Hàn Sơn Hà ngỏ lời mời Diệp Lâm, hiển nhiên là có ý định đào tạo anh.

Mọi người xung quanh lại tỏ ra ghen tị.

“Được Hàn chiến thần nhìn trúng đúng là may mắn!”

“Sức mạnh của cậu Diệp thực sự có đủ tư cách để vào trại chiến thần. Nói không chừng còn có thể được đào tạo thành thế hệ chiến thân tiếp theo!”

“Tôi nghĩ cậu Diệp tuy còn trẻ nhưng đã để lộ ra cốt cách của một chiến thần. Trại Thanh Châu là doanh trại xếp hạng cao trong chín chiến khu, cũng là một nơi tốt! Cậu Diệp phải nắm bắt cơ hội này!”

“Nào, nào, chúng ta cùng kính cậu Diệp một ly, hy vọng cậu có thể sớm trở thành chiến thần!”

Hoa Quốc Đống nhìn thấy như vậy, không ngờ sư phụ của mình lại được chiến thần Thanh Châu coi trọng và đưa vào quân đội?

Tuy có chút không nỡ nhưng anh ta cũng cảm thấy với năng lực của sư phụ thì phải nhập ngũ thì mới có cơ hội phát triển được.

“Haha! Không ngờ rằng Long Vương của chúng ta sau này còn có thế trở thành chiến thần!” Hoàng Tiềm cũng mừng cho Diệp Lâm,

như thể từ một tên cướp được chuyển sang làm quan vậy.


Trương Văn Viễn thậm chí còn sốc hơn.

Nếu như Diệp Lâm thật sự được chiến thần tuyền chọn, tiến vào doanh trại Thanh Châu, theo thời gian được quan tiến chức, vậy thì anh sẽ không còn là người mà nhà họ Trương có thể động vào nữa.

Bây giờ, Trương Văn Viễn cảm thấy rất hối hận, thầm nghĩtại sao phải chọc đến Diệp Lâm làm gì cơ chứ?

Không phải chỉ là một đứa con trai đã chết sao? Như vậy có đáng không?

Con trai đã chết thì vẫn có thể sinh đứa khác.

Nhưng nếu xúc phạm chiến thần tương lai thì nguy cơ cao sẽ bị tán gia bại sản!

Đoàn Tử Du thấy vậy, càng thêm hoảng sợ.

Anh ta đã coi Diệp Lâm như một tình địch.

Nếu như Diệp Lâm thật sự tiến vào doanh trại Thanh Châu, sớm tối ở cùng với Hàn Anh, lâu ngày sinh tình, chẳng phải anh ta sẽ không bao giờ có cơ hội hay sao?

“Doanh Châu chúng tôi cũng đang thiếu nhân tài.” Lúc này, Đoàn Tử Du quyết định lùi lại một bước, đưa ra lời mời: “Nếu anh Diệp có hứng


thú thì có thể ở lại đây, cha tôi chắc chắn sẽ tập trung bồi dưỡng anh.”

Đối mặt với lời mời từ hai trại chiến thần, mọi người xung quanh đều tò mò, tự hỏi Diệp Lâm sẽ đưa ra lựa chọn nào.

“Cảm ơn lòng tốt của hai người.”

Diệp Lâm mỉm cười từ chối.

“Tôi đã có ý định khác rồi, xin lỗi không thể nghe theo hai người được.”

“ô?” Hàn Sơn Hà giật mình, tò mò hỏi: “Anh Diệp, anh có nơi nào tốt hơn để đi à?”

Diệp Lâm từ chối như vậy, chẳng lẽ là vì có người đã giành trước?

“A, tôi biết rồi!” Lúc này, Hàn Anh chợt cắt ngang: “Anh Diệp muốn tới Ung Châu!”

Hàn Anh nhớ tới lần đầu gặp mặt, Diệp Lâm đã hỏi mình về chuyện của Ung Châu.

“Xem ra, anh Diệp muốn tham gia cuộc tuyển chọn chiến thần Ung Châu tháng sau!”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người tại hiện trường lại lần nữa chấn động.

Chiến thần Ung châu?

Mọi người chợt hiểu ra, chẳng trách Diệp Lâm lại từ chối chiến thần Thanh châu, còn nói mình đã có ý định khác?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!