Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Uổng Công Tính Kế

Sói Xám Mọc Cánh

Chương 50

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50


"Đại nhân muốn cưỡi ngựa trở về sao?" Tiểu Thiên hoang mang hỏi.

Kỷ Tiểu Lykhônghiểu hai từ "nhu mì", chỉ cảm thấykhôngtiếng động lúc này vô cùng động lòng người, nhấpmộtngụm cháo đưa tới bên miệng, nàng cười vớihắn, nào ngờ lại bịhắnliếc mắtmộtcái: "Ngây ngô cười cái gì...... Đần độn!"

Tiểu Ly gật đầu lung tung, chỉ monghắnnhanh chóng buông mình ra...... Quá nóng rồi!

Thị nữnhẹgiọng đáp lời, tiếng chânnhẹbước ra ngoài chuẩn bị.

Sư phụ nhà nàng hiển nhiên cũng cho là thế, bởi vì nàng thấy trong mắt sư phụ đầy ý cười.

Người ra cái lệnh kỳ cục kia lại như thực vừa lòng khi nàng đói bụng, sung sướng nhếch khóe miệng.

Quốc sư phu nhân phồng phồng má, trừnghắn, lại trừng khiến quốc sư đại nhân nhịnkhôngđược khẽ cười.

Lão quản gia từng nhiều lần dặn dò nàng: khi quốc sư đại nhân đọc sách luôn thích yên tĩnh, tuyệt đốikhôngthể quấy nhiễu!

Trong lúc ngủ mơ Tiểu Ly còn nghĩ mìnhđangngủ trong khuê phòng ở phủ Trấn Nam Vương, chợt nghe giọng nam tính vang lên, nàng kỳ quái mở mắt.

Nàng còn là độ đệnhỏcủa phủ quốc sư mà!

Chú rể trở về phủ, xuống ngựa liềnđithẳng đến tân phòng.

Giống con sâu —— quốc sư đại nhân cười nhạo nghĩ.

Tựa như lúc này, nếu cómộtđứa trẻ chạy tới chạy lui trong phòng, hoặc chơi đùa sôi nổi ngoài phòng trong viện, chưa chắchắnsẽkhó chịu!

**

Vốn khi ra quyết định đóhắncho là mình nhất địnhsẽkhó chịu, còn dặn lão quản gia sắp xếp riêngmộtthư phòng ở bên cạnh, nhưng trước mắthắnlại tuyệtkhôngmuốn đến cái thư phòngkhôngngười kia.

Trần Ngộ Bạch đen mặt, nâng cằm nàng lên, nghiêm trang hỏi nàng: "Tiểu thuyết đưa cho nàng đêm qua, nàng xem đến đâu rồi?"

Người cầm quyển sáchthậtlâu lại chỉ xem mãimộttrang, mặt mày lạnh lùngđangẩnchứa nụ cười, lúc nàyđãthay đổi thành dịu dàng lịchsự.

hắnđứng dậy đến cạnh bàn, nhìn thấy hai hộp đựng thức ăn được phủ vải bông giữ ấm đỏ thẫmthậtdày nằm ngay ngay ngắn ngắn, với tay sờ thử, cháo thịt bên trong vẫn còn ấm nóng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quốc sư đại nhân dựa vào bên giườngnhỏ, ung dung thản nhiên, hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm quyển sách trong tay, thoạt nhìn vô cùng chuyên tâm.

Tiểu Ly còn chưa biết mìnhđãlà "Phu nhân", uống cháo xongthìvừa lòng hả dạ nằm dựa vào trong lòng quốc sư đại nhân, quốc sư đại nhân lộ vẻ hung ác dùng chăn quấn lấy nàng chỉ chừa khuôn mặt, nhưng bởi vì trong lòng cườithậtdịu dàng, giọngnóikhôngtự chủ được mà dịuđikhôngít: "...... Đưa chút nước ấm vào, hầu hạ phu nhân tắm rửa."

Chăm chú nhìn gương mặt nam nhân bên giườngmộtlúc lâu, rốt cục nàng mới nhớ ——hôm qua mìnhđãgả cho người.

Nào ngờ lúc này quốc sư đại nhân lạikhôngchút do dự "ừ"mộttiếng, tiếp theo áo đen tung bay, tung người lên ngựa, đón cơn gió rét buốt phương bắc, cưỡi ngựa tuyệt trần màđi...... Tiểu Thiênkhônghiểu gì, thu xếp xe ngựa, chậm rì rì về phủ, nghĩ: vừa làm chú rể liền thay đổi.....

Trần Ngộ Bạchkhôngtiếng động yên lặng nở nụ cười, thả roi ngựa, ngồi xuống đầu giường, với tay túm chăn của nàng.

Sau khi Quốc sư phu nhân tắm rửa xong, thị nữ nhanh tay lẹ chân hong khô mái tóc dài cho nàng, lại giúp nàng ăn vận trang điểm, sau đó hai thị nữ cùng rón ra rón rén lui xuống. Trong phòng chỉ còn đôi vợ chồng mới cưới.

Trần Ngộ Bạch nghe xong xưng hô này liền nhíu mày lại, nhìn chằm chằm nàngmộtlát, lại hỏi: "đãăn gì chưa?"

côdâu mới ngủ thẳng đến lúc mặt trời lên cao, quấn chăn gấm, được phu quân ôm vào lòng, từng ngụm từng ngụm ăn cháo thịt.

Rất tốt.

Quốc sư đại nhân tự tay múcmộtchén, bưng đến bên giường đút cho quốc sư phu nhân nhàhắn.

** (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người chôn đầu nơi cổ nàng m*t mạnh, phun hơi thở nóng cháy, cúi đầu cười hỏi nàng: "......đãhiểu đoạn này rồi chứ?"

Chương 50

Nhưng kế tiếphắnlại cất giọng thong thảnóivới nàng: "Nếuđãvậy, đoạn kế tiếp kia, nàng cứ theo đó mà làm."

Lại nghĩ, cómộtđứa trẻ hẳn cũngkhôngtồi. Trần Ngộ Bạch nhớ đến đêm qua nàng mặt nhăn mày nhíu phun miếng sủi cảo sống ra khỏi miệng, uất uất ức ứcnói"Sống!"...... Trong lòng ấm nóng, muốn bật cười.

Cho nên nàng định ra ngoài chơimộtmình.

Tiểu Ly nào biếthắnđangnghĩ gì, thấyhắnnghiêm túc đọc sách như vậy, ngay cả bước chân nàng cũng thảnhẹ——nhẹbước màđi, về phía cửa.

Tác giả có lời muốnnói: đúng vậy, đó là sách mà Thương Lão Sư bán cho Sở Hạo Nhiên, đưađiin thành 18 bản sách cấm, bị Nhị hoàng tử mua được đưa cho quốc sư đại nhân! Các bạn học muốn biết đoạn kế tiếp là gì, xin để lại số CMND, chứng minhđãtròn 18, sau đó mới có thể xem được ——《Đầm Hoa đào – tình duyên thầy trò》

Đoạn văn trong tiểu thuyết 《Đầm Hoa đào – tình duyên thầy trò》 này, quốc sư đại nhânđãdùng chính mình để giảng giải.

Trần Ngộ Bạchđangdựng thẳng lỗ tai chờ,rõràng nàngđãsắpđiđến cạnh giườngnhỏ, bỗng nhiên lạiđingược ra ngoài, trong lònghắnthầm rủamộttiếng, vội vàng với tay túm đai lưng nàng, chộp nàng túm lại.

"Hả......khôngphải......" Thiếu nữnhỏnóidối dùng sức viện cớ: "Ta biết mặt chữ, nhưng...... nhưng mà nhiều chữ đặt cạnh nhau, đọc liềnkhônghiểu!"

Tiểu Ly bị túm "Á!"mộttiếng ngã lên giườngnhỏ, sau đó lănmộtvòng va vào lònghắn.

**

Ngườiđangnắm tay nàng chậm rãi tăng thêm sức, hừmộttiếng, há mồm cắn vành tai khéo léo của nàng, "Nàng hiểu rồi?"hắnthở hổn hển nóng như lửa, cất giọng trầm thấp kìm nén hỏi: "Đoạn sau cũngđãhiểu rồi?khôngcần vi sư vất vả dạy thêm nữa sao?"

Người trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo như thế, lại cómộtngày trở nên như vậy, lòng tràn đầy chờ mong náo nhiệt.

khôngphải đại nhân nhàhắnluôn ghét cưỡi ngựa trước mặt mọi người, chán ghét xóc nảy khi cưỡi ngựa nhất sao?

khôngphải......khôngphảinóilà dạy nàng xem tiểu thuyết à...... Tiểu Ly bịhắnđặt lên giườngnhỏ, thân như lửa đốt, trong đầu mơ mơ hồ hồ nghĩ.

Sau đó người đè nặngtrênngười nàng giống như được cổ vũ gì đó, ngay cả da thịt kề sát nàng cũng trở nên nóng bỏng, thân thể chặt chẽ đè nặng củahắncàng trở nên cứng rắn. Y phục chồng chất ma sát nhau của hai ngườiđãtán loạn mở rộng, trước ngực nàngđãsắp lộ ra, cái yếm bịhắnkéo lệch quamộtbên, non mềm trước ngực bịnhỏnhắn cứng rắn trong lồng ngực rắn chắc củahắncọ, nổi lênmộtcảm giác tê dạikhôngthể mô tả, lại có chút đau đớn, trái tim trong ngực thình thịch đập loạn, nàngkhôngbiết phải thế nào mới tốt, nóng bỏng, bất lực, hỗn loạn...... Vật nắm trong tay lại càng ngày càng kỳ quái! Nó như tự có sinh mệnh, mạch máu phíatrênnhảy nhảy, hơn nữa càng ngày càng lớn, thô to trong tay nàng dần nặng trịch, rất nhanh ngón tay nàngđãsắpkhôngnắm hết nó, nàng sợ hãi, muốn rút tay về, cổ tay lại bịhắnđè lại,khôngthể thựchiệnđược.

Cho nên lúc nàyhắnkhôngthấy phiền, ngược lại còn ngoài ý muốn cảm thấy trong lòng...... thỏa mãn.

Đương nhiên là chưa rồi —— hai tỳ nữ kia, hôm qua u mê ngớ ngẩn bị đưa tới phủ quốc sư,đãsợ hãi, nghenóitiểu thư nhà mìnhkhônglấy Tứ thiếu gia làm chồng mà lại gả cho quốc sư đại nhân, cảm thấykhôngthể tin nổi, hôm nay bỗng bị lệnh phải đưa thức ăn vào, lạikhôngđược đánh thức tiểu thư dậy dùng bữa, hai tiểu nha đầu kiađãhoang mang lo sợ, mới vừa rồi rón ra rón rén bê thức ăn tiến vào, đầu chưa dám nângđãbước ra ngoài. Kỷ Tiểu Ly khò khò ngủ saytrêngiường, cách nhiều lớp màn, căn bản ngay cả tiếng bước chân cũngkhôngnghe được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngay khi vừa dạt dào tình tứ đút xong ngụm cháo cuối cùng, tiếng bước chân của thị nữ bên ngoài từ xa chạy đến, đứng xa nhất ngoài màn che,nhẹgiọng cung kính hỏi: "Phu nhânđãdậy chưa ạ?"

"Ưm......"hắnbỗng nhiên m*t mạnhmộtcái, m*t đến nóng bỏng, nàngkhôngtự chủ được mà hừnhẹra tiếng.

Thiết nghĩ luôn tự cho là mình trong trẻo lạnh lùng quái gở, bất quá chỉ vìkhôngai khiếnhắntrở nên náo nhiệt thôi.

Quốc sư đại nhân vui vẻ tự nhiên rời khỏi cung, đội bảo vệ của phủ quốc sư đương nhiênđãchờ ngoài cửa cung, nhưng quốc sư đại nhân nhìn nhìn xe kiệu tiền hô hậu ủng, lại nâng tay lệnh cho tiểu đồng dắtmộtcon ngựa đến.

Lúc này ngườiđangngủ say ngọt hết kiên nhẫn, từ trong mền gấm vươn taynhỏbé mềm mềm nóng nóng, "Bốp"mộtcái đánh lên mặthắn, đẩy ra bên ngoài: "...... Ưm......đừng làm ồn!"

"Trò nằm bên dưới, tóc như gấm đen, mặt như hoa đào, thân thể nõn nà, lòng càng hăng hái,khôngcòn quần áo, nhìnrõvật kia. Trò mơ màn nhướng mắt, thầy với tay nắm lấy tay trò, mạnh mẽ khác thường, cử động cao thấp. Yết hầu thầy phát ra tiếng r*n r*, trò e lệ nhận lấy, thầy cúi mắt, trò lại nắm vật đó, ôm lấy nó......"

Trần Ngộ Bạch dựatrêngiườngnhỏbên cửa sổ đọc sách, bình thường vào thời điểm này, trong phònghắn, ngay cả tiểu đồng duy nhất hầu hạ bên ngườihắncũngkhôngđược nán lại, nhưng hôm nay sau khi thành thân, trong phòng nhiều hơnmộtngười, nhiều thêmmộtkẻ ưa gây chuyện, còn phải có thêm ba người hầu hạ, tuổi tiểu đồng cònnhỏlại là bé trai, cân nhắc lợi hại,hắnvẫn phải đồng ý cho hai nha hoàn vào phòng hầu hạ.

Kỷ Tiểu Ly cảm thấyhắnhỏi rất kỳ quái: "Sư phụ đọc sách, ta phải ra ngoài!"

Cái người chỉ mới đọc trang đầu tiên liền ném quamộtbên, chột dạ "ặc......"mộttiếng, tròng mắt đảo quanh, bắt đầunóidối: "Ta...... quyển đó...... ta xemkhônghiểu!"

"Nàng địnhđiđâu?" Giọngnóivẫn có chút bất mãn,hắnchất vấn.

Người trúngmộtcái tát đen mặt đứng dậy, giọngđãlạnh nhưng đầu vẫn cúi: "Mặt trời lên cao rồi, còn chưa chịu tỉnh?"

Thân mình vừa mới tắm rửa xong thơm thơm mềm mềm, va vào trong lòng, tâm tình quốc sư đại nhân nhất thời tốt lênkhôngít.

Đáng tiếc ngay cả rì rầmmộttiếngcôdâu mới cũngkhôngthèm, cuốn chăn lănmộtvòng vào bên trong.

Cái cớ chân thành và giản dị như vậy, Tiểu Ly cảm thấy gần đây mình càng ngày càng thông minh.

Nàng càng cao hứng, cười tủm tỉm nhìnhắn, còn với tay ôm lấy thắt lưnghắn.

**

Nha hoàn của phủ Trấn Nam Vương đều được dạy dỗ cực tốt, trước khi được đưa tới phủ, quốc sư phu nhân của Kỷ nhị thiếu giađãtừng cố ý dặn dò, hai nha hoàn liền đâu vào đấy,mộtngười hầu hạ Tiểu Ly tắm rửa,mộtngười dọn dẹp trong phòng, đềunhẹchânnhẹtay, dường nhưkhônghề phát ra tiếng động.

Trong lòng cười nhạo như vậy, mà ngườithìvẫn đứng bên giường nhìn dung nhan nàng ngủ say, yên lặng cảm thấythậtmỹ mãn. Sau đóhắnvươn roi ngựa cầm trong tay ra, cáchmộtlớp chăn xấu xa chọc chọc ngườiđangngủ say kia.

Quốc sư phu nhân từ trong phòngđira, tự nhiên màđivề phía phu quân.

Đẩy cửa bước vào, trong tân phòng màn che đỏ thẫm buông xuống, quả nhiêncôdâu củahắncòn chưa tỉnh. Người vừa vào cửa liền bướcnhẹchân, bên môinhẹcong gợn chút ý cười.

Kỷ Tiểu Ly như nắm phải củ khoai lang phỏng tay, lạikhôngnémđiđược, chỉ cần ngón tay nàng thoáng cử động, người m*t gáy nàng liền hô hấp nặng nề, sau đó liền m*tthậtmạnh, hồn của nàng cũng sắp bịhắnhútđi...... Nóng quá, trời lạnh như vậy, cửa sổ phía nam cònđangmở, quần áo nàng mở rộng mà cả người lại khô nóng, đ*ng t*nh khónóikhó nhịn.

Tiểu Ly nghĩ nghĩ, lắc đầu.

"À?" Phu quân nhà nàng nhíu mày, "Nàngkhônghiểu chữ nào?nóita nghe xem."

Huống hồ nay Cố Minh châuđãtrở lại, độc của Mộ Dung Lỗi mười phần có thể giải hết tám chín, chờ thử ra phương thuốc có thể giải hàn độc trong cơ thểhắn, vậy mỗi tháng Tần Tangsẽkhôngcần cho nàng uống thuốc, kể từ đó Tần Tangkhôngcần phải lo chuyện sau này nữa, chỉ cần giải quyết xong chuyện Thiên Mật,hắnliền có thể thử ngừng thuốc của nàng, đến lúc đó dù nàng có khôi phục tóc tím mắt tím cũngkhôngcó gì phải lo lắng, ngừng thuốc, hẳnsẽcó kinh lần đầu, có thể hoài thai con củahắn......khôngchừng còn có thể trở nên thông minh hơnmộtchút?

Nàng cũng nhớ tới những việc kỳ quái mà đêm qua sư phụ làm, cũng nhớ tới mìnhđangtr*n tr** trong chăn, nàng lập tức cuốn chănthậtnhanh,nhỏgiọng e lệ gọimộttiếng "Sư phụ......" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong tay còn cầm roi ngựa, thuận tay nâng lên, xốc từng lớp màn đỏ thẫm lên. Vào đến phòng trong, giường cưới vẫn hỗn độn như lúchắnđi. Trong lớp chăn nệm gấm vóctrêngiường,côdâu củahắnbình yên ngủ say, giường Hàn ngọc lạnh,khôngcó lồng ngực ôm chặt củahắn, nàng quấn lấy chăn gấm, cuốn thành cái kén.

"......rõ,rõrồi......" Nàng mặt đỏ tai hồng th* d*c, "Ta hiểu rồi! Sư phụ...... Sư phụ thả ta ra...... Đừng......" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người bị nàng ôm lấy thắt lưng cọ vào trong ngực với tay vuốt nhènhẹlên trán nàng, Tiểu Ly được vuốt mà thoải mái, cuộn mình trong lònghắnvừa thỏa mãn vừa đắc ý lười biếng híp mắt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50