Trước khi tái sinh, Doãn Thường Lăng đã nghĩ Bách Vụ Thanh là một kẻ quái dị, vì việc Đổng Hãn theo đuổi và mê muội hắn dù là bất cứ ai cũng nhận ra được, nhưng hắn toàn tỏ vẻ coi khinh.

Sau này tốt nghiệp, mọi người lưu lạc khắp nơi, Đổng Hãn chọn Doãn Thường Lăng đã theo đuổi mình mấy năm trời, cuối cùng Doãn Thường Lăng cũng được như mong ước, vậy nên mấy năm đó cậu sống hạnh phúc mà vẫn dè dặt.

Cuộc gặp gỡ tình cờ của Bách Vụ Thanh và họ là rất nhiều năm sau, cậu nhớ là vào mùa đông, Bách Vụ Thanh nhìn thấy Doãn Thường Lăng ở bên Đổng Hãn.

Sau đó Bách Vụ Thanh bắt đầu hứng thú với Đổng Hãn cứ như trúng tà, chêm vào giữa hai người họ, cho tới khi Đổng Hãn đá Doãn Thường Lăng.

Chuyện đi đến nước này, Doãn Thường Lăng cũng nghĩ có phải mình có mối thù gì với Bách Vụ Thanh hay không, nhưng lúc cậu rơi xuống nước, người cùng nhảy xuống cứu cậu vẫn là Bách Vụ Thanh.

Cuối cùng, Doãn Thường Lăng rút ra một kết luận, “Đồ điên!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!