Uổng Công Tính Kế
Sói Xám Mọc Cánh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 44
Như vậyhắnsẽlấy bình thuốc trị hokhôngđắng trong ngực kia cho nàng, còn cả Long Tiên Hương nàng muốn, sau đó nghiêm mặt dạy dỗ nàngmộtbữa: nha đầu phiền phức!
Trần Ngộ Bạch cẩn thận nhìn nàngthậtkỹ: chỉ mới mấy ngàykhônggặp, sao vóc người lại cao hơnkhôngít?
Trần Ngộ Bạch chỉ cười lạnh.
Tiểu Lynhẹnhàng nắm lấy tay bà,nói: "Sư phụ con từngnói: ngườiđãsống hết vận số,sẽlên trời. Đại cađitrướcmộtbước, sau này chúng tasẽđoàn tụ."
Trần Ngộ Bạch nghe vậy ngẩn ra, ngay sau đó nhíu mi.
Hôm đó mặc dùhắnthuận lợi đưa đứa trẻ ra ngoài, nhưng cuối cùng mấy cao thủ kia cùng nhau tấn công,hắnbảo vệ đứa bé kia trong ngực, tất nhiênkhôngthể tránh bị chút nội thương.
Nghĩ đến đây trong lòng liền bực mình, tayhắnbuông lỏng, thằng bé trai giãy giụa rơi xuống đất, vô cùng linh hoạt lănmộtvòng, bò dậy vung tay chạythậtnhanh.
Lúc ấyhắnnóilà "Rạng rỡ gia môn, tạo phúc cho huynh đệ", trước mắt......khôngphải chính là như vậy sao?
Trong lúc tâm tư Kỷ Tiểu Ly rối rắm nghĩ vềhắn, Trần Ngộ Bạch cũngđangvô cùng khó chịu.
Nàngkhôngđề cập tới còn may, vừa nhắc tới, công chúa Diễm Dương liền giận tím mặt, buông tay nàng ra quát chói tai: "Con còn dám nhắc đến Trần Ngộ Bạch!hắntừng chắc như đinh đóng cộtnóiKỷ Đông con ta chắc chắnsẽrạng rỡ gia môn! Chính là kết cuộc như hôm nay sao?!"
**
Công chúa Diễm Dương sụp đổ.
khônghề đề cập tới chuyện Kỷ Đông bị bắt, tưởng nhớ công lao hy sinh vì đất nước, phong làmanhLiệt tướng quân, dùng nghi thức của nhị đẳng Đại tướng quân mà đại táng trong vinh quang.
Nhưng công chúa Diễm Dương nào muốn việc đại táng trong vinh quang?
Nào sợ tai điếc, mắt mù, mất tay gãy chân...... Bà chỉ mong con trai bà còn sống là được!
Tác giả có lời muốnnói: thiếu nữnhỏcủa chúng tađãlớn lên rồi ~ lớn lên là vì sao ~
Kỷ Tây và Kỷ Bắc đều lập tức chạy qua, nhưng lúc Kỷ Tây bước qua bên người tiểu nha đầu, thái độ lại khác thường ngay cả nhìn cũngkhôngliếc mắt nhìn nàngmộtcái. Chỉ có Kỷ Bắc yên lặng đỡ Tiểu Ly lên.
nóithậthay là mấy ngày sausẽtới thăm nàng,hắnđâu rồi? Nàngđãsắp hỏng bét,hắnlại mặc kệ nàng sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
trêngốc cây hòe từng bị đ·ạ·n Phích Lịch của Kỷ Tiểu Ly nhuộm nửa bên, bây giờ còn chưa khôi phục, lá cây xanh đỏ đan vào nhau lay độngmộttrận,mộtgiọng trẻ con trong trẻo bướng bỉnh cất lên: "khôngxuốngkhôngxuống! Conkhôngmuốn xuống!"
Thấy Quốc sư đại nhân mặtâmtrầm xách bé trai đó theo, Lý Vi Nhiên cũng cau mày, hỏi: "Sao Cố Minh Châu còn chưa tới đón nó?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phòng khách Vạn Thiên "ầm"mộtcái,khôngbiết đứa trẻ kia lại phá phách cái gì, Trần Ngộ Bạch bực bội,nóivới Lý Vi Nhiên: "Ngươi ở đây thay ta trông chừng nó, tađimộtchút rồisẽvề."
Kỷ Tây tiến lênnhẹnhàng kéo công chúa Diễm Dương, dịu dàng khuyên lơn: "Mẹ, lúc còn sống đại ca rất khổ cực, mỗi ngày luônđisớm về tối tập võ luyện binh, vì tranh chút hãnh diện cho cha mẹ, che chở cho mấy người chúng con...... Hôm nay ca ấyđãrađi, mẹ vẫn nên khóc ítđimộtchút, tránh cho hồn phách đại ca khó yên."
Công chúa Diễm Dươngkhôngthể chấp nhận nổi!
Mà Kỷ Namkhônghề dao động chút nào,mộthơi chém c·h·ế·t thần tướng Lý Nha đứng đầu mườimộtchiến tướng của Tây Lý, đánh lui đại quân Tây Lý đến phía tây núi Tinh Nhai,khôngchỉ bảo vệ được Hạ thành, đoạt lại được thành Hành Châu bị Tây Lý chiếm lĩnh trước đó, còn đẩy đường biên giới hai nước đến núi Tinh Nhai, g·i·ế·t ngựa dựng bia chia biên giới.
Bị nàng chất vấn, Quốc sư đại nhân cực kỳkhôngvui.
Mấy ngày nay bọn hạ nhân cũng lo lắng đề phòng, trong viện rất an tĩnh, Tiểu Ly ngồi nơi Trần Ngộ Bạch thường đứng lúc tớimộtlát, trong lòng vừa nhớhắn, vừa oánhắn.
"Ngườiđãnóica ấysẽtrở lại...... Người lại lừa ta." Nàngnhẹgiọngnói, "Tại sao...... ngay cả coi bói người cũng coikhôngtốt."
Quân đội chiến thắng vê triều, cả kinh thành đều sôi trào, vô số hoa tươi cùng tiếng reo hò nghênh đón bọn họ. Mặt rồng của Hoàng đế tươi sáng, luận công ban thưởng: thế tử Trấn Nam Vương - Kỷ Nam, phong làm Thần võ Đại tướng quân, ban thưởng vào triều nghịsự. Nhị hoàng tử điện hạ Mộ Dung nham, phong Trung Dũng vương, ban thưởng vào triều nghịsự. Ngay cả Lục hoàng tử điện hạ chỉ vận chuyển lương thảomộtlần cũng được phong thưởng.
Trấn Nam Vương phi ưu sầu thành bệnh, mấy ngày nay vẫn nằmtrêngiườngkhôngdậy nổi. Kỷ Tiểu Lymộtlòng chăm sóc cho mẹ, chủ động chạy đến khuyên bảo công chúa Diễm Dương: "Công chúa nương nươngkhôngnên đau lòng như vậy...... Đại ca vẫn ởtrêntrời nhìn chúng ta, ca ấykhôngmuốn thấy công chúa nương nương như vậy đâu."
hắngiơ tay lênnhẹnhàng đẩy cửa sổ phía nam, thiếu nữnhỏcủahắnđangnằmtrênbàn trang điểm.
Lúchắnđến gần thần sắc Tiểu Lyđãdao động, nghe lời củahắnlại nhìn chằm chằm bìnhnhỏkia cất giọng yếu ớt hỏihắn: "Người đến gặp Tần Tang tỷ tỷ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
**
Lúc nàng khổ sở, vô cùng ngóng trônghắn,hắnlạikhôngtới, màđigặp Tần Tang tỷ tỷ.
Trong lòng tức giận,hắnđitới bên cửa sổ, đặt bìnhnhỏđưa Tần Tang xuống, lạnh mặtnói: "Tần Tang đưa cho nàng, đúng hạn mà uống."
Ngay cả vẻ mặt cũng thay đổi, có thể là bởi vì ánh mắt hồng hồng vì mới vừa khóc xong, gương mặt luôn luôn ngây thơ vô lo, lại có mấy phần u buồn của thiếu nữ nơi khuê phòng.
"Phải..... con biết." Kỷ Tây ôm bà, vỗnhẹbà, đôi mắt yên bìnhđãchết lặng.
Chắc là ánh mắt củahắnquá nóng bỏng, thiếu nữnhỏliền có cảm ứng, chợt ngồi dậy, nhìn sang hướnghắn.
Người Tây Lý xảo trá, giấu giếm tin tức Kỷ Đôngđãchết vô cùng kín kẽ, lại cởi khôi giáp củahắn, chờ khi hai quân giáp mặt liền uy h**p Kỷ Nam.
nóiđến Tộc Thiên Mật, nhất thời Lý Vi Nhiên cũng là yên lặng.
Lần đầu tiên nàng gọi thẳng tên củahắn, lại mang theo nức nở.
Đứa trẻ nên là trưởng tử đích tôn của Kỷ gia, bởi vì lúc còn trẻ bà khư khư cố chấp, từ lúc ra đời đứa con này liền mấtđitư cách thừa kế tước vị cùng Lệnh bài Bạch Hổ, cuộc sống ngắn ngủi của nó chưa bao giờ được hãnh diện, cuối cùng ở nơi cách nhà xa đến thế, trong lúc bị thương nặng lại khiến mình đói c·h·ế·t rũ, sau đó trở thành chiến công của người khác.
LPH: quà năm mới đây! chúc cả nhà vui - trẻ - khỏe!
Nhưng nàng đứng dậyđitới bên cửa sổ, vẻ mặt nhìnhắnlạikhônggiống ngày thường.
Ngay cả hiểu lầm mới vừa rồi Quốc sư đại nhân cũngkhôngthèm giải thích, huống chi là chút chuyệnnhỏnày?
rõràng trước lúc Kỷ NamđiTây Lýđãvâng vâng dạ dạnóivới bà: Nhị nương, con nhất địnhsẽđưa đại ca về! Mà bây giờ, đúng là Kỷ Namđãđưa Kỷ Đông trở về —— nhưng lại nằm trong quan tài, chèn băng đá, đông lạnh cứng ngắc......
Vị con trai trưởng này của Trấn Nam Vương, lệnh chủ của lệnh bài Bạch Hổ, được miêu tả thành tinh tú hạ phàm —— nghenóiKỷ Nam đao thương bất nhập,khônggì địch nổi, taykhôngcó thể b*p ch*t chủ tướng quân địch,mộtthânmộtmình đấu vớimộttrăm tên đại hán trẻ khỏe của Tây Lý.
Rốt cuộc vẫn là người tộc Thiên Mật, lại do cha mẹ như vậy sinh ra, đứanhỏnày hoạt bát hiếu động khác hẳn người thường, mấy ngày nay làm cho phủ quốc sư còn náo nhiệt hơn lúc Kỷ Tiểu Ly còn ở đây.
Cũng may lúc này Lý Vi Nhiên tới.
Vẻ mặt Quốc sư đại nhân quả nhiên đúng như Tần Tangđãnói, từâmu chuyển thành hữu tình.
Trần Ngộ Bạch ho khan hai tiếng, trong đáy lòng là nỗi khổ riêng khónói: "Mấy người trong điện Thái hậu Đoan Mật... quả là cao thủ danh bất hư truyền, Tộc Thiên Mật...... Đều là kẻ điên!" Quốc sư đại nhân có chút cắn răng nghiến lợi.
Khi gương mặt nànghiệnlên trong mắthắn, nội thương dịuđikhôngít.
Lý Vi Nhiên nhìn về bạn tốt sắc mặtđangtối sầm, có chút giật mình thấp giọng hỏi: "Ngươi bị thương?"
"Các con của mẹ......" Công chúa Diễm Dươngkhôngnhịn được cất tiếng khóc lớn, nằm trong ngực con trai: "Hôm nay mẹ chỉ còn các con......"
Lý Vi Nhiên tự nhiên biếthắnmuốnđiđâu, khẽ mỉm cười gật đầumộtcái.
Nhưng Trần Ngộ Bạch chỉ cảm thấy lao lực quá độ, ưu phiềnkhôngdứt.
Trần Ngộ Bạch đau lòng, trái tim lại ấm nóng tê dại chờ mong.
hắnkhôngnóimộtlời xoay người rờiđi, trong lòng Kỷ Tiểu Ly đột nhiên sinh oán giận: "Trần Ngộ Bạch!"
Tiểu Ly bị bà đẩy ngã ngồi lên mặt đất, đau đến cau mày, lạikhôngthểnóitiếng nào.
Bà chỉ biết khôi giáp của Kỷ Đông bị người ném tới trước trận chiến, Kỷ Namkhôngchút nào lùi bước!
** (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bước chân Trần Ngộ Bạch dừngmộtchút.
Đó làmộtbé trai chừng năm sáu tuổi, bộ dạng mi thanh mục tú, vô cùng tuấn mỹ, tóc tím mắt tímrõràng, là phiên bản trắng mập lúcnhỏcủa Đại hoàng tử.
Trần Ngộ Bạch nhìn gương mặt này, tâm tình càng thêm khó chịu.
Kỷ Đông dẫn binh tập kích Tây Lý, bị thương nặng mà bị bắt. Nam nhi Kỷ gia quyếtkhônglàm tù binh, sau khi Kỷ Đông tỉnh lại trong quân doanh của địch,khôngnóimộtlời, quyết tâmkhôngănkhônguống, chỉ hơn ngày, khiến mình c·h·ế·t rục ở Tây Lý xa xôi.
Trần Ngộ Bạch lạnh lùng nghĩ: đâu chỉ như vậy? Cố Minh Châu này căn bản làđangtrả thùhắn—— vìhắnđãchém Mộ Dung Lỗimộtđao. Trước mắt Thái hậu Đoan Mật tìm kiếm đứanhỏnày khắp nơi, dù sao nhất thời nàng tasẽkhôngđưađi, nhất định là muốn giữ lại ở chỗ này củahắn.
Hai người cách cửa sổ nhìn nhau từ xa, Trần Ngộ Bạch cho là saumộtkhắc nàngsẽnhào tới, hỏihắntại sao lâu vậy rồi mới tới?
Máu nóng cuồn cuộn, trong lòng nhoi nhói, Trần Ngộ Bạch vẫn cố nuốtmộtngụm tanh ngọt xuống cổ họng,khôngquay đầu lại, lạnh lùng bỏ lạimộtcâu: "sẽnhư nàng mong muốn."
Chương 44
Cũngkhônggọihắnlà sư phụ: "Đại ca ta...... Ca ấy c·h·ế·t rồi."
Kỷ Tiểu Ly yên lặng gật đầumộtcái, trở lại Lang Hoàn hiên của mình.
Ừ ~ hồ tiêu cùng mù tạc nước tương đềuđãchuẩn bị xong, thịtđãvào nồi —— khách quan, ngài muốn mấy cân?
Mấy ngày nay công chúa Diễm Dương cũng tiều tụykhôngít, nghe tiểucônương rụt rè an ủi, mắt bà đỏ lên: "Sao Bổn cungkhôngbiết chứ...... Nhưng nó c·h·ế·t thảm quá mà!"
Từ khi dựng nước tới nay, Đại Dạ chưa bao giờ đánh Tây Lý đau như vậy.
"Muội về trướcđi, " ra đến bên ngoài, Kỷ Bắcnhẹgiọng uể oảikhôngthôinóivới tiểu nha đầu, "Mấy ngày sau cũngkhôngnến đến, mẹ cađangthương tâm,sẽcó sắc mặtkhôngtốt với muội."
Kỷ Nam được hoàng đế giữ lại trong cung, công chúa Diễm Dươngkhôngtìm được Kỷ Nam, liền nhắm về hướng Vương Phi nương nương,mộtthêmộtthiếp của Trấn Nam Vương, mấy chục năm nay chưa bao giờ giằng cokhôngdứt giống lúc này.
hắntrầm mặtđivề phía phòng khách Vạn Thiên, tiểu tử bị xách trong tay tuyệtkhôngngoan ngoãn, tay chân đấm đá lung tung, Trần Ngộ Bạch vô ý bị nó đá trúngmộtcước, khẽ cau mày, dường như muốn ném nó ra!
Đau lòng hoảng loạn, thậm chí lần đầu tiên nàng có chút oán hận: trước kia khikhôngcóhắn, nàng vui sướng biết bao, nàng tình nguyện trở lại thời điểm đó.
Kỷ phủ hôm nay trắng từ trong ra ngoài, huống chi Trần Ngộ Bạch cũngđãsớm tính được, với việc lần này cũngkhôngchút kinh ngạc, bình tĩnh gật đầu.
"Nàng quảthậtluôn luôn bình thản." Lý Vi Nhiên lắc đầu thở dàinói, "Bất quá trước mắt Thái hậu nương nương luôn tìm kiếm đứanhỏnày khắp nơi, chỗ này của Quốc sư đại nhân quả đúng là nơi an toàn nhất." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đúng rồi, mấy ngày nay Tần Tangkhôngthể ra ngoài, nàng bảo ta đưa thuốc này cho ngươi, xin ngươi chuyển giúp cho...... học tròyêucủa ngươi."hắnvừanói, vừa cười némmộtcái bìnhnhỏqua.
Mấy ngày trướchắny hẹn đưa đứanhỏnày từ trong cung Thái hậu Đoan Mật ra ngoài, Cố Minh Châu lạikhôngtới đón!hắnchỉ có thể mang củ khoai lang nóng bỏng tay này về phủ mình.
Lúc Trần Ngộ Bạch lặng lẽkhôngtiếng động nhảy vào trong viện Lang Hoàn hiên, cơn đauâmỉ trong lòng càng nhứt nhối.
Edit: Lam Phượng Hoàng
hắnquay đầu nháy mắt với Kỷ Bắc, Kỷ Bắc ủ rũ cúi đầu che chở đưa Tiểu Ly ra ngoài.
"Sau này người đừng nên trở lại, "hắnnghe được nàngnói, "Người luôn gạt ta, ta ghét người!"
"Xuống!"hắntrầm mặt hù dọa kẻ ởtrêncây.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.