Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Uổng Công Tính Kế

Sói Xám Mọc Cánh

Chương 33

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33


Bất quáhiệntại, Mộ Dung Nhamkhôngquan trọng, giờ phút này trong lòng Quốc sư đại nhân tràn đầy ân hận —— vâng lờikhôngtốt sao?hắnnóigì nàng cũng làm theokhôngtốt sao? Sao vừa rồi lại xoay ngườiđimất?rõràng nàngđãnhoài người ra trước chờhắn......

Kỷ Tiểu Ly áy náynóitiếp: "Núi giả trong hậu viện bị sậpmộtkhối lớn, là do takhôngcẩn thận ném nổ đ·ạ·n Phích Lịch...... Sư phụ cũng biết?"

"Ai...... Ainóicho nàng biết?"

Khóe mắt Trần Ngộ Bạch run rẩy kịch liệt, đôi môi giật giật lạikhôngnóinên lời.

Tại sao có thể vì ngươi muốn hôn liền cho ngươi hôn? Đương nhiên là vì thành tiên!

Trần Ngộ Bạch tức giậnkhôngngừng,đangmuốn thét hỏi là tên khốn kiếp nào bảo nàng xem loại tiểu thuyết đó?! Nàng cũngđãnhắm hai mắt lại, đôi môi đỏ mọng, bên mép còn mang theo ý cười.

Quốc sư đại nhân nhiệt huyết sôi trào, khó nhịn mà thở dài.

Quốc sư đại nhân cười càng thêm dịu dàng, thong thả cam đoan vớihắn: "Tại hạ nhất định thúc đẩy việc đoàn tụ của Lục hoàng tử điện hạ và Nhị hoàng tử điện hạ."

Mộ Dung Tống ô a kỳ quái nhảy dựng lên khỏi ghế.

Mộ Dung Tống hừ lạnhmộttiếng, "Đều tại ngươi! Là ngươi giựt giâyyêucầu phụ hoàng ta hạ chỉ, lệnh cho nhị ca tađigiám quân!"

"Ngươi!" Chuyện này là tỳ vết duy nhất trong cuộc sống nhàn hạ thuần khiết của Lục hoàng tử điện hạ, nhắc tới liền trở mặt!hắnđỏ mặt rút cây búa từ bên hông ra!

Có gì tốt mànói!

"Tanóigì nàng cũng nghe?" Ánh mắt củahắntrầm trầm, cất giọng trầm thấp.

"Tốt lắm...... Nhắm mắt lại!" Giọng nam trầm thấp dễ nghe giảm thấp xuống thêm mấy phần.

Tạm thờikhôngđề cập tới chuyện sau khi Lục hoàng tử điện hạthậtcao hứng hát ca rời khỏi phủ Quốc sư. Đêm khuya vắng người hôm đó, suốtmộtđêm, ánh nến trong Quan Tinh lâukhônghề tắt.

Quyển tiểu thuyết này kể vềmộtđôi thầy trò gặp và quen biết nhau ở bờ đầm Hoa đào, mô tả tình tiết hiểu nhau mà hứa hẹn tình duyên, hành văn lưu loát, miêu tả tỉ mỉ, tình tiết...... ướt át, khiến người đọc như lạc vàomộtthế giới kỳ lạ, nhất là cảnh sau khi thầy trò bái lạy trời đất, nội dung của suốt nửa phần sau của cuốn tiểu thuyết đều dùng để miêu tả cặn kẽ từng đêm từng đêm, sư phụ làm các loại việc đó việc đó...... với tiểu đồ đệ

"Xem trong tiểu thuyết!" Kỷ Tiểu Ly đắc ýnóichohắnbiết.

Nàng nằmtrêncửa sổ, nghiêng người, trong mắt chỉ cóhắn. Tim Trần Ngộ Bạch lại dâng lên cảm giác nóng bỏng.

"thậtsao?!" Đôi mắt to xinh đẹp của Mộ Dung Tống sáng lên, "Ngươi có thể đưa nhị ca ta trở về?!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mộ Dung Tống nhất thời cao hứng bật dậy, chẳng những lập tức cất cây búađi, còn thành tâm thành ý chào Quốc sư đại nhânmộtcái.

Hay chomộtbức tranh truyền thần vẽ cảnh đêm đen vắng vẻ mà trang nhã.

Bộp!

Ừ,hiệntại Trần Ngộ Bạch liền biết: vì sao lão quản gia lại chợtnóinúi giả xây dựngđãlâu, cần sửa chữa.

"Lúc này nhị hoàng tử điện hạđãđến Tây Lý, hẳn Lục hoàng tử điện hạ vô cùng mong nhớ."

"khôngphảiđãnóilà nghe lời của sư phụ mới có thể thành tiên sao? Hônđi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bóng hìnhđangmuốn say trong ánh trăng như mộng bịmộtcái chùy lớn đập chomộtphátthậtmạnh, ngay cả hômộttiếng cũngkhôngkịp mà gục xuống.

Lúc Quốc sư đại nhân bước vào, Lục hoàng tử điện hạđangném cây búanhỏcủahắnchơi, sung sướngkhônglotrêngương mặt ngu ngốc có mấy phần tương tự người nào đó, thấy thế Quốc sư đại nhân liền tức giận trong lòng, phẩy tay áomộtcái, cây búanhỏkhảm Hồng Bảo Thạch lập tức bay lệchđi, thiếu chút nữa phá hủy khuôn mặtnhỏnhắn tuyệt sắc của Lục hoàng tử điện hạ.

**

"Lục điện hạ và Nhị điện h* th*n thiết như tay chân,thậtkhiến người ta nhìn thấy mà cảm động."

Mộ Dung Nham có tư tưởng xấu! Sau khihắnta trở vềsẽkhôngbỏ qua chohắnta!

Quốc sư đại nhân rất phối hợp, hơn nữa còn thở dài.

hắncó thểnóigì?

Trần Ngộ Bạch lạnh lùng hỏi: "khôngphải lúc chiều nàngnóithần tiên máu lạnh vô tình, nàngkhôngmuốn tu tiên nữa sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tây Lý vừa lạnh vừa hoang vu, vừakhôngcó gì ngon để ăn cũngkhôngcó gì hay để chơi, huống chi người Tây Lý thô lỗ lại tàn bạo, đánh trận lại càng nguy hiểm! Mấy ngày nayhắnluôn nghĩ biện pháp cầu xin phụ hoàng gọi nhị ca trở về!

"Nàngnóixem?" Vẻ mặt Trần Ngộ Bạchkhôngchút thay đổi.

Nàng cũng biếtthậtsựgây họa cũng hơi nhiều, ngượng ngùng ho khan hai tiếng, giơ tay lên lập lời thề son sắt bảo đảm vớihắn: "Sau này, sư phụnóigì ta cũng làm theo, nhất định sư phụnóigì liền nghe nấy!"

Cửa sổ phía nam mở ra, Quốc sư đại nhân khí khái thanh cao tựa vào ghế dựa bên cửa sổ, tay cầmmộtquyển sách, khêu đèn học suốt đêm.

"...... Còn gì nữa?"hắnhỏi.

Chương 33

Trần Ngộ Bạch cũngkhônglộ chút sắc mặt tốt vớihắn: "Tại hạ cũngkhôngnhờ Lục hoàng tử điện hạ chờ."

Sắc mặt Quốc sư đại nhânđãâmu giống như màn đêm.

Cái hộp vừa mở ra thànhmộtkhenhỏchợt khép lại, dọa Lục hoàng tử điện hạđangló đầu nhìn ké giật mình!

Nhưng nụ cười của Quốc sư đại nhân...... càng dịu dàng hơn!

Nàng thế mà lại hiểu được tình ý củahắn!

Nàng cần cù thành khẩn đếm đầu ngón tay, giống như đếm sao, Trần Ngộ Bạch mím môi nhìn nàng,khôngnóimộtlời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau đóhắnthậtcao hứng hát ca quay về.

Thiếu nữnhỏđộng lòng người hơn cả ánh trăng mở mắt,mộtđôi mắt trong trẻo như vậy, khi nhìnhắnquảthậtrất động lòng người.

Ngoài cửa sổ là đêm khuya yên ắng, sao trời lấp lánh, gió mát thổi vào phòng, rèm chenhẹnhàng lay động.

"Ta nghe lời sư phụ của ta,khôngsaimộttừ, tự nhiên mà đắc đạo." Trần Ngộ Bạch chịu đựng cơn co rút đau đớn nơi trán, lạnh lùng tức giậnnói.

Lúc này Kỷ Tiểu Ly lạinói: "thìra người chính là tiểu hài tử chỉ biết đóng cửakhôngbiết coi bói ngày đó!" Nàng chậc chậc hiếu kỳ, "Ngườiđãcao lớn như vậy rồi sao!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Sao có thể?hiệntại Thiên Mật sứkhôngcó ở đây, ta nhét thuốc cho ngươi, lấy ai đến giải cho ngươi?" Trần Ngộ Bạchnhẹnhàng thoải mái ném ramộtcâu.

Nhưng mắt nàng vẫn trông mong nhìnhắn.

khôngphảiđãnóirõlà truyền tiên khí sao?!

"Đó là sư phụnói!" Nàng gật gù đắc ýnói, "Hẳn người cảm thấy thần tiên và người thường đều có tốt có xấu, sư phụ là thần tiên, sư phụ cũng rất tốt!" Vừa rồi nàng nằm gục ở chỗ này suy nghĩthậtlâu, cho tới nay thần tiên mà nàng gặp chỉ cómộtmình sư phụ, sư phụ rất tốt, nàng nguyện ý làmmộtthần tiên giống như sư phụ.

Khóe miệng Quốc sư đại nhân cong lên, nở nụ cười!

**

"Ta tốt chỗ nào?" Sư phụ nhà nàng nhìn nàng, thấp giọng trầm trầm hỏi.

"Này! Bổn điện hạ ngồi đây đợi ngươi lâu như vậy! Ngươi lại dám can đảm làm thế với bổn điện hạ!"

Ngón trỏ khẽ nâng, chỉ thấy trong hộp chứa sách, sắp xếpthậtngay ngắn, gáy sách lộ hết ra ngoài ——《ngườiyêutrong mộng》, 《đêm lạnh cùng ai sưởi ấm》, 《mưa giótrênđỉnh Vu Sơn》......

Người trong bức họa vươn cánh tay thon dài như ngọc, rót nửa chén trà nguội cuối cùng,mộthơi uống cạn. Sau đóhắnnhắm mắt tĩnh tâm hồi lâu, mới để quyển sách 《 Đầm Hoa đào – tình duyên thầy trò 》cuối cùngtrêntay vào trong hộp.

Cổ họng Trần Ngộ Bạch căng lên,hắnnghe được giọngnóicủa mình khàn khàn trầm thấp, ngầm có vui sướng: "Nàng biết ta muốn hôn nàng, mà vẫn để cho ta hôn?"

trênkhuôn mặt Quốc sư đại nhân tuấn dật trong trẻo lạnh lùnghiệnlên hai đốm hồng khả nghi.

Quốc sư đại nhân chậm rãi nâng ánh mắt, trong giọngnóimang theo thong thả: "Ngươiđãđến phủ Trấn Nam Vương?"

Nàng cười luôn mang vẻkhôngsầu lo, giờ phút này ánh trăng như mộng, khuôn mặtnhỏnhắn trắng mịn ngước lên, lúc này khóe môi tươi cười còn động lòng người hơn ánh trăng.

"Ừ, tại hạ suy tínhkhôngchu toàn, nhất địnhsẽcố hết sức để bù đắp." Trần Ngộ Bạch cười dịu dàng,nóivới cái ngườiđanggiơ búa ra vớihắn.

Trần Ngộ Bạch kiềm chế xúc động muốn giơ tay lên phất cho nàngmộtcái, hítmộthơithậtsâu, nhất thời mùi hoa Sơn chi thơm ngào ngạt tràn đầy trong phổi, xông người muốn say...... Đầu củahắncàng căng đau dữ dội.

khôngbiết tại sao, Mộ Dung Tống cảm thấyhắncười như vậy còn đáng sợ hơn mặt lạnh như vừa rồi nhiều!

"đãđến!" Lục hoàng tử điện hạ tùy tiệnnói, "Nhị ca cũng cómộthộp muốn giao cho Kỷ Tiểu Ly, ta len lén đưa vào cho nàng!"

"Dạ!" Thiếu nữnhỏkhôngcần suy nghĩ.

Chả trách sao Tiểu Thiên thay đổi, dùng cây trâm Thuý ngọc buộc tóc chohắn,thìra duyên cớ là đây!

Vầng trăng sáng cũngđãchui ra từ trong đám mây, khó khăn lắm nàng mới đếm xong hết những thứ mình còn nhớ.

"Bảohắncútđi." Giờ phút này, dưới mắt Quốc sư đại nhân, ai cũngkhôngmuốn gặp.

Giọng điệu của nàng mang theo vội vàng và thành khẩn.

Trong nháy mắt, ánh mắt Quốc sư đại nhân tựa như băng,khôngnóimộtlời chăm chú nhìnhắn, Mộ Dung Tống bịhắnnhìn mà lạnh cả người, lắp bắp: "Ngươi làm gì vậy...... Ngươi đừng thừa dịp nhị ca takhôngcó ở đây mà khi dễ ta......nóicho ngươi biết, dầu gì ta cũng là hoàng tử...... ngươi cẩn thậnmộtchút cho ta!"

Nàng nghe lời ngoan ngoãn nhắm lại, nhưnghắnmới vừa bướcmộtvề phía trước, nàng lại mở ra, cất giọng trong trẻo hỏi: "Sư phụ lại muốn hôn ta sao?"

"Ưm......" Kỷ Tiểu Ly cười híp mắt đáp: "Sư phụ đối xử với ta rất tốt, có thể thấy được thần tiên cũngkhôngphải là loại máu lạnh vô tình."

Trần Ngộ Bạch lạnh mặt, đưa tay mở ra.

"Ngươi...... Đừng cười!khôngđược cười!"

Nửa tháng sau, hoàng thượng hạ chỉ tiếp viện lương thảo cho đại quân ở Tây Lý,đitheo giám quân...... chính là Lục hoàng tử điện hạ.

"Ngươi biết là tốt rồi! Ngươi lại dám ép ta ăn lung tung gì đó, nhị ca ta trở vềsẽkhôngbỏ qua cho ngươi!" Thấyhắncười, Mộ Dung Tống thở phàomộthơi, tiếp tục phô trương thanh thế mà uy h**p.

Kỷ Tiểu Ly suy nghĩmộthồi, bừng tỉnh hiểu ra, hối hậnkhôngthôi hỏihắn: "Ta bẻ gãy cây trâm Mặc ngọc của sư phụ để luyện đan, sư phụ biết phảikhông?"

"Sư phụ, người dạy tađi!" Nàng dùng ánh mắt thành khẩn và sùng bái nhìnhắn, "Khi còn bé ngay cả coi bói người cũngkhôngcoi được, sau đó làm thế nào tu được thành thần tiên?"

Edit: Lam Phượng Hoàng

"Bên trong...... là cái gì vậy?" Mộ Dung Tống nhìn Quốc sư đại nhân thay đổi vẻ mặt trong nháy mắt, vô cùng tò mò: "Nhị ca bắt ta thề độc làkhôngđược nhìn lén...... Rốt cuộc là cái gì, là cái gì?!" Lúc nhị ca đưa cái hộp chohắnliền bắthắnthề độc: nếu như nhìn lén, sau này trưởng thànhsẽxinh đẹp như Thiên Mật sứ!hắnbị hù dọa mà khiếp sợ,thậtkhôngdám nhìn lén,hiệntại tò mò đến khó chịu!

"Còn có bức hoành phi của phòng khách Vạn Thiên, ngày đó ta leo lên thảmộttổ chim Yến, đập vỡ hếtmộtgóc; còn có gốc cây lê cùng tuổi với sư phụ, lúc ta bắt côn trùngkhôngcẩn thận đào trốc gốc; còn có hậu sơn của Tuyền Ki trận, tảng đá làm mắt trận kia quá đẹp, tađãcầm nóđi...... Cái lò lớn trong phòng bếp kia cũng là do ta đốt sập." Gây nhiều họa như vậy, vốn tưởngđãgiấu giếm lừa gạtthậttốt, lần này đầu đuôi gốc ngọn đều lộ ra sạchsẽ.

"Ngươi cho là ai muốn chờ ngươi sao! Nếu trước khiđinhị ca takhôngcố ý dặn dò, tasẽkhôngthèm tới cái nơi quỷ quái này của ngươi!" Lục hoàng tử điện hạ khinh thườngnói, tức giận đưa tay đẩymộtcái hộp qua, "Nè! Đây là thứ nhị ca giao cho ta trước khiđi, bảo ta tự tay giao cho Quốc sư đại nhân!"

Lão quản gia khuyên can mãi, khuyênhắnđến phòng khách Vạn Thiên gặp khách.

hắnđen mặt quay về phủ Quốc sư, lão quản gia chào đón từ xa, lộ vẻ tươi cườinóivớihắn: "Đại nhân, Lục hoàng tử điện hạ tới!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33