“Haizz, thật không biết tại sao lại xảy ra chuyện như thế này.



“Suốt một thời gian dài, trường trung học cơ sở Thụ Đức của chúng ta luôn là ngôi trường kiểu mẫu trong vùng, cho dù là thành tích hay không khí học tập đều thuộc hàng đầu.



“Bây giờ các lãnh đạo Sở giáo dục và các phương tiện truyền thông lớn, đang ngày một quan tâm nhiều hơn đến vụ việc này”

“Rất mong mọi người từ xa đến có thể sớm làm sáng tỏ được sự thật của vụ việc lần này, giảm thiểu ảnh hưởng xuống mức nhỏ nhất, ít nhất là giữ được cái mặt trường đạt chỉ tiêu cấp 1 của chúng ta”.


Từ Trường Thắng vẫn giữ nét mặt vô cảm gật gật đầu, không lộ ra chút cảm xúc nào trả lời:

“Yên tâm Trương Phó Hiệu trưởng”.


“Từ khi Lâm Cục Trưởng cử ba người chúng ta đến trường, chúng ta nhất định sẽ cố gắng hết sức để làm sáng tỏ vụ việc lần này”.


“Tuy nhiên, trên đường đến hiện trường, ta muốn hỏi thêm những thông tin cụ thể hơn về nạn nhân Trương Uyển, chẳng hạn như hoàn cảnh gia đình, thành tích học tập trên lớp, bạn bè giao tiếp! ”

“Phó Hiệu trưởng Trương có nắm được những thông tin này không?”

Trước câu hỏi của Từ Trường Thắng.



Trương Hằng lại hơi ngượng ngùng lau mồ hôi trán, tiếp tục thở dài:

“Làm sao ta biết được chứ”.


“Nếu có thể phát hiện sớm những bất thường của học sinh này, Ta nhất định sẽ hết sức ngăn cản để bi kịch này không xảy ra, cũng sẽ không rơi vào tình cảnh như bây giờ”.


“Nhưng nếu cần thiết, ta sẽ nhờ giáo viên chủ nhiệm của Trương Uyển đến hợp tác điều tra sau”.


“Dù kết quả là gì, chúng ta vẫn hy vọng có thể tìm ra nguyên nhân nạn nhân Trương Uyển chọn cách nhảy lầu tự tử càng sớm càng tốt”.


Vừa dứt lời.


Thẩm Lâm đeo kính gọng vàng đã nhướng mày cười lạnh:

“Ồ? Phó Hiệu trưởng Trương tự tin thế à?”

“Chúng ta thậm chí chưa đến hiện trường kiểm tra, ngươi đã cho là tự tử rồi? Không có khả năng nào là bị sát hại sao?”.


Lời nói này.


Khiến Trương Hằng sửng sốt, lập tức cũng không biết nên đáp lại thế nào.


Từ Trường Thắng thì bất lực che miệng ho hai tiếng, giải tỏa bầu không khí ngượng ngùng:

“Trương Phó Hiệu trưởng đừng để ý”.


“Thẩm Lâm là thiên tài pháp y của Đại đội chúng ta, luôn giữ quan điểm chỉ có thi thể là không bao giờ nói dối”.


“Vì vậy, trước khi chưa nhìn thấy thi thể nạn nhân, nàng sẽ vẫn giữ thái độ hoài nghi về nguyên nhân cái chết”.


“Đúng rồi”.


“Vẫn nên tìm giáo viên chủ nhiệm lớp của nạn nhân đến, rất có thể sau này sẽ phải hỏi thêm tình huống và chi tiết cụ thể”.



Trương Hằng vội vàng gật đầu, lập tức chỉ về phía dây cảnh báo phía trước:

“Hiểu rồi, hiểu rồi”.


“Phải nghiêm túc thật, quả thật phải nghiêm túc”.


“Được rồi, tòa nhà học tập phía trước đã bỏ hoang, nơi giăng dây cảnh báo bao quanh chính là hiện trường ngã lầu, Khúc Hiệu trưởng đang ở đó xử lý công việc”.


“Ba vị cảnh sát, các ngươi có thể đi thẳng tới đó”.


“Bây giờ ta sẽ đi tìm giáo viên chủ nhiệm của nạn nhân, hy vọng có thể tìm ra sự thật càng sớm càng tốt, áp lực từ Sở Giáo dục thật sự cũng quá lớn”.


Tiếp đó.


Trương Hằng dừng bước, bước sang bên cạnh rút điện thoại ra liên lạc giáo viên chủ nhiệm của nạn nhân.


Từ Trường Thắng cũng không để ý, xoa tay đi đến phía trước:

“Chuẩn bị hoạt động thôi”.


“Mặc dù các lãnh đạo nhà trường chắn chắn hy vọng nguyên nhân cái chết cuối cùng của nạn nhân là do tự tử, để giữ gìn danh hiệu trường đạt chỉ tiêu cấp 1 của họ”

“Nhưng chúng ta tuyệt đối không được để những kỳ vọng đó ảnh hưởng đến phán đoán.




“Tìm ra sự thật mới là điều chúng ta cần làm!”.


Câu nói vừa dứt.


Từ Trường Thắng đã dẫn đầu bước vào bên trong dây cảnh báo.


Hiệu trưởng Khúc Văn Bưu của trường Trung học cơ sở Thụ Đức với gương mặt đầy lo âu, đang đứng hỏi thông tin ở giữa, dưới sự nhắc nhở của người xung quanh, quay đầu nhìn lại.


Thấy ba người Từ Trường Thắng, Tô Minh và Thẩm Lâm mặc đồng phục cảnh sát, lập tức thở phào nhẹ nhõm, vội vàng tiến lên bắt chặt tay Từ Trường Thắng:

“Từ đội trưởng phải không?”

“Lâm Cục Trưởng đã nói với ta trước đây, ngươi có rất nhiều kinh nghiệm phá án, lần này giao phó hết cho ngươi đấy”.


“Hãy tìm ra nguyên nhân cụ thể nạn nhân nhảy lầu càng sớm càng tốt, áp lực mà bên ta đang phải chịu đựng thật là quá lớn!!!”.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!