CHƯƠNG 410

Rốt cuộc Nhan Vũ Trúc cô ta có chỗ nào không bằng Nhan Nhã Tịnh chứ?

Từng người bọn họ đều mắt mù hết rồi!

Nhất là khi nhớ tới những lời Cao Bắc Vinh sỉ nhục cô ta, gương mặt sưng đỏ của Nhan Vũ Trúc càng khó coi hơn. Đột nhiên, đôi môi đang mím chặt của cô ta không kìm được mà cong lên.

Cao Bắc Vinh đã sỉ nhục cô ta như vậy, cô ta sẽ không để anh ta sống yên đâu! Anh ta là bạn tốt nhất của Lưu Thiên Hàn, còn Nhan Nhã Tịnh là người phụ nữ mà Lưu Thiên Hàn yêu nhất.

Nếu để cho anh nhìn thấy người anh em tốt nhất của mình và người phụ nữ mà mình yêu nhất làm ra chuyện đó, có khi nào dưới sự giận dữ, anh sẽ ra tay giết chết cả hai người họ không nhỉ?

Tưởng tượng ra dáng vẻ Lưu Thiên Hàn băm Nhan Nhã Tịnh và Cao Bắc Vinh thành trăm mảnh, Nhan Vũ Trúc không nhịn được mà cười phá lên.

Nhan Nhã Tịnh, Cao Bắc Vinh, hai người chẳng vênh váo được lâu đâu! Đắc tội Nhan Vũ Trúc tôi thì ai cũng đừng hòng yên thân!

Khi Hách Trung Văn và Cao Bắc Vinh đang uống rượu tán dóc, qua lời kể của Cao Bắc Vinh, anh ta biết được Nhan Nhã Tịnh uống rượu xong sẽ biến thành người khác, chẳng hạn như bói quẻ, trêu ghẹo người khác…

Hách Trung Văn thật sự không hứng thú với bói quẻ gì đấy, nhưng anh ta cũng muốn bị Nhan Nhã Tịnh chòng ghẹo.

Hách Trung Văn nghĩ thầm trong bụng, đợi anh ta chuốc say chị đại, chị đại chòng ghẹo mình một chút, tốt nhất có thể làm thịt anh ta luôn. Vậy thì anh ta sẽ có lý do giành chị đại từ trong tay cậu nhỏ một cách đường hoàng rồi.

Anh ta ôm tư tưởng bị cô làm thịt. Nhan Nhã Tịnh vừa tan làm, Hách Trung Văn đã chặn cô ở cổng bệnh viện.

Anh ta nở nụ cười rạng rỡ xán lạn: “Chị đại, tối nay uống rượu với tôi được không?”

Hôm nay Hách Trung Văn nhất định phải có được, vì anh ta có lý do khiến Nhan Nhã Tịnh không cách nào từ chối.

“Uống rượu á?” Nhan Nhã Tịnh sửng sốt, cô từ chối theo bản năng: “Thôi bỏ đi, tôi không biết uống rượu.”

Cô là kiểu người điển hình một ly là say. Hơn nữa, hễ uống say là sẽ bộc lộ tính xấu, cô không muốn dọa Hách Trung Văn.

Con người cô vẫn có đạo đức.

“Chị đại, hôm nay là sinh nhật tôi.” Ban đầu Hách Trung Văn đã đoán được Nhan Nhã Tịnh sẽ từ chối, cho nên bây giờ anh ta đành phải dùng chiêu lớn.

“Chị đại, mỗi năm tôi chỉ đón sinh nhật một lần, em cũng không thể để tôi uống rượu cô đơn một mình đấy chứ?”

Hình như anh ta sợ Nhan Nhã Tịnh lại từ chối tiếp nên vội nói thêm vào: “Chị đại, mẹ tôi đưa bọn trẻ về nhà cũ rồi, họ cũng không đón sinh nhật cùng tôi. Em đành lòng để tôi đón sinh nhật không ai ngó ngàng à?”

Nhan Nhã Tịnh: “…”

Quả thật, một mình đón sinh nhật cũng hơi đáng thương. Trong thâm tâm cô, Hách Trung Văn vẫn là Hách béo năm xưa, anh em tốt của cô. Anh em tốt đón sinh nhật, cô cũng không đành lòng để anh ta cô đơn lẻ loi một mình.

Nhưng uống rượu gì đó, cô thật sự không có cái gan này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!