Họ tên: Trần Viễn.

Tuổi tác: 21

Thân cao: 1 mét 8

Thể trọng: 67 Kg

Sức mạnh: 19

Thể chất: 19

Tinh thần: 10

Nhanh nhẹn: 9

(người trưởng thành đỉnh cao trình độ trị 10)

Trạng thái: Khỏe mạnh.

Kỹ năng: Không có

Cường hóa: 5 điểm

" Kí chủ có muốn cường hoá không?"

" Cường hoá 5 điểm nhanh nhẹn cho ta!"

"Keng! Cường hóa thành công! Kí chủ hiện tại có 14 điểm nhanh nhẹn."

Một giây sau.

Một dòng nước ấm chảy qua thân thể, Trần Viễn cảm thấy cơ thể bỗng nhẹ hẳn đu, linh hoạt rất nhiều.


Nãy đến giờ, hắn cũng trúng chiêu của đám côn đồ này đến vấy lần, không phải thân thể mạnh mẽ, hắn đã sớm hẹo.

Bây giờ nhanh nhẹn tăng cường, đảm bảo hắn sẽ né đòn và ra chiêu nhanh hơn, không bị đối phương làm khó.

" Cút, lần sau tao cứ gặp 1 lần là tao đánh 1 lần!"

Chu Hải Quyền hùng hổ, đạp Hoàng Ba một cái, hắn cảm thấy hôm nay mình thật ngầu, lấy bốn địch mười hai, ít thắng nhiều, với điều này hắn có thể đi khoe khoang cả năm.

Cứ cho rằng Tôn Nhuế sẽ chạy đến cạnh hắn, nào ngờ cô nàng chạy hùng hục về phía Trần Viễn.

" Mẹ nó, lão tứ sao trước đây không thấy mày mạnh như thế?" Hùng Đào kinh ngạc hỏi.

" Hoá ra hắn giấu nghề, giả đò, trước đây mình không hề biết, giờ có khi ba thằng mình đánh không lại nó!"

" Thì ra đây là lý do mấy em gái thích hắn!"

Mấy anh bạn cùng phòng ước ao đố kị. Bọn họ tựa hồ phát hiện lý do Trần Viễn được hoan nghênh như vậy.

Nhưng mà bọn họ không biết, những nữ sinh này sở dĩ liế m cẩu Trần Viễn, không phải vì hắn có tài, mà là vì hắn có tiền

Trần Viễn chẳng thèm để ý Tôn Nhuế, cô nàng nhan sắc có 7,5, là cái loại không đạt tiêu chuẩn lọt vào mắt hắn.

Trần Viễn phát hiện, sau hai lần cường hoá, hắn đã cao thêm 1 phân. Hắn có thể cảm nhận từng tế bào đang thay đổi.

Cân nặng cũng tăng, thảo nào gần đây hay đói.

"Xin lỗi nhé Từ Nhạc Nhạc, đánh nhau ở nhà cô, còn làm hư máy tính?"

"Không sao, hỏng thì đổi!"

" Đừng vậy, làm hỏng thì phải đền, cứ nói giá đi!"


Chu Hải Quyền đau lòng nói.

Đánh nhau thoải mái thật đấy.

Nhưng đập hư đồ vật là phải đền.

Hắn là người cố chấp như vậy

" Không cần đâu, mọi người đều là bạn Trần Viễn, đừng nói mấy cái máy, có đem cái quán net này đập đi cũng được!"

Lời này nói ra, mấy đứa bạn thổ huyết tại chỗ.

Tên khốn Trần Viễn này có ma lực gì mà khiến em gái người ta mê hoặc vậy.

Đập ba cái máy tình mà không tiếc?

Trần Viễn tốt như vậy sao?

"Mẹ nó, lão tứ, hắn chạy đâu mất rồi?"

Trần Viễn đã sớm rời đi, hắn không chịu được Tôn Nhuế cứ bám lấy hắn. Không ngờ nàng ta lại dễ dàng liế m cẩu như vậy.

Biết rõ ràng người ta không thích mà mình cứ bám vào

Quá buồn nôn!

Thảo nào là bạn thân với Lâm Thư Đồng

Lúc trước Trần Viễn theo đuổi Lâm Thư Đồng ba năm, vất vả làm lay động đối phương, để Lâm Thư Đồng đáp ứng làm bạn gái mình, chính là cái Tôn Nhuế này nói nhăng nói cuội bên tai Lâm Thư Đồng.

Gây chia rẽ.

Lâm Thư Đồng làm trà xanh hám giàu, nguyên do cũng tại Tôn Nhuế này xúi giục, hiện tại thấy người ta có tiền thì chạy tới lấy lòng.

Lâm Thư Đồng chắc là không biết!

Đúng là vỏ bọc bạn thân.

Sau khi rời quán net, Trần Viễn chạy tới trường học, hắn đang muốn tìm chỗ để Test khả năng nhanh nhẹn của mình.

Có điều hôm nay sân thể thao đông người quá.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!