*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi leo lên đ ỉnh núi, cả ba thưởng thức ánh nắng ban mai xuyên qua những đám mây một lúc rồi xuống núi trước khi mặt trời mọc hoàn toàn.

Vì hoàn thành tâm nguyện leo núi, Ngu Trạch đi xuống núi rất nhanh, cho dù cõng người trên lưng, anh vẫn đi nhanh hơn Bùi Vi Vi không phải mang vác gì.

Ba người đi xuống lưng chừng núi, lập tức nhìn thấy Diêm Chấn đang buồn chán ngồi trên ghế đá đợi người, bên cạnh là một nắm hoa nhài vàng tươi.

Khi Diêm Chấn nhìn thấy ba người Ngu Trạch, anh ta phấn khích đứng dậy khỏi ghế đá, giơ bông hoa nhài vàng vẫy vẫy về phía họ.

"Anh hái ở đâu vậy?" Bùi Vi Vi hỏi.

"Mấy người mãi không xuống, nên tôi đi dạo một vòng, thấy hoa nở đẹp nên tiện tay hái hai cành tằng mọi người." Diêm Chấn nói.

Bùi Vi Vi và Đường Na nhận lấy hoa nhài vàng từ Diêm Chấn.

Hoa nhài vàng mềm mại xinh đẹp, Đường Na tò mò ngửi thử, một mùi thơm thoang thoảng lọt vào mũi cô.

"Anh, anh ngồi nghỉ một lát nhé?" Diêm Chấn nói.

Sau một lúc, Ngu Trạch mới nhận ra anh ta đang gọi mình.

"Anh?" Anh dở khóc dở cười.

Nhìn vẻ mặt của Diêm Chấn chắc hẳn anh ta xấp xỉ tuổi anh, tại sao lại đột nhiên gọi anh là anh?

"Đúng vậy anh!" Nghiêm Chấn lớn tiếng nói: "Anh, mời ngồi!"

Ngu Trạch không bao giờ ngờ rằng mình đã chinh phục được Diêm Chấn bằng sức mạnh thể chất tuyệt vời của mình, khiến nam thần tượng với mới bước vào đời này tâm phục khẩu phục làm vợ bé.

Tuy tên Diêm Chấn nghe giống người cứng cỏi, nhưng lại rất đẹp trai, cũng rất hay ảo tưởng, anh ta tính toán chi li, nếu vợ cả có thể có một ngọn núi, thế nào thì anh ta cũng nên có ít sườn núi chứ nhỉ?

Anh ta vội vàng nhường ghế đá đằng sau, ân cần nói: "Anh, chỗ này em vừa ngồi, sạch lắm."

"Cô muốn nghỉ ngơi không?" Ngu Trạch quay đầu hỏi Bùi Vi Vi.

"Tôi thế nào cũng được, nếu anh mệt mỏi thì ngồi xuống nghỉ ngơi một chút rồi đi." Bùi Vi Vi nói.


"Vậy trực tiếp trở về đi." Ngu Trạch liếc nhìn đồng hồ trên tay, nói: "Trở về vừa kịp tới giờ cơm tối."

"Anh trâu thật đấy!" Diêm Chấn giơ ngón tay cái với anh.

Bùi Vi Vi nhìn Diêm Chấn với ánh mắt một lời khó nói hết. Một đương sự khác, Đường Na, không phát hiện đối phương muốn làm vợ bé của cô, chỉ cảm thấy hình như anh ta tắm bị nước vào đầu, thần kinh không ổn định.

Một nhóm người mang tâm tư khác nhau trở lại khu biệt thự.

Diêm Chấn còn muốn đi theo Đường Na về biệt thự nhưng lại bị Bùi Vi Vi kéo đi. Sau khi hai người rời đi, Đường Na mới thở phào nhẹ nhõm. Cô vẫn chưa quên Ngu Trạch đã hứa trưa nay sẽ chiên bít tết cho cô. Nếu thêm hai người, bít tết của cô chia thế nào đây?

Vừa về đến biệt thự, Đường Na liền hưng phấn nói: "Khi nào chúng ta đi mua bít tết?"

"Tối qua lúc nhân viên công tác đi mua thịt nướng, anh đã nhờ họ mua rồi." Ngu Trạch nói.

Đường Na giống như cái đuôi, Ngu Trạch đi tắm, cô đứng canh ở cửa phòng tắm, Ngu Trạch vào bếp, cô cũng đi theo vào bếp. Hai thợ quay phim cũng vào bếp để quay cảnh Ngu Trạch nấu ăn. Căn bếp rộng rãi bởi vì chứa bốn người bỗng chốc trở nên chật chội.

Sau khi Ngu Trạch rửa tay dưới vòi nước, anh mở tủ lạnh, Đường Na phát hiện hai miếng bít tết tươi ngon hôm qua chưa chiên, Ngu Trạch dựng chúng lên một cái giá và đặt vào tủ lạnh mà không có bất kỳ sự bảo vệ nào.

"Tại sao không bọc trong màng bọc thực phẩm?" Đường Na hỏi.

"Ưu điểm của việc sử dụng giá đỡ là không khí có thể lưu thông xung quanh miếng bít tết, hương vị nướng sẽ đậm đà hơn và miếng bít tết cũng có thể mềm hơn." Ngu Trạch cẩn thận lấy miếng bít tết ra, vẻ mặt chuyên chú: "Thịt bò ngon không có mùi lạ. Sau khi lấy ra khỏi tủ lạnh đặt nửa quả chanh hoặc vỏ cam vào là có thể khử mùi."

Thợ quay phim quay cận cảnh miếng bít tết dày khoảng nửa ngón tay cái, các đường mỡ rõ và đều như bông tuyết, màu đỏ hồng tươi ngon, chỉ nhìn bằng mắt thường cũng có thể biết đây là bít tết hảo hạng.

Sau đó hướng máy ảnh về phía Ngu Trạch, Ngu Trạch mặc áo phông đen, động tác khéo léo và thuần thục, có vẻ như anh thường xuyên nấu ăn. Dưới bộ quần á màu đen, nước da của anh trông càng trắng lạnh hơn, lại cộng thêm vẻ mặt thờ ơ, trong anh có vẻ không dính khói lửa, lạnh lùng vô tình, thực tế anh là một người rất giỏi chăm sóc người khác.

Thợ quay phim của Ngu Trạch thở dài trong lòng, khó trách công chúa giàu có nhất thế giới lại thích Ngu Trạch, ai có thể cưỡng lại sức hút tương phản như vậy?

Đây là lần đầu tiên Đường Na xem Ngu Trạch nấu ăn, cô tò mò nhìn mấy thứ bóng loáng trên miếng thịt bò, hỏi: "Anh đổ thứ gì lên miếng bít tết thế?"

"Hoa muối, một loại muối biển." Ngu Trạch nói.

Đường Na không hiểu, nhưng cảm thấy Ngu Trạch rất chuyên nghiệp, cô đã ăn bít tết do Ngu Trạch làm nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên xem quá trình, cô cảm thấy rất mới mẻ và thú vị.


Sau khi Ngu Trạch lấy bít tết ra thì không có động tác tiếp theo, ngược lại nói: "Em ra ngoài xem TV đi, anh chiên xong sẽ gọi em."

"Vì sao?" Cô tiến lên một bước, từ phía sau ôm lấy lưng anh, nói: "Em muốn ở trong này xem anh."

Giọng cô gái ngọt ngào nũng nịu, khiến người ta cảm thấy xương cốt mềm nhũn, thợ quay phim của Ngu Trạch vừa mới nghĩ ai có thể cưỡng lại được sức hút của Ngu Trạch, giây tiếp theo anh ta bắt đầu cảm thán, chẳng trách Ngu Trạch có thể cam tâm tình nguyện "hầu hạ" Bách Đế Na. Hai người này thực sự là CP thần tiên, một đôi trời đất tạo nên.

Nếu là người khác, có có thể hold được.

"Còn phải đợi một lúc nữa." Ngu Trạch nói.

"Đợi cái gì?"

Ngu Trạch kéo tay cô xuống, quay đầu nhìn cô, nửa người dựa vào bàn bếp nói: "Bò bít tết vừa mới lấy ra, phải để ở nhiệt độ phòng một lúc để giảm chênh lệch nhiệt độ, điều này sẽ giúp nhiệt độ ở giữa và bên ngoài đồng nhất trong quá trình chiên. Trong thời gian này, anh có thể chuẩn bị làm món khác, chẳng hạn như - khoai tây nghiền."

"Em thích khoai tây nghiền!" Đường Na hào hứng ôm lấy anh.

Khóe miệng Ngu Trạch hiện lên một nụ cười, vỗ lưng Đường Na nói: "Đi ra ngoài chờ đi, ở chỗ này chán lắm."

"Vậy em ra ngoài nhé?" Đường Na buông anh ra.

"...Bớt xem mấy phim truyền hình ngu ngốc đi." Ngu Trạch nói.

Đường Na giả vờ như không nghe thấy, chạy ra ngoài mà không quay đầu lại.

"Ôm bụng bầu chạy" của cô đã chiếu đến tập bao nhiêu rồi nhỉ?

Chín giờ tối hôm đó, "Trăm triệu khả năng sau khi kết hôn" rất được mong đợi bắt đầu phát sóng trên đài truyền hình vệ tinh Thượng Kinh. Một giờ sau, các loại tổ hợp "Ngu Trạch", "Bách Đế Na" và "Trăm triệu khả năng sau khi kết hôn" không hề bất ngờ leo lên top tìm kiếm thịnh hành. Bất cứ ai chú ý đến lĩnh vực giải trí, trên trang chủ Weibo thì cứ mười bài đăng thì phải có một bài thảo luận về "Trăm triệu khả năng sau khi kết hôn".

iQiyi theo sát sau đó cũng bắt đầu công chiếu trực tuyến.

Rõ ràng là thứ Tư có lưu lượng truy cập thấp. Sau khi rating của đài truyền hình Thượng Kinh bùng nổ, lưu lượng truy cập của iQiyi cũng cho thấy một xu hướng tăng mạnh theo đường thẳng.


Nhiều khán giả đã xem trên đài truyền hình vẫn mở "Một triệu khả năng sau khi kết hôn" do iQiyi độc quyền phát sóng trực tuyến vừa xem vừa ăn.

Ngoài những khán giả chân chính, cũng có một loại người muốn nhân cơ hội gây rắc rối, Triệu Kiện chính là loại người này.

Triệu Kiện mở Weibo lướt mấy lần, trang chủ đều là tin tức liên quan đến "Trăm triệu". Rõ ràng, chương trình tạp kỹ vốn ban đầu không tìm được nhà đầu tư nay đã bùng nổ, anh ta thấy mà tức giận không thôi. Không phải có công chúa tham gia thôi sao? Có cái gì ngạc nhiên?

Một đám giống như những nông dân chưa bao giờ nhìn thấy thế giới! Anh ta ngược lại muốn xem, loại mánh khóe này rốt cuộc có cái gì mà bùng nổ rating!

Ôm tâng trạng sẽ gây chuyện ngay khi có cơ hội, nhân lúc trước khi đi ngủ, Triệu Kiện đã mở chương trình tạp kỹ hấp dẫn nhất lúc này.

Anh ta không biết chương trình thực tế này có kịch bản hay không, nhưng dù có kịch bản thì kịch bản cũng không thể chi tiết đến từng chữ, điều này tạo cơ hội cho anh ta làm loạn. Ngay từ đầu Triệu Kiện đã xốc tinh thần để tìm thứ có thể lợi dụng dù chỉ là chỉ một vài từ, khiến Ngu Trạch đang tiền đồ rộng mở khó chịu.

Chương trình bắt đầu, ngay từ đầu tất cả mọi người đều đến đông đủ, mắt thấy sắp đến thời gian bắt đầu quay phim nhưng Bách Đế Na và Ngu Trạch còn chưa tới.

Ở bên công chúa giàu có có khác, Ngu Trạch không bao giờ đến muộn cũng bắt đầu đến muộn, Triệu Kiện nghĩ thầm.

Nếu không vì hiệu quả chương trình, anh ta đã chán chơi trò này rồi.

Để anh ta đoán xem, sau đó chắc chắn là Ngu Trạch lái siêu xe Ferrari phiên bản giới hạn sang trọng xuất hiện, Bách Đế Na nhẹ nhàng nói: "Hàng giá rẻ thôi."

Triệu Kiện cười lạnh chờ đợi suy đoán của mình trở thành hiện thực, nhưng anh ta không ngờ mình đã đoán đúng kết cục, nhưng lại không đoán đúng mở đầu.

Khi máy bay trực thăng có hình dáng đơn giản với màu sơn đen tuyền bóng loáng chậm rãi đến gần, cuối cùng đáp xuống vườn hoa cách đó không xa, tất cả bình luận trên màn hình đều sôi trào:

"Ôi đệch!"

"Không thể nào??"

"Á á á á á"

Triệu Kiện chết lặng nhìn nghệ sĩ giải trí mà anh ta từng dẫn dắt đi xuống máy bay cùng với công chúa giàu có nhất thế giới.

Chuyện gì vậy! Bọn họ lại lái bay đi làm! Triệu Kiện chưa bao giờ thấy người nào trong giới giải trí lái máy bay đi làm, bởi vì những ngôi sao lớn có thể mua máy bay đã không còn đi làm từ lâu!

Việc này giống như một người đàn ông giàu có lái chiếc Bentley xách rổ rau hẹ ra chợ để bán rau.

Không thể tin nổi!

Thế giới bị làm sao vậy?!


Một bình luận lướt qua màn hình: "Airbus H145, loại rẻ nhất 9,6 triệu đô la Mỹ, đoán chừng bên trong có sửa đổi, đáng tiếc không quay bên trong trực thăng."

9,6 triệu đô?! Triệu Kiện nhẩm tính xem nếu anh ta không ăn không uống bao nhiêu năm mới có thể tích được nhiều tiền như vậy, cảm thấy sắp nghẹt thở.

Như thể cố ý giẫm lên cổ họng đang khó thở của anh ta, anh ta nghe Bách Đế Na nói trong cuộc phỏng vấn:

"Chiếc này khá rẻ, thỉnh thoảng mới dùng đến. Chiếc của Ngu Trạch vẫn đang ở Airbus, tháng sau sẽ được chuyển đến."

"CŨng chỉ 10,2 triệu đô la Mỹ."

Chỉ 10,2 triệu đô?!

Cái này khá rẻ, cái tặng Ngu Trạch đắt hơn?!

Từ lúc sự việc xảy ra đến giờ, Triệu Kiện không buồn tìm kiếm những phần gây tranh cãi trong lời nói của Ngu Trạch hay Bách Đế Na, anh ta ôm ngực, hối hận vì đã không chuẩn bị một viên thuốc trợ tim tác dụng nhanh trước khi mở chương trình.

Bình luận xuất hiện trên màn hình nhiều đến nỗi che hết nội dung hình ảnh:

"Giàu vô nhân tính."

"Gato."

"Tôi không thể tưởng tượng được hạnh phúc của người có tiền."

"Trình tự thế nào? Cùng nhau ghen tị hay là từng người nghen tị?"

"Quả chanh trên cây chanh, tôi với cô dưới gốc cây chanh, chị em, nửa quả chanh này cho cô."

"Đây mới chỉ là bắt đầu, liệu tôi có thể sống sót bơi ra khỏi biển chanh không?"

"Tim tôi đập nhanh quá, đây là tình yêu sao?"

Triệu Kiện cũng cảm thấy tim mình đập rất nhanh, nhưng anh ta chắc chắn đó không phải là tình yêu.

Nếu sớm biết việc này, lúc trước anh ta đã không nên bán đứng Ngu Trạch!

Bây giờ anh ta đang hối hận xanh ruột, chỉ có thể bảo vệ nghệ sĩ luôn bị Ngu Trạch đánh bại, nhặt tài nguyên mà Ngu Trạch không cần. Nếu lúc đó anh ta kiên nhẫn hơn, có lẽ bây giờ anh ta đang ngồi trực thăng đi làm cùng Ngu Trạch rồi!

Nghĩ đến chiếc trực thăng "chỉ có giá 10,2 triệu đô la Mỹ", nghĩ đến chiếc BMW 7 mà anh ta đang sử dụng bây giờ, chênh lệch quá lớn, Triệu Kiện ngồi trên ghế không thở nổi, cảm thấy mình rất cần một liều thuốc trợ tim tác dụng nhanh.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!