Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Uổng Công Tính Kế

Sói Xám Mọc Cánh

Chương 34

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34


Nàngthậtvô cùng khổ sở.

"Bộ nào ạ?" Tiểu Thiên bị hỏi đầu tiên là sửng sốt, nhưng rất nhanh liền hoàn hồn —— quần áo của Quốc sư đại nhân chỉ có hai loại,khôngphải là loạiđangmặctrênngười, vậy chỉ có thể là bộ quần áo đó: "A! Là bộ Tiểu Lycônương làm cho đại nhân! Nô tàiđãcấtđi! Hôm nay Đại nhân phải mặc sao? Đúng rồi! Hôm nay đại nhân tự mìnhđiđón Tiểu Lycônương, nếu đại nhân mặc quần áo nàng ấy tự may đến, Tiểu Lycônương nhìn thấy nhất địnhsẽthậtvui vẻ!"

"Công chúa nương nươngnóibậy!" Kỷ Tiểu Ly lớn tiếng phản bác: "Sư phụ con là thần tiên!"

"Tiểu Thiên!" Tiểu Ly cười gọihắn, "Ngươi cũng tới đón ta về sao?"

Giơ tay nhắm mắt, Quốc sư đại nhân đột nhiên hỏi: "Bộ quần áo đó đâu rồi?"

Edit: Lam Phượng Hoàng (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tề ma ma vội vàng nhận lấy cái hộp mở ra, cẩn thận ngửimộtcái, lại lấymộtchút xoa lên tay, tỉ mỉ xem xét, sau đó bànóivới công chúa Diễm Dươngđanglộ vẻ sôt ruột: "Bẩm công chúa nương nương: đây là...... kim sang dược ( (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đúng vào lúc này Kỷ Tây và Kỷ Bắc trở về.

Tiểu Ly cũng còn chưa hiểu, liền dẫn tiểu đồng cùng đến trước giường công chúa nương nương. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Vương Phi nương nương, " Trần Ngộ Bạch ngưng cười, nghiêm nghịnói: "Hôm nay ta tới,thậtra là muốn ——" tiếngnóichợt ngưng,âmthanh vô cùng tức giận của thiếu nữ giống như tiếng nổ tung của đ·ạ·n Phích Lịch vang lên: "Kẻ lừa gạt!"

ChiếnsựTây Lý căng thẳng, các phe phái đấu tranhtrêntriều, tình hình khẩn trương, hậu cung của Thái hậu Đoan Mật rục rịch ngóc đầu dậy, vương triều Đại Dạ gần đâykhôngngừng trắc trở.

Đến sáng sớm ngày thứ mười, Quốc sư đại nhân dậy sớm, tiểu đồng Tiểu Thiên hầu hạhắnmặc quần áo.

Đầu Tiểu Thiên đầy mồ hôi chạy theo vào sau, lộ vẻ lo lắng, mặt đầy nước mắt,đitheo phía sauhắncòn cómộtlão ma ma, trong tay cấmmộthộp kim sang dược của phủ Quốc sư.

Mấy ngày này là mấy ngày Kỷ Tiểu Ly vui sướng nhất từ lúc chào đời tới nay, nào sợ sư phụ rất hung dữkhôngthích cười, mỗi ngày lúc ngủ nàng cũng mỉm cười, vừa nghĩ tới chỉ cần nàng cố gắng nghe lời là có thể nhìn thấy cha mẹ, trong lòng nàng tràn đầy hi vọng.

Công chúa Diễm Dương thở dài, mắt lại ứa đầy lệ, nhưng cũng uống hết chén thuốc.

"Đó là bởi vì, đó là bởi vì......" Kỷ Tiểu Ly sắp khóc, "Dù saothìngười cũngnóibậy!"

"Kim sang dược?!" Công chúa Diễm Dương lập tức thở mạnhmộthơi, lần nữa quay về giường.

Trấn Nam Vương phi vốn còn tưởng là chuyện gì, vừa nghe lời này, nhất thời vừa tức vừa cười: "Tiểu Ly đừng càn quấy!"

Nàng giơ đ·ạ·n Phích Lịch lên, lệ rơi đầy mặt.

)."

Kỷ Bắckhôngnghĩ đến những việc đó,hắnsãi bướcđiđến bên người Tiểu Ly, đoạt lấy đ·ạ·n Phích Lịch trong tay nàng, trợn mắt nhìn nàngmộtcái: "Muội lại càn quấy!"

Đôi mắt nàng chăm chú nhìn chằm chằm Trần Ngộ Bạch.

Chương 34

Trong đầu Kỷ Tiểu Ly ong ong, lời của Tiểu Thiên nàng nghe rấtrõràng, nhưngthậtkhó có thể tiếp nhận.

Công chúa Diễm Dương nhất thời nhanh miệng, lúc này thấy sắc mặt tiểu nha đầu trắng bệch, vẻ mặt bị đả kích sâu sắc trước nay chưa từng có, nhất thời trong lòng cũng rầu rĩ, honhẹmộttiếng, kêu tên nàng,đangmuốn an ủi, đột nhiên tiểu nha đầu lại nhấc chân chạy ra ngoài.

**

Thiến Di chợt vội vãđivào, bẩm với Vương Phi nương nương: "Nương nương! Quốc sư đại nhân tới! Còn có Tô công công bên cạnh hoàng thượng! Nô tỳđãsai người đến quân doanh gọi Vương gia cùng các thiếu gia nhanh chóng quay về, nương nương cũng nhanh chóngđitrang điểmđi!"

Ngay cả Vương Phi nương nương cũngnóinhư vậy, trong mắt Kỷ Tiểu Ly lập tức đong đầy nước mắt, trong giọngnóimang theo uất ứckhôngngừng nức nở: "Conkhôngcàn quấy! Làhắngạt người!rõrànghắnkhôngphải là thần tiên,hắngạt con...... con phải làm sao đây...... conkhôngthể gặp được cha mẹ con!"

"Được rồi, muội phải uống hết chén thuốc này! Muội cứkhôngănkhônguống như vậy, Kỷ Đông trở lạithìaisẽtổ chức hôn lễ cưới vợ chohắn? Ta lạikhônglàm được những việc đó!" Trấn Nam Vương phi nhân cơ hội khuyên bà uống thuốc.

Từnhỏnàngđãbiết mình rất ngốc, cùng nhau đọc sách viết chữ, ngay cả Kỷ Bắc cả ngày lười biếng ngủ gật cũng giỏi cách xa nàng vạn dặm, nàngkhôngnhớ được, họckhôngxong, nàng biết mình ngu xuẩn.

"Tiểu Hôi......khôngchết? Nókhôngchết?!khôngphải là chếtđisống lại sao?" Nàng đứng ngây ra đó,nóilẩm bẩm: "Vậy tiên thuật của sư phụ là thế nào?"

Tiểu đồngnhỏđãtừ bên người Quốc sư đại nhân len lén chạy ra ngoài, cố ý đến tìm nàng,hắnmóc từ trong lồng ngực ramộtcái hộp, bỏ vào trong tay Tiểu Ly: "Lần trướccônươngnóicó thể cứu Tiểu Hôi liền có thể cứu đại cacônương, cái này chính là thứ ta dùng để trị thương cho Tiểu Hôi,cônương cầm mà dùng cho đại cacônươngđi!"

Người tới chính là Kỷ Tiểu Ly, nàng chạy thẳng tới, sau khi vào đến ngực phập phồng hít thởkhôngngừng, trong đôi mắt trong trẻo như bị đốt lên hai ngọn lửa.

Chẳng lẽ Phủ Thượng thư vẫn chưa từ bỏ ý định?!

thậtrathìkhôngcần Tiểu Thiênnóira miệng, trong lòng Tiểu Ly cũngđãhiểu: sư phụ lừa nàng.

Trấn Nam vương phi thở phàonhẹnhõm.

thuốc trị vết thương

nóimấy lời khách sáo với quốc sư đại nhân trẻ tuổi, trong lòng Trấn Nam Vương phi vừa sợ vừa nghi: lễ nghĩa đến mức thế này, giống như là...... sính lễ?

Giọng nàng run rẩy, Trấn Nam Vương phi chưa từng nghe đứanhỏnày tức giận cất giọng đau lòng như thế, nhất thời cũng sửng sốt, men theo ánh mắt của nàng nhìn về phía Quốc sư đại nhân.

Nhìn Sở Hạo Nhiên và cháu trainhỏcủa nhà Trình Tể tướng chăm chú nhìn nhau, trường hợp như thế mà cũng dám nhưmộtđôi cùng ra cùng vào,khôngchỉ thế, trước mặt mọi người hai người còn ngồi tựa sát vào nhau, khanh khanh ta ta,khôngcoi ai ra gì.

Đâu chỉ hoạt bát?

Công chúa Diễm Dương bị tiếng hô to của nàng làm sợ hết hồn, vỗ tim tức giậnnói: "Thần tiên gì chứ! Trần Ngộ Bạch chính là thầy tướng số! Tiểu tử kia và con đều là đứa trẻ hoang dãkhôngchakhôngmẹ, năm đó khi lão Quốc sư đại nhân ômhắntrở về, ta còn ở trong cung chưa xuất giá, ta có thểkhôngbiết lai lịch củahắnsao? Thần tiên? Chếtđisống lại? Cười c·h·ế·t người! Vậy cha mẹhắn, sư phụhắnđềuđãchết rồi đó thôi? Saokhônglàm cho sống lại?"

"Ngươi đừng tới gần!" Kỷ Tiểu Ly giơmộtviên đ·ạ·n Phích Lịch lên, lớn tiếng kêu la vớihắn: "Ngươikhôngphải là người tốt! Sao ngươi lại gạt ta ngươi là thần tiên?!"

hiệntại lại pháthiện, những thứ kia tràn đầy đều là lừa gạt.

Trong phủ Trấn Nam Vương, cha con Kỷ Đình và Kỷ Tây Kỷ Bắc đềuđangthao luyện ở quân doanh, Trấn Nam Vương phiđangở chỗ của công chúa Diễm Dương, bà tận tình khuyên bảo công chúa Diễm Dươngđangnằm liệttrêngiường bệnh, dầu gì cũng phải uốngmộtchén thuốc, Tiểu Ly cũngđangở đây hầu hạ.

Vương Phi cân nhắc từng câu từng chữ tán gẫu với Quốc sư đại nhân: "...... Trước đây vài ngày, trong phủ Hàn Tướng quân có mời gánh hát đến biểu diễn, công tử nhà Sở Thượng Thư cũng tới, ta thấyhắn...... hoạt bát hơn bình thường mấy phần."

Lúc này tâm trạng của Kỷ Tiểu Lythậtsa sút, tựa như chim mỏi về tổ gục lên đầu vai Kỷ Tây hu hu khóc rống. Kỷ Tây dịu dàng siết nàng vào trong ngực, ánh mắt lại lạnh lùng nhìn về phía Quốc sư đại nhân có sắc mặt cũng lạnh lùng giống vậy. lw*_*wl

Công chúa Diễm Dương thở dài, đưa tay kéo tiểu nha đầu qua, ngón tay chỉ lên trán nàngmộtcái, "Nha đầu ngu xuẩn này! Nhất định là ở phủ Quốc sư cả ngày con đềunóixằngnóixiên,yêuma lẫn lôn, Quốc sư đại nhân bực bội, thuận miệng qua loa với con!"

nóirõràng cũng tốt.

Nàng bật dậy.

Nhưng người có ngu xuẩn hơn nữathìcũng do cha mẹ sinh ra đúngkhông? Nàng muốn gặp bọn họ, nếukhôngngay cả trong đáy lòng mình nàng cũng len lén hoài nghi...... Có phảithậtvì nàng quá ngu ngốc, cho nên ngay cả người sinh nàng ra cũngkhôngmuốn nàng?

Vừa bước vàothìđập vào tầm mắt là sính lễ ngập nhà, trong lòng Kỷ Tây đột nhiên giật nảy.

"Được rồi, " công chúa Diễm Dương khinh thường hừ lạnhmộttiếng, chỉ chỉ Tiểu Thiên, "Ngươinóixem! Quốc sư đại nhân nhà ngươi là thần tiên?"

Nàng gặp sư phụ, sư phụ là thần tiên, mặc dùkhôngthể mang nàng lên trời, nhưnghắncũng dạy nàng tu tiên!

Trong phòng khách lớn, Trấn Nam Vương phi mới vừa bảo châm trà cho Quốc sư đại nhân cùng Tô công công.

Hoàng đế tin tưởng Quốc sư đại nhân, liên tiếp cho đòihắnvào cung bàn bạc cách đối phó, thời gian mười ngày thoáng cáiđãtrôi qua.

Tiểu Thiên khóc, bò dậy chạy theo sau nàng.

"Ngươi, lừa, gạt, ta!"

Trong lòng Trần Ngộ Bạch giật nảy, quay đầu nhìn, Vương Phi quát lên với thiếu nữđangchạy vào từ phía cửa: "Tiểu Ly!khôngđược vô lễ!"

Tiểu Thiên u mê đáp: "Đúng vậy, đây là kim sang dược đặc chế trong phủ chúng ta, chữa vết thương ngoài da rất tốt. Tiểu Hôi do ta dùng cung bắn bị thương, lúc ấy nó bị thươngtrêncánh, ta liền dùng thuốc này cho nó, chưa được mấy ngày nó liền khôi phục!"

Quốc sư đại nhânsẽkhôngvô cớ đến nhà ‘thần tử’, Tô công công càng là thái giám tâm phúc nhất bên người hoàng đế, sao có thể để bọn họ chờ lâu? Đây chính là chuyện liên quan đến mặt mũi của phủ Trấn Nam vương, công chúa Diễm Dương chống tay ngồi dậy, mệt nhọc yếu ớt nôn nóngnói: "Tỷ tỷ mauđiđi!khôngcần lo lắng cho bổn cung!"

Tiểu đồngnhỏđem lời thoại trong lòng của chínhhắnvà Quốc sư đại nhân,mộthơinóihết.

"Aizzz! Đứanhỏnày!" Diễm dương vội vàng gọi Tề ma ma: "Ngươi mau chạy theođi!"

Tiểu Thiên biết lúc này mìnhđãgây họa lớn, sắc mặt trắng bệch quỳ xuống mặt đất, bị công chúa Diễm Dương chỉmộtcái,hắnsẽkhôngmở mắtnóimò,nóithậtchi tiếthắncũngkhôngdám, chỉ có thể nước mắt tuôn trào nhìn Kỷ Tiểu Ly.

Tiểu Thiên quy củ hành lễ với công chúa Diễm Dương, cũngkhôngdám hít thở mạnh. Tiểu Ly lấy cái hộp đưa đến trước mặt công chúa Diễm Dương. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nước mắt Tiểu Ly càng tuôn trào. Cũng may Kỷ Tây vội chạy tới, kéo nàng đến bên người, dịu dàng trấn an: "Sao vậy? Vì sao lại khóc thành như vậy?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bọn họđangnóichuyện ngoài cửa, công chúa Diễm Dương ngồi uống thuốctrêngiường bên trong,đangngậmmộtviên mứt hoa quả, nghe vậy lập tức ngồi dậy, vội vàng cất giọng kêu lên: "Thứ gì?! Tiểu Ly! Mau cầm vào đây!"

Trải đầytrênđất gần nửa phòng, đều là lễ vật do Quốc sư đại nhân mang đến, Vương Phi ung dung thản nhiên quan sát những thứ báu vật quý hiến kia,âmthầm cảm thấy kỳ quái —— những thứ vàng bạc châu báu, tơ lụa gấm vóc này còn chưa tính, ở giữa còn có hai con chim nhạnđãbị dùng chỉ đỏ buộc cánh quấn mỏ, thế này là sao?

Ý tứ trong lờinóicủa Vương Phi, Trần Ngộ Bạch vừa nghe liền hiểu, biết là bà hiểu lầm,hắnkhẽ mỉm cười: "thậtkhông? Đáng tiếc từ sau lần trước, ta và Phủ Thượng thưkhônghề qua lại."

hắnthong dong đứng lên,đivề phía nàng.

Cũng may hôm nay tâm tình của Quốc sư đại nhân rất tốt, cũngkhôngso đo vớihắn, yên lặng thay quần áo xong liền ra cửa.

Trần Ngộ Bạch vốn vừa nghĩ liền có ngay lời giải thíchkhôngchút sơ hở, nhưng lúc này đối mặt với ánh mắt trong suốt tắm trong nước mắt của nàng,mộtchữhắncũngkhôngnóiđược.

khôngphải nàngkhôngbiết có kẻnóichuyện gạt người, chỉ là nàng chưa từng bị lừa gạt như vậy. Mọi đứa trẻ được nuôi dưỡng trong Kỷ gia đều chính trực, khi còn bé Kỷ Bắcnóidối để đứng trung bình tấn ítđimộtnén nhang, Kỷ Đình cũng đánhhắnnằmtrêngiường ba ngày.khôngai lừa gạt nàng, cho nên nàngkhôngbiếtthìrathậtsựcó ngườisẽlừa gạt người khác.

Trần Ngộ Bạch liếc nhìn, lập tức liền biếtđãxảy ra chuyện gì.

Trấn Nam Vương phi vội vã thay quần áo trang điểm, Tiểu Ly trông chừng công chúa nương nương nhà nàng uống hết thuốc xong rồi mớiđi, chậm hơnmộtbước, nàng mới vừa tới cửa liền gặp được tiểu đồngnhỏđangtìm tới.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34