Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã
Manh Linh Thiên Diệp
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 292: Chương 292
Bốn người nhìn thấy phía sau chuồng lợn là một hàng đầu người, những khuôn mặt, ánh mắt đang chăm chăm nhìn mình, hoảng hốt như bị sét đánh, toàn thân run rẩy, mặt mày tràn đầy sợ hãi.
Mở mang tầm mắt thật rồi.
“XXX tổ tông nhà bà!!!”
Mọi người đều kinh ngạc quay nhìn Bà Khương.
Bí thư thôn: “…”
“Cũng phải.” Dư Tú Hồng nhặt cái quần bên cạnh mặc vào: “Chúng ta nói được ai chứ. Bà cặp với chồng tôi, sinh con cho chồng tôi. Giờ tôi cũng cặp với chồng bà, mang thai con của chồng bà. Chỉ khác cái là, chồng tôi chưa từng giúp nuôi con của chồng bà. Sau này, chờ đứa trẻ được sinh ra, để ông ta bù lại là được.”
“Trưởng thôn còn ngủ với cả chị, em gái của vợ mình, còn cả mấy cô cháu gái nữa. Một trong những cô cháu gái đó đang mang thai con của trưởng thôn lại gả cho cháu trai của ông ta. Chẳng phải bà già nhà họ Lý còn bảo, kệ nó, dù sao cũng đều là họ Lý, có thể lấy được vợ là được.”
Với lại, bà ta chỉ là nói chuyện tâm tình, trò chuyện, sờ thử da dẻ của mấy người tuổi trẻ thôi, chứ đâu có giống như bọn họ, mất mặt đến mức làm bậy trong chuồng lợn!
Cháu gái lớn của bà ta còn đang ở đây!
Mọi người đều bị dọa nhảy dựng lên!
Đúng lúc bí thư thôn chỉ r*n r*, không nói thêm lời nào, từ từ bị ba người kia từ từ thuyết phục thì Thuỷ Lang đột nhiên lên tiếng: “Vậy thì chưa chắc đâu.”
Bí thư thôn bất ngờ đẩy Dư Tú Hồng ra, từ dưới đất bò dậy, định lao vào đánh Trịnh Đại Trụ nhưng vừa bước một bước đã ngã sấp mặt, ôm lấy phần th*n d*** k** r*n: “Tao sẽ g.i.ế.c hết chúng mày!! Tao sẽ cho chúng mày vào tù, xử b.ắ.n hết chúng mày!!”
“Xử b.ắ.n chúng tôi? Các người cũng sẽ bị xử bắn!” Vợ của bí thư thôn bị dọa sợ đến mức nuốt nước bọt liên tục: “Nhìn bộ dạng các người kìa, trần như nhộng bị chúng tôi bắt quả tang, bây giờ trong bụng lại còn mang thai con hoang, làm loạn quan hệ nam nữ, mà ông ta còn là cán bộ! So với chúng tôi còn nghiêm trọng hơn nhiều!”
“Chúng ta cứ mơ mơ hồ hồ mà sống thôi, Đại Trụ nhà ta giờ đã có Thuỷ Lang rồi, vinh hoa phú quý còn ở phía trước, dù sao chuyện này chỉ có chúng ta biết, người ngoài không hề hay biết.”
Trịnh Đại Trụ giật b.ắ.n người, chợt nhớ ra em rể của bí thư thôn là một quan chức lớn ở thành phố!
Thuỷ Lang và người trong thôn đều nghĩ như vậy.
“Con trai của Trịnh Đại Trụ!” Dư Tú Hồng tức giận chỉ vào hai người đang sững sờ: “Hai đồ hèn mạt này, đã cắm sừng lên đầu chúng tôi từ lâu rồi! Anh ta giúp nuôi con trai của Trịnh Đại Trụ bao năm nay, yêu thương nó như vàng như ngọc, bây giờ còn bị các người làm hỏng đời luôn! Hu hu…”
Bí thư thôn run b.ắ.n người, nhìn thoáng qua cái bụng của Dư Tú Hồng, không nói lời nào.
Không phải các người đều nói yêu tôi sao?
Đây là lần đầu tiên chứng kiến cảnh tượng bắt gian như thế này, Thuỷ Lang chỉ biết trợn tròn mắt, cứng đơ người.
Liệu họ có thể đừng đánh đ.ấ.m trên người ông ta được không?
Quá bất ngờ!
Sống con mẹ bà ấy!
“c** nh*!”
“Chẳng phải con trai của bà cũng cướp bố của con trai tôi à? Đồ đàn bà đê tiện, bà tưởng tôi không biết chắc?”
Thuỷ Lang đang định nói thì đột nhiên, cả bốn người lại đồng loạt hét lên, còn hoảng loạn hơn cả lúc trước:
Ông ta phế rồi!
Không khí đột nhiên yên tĩnh hẳn.
Rõ ràng chỉ một hai người thôi! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một đội đông nghịt, tràn ngập khí thế.
Bà Khương: “…”
“ Ô Thiện Bình còn ngủ với em dâu mình, còn bắt em trai nuôi hai đứa con, chẳng phải nhiều hơn chúng tôi một đứa à.”
Vậy mà tảng đá to như thế đập xuống, mà ông ta vẫn còn có thể hùng hổ thế này.
Bà Khương lập tức dựng tóc gáy. Hai đứa con trai của bà ta đều ở tuổi trung niên rồi!
Bà Khương: “…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Bà ấy còn bao nuôi ba bốn thanh niên trí thức mặt mày trắng trẻo nữa.”
Lỡ như cô tức lên không cho tiền nữa thì làm sao đây!
“Mất mặt quá!”
“Còn bà Khương nữa...”
Lời Dư Tú Hồng vừa dứt, đôi mắt bí thư thôn đang nhắm chặt vì đau đớn đột nhiên trợn trừng, dường như không cảm nhận được cảm giác đau nhức từ phần th*n d***. Ông ta túm lấy tóc của Dư Tú Hồng, hét lớn: “Bà vừa nói cái gì?!”
Thuỷ Lang theo ánh mắt họ, vô thức quay đầu lại, vừa hay đối diện với ánh sáng chói của hai cái đèn pin. Ở giữa ánh sáng ấy, là một bóng người cao lớn quen thuộc, ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào cô.
Đúng lúc Thuỷ Lang định đứng lên tham gia vào màn kịch.
Người trong thôn lập tức rùng mình.
Những người khác cũng trợn mắt há mồm như vậy, không cần phải cố gắng che miệng cũng không ai phát ra nổi một tiếng nào, thậm chí quên luôn việc cứu người để đi kiểm tra xem bí thư thôn bị đập phế hay là đập c·h·ế·t.
“Bí thư, hiện giờ gốc gác duy nhất của ông nằm trong bụng vợ tôi. Nếu ông làm lớn chuyện thì không những tuyệt tử tuyệt tôn mà chức quan này của ông cũng không giữ được, còn phải vào tù ngồi, rồi ăn đ·ạ·n đấy.”
Nếu không đủ, còn cả chuồng heo bên cạnh kia mà!
“A a a a a!!!”
Không phải người ta vẫn nói rằng, đàn ông mà bị đá vào "cái đó" thì mất nửa cái mạng sao?
Bà ta đã sáu mươi mấy, chắc cũng gần bảy mươi rồi?
Ông ta phế rồi, hoàn toàn phế rồi!
Thuỷ Lang: “…”
Vợ bí thư thôn lên tiếng: “Đã như vậy rồi, chẳng ai thiệt thòi gì, sau này cứ sống với nhau như thế đi” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói nhảm!
Không cần cuộc sống hạnh phúc nữa à???
Người trong thôn: “!!!”
Bà ta toàn đóng cửa, lên giường rồi mới sờ!
Cô kinh ngạc nhìn về phía bà cụ, không phải chứ, không thể nào?
“A a a a a!!!”
Sẽ không phải là mình chứ?
Con mẹ nó!
Mọi người: “!!!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Bố nó à, chúng ta cứ tính vậy đi, đều đã lớn tuổi rồi, sống tạm thế thôi. Dù sao trong thôn này, chuyện như vậy đâu phải ít.”
Các thanh niên trí thức nhìn về phía trưởng thôn, rồi lại nhìn sang cháu trai trưởng thôn, cuối cùng là nhìn vợ của cháu trai trưởng thôn, khiến mấy người đó mặt đỏ tới mang tai, đầu cúi gằm muốn chui xuống ngực.
Vợ của ai, hay chồng của ai? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Làm gì mà đến ba, bốn!
“!!!”
Quả nhiên, bí thư thôn không nói gì nữa, Dư Tú Hồng cũng không nói gì, cả hai đều th* d*c.
Thuỷ Lang: ?
Đồ mất dạy! Các người ngoại tình, sao lại lôi con trai lớn của bà ta vào đây chứ!
Dư Tú Hồng cũng không chịu thua, túm lấy tóc vợ bí thư thôn, bất chấp việc áo quần trên người mình không còn, vừa đ.ấ.m vừa đá.
Ai?
Trịnh Đại Trụ và vợ bí thư thôn nhìn nhau, cũng th* d*c.
“A!!”
Chuồng heo to thế này, không đủ chỗ cho các người đánh sao?
Thuỷ Lang: “!”
Phía sau anh là một đoàn người, cầm theo đèn pin, sắc mặt u ám. Trong đó có cán bộ công xã, dân quân xã cầm s.ú.n.g săn và cả công an mặc cảnh phục.
Vợ bí thư thôn dựa lưng vào chuồng lợn hét lên kinh hãi, quay đầu lại nhìn, rồi lại hét: “A a a!!!”
Quả không hổ là vợ quan.
Tam Nha cất tiếng gọi.
Năng lực phản ứng thật sự rất nhanh.
Chủ nhiệm công xã giận dữ mắng, nước bọt bay tung tóe: “Bao nhiêu tuổi rồi hả? Bắt hết tất cả lại, đưa đi ngay! Thật là mất mặt!!”
Ông ta phế rồi mà!!
Chương 292: Chương 292
Nghĩ đến đây, nói đến đây, Dư Tú Hồng không kiềm chế được, òa khóc.
Không ít?
Bí thư thôn đau đớn đến cả mặt méo mó: “…”
Cô cứ tưởng Bí thư thôn sắp c.h.ế.t rồi cơ đấy.
Vợ của bí thư thôn lao vào Dư Tú Hồng, không ngừng tát lên mặt bà ta: “Đồ đàn bà rẻ tiền, dám cắm sừng lên đầu tôi! Cướp bố của con trai tôi!”
Bí thư thôn: “?”
Vợ của bí thư thôn đứng đờ ra, cơ thể cứng lại, cúng định lặng lẽ đứng dậy né ra. Nhưng ngay giây tiếp theo, tóc bà ta cũng bị túm mạnh, kèm theo tiếng gào giận dữ như sấm vang lên bên tai: “Truyền Cương không phải con của tôi?”
Mấy đôi vợ chồng có mặt ở đó lập tức nhìn nhau đầy nghi ngờ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.