Thật ra thể dục chính là chạy năm vòng quanh thao trường, thể chất của Doãn Thường Lăng chỉ trung bình, miễn cưỡng chạy hết.

Giả Dị Gia mới gặp đã quen, chạy xong là sáp tới gần, “Thường Lăng à, chiều đi chơi không? Hôm nay là sinh nhật tôi.”

“Có.” Doãn Thường Lăng vốn định từ chối, nhưng nghĩ tới việc khó mà có được bạn, bèn đồng ý.

“Hay quá!” Giả Dị Gia vốn đã chuẩn bị bị từ chối, lúc này được đồng ý, vui đến nỗi ôm chầm lấy Doãn Thường Lăng, “Lát nữa tôi gửi địa chỉ cho cậu, tám giờ đến là được.”

Doãn Thường Lăng gật đầu, “Ừm.”

Vương Đông Kỳ là một anh đẹp trai kiểu boi thể thao, sau khi chạy hết năm vòng lại chạy nước rút thêm vòng nữa, đuổi kịp hai người đi ngang hàng.

“Bạn Doãn có thích ăn gì không?”

“Dâu tây.” Doãn Thường Lăng đáp, đây là thứ mà cậu thích ăn từ nhỏ.

“Được!” Vương Đông Kỳ giơ ngón cái với Giả Dị Gia, thì thầm: “Chuẩn bị thêm bánh kem dâu tây!”

Giả Dị Gia giơ tay làm dấu “OK”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.



COMMENT



Please Register or Login to comment!