Chương 950

“Ban đầu là tôi đi cùng Lý Nam và Hà Thanh, nhưng sau đó hai bên có nói qua nói lại vài câu rồi tách ra.” Khưu Duyệt nôn nóng giải thích: “Trời ơi Thư Nghi, trước tiên cô đừng lo đến mấy cái này nữa, cô mau đi xem với tôi đi, tôi sợ Hiểu Khiết thật sự xảy gặp chuyện nguy hiểm rồi.”

Trình Thư Nghi thấy Khưu Duyệt rất hoảng hốt, trông không giống như đang nói dối lắm. Với cả, đến tận bây giờ mà Hiểu Khiết vẫn chưa trở về, cô cũng rất lo lắng, “Được rồi, cô đợi tôi một lát, tôi quay về lầu lấy một vài thứ đã.”

Trình Thư Nghi nói xong thì chạy nhanh về phía lều.

Trước khi ra nước ngoài du lịch, Trình Thư Nghi đã suy nghĩ đến vấn đề tòa soạn hầu hết toàn là con gái, có thể sẽ xảy ra vấn đề về an toàn nên cô đã đặc biệt chuẩn bị một số vật dụng phòng thân, không ngờ bây giờ chúng lại có ích.

“Khưu Duyệt, chúng ta mau đi tìm Hiểu Khiết thôi.” Trình Thư Nghi cầm theo “vũ khí” chạy ra, cô giục Khưu Duyệt, đi muộn hơn nữa thì có thể Hiểu Khiết sẽ càng nguy hiểm hơn.

*Tổng biên tập, cô với Khưu Duyệt là phụ nữ, đi cũng không an toàn, để đám con trai chúng tôi đi cùng hai người nhé.” Đồng nghiệp nam đứng bên cạnh lo lắng nói.

“Không cần đâu, tòa soạn của chúng ta chỉ có vài người là đàn ông, những người khác đều là nữ cả, bây giờ hầu hết mọi người đều đang ở đây thì cứ ở lại đây hết đi, lỡ như gặp phải chuyện gì nguy hiểm, đến lúc đó lại không có ai bảo vệ bọn họ.” Lúc Trình Thư Nghi nói chuyện, trông cô rất nghiêm túc.

Mọi người ai nấy đều rất vui vẻ theo cô tới đây du lịch, vậy thì cô nhất định phải đảm bảo an toàn cho mọi người, đảm bảo ai cũng bình an trở về.

“Lỡ như hai người gặp chuyện nguy hiểm thì sao?” Tuy Trình Thư Nghi nói rất có lý nhưng đồng nghiệp nam vẫn không yên tâm khi để hai người con gái đi như thế.

“Trời ơi, anh đừng dong dài nữa, Hiểu Khiết còn đang đợi chúng.

tôi đến cứu cô ấy kia kìa.” Khưu Duyệt đứng bên cạnh không đợi Trình Thư Nghi nói thêm gì đã vội vàng nói: “Tổng biên tập cầm theo đồ phòng thân rồi chắc sẽ không sao đâu, anh đừng lo bò trắng răng nữa. Hơn nữa những gì tổng biên tập nói cũng đúng, điều quan trọng nhất bây giờ vẫn là sự an toàn của mọi người.”

Khưu Duyệt quay sang nhìn Trình Thư Nghi rồi nói: “Thư Nghĩ, chúng ta đi nhanh thôi, tuy bình thường tôi và Hiểu Khiết cũng không thân thiết lắm nhưng dù gì mọi người cũng đã làm việc với nhau lâu như thế rồi, nếu như cô ấy thật sự xảy ra chuyện, chắc…chắc chắn tôi cũng sẽ thấy khó chịu.”

Khưu Duyệt nghẹn ngào cất tiếng, vẻ đau buồn hiện rõ trên khuôn mặt, dù ai nhìn vào cũng sẽ không nghỉ ngờ tính chân thật trong câu nói của cô ta.

“Được rồi Phùng Lâm, cứ quyết thế đi, mấy người ở lại đây bảo vệ an toàn của mọi người, tôi và Khưu Duyệt đi tìm Hiểu Khiết.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Trình Thư Nghi nhanh chóng căn dặn đồng nghiệp nam đứng bên cạnh mình rồi sốt ruột kéo Khưu Duyệt đi về phía vừa rồi cô ta chạy đến.

“Khưu Duyệt, rốt cuộc cô đã nghe thấy tiếng kêu cứu của Hiểu Khiết ở đâu vậy, tại sao đi xa như thế vậy còn chưa tới?” Trình Thư Nghi thấy mình càng lúc càng cách xa mọi người thì lo lắng hỏi Cô vốn nghĩ sẽ không cách chỗ dựng lều của bọn họ quá xa, nhưng bây giờ hai người họ đã đi sâu vào trong rừng rồi mà vẫn chưa đến được nơi Khưu Duyệt nói.

“Sắp đến nơi rồi, tôi đã nghe thất šng kêu cứu của Hiểu Khiết ở gần chỗ này, có lẽ chúng ta sắp tìm được cô ấy rồi.” Không biết tại sao lúc nói chuyện Khưu Duyệt lại có vẻ căng thẳng, dường như cô ta đang sợ Trình Thư Nghi sẽ nhận ra điều gì đó.

Nhưng hiển nhiên, cô ta nghĩ nhiều rồi, bây giờ Trình Thư Nghi đang rất lo lắng cho sự an toàn của Hiểu Khiết, cô nào có chú ý đến sự bất thường của cô ta chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!