Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Uổng Công Tính Kế

Sói Xám Mọc Cánh

Chương 52

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52


Da thịt bị gậy đập vào tạo tiếng vang lớn, ba con trai của Kỷ gia đứng bên kia nghe thấy mà trái tim cũng run lên —— gia pháp đánh lên thân người Kỷ gia phải tạo ra tiếng vang này!

Trần Ngộ Bạch chỉ dám đỡ đòn, liên tiếp hơn hai mươi chiêu bước nhanh lui về phía sau, cuối cùng bị ép tới góc trường luyện võ, sau lưng chính là giá binh khí,khôngthể lui được nữa,hắnnhún mũi chân, lật người bay lênkhông.

Kỷ Đình thu giáo, Kỷ Tây liền vội vàng tiến lên đỡ em rể, hai cha con phối hợp quảkhôngchê vào đâu được.

< Khanh vốn là giai nhân >

Ám Dạ cốc có bảy bảy bốn mươi chín lệnh bài Ám Dạ, phíatrênkhắc biểu tượng của bốn mươi chín thần thú thượng cổ, tương ứng với sở trường của bản thân.

"Hôm đó, chuyện xảy ra đột ngột...... Bất quá cuối cùng cũng là chuyện có thể thông cảm. Hôm nay lễ nghĩa đều xong,khôngcòn gì đángnói, sau này ngươi chính là con rể của phủ Trấn Nam Vương ta."

Cốc cốc cốc!

Ví như rồng đại diện cho hoàng tộc, Thanh Long lưu tuyền qua nhiều thế hệ nhà Mộ Dung của Hoàng tộc Đại Dạ; Huyền Vũ là thần thú sâu xa trí tuệ, quốc sư có thuật bói toán đứng đầu thiên hạ thừa kế Huyền Vũ; mà thần thú Bạch Hổ là Chiến thần (

Vương Phi thấy lúc nào nàng cũng nhớ thương phu quân, cười híp mắt siết chặt gò má nàng.

Trấn Nam Vương phi thấy Tiểu Ly từ xa xađãướt hốc mắt, Tiểu Ly cũng lập tức tránh thoát tay phu quân nhà nàng chạy tới, hai mẹ con cầm tay nhau đôi mắt đẫm lệ.

"Phu...... Quân?"

"Được!" Tiểu Ly vui vẻ chui vào trong lòng bà, rồi lại lập tức hỏi: "Vậy sư phụ con phải ngủ ở đâu?"

Trưởng, thứ, lớn,nhỏ—— đại cữu tử (

Kỷ Bắc ngẩn người, Kỷ Tây lại lập tức cười híp mắt xắn tay áo: "Cũng tốt, cha mới vừa khen nội công ngươi thâm hậu, ta cùng Kỷ Bắckhôngra hồn, liền cùng xin chỉ bảo. Kỷ Nam, đệ đấu trận sau!"

Kỷ Đình thở dài.

Tiểu Ly suy nghĩmộtchút,nói: "Nhưng sư phụđãxâymộtphòng luyện đan cho con, trả lại cho con rất nhiều khoáng thạch,hắnnóihắncho phép con luyện đan, chỉ cầnnóitrước chohắnbiết làsẽluyện bằng thứ gì, luyện thế nào,hắncòn giúp con luyệnmộtloại đ·ạ·n Phích Lịch có thể phát sángthậtlâu!"

"Đúng vậy, con gả chohắn,hắnchính là phu quân của con. Giữa vợ chồng phải tôn trọng lẫn nhau, chăm sóc cho nhau, sau này con phải kính trọnghắn,khôngđược càn quấy,khôngđược gây họa,khôngđược luyện đan!"

"Tốt lắm,hắncó lòng như vậtthậtkhônggì bằng...... Tiểu Ly, tối nay ngủ ở chỗ mẫu thân có đượckhông?" Vương Phi dịu dàng hỏi nàng.

Lúc ấy Trần Ngộ Bạch còn tưởng rằng đây là do Kỷ Nam cố ý nhường, dù sao nếu hôm đóhắnkhôngcướpcôdâu trước, Đại tướng quân Thần Võ và Nhị hoàng tử điện hạ cũngkhôngđộng phòng hoa chúc được!

Quả nhiên nàng cũngkhôngngoài dự kiến củahắn...... Quốc sư đại nhân khép hờ đôi mắt,âmthầm thở dài, lên tinh thần nghênh chiến cùng bốn phụ tử Kỷ gia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặc dù Tiểu Ly u mê, nhưng mấy ngày nay bị sư phụ nhà nàng đè ép dạy tới dạyđi, cũng biết chuyện kia là bí mật riêng giữa nam nữ, bị Vương Phi hỏi mà khuôn mặtnhỏnhắn hồng hồng, chôn trong ngực Vương Phi làm nũng.

Trần Ngộ Bạch ngẩng đầu nhìnhắn, nụ cười của Kỷ Tây càng chân thành tha thiết.

Đáng tiếc Trấn Nam Vương chinh chiếntrênlưng ngựa mấy mươi năm, bàn về chiến thuật sao có thể đối khán ông? Ông chờ chính là giờ phút này!

Đại tướng quân Thần Võ dứt khoát lưu loát đáp lời "Được!".

) thượng cổ, dòng dõi tướng quân duy nhất của Đại Dạ kế thừa Bạch Hổ, Kỷ gia của phủ Trấn Nam Vương là tồn tại uy vũ hung tàn, mấy trăm năm qua chưa ai dám can đảm chất vấn.

Đại tướng quân Thần Võ u mê nằm dưới Nhị hoàng tử điện hạ tinh tế thở hào hển, thànhthậtkhai báo: Kỷ Tâynói, chỉ cần thiếp đánh mặt Trần Ngộ Bạch nở hoa, đến phen chàng bọn họsẽnhẹnhàng bỏ qua cho.

Việc thứ nhất là quyền pháp gia truyền của phủ Trấn Nam Vương dũng mãnh cứng rắn,mộtviệc khác, chính là trình độ vô sỉ của Kỷ Tây.

Trấn Nam Vương phi vuốt bả vai mỏng manh củacôgáinhỏtrong lòng, cảm khái thở dàinói: "thậtra mấy năm nay mẫu thân luôn lúng túng, vừa muốn giữ con bên người tự mình chăm sóc, vừa muốn gả con cho ngườithậtlòngyêucon. Hôm nay như vậy là tốt nhất,hắncó thể chăm sóc con,thậtđãvẹn toàn đôi đường, mẫu thânkhôngcần phải lo lắng cho con nữa."

Trần Ngộ Bạch vừa nghe liền biếtkhôngtốt, quay đầu dùng ánh mắt tìm phu nhân nhàhắn, nhưng phu nhân nhàhắnthấy vẻ mặt phụ thân vui vẻ hòa nhã như vậy, sao còn nghĩ được gì khác, vui mừng hớn hở kéo Trấn Nam Vương phiđivào nhà trong.

Lưng Trần Ngộ Bạch nóng hừng hực, tim cũng sắp nhảy ra khỏi miệng, khó khăn lắm mới thởnhẹmộthơi, thấp giọngnói: "......khôngsao."

**

Quốc sư đại nhânâmthầm nóng nảy lại buồn bực hoài nghi Trấn Nam Vương phi cũng ghéthắn!

Lúc này Đại tướng quân Thần Võ lại ra tay, nàng ung dung thoải mái, chờ đợiđãlâu, Quốc sư đại nhân cũng đành miệng hùm gan sứa, tay chẳng còn chút sức nào.

Trần Ngộ Bạch theo lời đứng dậy, nắm chặt đôi tay, rũ mắt, trương ra bộ dạng đàng hoàng lắng nghe lời dạy dỗ.

côgáigả cho người tốt, dù vẫn chưa hiểu chuyện, còn u mê nhưng cũngkhôngcòn ngây ngô nữa. Vương Phi vuốt khuôn mặt hồng hào tròn trịa của congái, ngay cả chút lo lắng cuối cùng cũng buông xuống.

Trái tim Trần Ngộ Bạch chấn động, hết sức vui mừng, cũngkhôngkịp nghĩ nhiều, ngón tay búng ra liền mở toan cửa sổ!

**

Con rể mới gắng gượng chịu đựng vết thương trong khoảnh khắcđãsưng cao caotrênlưng, cười khiêm tốnkhôngthôi: "Tiểu tếkhôngdám, sau này còn phải xin nhạc phụ đại nhân chỉ bảo nhiều hơn."

Trần Ngộ Bạch mỉm cười nhìn về phía Kỷ Bắc, Kỷ Tây lại nhíu mày khiển trách Kỷ Bắc: "Đến lượt đệ sao? Đệ có hiểu thế nào là trưởng thứ lớnnhỏkhông!"

Kỷ Bắc Kỷ Nam vừa ngheđãbước ra khỏi hàng, lại bị Kỷ Tây ngăn lại: "Cha là trưởng bốithìkhôngsao, mấy người chúng ta đừng nên động đao thương, là người thân trong nhà,khôngbằng —— khoa tay múa chân luyện chút quyền cước?"

Chánh đường phủ Trấn Nam Vương, trừ công chúa Diễm Dương bị bệnh và nhị thiếu phu nhân phải theo hầu hạ, mọi người Kỷ gia đềuđãchỉnh tề, yên tĩnh chờ tiểu thư cùngcôgia về lại mặt.

Mà Kỷ Nam được sắp đánh cuối cùng,khôngkhiến vết thươngrõràngmộtchútthìnàngsẽgặp xui xẻo, cho nên...... nàng đánh từng quyền lên khuôn mặt tuấn tú như thiên tiên của Quốc sư đại nhân.

"Cứ đểhắnngủ ở Lang Hoàn hiênđi. Tối nay các con qua đêm trong phủ, sáng sớm ngày mai trở về nhà."

Nhưng hôm nay thế trậnhắnphải đối đầukhôngphải là kẻ thù, là cha vợ và ba vịanhvợ củahắn—— nhất địnhkhôngthể đánh trả, muốn lấy lòng khiến bọn họ nguôi giận, bị đánh cũng là chắc chắn.

Sau khi Quốc sư đại nhân bị đánh lạikhôngđược ngủ cùng vợ, rất đau lòng tìm Nhị hoàng tử lấy chút an ủi, quá trình cụ thể như sau:

) dĩ nhiên là lớn, là trưởng.

Đêm khuya vắng vẻ như thế, Quốc sư đại nhân tò mò suy nghĩ.

Đầu tiên là hai huynh đệ liên kết cùng tỷ thí quyền pháp vớihắn, tính tình Kỷ Bắc nôn nóng, quyền pháp cũng vậy, Kỷ Tây lại lùi chờ đột kích, chỉ ở sau lưng Kỷ Bắc chờ thời cơ hành động, thấy Kỷ Bắc l* m*ng sắp thua,hắnliền tiến lên chen vàomộttay, trong nháy mắt lại ngang ngửa.

Chăn đệm đều mới thay, nhưng trong màn lại có chút trong trẻo tối tăm ——nóigìthìđây cũng là chỗ nàng ở nhiều năm. Dường nhưhắncó thể cảm nhận giường nơi nàng từng nằm, nơi nàng từng gác chân, thân thểnhỏnhắn ấm áp...... Quốc sư đại nhân hít sâumộthơi, khó khăn ngồi dậy.

Khi đó Trần Ngộ Bạch còn tưởng làhắnnể mặt mũi Tiểu Ly, nào ngờ cứ vậy mà ngươi tới tađi, đánh hơn nửa canh giờ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngược lại Kỷ Đình hơi nở nụ cười, khách sáo nâng tay lên: "Đứng lênđi, đều là ngườimộtnhà,khôngcần phải hành lễ lớn như thế."

hắnxuống giường quaymộtvòng trong phòng, nhìn chung quanhmộtlần, cuối cùng ngồi xuống trước bàn trang điểm ở cửa sổ phía nam.

Chẳng qua là cuối cùng vẫnkhôngcam lòng —— tuynóilà vì báo đáp Tần Tang mới nuôi bên cạnh, mặc dù luôn ầm ĩ gây họa, nhưngđãnhiều năm như vậy, đứa bé nàyđãsớm là tim gan của bà.

Quốc sư đại nhân rũ mắt cười khổ: "Nếu hai vị đềuyêuquyền cước,khôngbằng cùng lênđi."

).

Nơi này,hắnđãtừng khắc chế đến mức chỉ dám đứng ngoài cửa sổ, rốt cục hôm nay có thể tiến lênmộtbước, đường đường chính chính nghỉ lại qua đêm, nhưng lại chỉ cómộtmìnhhắn.

**

thần chiến tranh

Nhưng thuật bói toán cómộtkhônghai của Quốc sư đại nhânđãđoán sai hai việc.

Cũng may con rể này có chừng mực, đêm tân hôn hái được lạc hồng liền dừng tay.

thậtra nếu là tỷ võ đánh nhau, ngược lại Trần Ngộ Bạchsẽkhôngsợ, có thể sử dụng toàn bộ sức vóc củahắn, nhưng cả nhà Kỷ gia cùng tiến lênthìsẽthế nào?

Tuynóituổi Tiểu Lyđãkhôngcoi lànhỏ, nhưng hàng năm nàng vẫn phải uống thuốc, đến nay vẫn chưa có kinh lần đầu. Mấy ngày nay Vương Phi cứ lo lắng đề phòng cả ngày, chỉ sợ Quốc sư đại nhân l* m*ng,khôngbiết tiết chế, đến lúc tình ý nồng nàn chỉ sợsẽlàm bị thương đến nàng.

So quyền pháp chắn chắn rất tổn hao thể lực, cuối cùng mặc dù hai phía đánh ngang tay, cũng đềuđãthở hồng hộc, nội lựckhôngtràn trề nữa.

Kỷ Bắc lập tức xoa tay tỏ vẻ: quyền cước sao?hắncó hứng thú đó!

Kỷ Đình trầm giọng quát khẽ, như sấm vang chớp giật, cổ taynhẹchấn, trường thương trong tay như điện mà đến!

Nhưng chỉ nghemộttiếng "Ai da!", cửa sổ lạikhôngcó người.hắnbước mấy bước tới, thò người nhìn ra ngoài —— thê tửnhỏnhắn xinh đẹp mới cưới củahắn, ngã chỏng bốn vó té trước cửa sổ, thấyhắnxoa tay, nàng mím mím khóe miệng bị cửa sổ va trúng, khóc.

Trần Ngộ Bạch sống hai mươi mấy năm,đãtừng đọc lướt qua nhiều loại thuật che chắn đa dạng phức tạp, duy chỉ có chuyện bị đánh này là việchắnchưa từng phải chịu.

cách gọi khác của cha vợ

Cả Kỷ phủ đều tập võ, gò đất trước chánh đường chính là trường luyện võ. Kỷ Đình lửng thững ung dung bước đến trước giá binh khí, nhìn như tùy ý chọn ngọn trường thương. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lòng Tiểu Ly vui sướng ngọt ngào, ngẩng đầu lên cười híp mắtnói: "Mẹ yên tâmđi! Sư phụ đối đãi với con rất tốt!"

Vui vẻ hòa nhã đuổi lui tỳ nữ hầu hạ,hắnlạnh mặt nằm tức giậntrêngiường.

Con rể tới cửa bất quá cũng phải thế, huống chi đây là Quốc sư đại nhân cao quý nhất Đại Dạ. Ba người cấp bậc thấp kia —— Kỷ Bắc và Kỷ Nam lộ vẻ dò xét, Kỷ Tây chỉ nghiêm mặtkhônglộ vẻ gì.

Chương 52

Trấn Nam Vương phi cố ý cho lui tất cả người làm, lôi kéo tay Tiểu Ly, tỉ mỉ hỏi nàng chuyện sinh hoạt mấy ngày nay của đôi vợ chồng mới cưới.

Sáng sớm vợ chồng mới cưới liền mang theo mấy xe ngựa chứa lễ lại mặt,đimộtcanh giờ từ phủ quốc sư đến phủ Trấn Nam Vương, cho đến khi mặt trời treo cao mới đến nơi.

"Ta già rồi, sau này phải trông chờ vào người trẻ tuổi các con." Kỷ Đìnhnóivới các con, "Các con luyện tập với Ngộ Bạchmộtlúcđi."

Trong lòng Trần Ngộ Bạch hiểurõ, biết hôm naykhôngthể tránh khỏi.

Trần Ngộ Bạch bịmộtđòn mạnh mẽ, rên lênmộttiếng, miễn cưỡng rơi xuống đất, trường thương c*m v** đất nửa tấc thân thể mới đứng vững. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Kỷ Đình gật đầu tán thưởng: "Nội công của Ngộ Bạch hết sức tinh thông, khinh công cũng đứng hàng đầu, rấtkhôngtệ."

Chỉ thấy Kỷ Đình xoay ngọn giáo trong tay, trường thương đâm rách vạt áo choàng lụa màu đen, ngọn giáo như trường côn, xoay hướng mạnh mạnh mẽ mẽ đánh vào lưng Quốc sư đại nhân.

anhvợ lớn nhất

Khi đó nàng có thểđangâmthầm mong đợihắnhaykhông? Mong đợi cửa sổ phía namnhẹnhàng bị gõ vang, sau đó trái tim vui mừng xoay mặt nhìn sang ——

Khi đó nàng nằm như vậy, trong lòngđangnghĩ điều gì?

Trấn Nam Vương phi rất hài lòng.

Cửa sổ phía namthậtsựtruyền đến tiếng vang!

Vì vậy đêm đó, Quốc sư đại nhân sưng mặt sưng mũi, ngủmộtmình ở Lang Hoàn hiên.

Tiền viện chiêng trống vang trời khi dễ con rể mới, trong viện Nam Hoa phía sau lại làthìthào nhonhỏ, hoà thuận vui vẻ.

Khinh công của Quốc sư đại nhân dĩ nhiên đứng hàng thứ nhất, áo choàng tung bay, nhanh nhẹn như tiên.

Trước mắtsẽcó người phải vào cửa lãnh giáo.

Khi nghenóingay đêm tân hônđãcómộtlần, trái tim treo cao mấy ngày của Vương Phi mới được để xuống.

**-----------------

Quả nhiên liền nghe Kỷ Đình thong thảnói: "Hai mẹ con nàng vào nhà từ từnóichuyệnđi, mấy cha con chúng ta ở đây luyện quyềnmộtchút, luyện thoải mái xong, đến lúc ăn cơmthìquay lại gọi chúng ta."

Gương mặt bị thươnghiệnrõdưới ánh trăng, khóe miệng bị sưng khóc thương tâm, đôi con ngươi đen sâu lộrõtrênkhuôn mặt bầm dập, khong nhịn được cười.

Tác giả có lời muốnnói:mộtchương "Ấm áp" như vậy, lạinóiđếnmộtlần "Ấm áp" khác:

Gặp đúng phu quân,khônggì hơn được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặc dù lời này Trần Ngộ Bạchkhôngdám tin, nghe cũng khiến trái tim nóng lên, lại vội vàng quỳ xuống. Kỷ Đình nháy mắt, Kỷ Tây lập tức sãi bước tiến lên đỡ em rể: "Hôm nay lại mặt, là chuyện vui,khôngcần giữ lễ tiết."

Trần Ngộ Bạchâmthầm hít sâumộthơi, lúc nàykhôngchút hàm hồ, vén vạt áo lên liền quỳ xuống trước mặt Kỷ Đình, rất cung kính thựchiệnđại lễ quỳ lạy, miệng gọi "Nhạc phụ đại nhân".

Mà Trấn Nam Vương ngồimộtbên vững vàng như núi, bên dưới ba người Kỷ Tây Kỷ Bắc Kỷ Nam dàn hàng ngang, mọi người đều cóẩný sâu xa nhìn chằm chằm Quốc sư đại nhân.

Bình thường Trần Ngộ Bạch chỉ dùng kiếm, ghét nhất những thứ đao thương gậy gộc kia, nhưng đến lúc này,hắncũng chỉ có thể nhắm mắt cầm ngọn trường thương trong tay Thái Sơn đại nhân (

Sau khi Nhị hoàng tử điện hạ nhìn thấy thảm trạng của sư đệ, lúc hẹn hò, sau khi điên loan đảo phượng, dịu dàng trách mắng Đại tướng quân Thần Võ nhàhắn: sao nàng có thể xuống tay tàn nhẫn như thế? Nếu Ngộ Bạchkhôngtáo bạo khua chiêng gõ trống cướp hôn, người bị đánh hôm naysẽlà ta.

"Nha đầu ngốc này!" Trấn Nam Vương phi cười nhéo cái mũinhỏcủa congái, "Sao lại gọi là sư phụ? Phải đổi xưng hô, gọi là ‘phu quân’ mới đúng."

"khôngsao chứ?" Kỷ Tây ân cần hỏi em rể nhàhắn.

Nhị hoàng tử điện hạ kinh hãi! Giận dữ nắm quyền! Tức giận trách móc:thậtquá đáng!thậtquá đáng mà —— vậy nàng cứ thế mà chỉ đánh mấy quyền như vậy?!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52