Kể từ khi được bao nuôi, Trang Hãn Học càng ngày càng lười biếng.

Dù sao thì Thu Triết Ngạn cũng chiều chuộng hắn, muốn mua gì chỉ cần nói một câu nhẹ nhàng “Thích em” là Thu Triết Ngạn lập tức mê muội say đắm rồi.

Cuộc sống không khác gì trước đây, ngoài việc ban đêm còn có hoạt động thể dục trên giường.

Hóa ra làm trai bao lại thoải mái như vậy. Trang Hãn Học thầm nghĩ, tại sao trước đây hắn chưa từng nghĩ đến nhỉ?

Nghĩ kỹ lại thì cũng khác, nếu là trước đây, hắn cũng chưa từng gặp một người đàn ông ngây thơ như Thu Triết Ngạn, mà nếu là một người khác, không đẹp trai dễ thương như Thu Triết Ngạn, cũng không có đôi mắt chó con khiến người ta tan chảy, thì cũng không được.

Thôi, cuộc sống hiện tại thoải mái là được rồi.

Trang Hãn Học vốn là người an phận thủ thường mà.

Trước đây khi anh hai còn ở đây, hắn vui vẻ với những ngày tháng ăn chơi, tiêu tiền như nước. Sau khi trốn khỏi nhà, nghèo rớt mồng tơi, bạn gái đều ghét bỏ vì hắn vừa nghèo vừa không cầu tiến, sống một mình với chó, sau khi tan làm thì chơi game, hắn cũng rất vui vẻ.

Nhưng bây giờ là lúc hắn thấy vui vẻ nhất.

Chơi một mình thì có một niềm vui.

Có người yêu thương chơi cùng, thì niềm vui sẽ nhân lên gấp đôi.

Mặc dù cũng không phải là kế lâu dài, chờ đến lúc nào đó cảm thấy không vui nữa, hắn sẽ chạy trốn.

Trang Hãn Học nghĩ vậy.

Buổi chiều, Thu Triết Ngạn gọi điện cho hắn, nói sẽ đi tụ tập với bạn.

Trang Hãn Học: “Em chơi vui vẻ nhé. Về muộn cũng không sao.”

Vừa hay cho cái mông của hắn được nghỉ ngơi một ngày, hí hí.

Thu Triết Ngạn đã lâu rồi không đi tụ tập.

Từ khi bắt đầu theo đuổi Trang Hãn Học, những thứ khác anh đều không để ý đến, hôm nay mới có dịp ra ngoài.

Lúc này, tâm trạng Thu Triết Ngạn rất phức tạp, một mặt muốn tuyên bố với cả thế giới rằng anh đang yêu, một mặt ghen tuông muốn giấu kín bạn trai của mình để người khác không thể thấy, không để người ta cướp đi.

Một khi anh đã yêu thì sẽ đắm chìm trong đó, dặc biệt là lần này.

Anh nói với bạn bè: “Tôi thực sự rất muốn kết hôn với anh ấy.”

Người bạn ngơ ngác hỏi: “Ông cố mà kiềm chế đã, hai người mới bắt đầu yêu nhau mà?”

Thu Triết Ngạn không thể ngồi yên, anh rất muốn về âu yếm sâu lười của mình ngay.

“Ông nghĩ tôi nên cầu hôn lúc nào thì tốt?”

“Tháng sau?”

“Hay nửa năm nữa?”

“Tôi nghĩ nên đặt nhẫn cưới trước, có chuẩn bị vẫn tốt hơn.”

Người bạn nghĩ đến người yêu mà anh nhắc đến: “Ông có… bị lừa tiền không đấy?”

Thu Triết Ngạn đang say đắm trong tình yêu, nào nghe lọt tai: “Không đâu. Tụi tôi yêu nhau thật lòng. Tôi đối xử tốt với anh ấy, anh ấy cũng đối xử tốt với tôi.”

Người bạn hỏi: “Có bằng chứng không?”

Thu Triết Ngạn đưa ra lý lẽ: “Anh ấy sẽ chừa lại quả dâu tây duy nhất trên bánh kem cho tôi.”

Người bạn cạn lời, muốn nói nhưng lại thôi: “Thôi… ông vui là được.”

Trang Hãn Học đương nhiên không đi khắp nơi chia sẻ trải nghiệm yêu đương với đàn ông của mình.

Càng không ngờ rằng lúc này Thu Triết Ngạn đã nghĩ đến việc cưới xin với hắn rồi.

Hắn xem trên mạng thấy một quán ăn ngon, còn đang nghĩ làm thế nào dụ Tiểu Thu đưa mình đi ăn.

Buổi tối, Trang Hãn Học nhận được điện thoại của anh hai.

Anh hai nói: “Anh chuẩn bị đưa con về nước phẫu thuật, ca phẫu thuật này trong nước làm tốt hơn. Lúc đó chú rảnh thì gặp mặt nhé.”

Trang Hãn Học nghĩ đến anh hai thì hơi sợ, nghĩ một lúc mới nói: “Dạ anh, gần đây em cũng rảnh. Anh tới sân bay nào vậy? Nếu là sân bay XX thì em ra đón. Em đổi việc rồi.”

Anh hai lo lắng hỏi: “Đổi việc rồi à? Sao không nghe chú nói. Công việc mới thế nào?”

Trang Hãn Học nhớ đến hình ảnh Thu Triết Ngạn, mặt hơi nóng lên, hắn gãi gãi mặt, lảng tránh: “Cũng được ạ. Tốt hơn công việc trước, nếu không em cũng không nhảy việc.”

Anh hai bán tin bán nghi nói: “Được rồi. Chú cũng lớn tuổi rồi, anh không thúc giục chú cưới vợ sinh con, đó là chuyện của chú, anh chỉ lo sống buông thả, không có tiền tiết kiệm. Còn tiền dùng không? Không có thì anh chuyển cho một ít. Bản thân chú cũng nhớ phải tiết kiệm tiền, đừng lúc nào cũng tiêu hoang.”

Sao lại không đủ dùng! Hắn đã có ông chủ bao nuôi rồi! Mặc dù Tiểu Thu không phải dạng siêu giàu, nhưng nuôi hắn thì dư dả. Hơn nữa hắn cũng chẳng cần tiêu nhiều tiền.

Trang Hãn Học nói: “Không sao, không thiếu tiền ạ!”

Hắn còn hẹn: “Anh hai, lúc đó em ra sân bay đón anh nhé.”

Trang Hãn Học ghi việc đón anh hai vào sổ ghi chú.

Đến lúc đó nhắc trước một hôm là được rồi.

Trang Hãn Học nghĩ, lúc đó nếu anh hai phát hiện ra hắn có quan hệ tình cảm với đàn ông thì sẽ ra sao nhỉ?

Ừm…

Rắc rối quá… đến lúc đó tính sau vậy.

Hiện tại hắn chạy trốn khỏi nhà để sống cuộc đời của mình, ai quản được hắn chứ?

Trang Hãn Học nhìn đồng hồ, đã mười hai giờ rồi, Thu Triết Ngạn chắc cũng sắp về. Hắn rửa mặt lên giường đi ngủ.

Vừa mới nằm xuống, liền nghe thấy bên ngoài có tiếng người về.

Tiểu Thu về rồi.

Trang Hãn Học do dự một chút, quyết định giả vờ ngủ, nếu không Thu Triết Ngạn nhất định sẽ hành hạ hắn.

Thu Triết Ngạn không rửa mặt đánh răng, mang mùi rượu nhàn nhạt vào phòng ngủ.

Hắn chỉ bật một ngọn đèn tường, ánh sáng lờ mờ.

Trang Hãn Học nhắm mắt giả vờ ngủ, bình thường có lẽ sẽ bị Thu Triết Ngạn phát hiện, nhưng hôm nay anh uống rượu, còn uống hơi nhiều, nên không hề phát giác.

Hắn cảm giác được anh ngồi xuống bên giường, có lẽ đang dựa vào bên giường nhìn hắn, ánh mắt quá nóng bỏng, cho dù không mở mắt hắn cũng có thể cảm nhận được.

Thu Triết Ngạn ghé sát lại, giống như chú chó ngửi ngửi hắn, chóp mũi lạnh lẽo chạm vào gò má nóng bừng của hắn, hơi thở phả vào.

Trái tim Trang Hãn Học bỗng loạn nhịp, không hiểu anh định làm gì. Lại say rồi làm việc điên rồ nữa à?

Hắn đang nghĩ ngợi thì Thu Triết Ngạn bỗng lẩm bẩm một mình: “Thật sự quá đáng yêu.”

Trang Hãn Học thấy ngượng, dù là người nhà, đồng nghiệp hay bạn gái cũ, ai cũng chê hắn vô dụng, chỉ có Tiểu Thu không chê, còn suốt ngày nói thích hắn, nói hắn đáng yêu. Hận không thể tỏ tình trăm lần mỗi ngày.

Cả đời này hắn chưa từng được ai yêu quý như vậy.

Thật sự không biết Tiểu Thu thích hắn ở điểm nào nữa.

Thu Triết Ngạn tiến lại gần, hơi thở nóng rực xen lẫn mùi rượu bao trùm lấy hắn…

Trang Hãn Học chợt hoảng lên. Chết tiệt, Tiểu Thu không định tấn công mình đấy chứ? Mình giả vờ ngủ cũng không thoát được sao?

Nhưng Thu Triết Ngạn chỉ vô cùng dịu dàng, nhẹ nhàng hôn hắn một cái.

Trang Hãn Học: “…”

Hắn nghe thấy tiếng anh cười khúc khích: “Hì hì.”

Rồi lại ghé sát hôn thêm một cái nữa.

Trang Hãn Học bỗng thấy trái tim mềm nhũn.

Thu Triết Ngạn đi ra ngoài, tắt đèn, rón rén rời khỏi phòng ngủ.

Trang Hãn Học chầm chậm trượt xuống dưới chăn, che kín nửa khuôn mặt. Hắn cảm thấy mặt mình đang rất nóng.

Khỉ gió, Tiểu Thu đáng yêu quá đi mất!

… Cảm giác được yêu thương tuyệt thật.

Thu Triết Ngạn ra ngoài rất lâu vẫn chưa quay lại.

Trang Hãn Học thầm nghĩ, chẳng lẽ là lén lút đi ăn khuya?

Nếu ăn khuya thì nhất định phải có phần của hắn chứ!

Có nên dậy không nhỉ?

Trang Hãn Học định thăm dò trước, cửa khép hờ, không ngửi thấy mùi gì cả.

Hắn đi đến bên cửa, nghe thấy Thu Triết Ngạn đang nói chuyện điện thoại trong phòng khách.

Trong nhà rất yên tĩnh.

Chắc là anh đang gọi điện thoại về nhà:

“Mẹ ơi, con có bạn trai mới rồi.”

“Anh ấy lớn hơn con bảy tuổi, đẹp trai lắm ạ…”

Mình mà đẹp trai sao? Trang Hãn Học nghe mà thấy ngại.

Thu Triết Ngạn còn nói:

“Tính anh ấy hiền lành, tốt bụng lắm, lúc nào cũng bao dung với con.”

Rõ là lười biếng thì có! Trang Hãn Học thấy mặt mình ngứa ngáy, hắn thấy mình đủ vô liêm sỉ rồi, cũng không mặt mũi nào mà tự tâng bốc như vậy.

Thu Triết Ngạn lại nói:

“Công việc à? Hiện tại anh ấy không đi làm. Sống chung với con.”

“Con nuôi anh ấy. Hehe.”

“Mẹ, con thật sự muốn đưa anh ấy đến gặp mẹ. Chắc chắn mẹ cũng sẽ thích anh ấy thôi.”

Thu Triết Ngạn nói một hồi liền chuyển sang tiếng Anh, giọng nói ngọt ngào như mật:

“Anh ấy thật sự rất rất rất đáng yêu.”

“Tại sao trên đời lại có người đàn ông đáng yêu như vậy chứ?”

“Con muốn cưới anh ấy quá.”

“Con muốn cưới anh ấy ngay ngày mai luôn.”

“Được rồi…bình tĩnh…con sẽ bình tĩnh lại.”

“Không thể bình tĩnh được…Không! Mẹ không thể tưởng tượng được anh ấy đáng yêu đến mức nào đâu!!”

Trang Hãn Học không còn mặt mũi nào mà nghe tiếp nữa.

Càng nghe càng đỏ mặt.

Hắn nghe thấy hình như Thu Triết Ngạn cúp điện thoại rồi.

Trang Hãn Học lúc này mới hoàn hồn, hắn luống cuống, rời khỏi chăn một lúc rồi nên người hơi lạnh, bây giờ chui vào lại chắc chắn sẽ lộ tẩy.

Hắn đành vào toilet, ngồi phịch xuống bồn cầu.

Nhiệt độ trên mặt vẫn chưa tan.

Trang Hãn Học nghĩ, liệu Tiểu Thu có phát hiện mình đã thức, nên mới diễn trò lừa mình không nhỉ?

Không. Không thể nào.

Dựa vào kinh nghiệm tình trường dày dặn của hắn, Thu Triết Ngạn nói thật lòng.

Xấu hổ quá.

Một tay chơi đã nghỉ hưu như hắn lại bị một thanh niên làm cho đỏ mặt.

Chắc là hai năm nay thật sự quá cô đơn rồi.

Hắn nghĩ đến câu “muốn cưới” mà Thu Triết Ngạn nói.

Thật sự khiến người ta đau đầu.

Hắn không muốn kết hôn, có điên mới kết hôn, cả đời này hắn sẽ không bao giờ kết hôn đâu.

Nhưng hắn lại muốn hưởng thụ tình yêu của Thu Triết Ngạn thêm một thời gian nữa, chờ đến khi Thu Triết Ngạn cầu hôn rồi tính tiếp.

Cứ chuẩn bị tâm lý sẵn sàng bị đuổi vì từ chối lời cầu hôn vậy.

Trang Hãn Học bỗng nhiên do dự.

Hắn giả vờ như vừa đi vệ sinh, còn ngáp dài.

Thu Triết Ngạn hỏi: “Dậy đi vệ sinh à?”

Trang Hãn Học không dám nhìn anh: “Ừm…”

Hắn chui vào chăn, nhưng mãi không ngủ được.

Mười mấy phút sau.

Thu Triết Ngạn rửa mặt xong cũng chui vào chăn, anh đã ngâm tay chân vào nước nóng cho ấm rồi mới lên giường.

Cả người anh ấm áp như lò sưởi di động.

Sáng sớm hôm sau, Thu Triết Ngạn không làm phiền Trang Hãn Học, tự đi làm.

Anh còn nhớ làm một phần bánh waffle thịt gà, trộn một phần salad trái cây, dùng màng bọc thực phẩm bọc kỹ. Rồi đặt ở vị trí dễ thấy nhất trên bàn ăn.

Mười giờ.

Trang Hãn Học ngủ đến khi tự nhiên tỉnh dậy, hắn nhận được một tin nhắn mới. Tin của Thu Triết Ngạn gửi đến: [Đồ ăn em làm xong rồi, đặt trên bàn ấy.]

Trang Hãn Học rửa mặt đánh răng ăn sáng.

Lấy đồ ăn cho Đậu Đậu, dẫn chó đi dạo một vòng khu chung cư, rồi về nhà.

Lướt web. Xem phim. Chơi game.

Năm giờ chiều.

Đặt một phần đồ ăn ngoài.

Trang Hãn Học lười biếng đứng dậy, về phòng ngủ lấy quần áo mà Thu Triết Ngạn đặt ở đầu giường, tắm rửa, thay quần áo.

Chậc chậc.

Thu Triết Ngạn nhìn thì có vẻ ngây ngô, thế mà ngày nào cũng chuẩn bị mấy bộ đồ tính thú cho hắn.

Hôm nay là yukata nam.

Trang Hãn Học mặc vào, suy nghĩ một lúc, quyết định không mặc qu@n lót.

Vốn dĩ ở nhà không ra ngoài, mặc hay không cũng chẳng sao.

Thu Triết Ngạn đang xử lý việc công ty, họ định mời một người đại diện cho website, đã liên lạc với công ty của Giang Nhược Vân nhưng bị từ chối.

Thu Triết Ngạn xoa xoa thái dương, ngó đồng hồ, đã không còn sớm nữa.

Thôi, chuyện này để sau hẵng nói.

Anh đang nhớ sâu lười lắm, muốn về nhà ngay.

Thu Triết Ngạn đứng dậy, lấy áo khoác, nói với đồng nghiệp: “Tôi về trước nhé.”

Mặt mày phơi phới.

Mọi người trong công ty xì xào bàn tán: “Hình như sếp Tiểu Thu đang yêu đó…”

“Tôi cũng nghĩ vậy.”

“Không biết đối tượng của anh ấy là người như thế nào…”

– Hết –

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!