Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Uổng Công Tính Kế

Sói Xám Mọc Cánh

Chương 41

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41


So với Trần Ngộ Bạch nhàn nhã tự nhiên, nàngthậtđãtự đè nén rất sâu, ngón tay ngọc dài vànhỏđặttrênđặttrênmạch của Tiểu Ly run rẩy cả mắt thường cũng có thể thấy được.

Giọnghắnnóichuyện quá mức hời hợt, Tần Tang nghe được mà cả người phát rét —— Quốc sư đại nhân ung dung nhàn nhã như vậy, nghekhôngramộtchút giận dữ nào, ngược lại càng thêm đáng sợ.

Vốn dĩ ngay trước mặt mọi ngườikhôngnên đến quá gần nàng, nhưng nàng nhìn mình, ánh mắt ướt nhẹp, Trần Ngộ Bạch tự động kiềm chế đủ để duy trì mặt lạnh của mình.

Beta: Lam Phượng Hoàng

Trong lòng Trần Ngộ Bạch đau như bị kim châm.

Phủ Quốc sư cách phủ Trấn Nam Vương chừngmộtcanh giờđixe ngựa, cũngkhôngbiết Quốc sư đại nhân làm cách nào, mà cùng Thiên Mật sứ đến Kỷ phủ.

Lúc ngủ mê man, nàng nằm mơ thấy cóthậtnhiều người, tỉnh lại việc đầu tiên là muốn nhìn thấyhắn.

- - Hình như Baidu vừa bị xóa rồi?

Thân thể Vương Phi yếu đuối, đến đêmđãkhôngchịu đựng nổi, công chúa Diễm Dương mạnh mẽ bảo bà trở về nghỉ ngơi. Lúc này công chúa Diễm Dươngđangnằm xem sổ sáchtrêngiường, Kỷ Tâykhôngở đây, Kỷ Bắc nằm lim dim cạnh giường bà. Tiểu Ly tỉnh dậy, mở mắt đảo quanh, nha hoàn canh chừng bên cạnh vui mừng kêu lên.

"Có phải Tiểu Ly cầmđiluyện đankhông?" Tần Tang híp mắt tím, oán hận hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiểu Ly hôn mê hai ngàymộtđêm, vào đêm của ngày thứ hai cuối cùng cũng tỉnh lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nhắm mắt lại, " tayhắnlại đặt lên mắt nàng, "Ngủ tiếpmộtlát, chờ khi nàng tỉnh lạisẽtốt hơn."

Độc này phát tácthậtrất mạnh, lúc ngự y chạy tới mặt Kỷ Tiểu Lyđãvàng như giấy, hơi thở mong manh, ngự y vừa chẩn mạch, sắc mặt cũng thay đổi,nóiđộc này dữ dội, độc tính vô cùngâmhàn, thuốc giải độc tầm thường sợ rằngkhôngdùng được, còn phải nghĩ cách xin Thiên Mật sứ tớimộtchuyến.

"khôngcần phải chẩn, là Mộ Dung Lỗi hạ độc." Trần Ngộ Bạch đến phòng luyện đan của Tiểu Ly, cầm vềmộtpho tượng ngôi nhànhỏbằng Thất Thải Lưu Ly to cỡ bàn tay,hắnđể trong tay tỉ mỉ tra xét —— quả nhiên, thiếumộtcái chuông gió dưới mái hiên.

Trần Ngộ Bạch chậm rãi đưa tay che lên đôi mắt nàng.

Ngón tay hơi lạnh chạm đến cổ tay nàng, Kỷ Tiểu Ly thỏa mãn hé mắt.

Tần Tang tươi cười rạng rỡkhôngchút để ý tới cái mặt lạnh đó, bước nhanh tới.

Dĩ nhiênkhôngai dám có kháng nghị khác với Quốc sư đại nhân, chỉ nháy mắt người trong phòng giải tán sạchsẽ.

Trong phòng nhất thời tràn đầy vui mừng, Tiểu Ly nhìn kỹ mỗi người trong phòng, mặt lộ vẻ thất vọng hỏi: "Sư phụ con đâu?"

Lúc này Trần Ngộ Bạch đứng dậy, quay đầu lại nhìn mọi người trong nhà,hắnđãlại là Quốc sư đại nhânkhôngvuikhônggiận: "Thiên Mật sứ ở lại, ngự y thối lui chờ ở phòng ngoài, những người khác đều rời khỏi phòng, chờ trong nội viện."

Tỳ nữ lớn tiếng kêu cứu, đèn của Lang Hoàn hiên dần dần sáng lên, cả viện ồn ào, Nam Hoa viện bên kia lập tức biết được, Trấn Nam Vương phi vội vã chạy tới, bà xuất thân từ Ám Dạ cốc, mặc dù võ côngđãbị phế hết, ánh mắtthìvẫn rất nhạy bén, vừa nhìn Tiểu Ly liền biếtđãtrúng kịch độc! Đêm nay Kỷ Đình nghỉ trong quân doanh, cũngkhôngở trong phủ, lúc này Diễm Dương công chúa sai người cầm danh thiếp của bà, phi ngựađimời ngự y.

"hắncó biết?" Trần Ngộ Bạch rũ ánh mắt, lạnh lùng hỏi ngược lại, "hắnchỉ biết Thái hậu Đoan Mật bắtmộthài tửđisao?"

Hôm nayhắnbuộc tóc, thần thái say mê lã lướttrênngười chỉ làm tăng thêm mấy phần dáng vẻ hào sảngkhôngkềm chế được chohắn, gương mặt tuấn mỹ cómộtkhônghai sáng như minh châu, khiến người kháckhôngthể dời mắt.

Trấn Nam Vương phi vội vàng sai ngườiđimời Quốc sư đại nhân, bà lau nước mắt, thở dàinóivới Tiểu Ly: "Sư phụ con luôn trông chừng bên người con, con ngủ lâu như vậy,hắnvẫn chưa từng nhắm mắt."

"Vậy giờ tađãtới, nàng còn sợ sao?" khóe miệng Trần Ngộ Bạchnhẹcong, cười thấp giọng hỏi nàng.

Bởi vì có Kỷ Đình ở đây, Trần Ngộ Bạch cùng Tần Tang nhàn nhạt ra mắt, cũngkhôngnóinhiều.

"khôngcần nhiều lời." Trần Ngộ Bạch cắt đứt nàng, "Ngươiđãphó thác nàng cho ta, chuyện nàykhôngcòn là chuyện nhà của ngươi nữa."

Trần Ngộ Bạch cũngkhôngtrả lời, nụ cười bên mép càng tăng lên, nhưng đáy mắt từ đầu đến cuối vẫn như băng tuyết ngàn năm.

Tần Tang càng thêmkhôngdám tin: "Vậyhắn......"

Lấy phương thuốc viết xong đưa cho ngự y hốt thuốc nấu thuốc, sau đóhắnvui vẻ tự nhiênđitrở về mép giường, nắm lấy tay của thiếu nữđanghôn mê, cúi mắt lẳng lặng nhìn nàng.

Nàng nhớ lúc rất khó chịu sư phụđãnóingủmộtgiấc dậysẽcảm thấy tốt hơn, nàng mới yên lòng mà ngủ.

Công chúa Diễm Dương đập nhi tửmộtcái, kéohắnra, bà tiến tới, quan tâm lo lắng hỏi người bệnh nặng vừa mới tỉnh: "Con còn nhận ra Bổn cungkhông?! Có biết con tên là gìkhông?!"

Quốc sư đại nhân cũngkhôngcó gì khác biệt so với ngày thường, mặt mũithậtlạnh lùng, mặtkhôngbiểu cảm,đithẳng vào nội thất,đitới trước giường Kỷ Tiểu Ly.

Nàngkhôngsợ.

Tiểu Ly mở trừng hai mắt.

Trần Ngộ Bạch cũng thở dài, gật đầumộtcái, "Lượng độc này cựcnhỏ, người bình thườngkhôngthể trúng độc, nhưng trong đó có trộn máu của Mộ Dung Lỗi, nếu hài tử kia là người Thiên Mậtthìgặpsẽtrúng độc, chẳng qua cũngkhôngđến mức phải c·h·ế·t."

Kỷ nhị công tử nhìn Quốc sư đại nhânmộtcáithậtsâu.

Trong chốc lát, Vương Phi được Thiến Di đỡ vội vãđitới, quả nhiên thấy dưỡng nữđãtỉnh, bà vô cùng vui mừng.

hắnlạnh mặt, đến gần mép giường nàng.

"Rốt cuộcđãxảy ra chuyện gì?" Nàng trăm điều khó giải, hỏi.

"...... Công chúa nương nương, " Tiểu Ly cất giọng khó khăn, "Con khát......"

Đại hoàng tử sửng sốt, ngay sau đó cười ha ha: "khôngphải hôm nay ngươi đến để đòi lời giải thích sao? Sao còn quan tâm đến độc của ta?"

Mộ Dung Lỗi khinh miệt nhìnhắnmộtcái, chậm rãi lạnh giọngnói: "Bọn họ nuôimộthài tử có dòng máu Thiên Mật bên người, mưu đồ chiếm Hoàng vị Đại Dạ, ngươi thân là quốc sư Đại Dạ lại u mê vì sắc đẹp, vẽ đường cho hươu chạy...... Ngươi muốn lấy máu của ta cái gì, các ngươithậtnghĩ ta saythìcái gì cũngkhôngbiết?"

Đương nhiênthậtnhiềucônương trả lời ta: hai vị đại thần này đánh nhau chúng ta bàng quan là tốt rồi...... Ừ, quay sang đánh tác giả là tốt nhất......

Tần Tangđãhiểu, thở dàinóitiếp: "Nhưng nào ngờ Tiểu Ly đặt nó trong lò luyện đan, độc vật gặp nóngsẽdày đặt gấp mười lần, máu của nàng lại chíâm...... Chính làkhôngngừng tăng gấp trăm lần!"

"Nếu tađãđồng ý với Thiên Mật sứ làsẽgiải độc cho Đại hoàng tử điện hạ, dĩ nhiên là phải ân cần. Về việc Đại hoàng tử điện hạ bỏ độc vào ngôi nhànhỏLưu Ly —— đều do bản thân ta vô ýkhôngthể bắt bẻ, tại hạ tự nhận sơ sót." Trần Ngộ Bạch ôn hòa lễ độnói, thậm chí khe khẽ thở dài.

Chỉ như vậy Tiểu Ly cũngđãrất vui mừng, ánh mắt cũng sáng thêm mấy phần. Trần Ngộ Bạch "Chẩn mạch " hồi lâu, để nàng nhìn đủ rồi, mới đứng dậynói: "Nàng tỉnh là tốt rồi. Vi sư còn có việc,đitrướcmộtbước."

Kỷ Bắc giống như ngựa hoang được tháo cương chạy qua, "vù vù" quỳ gối lên mép giường nàng, hai tay nâng lấy mặt nàng hỏi: "Muội tỉnh rồi! Có trở nên ngốckhông?! Có biết mẫu đơn và hoa hồng khác nhau chỗ nàokhông?!"

Mặc dù người dưới bàn tay đau đến cả người run lên,nóicũngkhôngnóiđược, lại rất nghe lời cố gắngnhẹnhàng "Ừ" ngắn ngủnmộttiếng.

Nước mắt cũngđãdám chảy xuống.

rõràngđãbệnh đến thời kỳ cuối, trong ánh mắt tan rã của thiếu nữnhỏdần dần có tiêu điểm, nháy mắtmộtcái, khóe mắt trợt rơi lệ, nàng khó khăn, chậm rãinhẹnhàng lắc đầumộtcái.

Trần Ngộ Bạchkhôngnói.

Lúc thu hồi tay Trần Ngộ Bạchnhẹnhàng chạm vào gò má nàng, chẳng qua là ngón tay chỉ vừa chạmnhẹvào mà thôi, Kỷ Tây mắt sắc đứng ở mép giường, thấy thế nhướng mày.

Mộ Dung Lỗi cười lạnhnói: "Vốn tưởng rằng Quốc sư đại nhân luôn luônkhôngthích thế tục, sao hôm nay cũng học được thứ khách sáo miệng đầy lờinóiláo? Quảthậtlà dođãtrộn lẫn lâu ngày cùng Tần Tang sao?"

"Hôm quahắnkính tặng Thất Thải Lưu Ly cho ta, ta thấy tinh xảo hiếm có, liền vội đem tới cho Tiểu Ly thưởng thức." Trần Ngộ Bạchnóixong, khẽ cười lạnh như băng, "Lượng độc dược cựcnhỏ, lại giấu trong chuông gió, ngay cả ta cũngkhôngpháthiện."

Phủ đệ của Đại hoàng tử lại bắt đầumộtđêm đèn đuốc sáng choang, dĩ nhiên Đại hoàng tử lạiđanguống rượu, Trần Ngộ Bạch tìm đượchắn, ngữ điệu như thườngnóivớihắn: "Rượu mạnh hại thân, Đại hoàng tử điện hạ dùng thuốc giải độc, cần phải kiêng rượu mới phải."

Mọi người nghìn cảm vạn tạ vây quanh đưa Quốc sư đại nhân ra cửa, Kỷ Tây nghe tin tức Tiểu Ly tỉnh lại vội vã chạy về, vừa vặn nhìn thoáng quahắn.

**

"hắnkhôngbiết Tiểu Ly, cáihắnbiết là hài tử trong cung kia." Trần Ngộ Bạch chạy tới cạnh bàn, cầm bút viết phương thuốc giải độc.

trênđường tới đây tuy hắng phóng ngựa bay nhanh, gió gào thét bên tai, nhưng trong lònghắncũng làmộtmảnh trầm tĩnh khó hiểu.

Là sư phụ tới!

"Quốc sư đại nhân......" Tần Tang vẫn muốn vãn hồi.

Vừa rồi Ngự yđãđổ cho Kỷ Tiểu Ly chén thuốc giải độc, lại đặt dưới lưỡi nàngmộtmiếng nhân sâm để kéo dài tánh mạng, lúc nàythậtra nàngđãtỉnh, chỉ là bây giờ thân thể khó chịu, nàngkhôngdám làmmộtcử độngnhỏnào, sợ nhắm mắt lạithậtchặt.

Tần Tang nhìnmộtmàn này, trong lòng cuồn cuộn như dầu sôi —— hận trời xui đất khiến, xót xa Đại hoàng tử độc ác vô tình, thương tiếc ấu muội bị trúng kịch độc, còn có...... Quốc sư đại nhân đáng sợ nhất —— trước mắthắnbình tĩnh khác thường như vậy, cuối cùngsẽlàm ra chuyện đáng sợ đến mức nào?!

Tiểu Ly là dưỡng nữ của phủ Trấn Nam Vương, Thái hậu Đoan Mật luôn như hổ rình mồi với phủ Trấn Nam Vương là chuyện trong lòng ai cũng biết, Tần Tang ở trước mặt ngườikhôngthểkhônglàm bộ nhưkhôngcó việc gì, thậm chí cười tươi sáng tươi đẹp,khôngnhanhkhôngchậm nhàn nhãđisau lưng Quốc sư đại nhân,nhẹnhàng hành lễ trước mặt Trấn Nam Vương phi cùng Diễm Dương công chúa.

Nhưng ban đêm cửa cung đóng chặt, lúc này còn chưa mở, thấy rằng mạng của Tiểu Ly như chỉ mành treo chuông, trong nhà nát bét, thời khắc mấu chốt, Kỷ Tây cái khó ló cái khôn, sai người phi ngựa báo cho phủ Quốc sư!

Kỷ Tiểu Ly chăm chú nhìnhắn.

Vương Phi quyết địnhthậtnhanh, phái ngườiđibáo với Kỷ Đìnhđangchạy được nửa đường về phủ, Trấn Nam Vương lập tức quay đầu ngựa lại, tự mình vào cung mời Thiên Mật sứ.

Mộ Dung Lỗi uốngmộthớp rượu, "Ta cũng có chuyệnkhônghiểu —— thân ta trúng hàn độc nhiều năm, vì sao giờ này khắc này Tần Tang mới mời được Quốc sư đại nhân đến giải độc cho ta?"hắncười, ánh mắtthậtsâu, "Hôm đórõràng ngươiđãpháthiệntanhỏmộtgiọt máu vào trong rượu của ngươi, lại vẫn uống, là vì sao?"

Chương 41

**

**

Tác giả có lời muốnnói: hôm nay ta có hỏi: Quốc sư đại nhân cùng Đại hoàng tử đánh nhau, các ngươi đứng về phe nào? Trần Ngộ Bạch và Dung Lỗi đánh nhau, aisẽthắng?

Tần Tang còn muốnnói, lúc này bên ngoàiđãđưa thuốc vào, Trần Ngộ Bạch bưng đến trước mặt Tần Tang, nàng nghiêm mặt cắt ngón tay,nhỏmộtgiọt máu vào trong đó, Trần Ngộ Bạch bưngđiđút cho Tiểu Ly uống.

hắnra tay như gió, điểm sáu huyệt lớn quan trọng của nàng, nàng chìm sâu vào giấc ngủ.

Edit: Thanh Thanh

Nếu độc này có thể giải, đương nhiênhắnsẽcứu được nàng, nếukhôngthể...... cũngkhôngphải vội! Dù saohắntừng có cam kết với nàng, sống hết cuộc đời này, cùng lên trời gặp cha mẹ, cho tới bây giờhắnđều là người giữ chữ tín.

Trần Ngộ Bạch vui mừng gật đầu với nàngmộtcái, "Ta cũngkhôngsợ."hắnnhẹgiọngnói.

Trần Ngộ Bạch nhìnhắn, hơi nở nụ cười: "Cómộtchuyện, tại hạthậtsựkhônghiểu —— Đại hoàng tử điện hạ hạ độc hài tử kia, có biếthắnlà aikhông?"

Mặc dù vào lúc này trong lòng Tần Tang đại loạn, nhưng dù sao cũng thông minh nhanh nhạy, thoáng qua liềnđãnghĩ ra: ngôi nhànhỏbằng Thất Thải Lưu Ly làsựdò xét của Đại hoàng tử,hắncố ý chọn lựamộtvật cực kỳ khó bỏ qua, hài tử luôn thích thứ xinh đẹp, nếu Quốc sư đại nhân tham dự mưu đồ bí mật với Tộc Thiên Mật, có tiếp xúc với hài tử kia, vậy sau khi Quốc sư đại nhân nhận lấy hẳnsẽđưa cho hài tử kia ngắm nghía. Trẻ con luôn nghịch ngợm, Lưu Ly tinh xảo này bị bể, khả năng trúng độcsẽcực lớn.

Nàngđãkhôngnóinên lời, nhắm mắt trả lờihắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mắt tím của Mộ Dung Lỗi nhíu lại, vừa khoát taythìloan đao trong tay áođãxuất ra, ánh đao như cuồng phong cuốn bay tuyết đập vào mặt!

Các ngự y thấy Quốc sư đại nhân rối rít hành lễ thối lui ra sau, Kỷ Tây cũng vội vàng lôi kéo Kỷ Bắcđangvây ở mép giường sang bên cạnh, chừa chỗ trống cho Quốc sư đại nhân.

Trong cơ thể tiểu nha đầuđanglúcthìnhư bị hỏa thiêu, lúcthìlạnh như băng, khó chịu khiến ngay cả khóc nàng cũngkhôngdám,trênmắt chợt có cảm giác lạnh lẻo dịu dàng, nàng còn chưa kịp ngẫm nghĩ phỏng đoán, trong lòngđãgọi ra: sư phụ!

Lúc nửa đêm Tiểu Ly phát độc, tỳ nữ gác đêm nghe tiếng vangnhỏtrong phòng, vốn tưởng rằng nàng uống nước muốnđitiểu đêm, vừađivào xem thử lại pháthiệnnàng co rúc lăn lộntrêngiường, ôm bụng đau, đầu đầy mồ hôi,nóicũngkhôngnóiđược.

Trần Ngộ Bạch dừngmộtchút, giọngnóithấp hơn: "Còn chỗ nào khó chịukhông?"

Nàng c·h·ế·t hay còn sống cũngkhôngsao cả —— mệnh nàng dài hay ngắn, có liên quan gì chứ?

Công chúa Diễm Dương vội vàng ngồi dậy,mộtcước đạp Kỷ Bắc xuống giường, "Mau! Tiểu nha đầu tỉnh rồi! Mau qua xemmộtchút!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Sao thế? Trong lòng Đại hoàng tử điện hạ có quốc gia có thiên hạ, sao có thể làmộtkẻ saykhôngtỉnh chứ?" Trần Ngộ Bạch thở dàinói, "Cho dùkhôngưa gì việc tộc Mộ Dung đứng đầu thiên hạ Đại Dạ, nhất định Đại hoàng tử điện hạ cũngsẽtrân trọng tất cả những cam kết khi xưa: trông chừng Tộc Thiên Mật,khôngđể các nàngthậtsựphạm vào tội lớn diệt tộc." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quốc sư đại nhân phẩy tay áomộtcái ngồi xuống mép giường, nhìn về phía người nằm đó —— mớikhônggặpmộtlúc, khuôn mặtnhỏnhắn xinh đẹp như hoa giờ phút này trắng bệch như tờ giấy, đôi con ngươi luôn long lanh kia giờ nhắmthậtchặt...... Trần Ngộ Bạch lạnh mặt, khóe mắt rốt cuộckhôngnhịn được, nặng nề giật giật.

Thấy nàng tỉnh lại,hắncũng chỉ nhàn nhạt gật đầu: "Tỉnh rồi."

Cho tới bây giờ, thứ quan trọng vẫn là hai người gắn bó gần nhau mà thôi.

Lúc này trờiđãtối đen, Trần Ngộ Bạch lệnh cho phủ Trấn Nam Vương đưa xe ngựa củahắntrở về, dẫn con ngựa màhắncưỡi đến ra, xoay ngườimộtthânmộtmìnhđivề hướng thành đông.

Lòng bàn tay nhận ra được lông mi hơi kích động, Trần Ngộ Bạch dời tayđi, thấy nàng mở mắt,hắncúi mắt nhìn nàng, cất giọngthậttrầm,khôngcó gì khác bình thường: "Có sợ haykhông?"

Thấy nàngnóichuyện như thường, cuối cùng công chúa Diễm Dương cũng thở phàonhẹnhỏm, vộ vàng gọi nha hoàn đưa nước ấm tới đút cho nàng.

Mắt nàng vẫn chăm chăm nhìnhắn.

Lúc này Quốc sư đại nhân bước vào, hai ngàymộtđêm chưa từng chợp mắt, chỉ dùng mấy chén trà xanh,hắnlại vẫn có bộ dạng như tiên giáng trần, ngay cả vẻ mặt cũng chưa từng có vẻ thay đổi.

Mọi người thấy Quốc sư đại nhân chẩn mạch, cũng nín thở tập trung, ai ngờ ngón tay thon dài kia di chuyển lên xuống v**t v* cổ tay kia...... ngón tay chạm lên da thịt nhẵn nhụi như ngọc, ngón tay hơi ấn, lướt qua lại như chạm vào.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41