Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Uổng Công Tính Kế

Sói Xám Mọc Cánh

Chương 45

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 45


Edit: Lam Phượng Hoàng

Sau khi hạ táng Kỷ Đông hầu như cả ngày công chúa Diễm Dươngkhôngănkhônguống, mỗi ngày toàn dựa vàomộtbát súp mà duy trì. Kỷ Tây trừ ngoại giaothìluôn canh giữ bên giường bà, người càng ngày càng gầy yếu trầm lặng, Kỷ Bắcđitheohắn, dường như trongmộtđêm cũng trở nên chững chạc hơn rất nhiều.

Ngày hôm đó Kỷ Tâythậtvất vả dỗ cho công chúa Diễm Dương uống xongmộtchén thuốc an thần,nóichuyện với bà, cho đến khi bà ngủ,hắnngồi yên lặng trầm tĩnhthậtlâu trongkhônggian nồng nặc mùi thuốc an thần, canh giữ đến khi mẫu thân ngủ say,hắnđứng dậy kéo kéo chăn của bà, cuối cùngđimộtchuyến đến Lang Hoàn hiên.

Từ nội phủ, bất kỳ chỗ nào cũng có đường đến Lang Hoàn hiên, Kỷ Tây có thể nhắm mắt ung dung thuần thục, ngay cả từng nhánh cây ngọn cỏ ven đường cũng nằm trong lònghắn, vô cùng quen thuộc.

Trong từng ấy năm, hầu như mỗi thời khắc vui mừng củahắnđều diễn ra trong viện nhonhỏ, náo nhiệt đó.

Nay nghĩ đến, nếu sớm biếtsẽcó hôm nay, những ngày vui vẻ làm bạn bên nhau càng nên nhiều hơnmộtchút mới phải...... chỉ có thể tráchhắntừng cho rằng cả đời còn rất dài, chưa bao giờ nghĩ đến cứ như vậy mà ngưng lại.

thậtquá đáng tiếc.

Lúchắnđivào Lang Hoàn hiên, Tiểu Lyđangchỉ huy người làm khuânmộttấm ván gỗ, búa và đinh, Kỷ Tây đứngmộtlát ở cửa viện rồi mớiđiqua, sờ sờ đầu nàng dịu dàng hỏi: "Muội lạiđangchơi cái gì đó?"

Tiểu Ly ngẩng đầu nhìnhắn.

Mấy ngày nay tiểucônương càng lúc càng gầy, ánh mắtthậtto,trênmặt cũng ítđivẻ ngây thơ mà trước kia Kỷ Tây thích nhất.

"Muội muốn niêm phong cửa sổ!" Nàngnói.

Kỷ Tây cho là nàng lại náo loạn chuyện gì đó, cười cười, chỉnói: "Bảo bọnhắnniêm phong giúp muội,khôngcho phép muội tự cầm búa, cẩn thận làm bị thương tay."

Tiểu Ly nghe lời gật đầumộtcái, lại hỏihắn: "Công chúa nương nương khá hơn chút nào chưa?"

"Khá hơnmộtchút. Muội đừng lo lắng." Kỷ Tâynhẹgiọng dặn dò nàng: "Mấy ngày gần đây trong nhà bận rộn, ta cũngkhôngthể lo lắng cho muội. Sao lại gầy đến thế? Ăn cơmkhôngthấy ngon sao?"

Nàng cúi đầukhôngđáp, Kỷ Tây hỏi tới: "Sao vậy? Có chuyệnkhôngvui sao?"

"Nhị ca, " nàng chợt cau mày hỏi: "Ca có thể lấy muộikhông?"

Nàng hỏi nghiêm túc như vậy, trong lòng Kỷ Tây tựa như bị cây kim mạnh mẽ đâmmộtcái, đau nhói khiến hô hấp củahắnchợt trở nên vô cùng khó khăn.

Khó khăn bình ổn tư tưởng cho qua giờ khắc này, cổ họnghắnđãtràn đầy vị tanh ngọt, lại cười càng thêm dịu dàng: "khôngđược. Tasẽphải cưới người khác,khôngthể cưới muội."

"À, " Tiểu Ly có chút thất vọng, nhưng rất nhanh liền thích ứng: "vậy...... coi như xong."

Kỷ Tây nhìn nàng, cây kim trong lòng đâm sâu mất hút, đau đến c·h·ế·t lặng.

hắnnhẹgiọng hỏi nàng: "Tại sao lại chợt hỏi như thế? Muội muốn lập gia đình?"

Tiểu Ly lắc đầu, u sầu chốc lát lại gật đầu: "Muộikhôngmuốn gả cho người khác, muội muốn ở nhà."

Kỷ Tây cúi đầu nhìn ánh mắt nàng, cười dịu dàng, dùng giọng trêu ghẹonói: "Nhưng ta muốn cưới người khác, nàng ấy rất đẹp, rất dịu dàng, làmộtđại gia khuê tú......khônggiống muội."

Tiểu Ly suy nghĩ dáng vẻhắnmiêu tảmộtchút,khôngngần ngại chút nào gật đầunói: "Thế là rất tốt, muội thích chị dâu như vậy!"

Kỷ Tây cười nắm chặt lỗ mũi nàng.

hắnnóilàsựthật.

Trước giường bệnh của mẫu thân,hắnđãchủ động cam kết muốn kết hôn với tiểu thư Trương gia kia.

Đại cađi,hắnchính là con trai lớn của cái nhà này,hắnmuốn sống thay phần của đại ca.

Điều này cũngkhôngcó gìkhôngtốt,cônương mẫu thân chọn trúng làm con dâu nhất địnhsẽdịu dàng hiền huệ, sau khihắncưới nàng nhất địnhsẽđối xử với nàngthậttốt, cùng nàng tôn trọng lẫn nhau, sinh con dưỡng cái, cả nhà hòa thuận.

Chẳng qua là phải dứt bỏ tiểucônương nhàhắnmà thôi, bất quá xem như...... nhị thiếu gia từng hăng hái xông xáo trước kia của Kỷ giađãchết rồi mà thôi.

Kỷ Tây chấp nhận.

**

Chịu đựng qua cơn đau lòng muốn c·h·ế·t kia, Kỷ Tây cười đùa giỡn cùng nàng,hắnxoay người muốnđi, lại thấy Kỷ Bắc đứng ở cách đókhôngxa, cũngkhôngbiếtđãnghe bao lâu. Đứng bên cạnhhắncòn có Thiến Di - người bên cạnh của Vương Phi nương nương, bưngmộtchén canh đứng đó.

Kỷ Tây gật đầumộtcái với Thiến Di, thấp giọngnóivới Kỷ Bắc: "Đệđitheo ta."

Kỷ Bắc yên lặng theohắnđira ngoài, hai ngườiđicách Lang Hoàn hiên rất xa mới đứng lại.

"Nhị ca......" Kỷ Bắc kêumộttiếng, lạinóikhôngra lời.

"khôngsao cả, như vậy rất tốt." Kỷ Tây biếthắnmuốnnóigì, "Kỷ Bắc, ta cảm thấy như thế tasẽrất an lòng. Đệkhôngcần cảm thấy áy náy cho ta."

Kỷ Bắc lắc đầu, "Đệkhôngcó ý này...... Đệ cũng định đếnnóilời từ biệt với nàng, nhị ca, đệđãxin với phụ thân: đệ muốn đến doanh trại quân thường trú phía nam."

Kỷ Tây ngẩn ra, ngay sau đó cũng hơi hiểu được, nhưng trong khoảnh khắchắnkhôngthể nào tin nổi.

Dù saohắncòn hiểu Kỷ Bắc hơn chính mình: Kỷ Bắc thích Tiểu Ly rất nhiều.

Kỷ Bắc nhìn huynh trưởngkhôngnóira lời, gãi đầu cười khổ: "thậtrathìđệ vẫn luôn biết: muội ấy nguyện ý gả cho ca, nhưng muội ấysẽkhôngnguyện ý gả cho đệ...... Đệ thích chơi đùa cùng nàng, nhưng đệ chăm sóc nàngkhôngtốt. Bọn đệ ở cùng nhau, chỉ có thể gây họa càng thêm lớn, để ca phảiđidọn dẹp......"

Kỷ Tây nhìn ấu đệ, ánh mắt phức tạp,khôngnóimộtlời.

"khôngbằng đệ xông xáo ra ngoàimộtlần, hễ có thể lập công, còn có thể ănnóivới người nhà, sau này cũng làmộtchỗ dựa cho muội ấy......" Kỷ Bắcnóixong cũng cảm thấy mũi chua xót, lại mạnh mẽ cười "Ha ha", vỗ Kỷ Tâymộtcái,hắncười đến ánh mắt cũng đỏ: "Xem ra nha đầu kiathậtđúng làkhôngai thèm lấy! Chúng ta ai cũngkhôngcưới nàng! Ha ha ha!"

Kỷ Tây cũng cười,nhẹnhàng đấm lạihắnmộtđấm, lại suýt đấm Kỷ Bắc ch** n**c mắt.

**

Trong Lang Hoàn hiên, Thiến Diđangcanh chừng tiểu nha đầu uống canh, vừa đưa khăn cho nàng vừanói: "Nương nương lo lắng tiểu thư ăn cơmkhôngngon, cố ý lệnh cho phòng bếp làm, bảo ta tự mình đưa sang đây trông chừng con uống...... có hơi gầy, sao thế? Mấy ngày nay trong nhà náo loạn, bọn họkhôngphục vụ conthậttốt sao?"

"khôngphải vậy, " tâm tình Tiểu Lykhôngyên mà uống canh, "khôngliên quan đến người khác......"

Thiến Di múc thêm cho nàngmộtít, nhìn bộ dạng nàng khéo léo an tĩnh rũ mắt xuống, Thiến Dinhẹgiọng hỏi: "Tiểu thư, connóicho Thiến Di: tại sao lại muốn gả cho Nhị thiếu gia?"

Tay cầm muỗng ăn canh của Tiểu Ly dừngmộtchút, "Con...... Muốn ở lại nhà, " nàng khuấy canhnóithậtnhỏ, "Conkhôngmuốn rời nhà...... Trừ nhà mình,khôngmộtai thích con!"

Thiến Diyêuthương vuốt tóc nàng, hỏi: "Nếuđãnhư vậy,khôngphải gả cho Tứ thiếu giasẽtốt hơn sao?"

"Kỷ Nam? Kỷ Nam nguyện ý sao?" Người mới vừa bị cự tuyệtmộtlần lo lắng hỏi.

Thiến Di vừa vui mừng vừa lo buồn mà thở dài.

**

Đương nhiên Kỷ Namkhôngmuốn —— nàng là nữ nhi, Tiểu Ly gả cho nàngkhôngphải là sai lầm cả đời sao?

Nhưng hôm nay tiền triều hậu cung đều phong ba quỷ dị, sau khi Tây Lý bị Kỷ Nam đánh lui tới núi Tinh Nhai, phái vương tử cùng công chúa tới đàm phán. Thái hậu Đoan Mật cố ý chỉ hôn Tiểu công chúa kia cho Kỷ Nam, Tiểu công chúa lại tự mình coi trọng Nhị hoàng tử điện hạ. Đúng vào lúc này, chuyện Nhị hoàng tử điện hạ và Kỷ Nam có tình cảm đồng giới truyềnđikhắp cả kinh thành, người người bàn tán say sưa, hoàng đế cực kỳkhôngvui,yêucầu Nhị hoàng tử điện hạ đóng cửa sám hối, giải thíchrõràng.

Nhưng Nhị hoàng tử điện hạ...... Có thể giải thích thế nào đây?

Trước mắt chỉ có hai con đường —— Nhị hoàng tử điện hạ cưới công chúa Tây Lý; hoặc là Kỷ Nam phải thành thân.

Kỷ Nam là nữ nhi, nếu cưới người khác,mộtkhi chuyện này bị tố giác, chính là tội khi quân bị tịch biên gia sản tru di cả tộc! Hôm nay Tiểu Ly nguyện ý gả cho mình, đương nhiên là đối tượng thích hợp nhất.

Kỷ Đình cùng Trấn Nam Vương phi gọi Tiểu Ly đến trước mặt, tỉ mỉnóirõngọn nguồn cho nàng, tiểucônương lạimộtmực chắc chắn nàng vẫn muốn gả cho Kỷ Nam!

Hônsựcứ thế mà quyết định.

Đầu tháng Kỷ Tây cưới tiểu thư Trương gia làm vợ, hônsựcủa Kỷ Nam và Tiểu Ly quyết địnhsẽtổ chức vào ngày hoàng đạo cuối tháng.

Tin tức này truyền ra, vài nhà vui mừng vài nhà buồn bực, mấy ngày nay phủ quốc sư từ sáng tới chiều đều lạnh lẽo.

Trần Ngộ Bạchthậtkhôngngờ được: nàng có thể nhẫn tâm đến vậy!

Trần Ngộ Bạchhắnquả uổng cho cái hư danh phải gánh, nếu so về độc ác vô tình, Kỷ Tiểu Ly thắnghắnkhôngbiết gấp bao nhiêu lần!

Thậm chí Trần Ngộ Bạch cảm thấy từ trước tới nayhắnđều chỉ đơn phương tình nguyện, nếukhôngsao nàng có thể xoay mặt liền đáp ứng gả cho người khác?!

Nàng tình nguyện gả cho Kỷ Nam —— trong mắt nàng, ngay cả nữ giả nam trang như Kỷ Namhắncũngkhôngbằng! Ước chừng trong mắt nàng, ngay cả coi bóihắncũngkhôngđoán chính xác, chính làkhôngđúng tý nào sao?

Mấy ngày nay Trần Ngộ Bạch vẫn đứng trước cửa sổ nơi này hồi tưởng lại, hồi tưởng từng chút từng chút từ khihắncònnhỏcho đến lớn,hắnnghĩ nếu mình ngày đêmkhôngngừng học nhiềumột, khiến mình càng thêm bản lĩnh, rốt cuộc có thể khiến nàng nhìnhắnvới cặp mắt khác hẳnkhông?

Nhưnghắnlạikhôngtìm được đáp án!

Gió lạnh thấu xương mùa đông tràn vào trong timhắn, mấy ngày nay nội thương của Quốc sư đại nhânkhôngthấy chuyển biến tốt, ngược lại ho khan dường như càng thêm nhiều hơn.

**

Cố Minh Châu đến vào lúc Quốc sư đại nhân đón gió rét ưu sầu suy nghĩ.

Lúc nàng tới, nhóc cứng đầu tóc tím mắt tímđangtrốn sau tảng đá ở vườn hoa ngó dáo dác, chợt thấy mẫu thân nhàhắnđược lão quản gia dẫnđivào, nhóc con hoan hômộttiếng nhào tới.

"Mẹ! Mẹ! Mẹđãđiđâu vậy?! Sao bây giờ mới đến đón con!"

Thiên Mật sứ tiền nhiệm xinh đẹp như minh châu, cười dịu dàng, bế con traiyêulên.

Sau bảy năm, Minh Châu lại xuấthiện, so với lúc trước càng thêm sáng rỡ động lòng người. Khó trách người đời đềunóiThiên Mật sứhiệnthời đẹpthìcó đẹp, vẫnkhôngxinh đẹp sắc sảo chói sáng bằng Thiên Mật sứ tiền nhiệm.

Cố Minh Châu ôm con trai, ghé vào lỗ tai nónhỏgiọngnói: "Mấy ngày nay mẹ phảiđichăm sóc cha con."

Mắt tím của nhóc con lập tức sáng lên, "Phụ thân ở đâu?! Con cũng muốn gặp người!"

"Phụ thân bị thương, chờ khi cha khỏe lạisẽgặp con." Cố Minh Châunhẹgiọngnói, mặc dù thể chất người Tộc Thiên Mật đặc biệt, hôm nay Mộ Dung Lỗiđãbình phụckhônggì đáng ngại nữa, nhưng mà...... Nàng xoa xoa khuôn mặt lạnh như băng của cậu nhóc,nói: "Trời lạnh như thế, con làm gì ngoài này thế?"

Tiểu tử cố ý tỏ vẻ than thở của người lớn, ngón tay mập ngắn chỉ chỉ cửa sổđangmở rộng nơi xa: "Bởi vì trong phòng lạnh hơn bên ngoài!"

Cố Minh Châu cười nhéo lỗ mũi nhóc conmộtcái, giao con trai cho lão quản gia, trong ánh mắt tha thiết nhờ cậy của lão quản gia nàng bước vào Quan Tinh lâu.

Trần Ngộ Bạch đoán được nàngsẽđến trong mấy ngày này, bất quá lúc nàyhắncảm thấy nữ tử Thiên Mậtthậtphiền, bạn cũđãnhiều nămkhônggặp,mộtchút vui mừnghắncũngkhôngcó, nghiêng mặt sang gật đầu với nàngmộtcái, ngay cảmộtlời khách sáo cũngkhôngthèm thốt ra.

Cố Minh Châu cười ấm áp dịu dàng vui vẻ: "đãlâukhônggặp! Lần này ấu tử nhờ Quốc sư đại nhân ra tay cứu giúp, lại tự thân tự lực chăm sóc nhiều ngày, đa tạ đa tạ!"

"khôngcần. Ta chém Mộ Dung Lỗimộtđao, xem như huề." Giọngnóicủa Trần Ngộ Bạch cùng nhiệt độ của cơn gió rét thổi vào từ ngoài cửa sổkhôngkhác gì nhau.

Cố Minh Châu thở dài: "Ngươi giải độc cho chàng. Tính ra chúng ta vẫn còn nợ ngươimộtân tình."

Trần Ngộ Bạch nhàn nhạtnói: "Thuốc phân tán chất độc, ngươi có lòng liền khuyên bảo, đốc thúchắntiếp tục dùng với thuốc trong mười ngày, dùng nội lực của ngươi đẩy hàn độc tích tụ trong cơ thểhắnra ngoài, mười ngày sau tasẽđưa thuốc giải độc chohắnthử, tađãnắm chắc chín phần."

"khôngngờcôbé kia lại phải lập gia đình, ngươi còn nguyện ý vì nàng mạo hiểm thí nghiệm thuốctrênngười hoàng tử." Cố Minh Châu cười lộ chút vẻ coi thường.

Sao giờ khắc này Trần Ngộ Bạch có thể nghe vào? Nếukhôngnể tình ảnh hưởng mà năm đó nàng xây dựng,thậtmuốnmộtchưởng đánh văng nàng!

hắnkhôngnóilời nào, sắc mặt càng thêmâmtrầm, Cố Minh Châu cũngkhôngnhẫn tâm trêu chọchắnnữa: "Trước khi tới đây tađãgặp Tần Tang. Nàng bảo ta hỏi ngươi: lời Quốc sư đại nhân từng hứa với nàng ta,khôngbiết là có tính haykhông?"

"Người làm trái cam kết,khôngphải là ta." Trần Ngộ Bạch lạnh lùng thốt ra từng chữ từng câu.

Ngườiđãtừng cam kết làm bạn vớihắncả đời, lại làmộtkẻ lường gạt, sắp thành thân, gả chomộtkẻ nữ giả nam trang!

Tim Trần Ngộ Bạch cuồn cuộn nghẹn khuất, dường như lại muốn ho ra máu nữa!

Cố Minh Châu thở dài: "Trần Ngộ Bạch, sao ngươi lại có thểkhônghiểu —— tiểucônương của ngươi, vì ai mà nàng phải gả cho Kỷ Nam?"

"Chẳng lẽ lại là vì ta?!" Trần Ngộ Bạch nuốt xuốngmộtngụm máu, cười lạnh hỏi ngược lại.

"Nếukhôngvì ngươi, nàng lại có thể sớmkhônglấy chồng, trễkhônglấy chồng, hết lần này tới lần khác, đúng vào lúc này, chủ động nhất định phải gả cho Kỷ Nam?" Cố Minh Châu mỉm cười,nhẹnhàng từ tốnnói: "Quốc sư đại nhân xưa nay nhìnrõmọi việc,cônương gia giận dỗi hồ nháo, sao ngươi cũng tưởngthậttheo?"

Người đón gió rét trước cửa sổ chậm rãi quay người lại, trong đôi mắt lạnh đều tràn đầy khó tin cùng chợt hiểu.

Người ngoài cuộc đương nhiênsẽnhìn thấyrõhơn,hắnlạiđangrối rắm trong tìnhyêu,mộtánh mắt thất vọng của thiếu nữnhỏ, so với lời chỉ trích của người trong thiên hạ còn nặng hơn, cho dù thiên tài trời sinh,khônggìkhônglàm được, rốt cuộc cũng u mê vì chuyện này.

khôngsai!hắncần gì phải gây gổ với nàng?!

Coi bóithìsao chứ?

Dù nàng...... xem thườnghắnhơn nữa, cả đời này nàng cũng chỉ có thể gả chohắn!

Đường đường là quốc sư của Đại Dạ, nhất thời nổi lên ý định tội phạm.

- ------------------------------------

Tác giả có lời muốnnói: muốn xem đoạn Quốc sư đại nhân đến phủ Nhị hoàng tử điện hạ thương lượng chuyện chia cắt chú rễ tân nương, trong《 khanh vốn là giai nhân 》có viết, nên cũngkhôngdám tốn giấy mực ở chỗ này, cả nhà qua truyện đó mà xem, thuận tiện vây xem Nhị hoàng tử điện cưới vợ, dự đoán là khá nóng bỏng trong ——《 khanh vốn là giai nhân 》

Mọi người mau mau đốt pháo chúc mừng Quốc sư đại nhân cưới vợđi——

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 45