi tới nhà họ Lâm một chuyến, nếu các con đi chưa chắc nhà họ Lâm đã tin. Nếu ta đi, nhìn thấy bệnh của ta đã được chữa khỏi, nhà họ Lâm nhất định sẽ tin. Bắt đầu từ bây giờ, các con lập tức liên hệ với sòng bạc ở các nơi, bảo bọn họ chú ý đến Lâm Diệp, đừng để tới lúc đó chúng ta lại thật sự không tìm thấy người.”

Chung Minh lo lắng nói: ‘Lỡ như Lâm Diệp rời khỏi đây thì sao?”

Chung Vũ cười nói: “Con đúng là khôn ba năm dại một giờ, Lâm Diệp này rõ ràng là đã động lòng với công pháp của nhà họ Lâm, vậy nên ta đoán chắc anh ta sẽ không rời khỏi đây đâu. Lâm Diệp này rất tham lam nhưng vẫn muốn ra vẻ cao nhân ngoại thế, cố tình đánh lừa chúng ta thôi.”

Nói rồi, ông ta lại nhìn về phía Chung Khuông, nói: “Đã điều tra rõ lai lịch của tên Lâm Diệp này chưa?”

Chung Khuông lắc đầu, nói: “Trước mắt vẫn chưa tra ra được thông tin gì có ích, trước đây không có ai từng nghe nói qua người này.”

Chung Vũ cũng không quan tâm: “Tra không được thì thôi, để cho nhà họ Lâm đau đầu đi. Nói không chừng là đệ tử của một lão quái nào đó, chúng ta không đối địch với anh ta là được. Để Chung Võ đi tiếp cận anh ta, không ngờ chút đam mê của nó lại biến thành cơ duyên, đúng là thế sự khó đoán. Nói với Chung Võ rằng, nếu nó có thể kết giao với Lâm Diệp và lên được Linh Đài Cảnh thì nó sẽ là gia chủ tiếp theo của nhà họ Chung.”

Rời khỏi nhà họ Chung, Vương Bác Thần biết bên phía nhà họ Chung nhất định sẽ cho người theo dõi mình nên đi bừa vào một sòng bạc, sau khi thua mười mấy ván, xảy ra tranh chấp với người sòng bạc, nói sòng bạc gian lận.

Đã là sòng bạc thì không có nơi nào không gian lận.

Nhưng đương nhiên là sòng bạc không nhận, Vương Bác Thần chửi bới rồi bỏ đi tới một sòng bạc khác.

Vương Bác Thần cố tình làm những điều này để cho người khác thấy.

Người nhà họ Chung đi theo theo dõi, chỉ cảm thấy Lâm Diệp này ngoài y thuật phi phàm, còn những mặt khác đều không ra gì.

Đúng là một con quỷ nghiện cờ bạc.

Mà đánh bạc lại còn chẳng ra sao.

Sau khi đổi mấy sòng bạc, Vương Bác Thần cảm thấy thân phận Lâm Diệp này không có vấn đề gì, chỉ cần đợi người của nhà họ Chung đến tìm là được.

Sau đó lại thay da đổi thịt, khôi phục dáng vẻ ban đầu, quyết định tới nhà họ Lâm.

Cùng lúc đó, kẻ bám đuôi theo dõi của nhà họ Chung kinh ngạc phát hiện ra, sau khi Lâm Diệp kia đi vào một sòng bạc, sau đó không thấy anh đi ra nữa.

Anh ta vội vàng đi vào trong kiểm tra nhưng không thấy bóng dáng Lâm Diệp đâu.

“Mẹ kiếp, mất dấu rồi.”

Anh ta cảm thấy mình bị Lâm Diệp chơi cho một vố, đành phải về chờ lệnh.

Anh ta tưởng rằng mình sẽ không thoát khỏi việc bị trừng phạt.

Nhưng không ngờ lão gia chủ không hề tức giận, chỉ thờ ơ nói: ‘Hoặc có lẽ anh ta đã phát hiện ra cậu, không cần quan tâm đâu. Nếu như đến cậu mà anh ta còn không cắt đuôi được thì ta thật sự phải nghỉ ngờ anh ta đấy. Anh ta có y thuật cao minh nhưng chỉ đạt tới Siêu Phàm Cảnh, ấy vậy lại cuồng vọng như thế, điều đó cho thấy anh ta có chỗ dựa. Có thể thật sự là đệ tử của một loại quái vật nào đó. Nếu anh ta cờ bạc quen thói, xem ra khoảng thời gian này anh ta sẽ không rời khỏi đây đâu, không phải quá để ý để tìm anh ta, các cậu chỉ cần canh chừng các sòng bạc là được.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!