Sau khi tình hình Thiên Ý ổn định thím Trần mới an tâm mà gọi điện thoại báo cho Lưu Ngọc Lễ, anh ở xa không kề cận trực tiếp bên cạnh cô, với cương vị là một người chồng cảm thấy bản thân rất vô trách nhiệm, những lúc cô bệnh cô cần anh nhất lại không có mặt khiến anh tự trách bản thân rất nhiều. Nhưng chỉ cần nghĩ đến cả hai cố gắng vượt qua giai đoạn này thì anh sẽ bù đắp hết thảy những điều đó lại cho Thiên Ý.

Nghe điện thoại thím Trần báo bình an anh mới an tâm được đôi phần

" Trương Thành có nói cô ấy bị làm sao không? "

Giọng nói bên kia đầu dây có hơi ấp úng

[ Bác sĩ Trương nói phu nhân chu kỳ không đều nên mới đột ngột trở bệnh hành cô ấy đau bụng quá nên mới ngất đi. Ông chủ tiếc là phu nhân thật sự không có thai…tôi còn tưởng ]

" Chuyện con cái không gấp, điều quan trọng nhất vẫn là cô ấy bình an. Thím nhớ chú ý ăn uống của cô ấy đừng để Thiên Ý xảy ra tình trạng như thế nữa. "

[ Tôi biết rồi ông chủ ]

Trương Thành ngồi trước màn hình máy tính lặng lẽ quan sát Thiên Ý cuộn tròn ngủ say trên chiếc giường mềm mại. Thật mong sớm ngày hoàn thành xong công việc để trở về bên cạnh cô, hễ làm việc thì thôi chỉ cần có thời gian nghỉ ngơi thì bản thân lại nhớ đến người đó, nhớ đến da diết không chịu được, nhất là khi về đêm nhìn bên cạnh trống rỗng anh chỉ muốn đập vỡ đầu mình đi cho rồi để khỏi phải suy nghĩ lung tung.



3 tháng sau


Bụng bầu ngày một to hơn Thiên Ý càng không muốn đi lại nhiều sợ bản thân bị phát giác, cô chọn những trang phục rộng rãi còn mặc thêm áo khoác, bình thường đều cuộn chăn nằm trên giường chọn những góc né tránh camera.

Cũng may thân thể Thiên Ý rất tốt không kén ăn cũng không bị nghén, mang thai 5 tháng vẫn có thể dễ dàng qua mặt thím Trần không chút nghi ngờ. Có điều Trương Thành nói muốn đảm bảo an toàn cho đứa nhỏ thì cứ mỗi tháng vẫn nên đến nhà an toàn một lần để anh kiểm tra qua tình trạng thai nhi. Hôm nay Thiên Ý lại phải giả vờ có bệnh để rời khỏi sự giám sát của anh.

Thím Trần đưa cô đến nhà an toàn, sắc mặt tái của Thiên Ý thật sự không thể nghi ngờ, có điều bà ấy biết trước kia Thiên Ý là vệ sĩ thể lực dĩ nhiên rất tốt nhưng gần đây cứ liên tục bệnh vặt rất khó hiểu

" Phu nhân vì sao mỗi tháng một lần cô đều có bệnh vặt vậy? Nếu không phải sốt cao lại đau đầu tôi thấy dường như cô tháng nào cũng cần phải đến nhà an toàn, phiền phức như vậy chi bằng bảo bác sĩ gia đình đến nhà chúng ta ở, vậy thì cô cũng chẳng phải tốn công sức đi xa. "

3 tháng liên tục kể từ khi phát hiện bản thân mang thai cô tháng nào cũng đến kiểm tra thật sự rất đáng ngờ nhưng lại không có cách nào khác. Bác sĩ gia đình? Chẳng phải sẽ khiến mọi chuyện sớm bại lộ sao?

Thiên Ý chỉ có thể giả vờ nghiêm nghị để lấn át khí thế của thím Trần, đập tan nghi ngờ của bà ta

" Làm sao? Tôi có bệnh lại không thể đến nhà an toàn, Lưu Ngọc Lễ ra lệnh cho thím sao? "

Thím Trần bị dọa tới mức ăn nói lắp bắp, mối quan hệ giữa phu nhân và ông chủ vốn đã không tốt bà không nên châm dầu vào lửa còn không sợ Lưu Ngọc Lễ xử bà ta sao

" Phu nhân đừng hiểu lầm không liên quan gì đến ông chủ. Tôi chỉ là thấy nhà an toàn ở xa mỗi khi cô bệnh lại không tiện di chuyển nên mới ngỏ ý mời bác sĩ gia đình cho thuận tiện mà thôi. "

Thiên Ý vừa định lên tiếng thì Trương Thành từ phòng khám bước ra

" Bác sĩ gia đình của thím có thể so được với tôi sao? "

" Bác sĩ Trương "

Thím Trần lịch sự cúi chào anh, cũng may có Trương Thành trợ giúp, Thiên Ý không giỏi ăn nói chỉ sợ làm cho mọi chuyện rối tung rối mù.

" Thím nghĩ A Lễ sẽ đồng ý để thím bảo một bác sĩ tùy tiện nào đó khám chữa cho Thiên Ý sao? Thím coi thường tay nghề của tôi hay là thân phận của cô ấy vậy? "

" Tôi không dám bác sĩ Trương "

Thiên Ý cười chế giễu

[ Quả nhiên bị khí thế của Trương Thành lấn át ]

Trương Thành hất cằm hướng về phía phòng khám ra hiệu cho cô


" Đi thôi "

Thím Trần muốn theo nhưng vẫn là bị Trương Thành ngăn cản

" Thím ở ngoài chờ đi, lát nữa sẽ gửi kết quả cho thím về báo cáo "

Phòng khám không chỉ có Trương Thành mà hai tên Gia Hạo và Khắc Huy cũng có mặt, bọn họ tháng nào cũng theo cô đến nhà an toàn để kiểm tra tình hình phát triển của em bé. Lần đầu nhìn thấy thai nhi trong bụng tên nào cũng hào hứng

" Wow, nhỏ như vậy sao? Xem kìa tay chân đều có chút xíu "

" Nói nhảm, trong bụng mẹ đương nhiên là nhỏ chẳng lẽ to bằng mày sao "

Thiên Ý cũng thật tình hết nói nổi, bọn họ cứ gần nhau là gây sự vậy mà đã kề vai tác chiến mười mấy năm rồi.

Trương Thành phát bực mà mắng họ

" Hai người có thôi đi không, có yên lặng cho sản phụ kiểm tra không hả? "

" Im lặng im lặng, bọn tôi im "

Sau khi kiểm tra qua một loạt Trương Thành mới nói lại tình hình chi cô

" Bình thường cô ăn không nhiều, không đủ đáp ứng nhu cầu dinh dưỡng cho thai nhi nên em bé có hơi nhỏ "


" Tôi không dám ăn quá nhiều sợ cái thai lớn sẽ giấu không được "

Cô chỉ có thể để đứa con chịu thiệt một chút cũng là để đảm bảo an toàn cho tất cả những người đang giúp cô.

Gia Hạo nhìn cái bụng tròn xoe của cô lúc đầu có chút lạ lẫm nhưng từ từ cũng thành quen thậm chí còn mong chờ

" Vậy thì khi nào em bé mới được sinh ra? "

" Khoảng 4 tháng nữa "

Khắc Huy suy ngẫm một chốc

" Vẫn kịp lúc trước khi ông chủ trở về, chỉ cần chúng ta cố gắng sẽ có thể để đứa nhỏ thuận lợi ra đời. "

Gia Hạo gật đầu tán đồng

" Tới lúc đó tôi với Gia Hạo sẽ hỗ trợ, đội trưởng cô cứ yên tâm sinh con "

Thiên Ý ôm bụng thở dài, chỉ mong mọi việc đều thuận lợi như bọn họ suy tính, hy vọng ông trời phù hộ sẽ không có biến cố gì xảy ra khiến cô trở tay không kịp.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!