Tô Lị Viện lấy ra một tờ giấy đặt lên bàn, vừa viết vừa vẽ trên đó: “Ưu điểm của chương trình này là hiện nay không có nhiều chương trình tạp kỹ du lịch ở trong nước, cô có khả năng trở nên nổi tiếng.

Hơn nữa, thông qua chương trình này, nếu như cô thể hiện tốt thì có thể tẩy trắng hình tượng của cô trong mắt người hâm mộ, đặc biệt là vụ tai tiếng với Kính Gia Uyên do cô tự mình tạo ra trước đây, có thể phủ nhận nó thông qua hành động của cô..."Nói đến đây, Tô Lị Viện khẽ thở dài thườn thượt một hơi, ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Thời Tiểu Ngư, chân thành nói: “Tiểu Ngư, tôi biết mấy năm nay cô không được nổi tiếng, chính cô cũng lo lắng nên mới liều mạng ké fame.

Nhưng cái kiểu nổi tiếng bằng tai tiếng này mãi mãi chỉ là thoáng qua rồi biến mất, tôi hy vọng cô có thể ổn định lại.


Điều tôi muốn thấy là Thời Tiểu Ngư có thể ở trong lòng mọi người, chứ không phải Thời Tiểu Ngư có thể sụp đổ bất cứ lúc nào."Thời Tiểu Ngư khẽ gật đầu.Trong lòng Tô Lị Viện thở dài, cũng không ôm hy vọng cô có thể nhớ kỹ, mà tiếp tục giới thiệu chương trình này."Nhưng đồng thời, chương trình này cũng có nhược điểm của nó." Tô Lị Viện viết vài dòng cần nhấn mạnh: "Đầu tiên, chương trình này rất khổ, địa điểm đi đến không phải để cô tận hưởng, gần như có thể đoán trước được sẽ gặp phải nhiều khó khăn trong quá trình ghi hình, có thể cô sẽ không thích nghi với điều kiện sống được.

Thứ hai, đây là do Diêu Dao - nghệ sĩ cùng công ty chọn còn thừa lại, với lòng kiêu căng tự mãn của cô, cô có thể chấp nhận được không? Thứ ba, vẫn sẽ có quan hệ với Kính Gia Uyên như cũ."Tô Lị Viện nói đến đây, cô ấy hít một hơi thật sâu, nhìn chằm chằm vào Thời Tiểu Ngư nói: "Nếu như cô không thể kiểm soát khoảng cách với Kính Gia Uyên, vẫn cứ tiếp cận quá trớn ở trong chương trình.


Nếu như cô vẫn cứ kiêu căng ngạo mạn như thường ngày ở trong chương trình này, vậy thì cô sẽ còn bị bôi đen thảm hơn bây giờ.

Nếu thực sự muốn tham gia thì đó sẽ là một bước lên thiên đường, hoặc một bước xuống địa ngục.""Thời Tiểu Ngư, bây giờ tôi sẽ cho cô thời gian để suy nghĩ cho kỹ, chọn đánh cược một ván, liều mạng hết mình, hay chọn từ bỏ chương trình này?"Thời Tiểu Ngư im lặng một lúc, ngước mắt lên nhìn Tô Lị Viện một cách nghiêm túc, giọng nói ngập tràn sự kiên định: "Tôi tham gia."Cô, nhất định phải tham gia.Đôi mắt sắc bén của Tô Lị Viện rơi vào người Thời Tiểu Ngư.Cô ấy chậm rãi buông tờ giấy trong tay xuống, cẩn thận nhìn Thời Tiểu Ngư.

Thời Tiểu Ngư đồng ý quá dứt khoát, dưới cái nhìn của cô ấy, Thời Tiểu Ngư lúc nào cũng luôn kiêu ngạo nghe thấy chương trình này được nghệ sĩ khác chọn còn dư lại thì chắc chắn sẽ ầm ĩ một phen.Nhưng vừa rồi, cô đồng ý quá dứt khoát, dứt khoát đến mức cô ấy cảm thấy dừng như trước mặt mình là một người khác.Nhưng mà...!cũng tốt.Tô Lị Viện không nói gì nữa, sau khi để lại tài liệu về những điều cần chú ý trong chương trình này, cô ấy đứng dậy dặn dò lần cuối cùng: "Tôi sẽ nhờ trợ lý của cô gửi những điều cần chú ý còn lại cho cô, mấy ngày tới cô nhớ chuẩn bị hành lý, một tuần sau sẽ xuất phát.”"Ừm." Thời Tiểu Ngư gật đầu, tiễn Tô Lị Viện đến cửa..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!