Uổng Công Tính Kế
Sói Xám Mọc Cánh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 19
Giọng trẻ con trong trẻo, phá vỡ cảm giác mềm mại khác thường kia, Trần Ngộ Bạch hoảng sợ thấy vừa rồi mình lại yên lặng nhìn Kỷ Tiểu Ly xuất thần hồi lâu.
"Mọi chuyện trong cõi đời này đều có định mệnh phải tuân theo, có thể tính toán có thể biến đổi. Bất quá, lòng người thay đổi trong nháy mắt, ta cũngkhôngsuy đoán được." Trần Ngộ Bạch giương mắt nhìn nàng, "Ví như, rốt cuộc vì sao ngươi đưa nàng tới chỗ ta."
Người đời đềunóihắnmáu lạnh vô tình, có ai từng nghĩ chohắnhaykhông: người nhưhắn, nếu đa tình,sẽđau lòng đến cỡ nào?
Nàngrõchuyện Lý Vi Nhiên tới cửa bái phỏng như vậy, Trần Ngộ Bạchkhônglộ ra chút vẻ bất ngờ nào, chỉ lạnh lùng trả lời nàng: "Tuyệtsẽkhôngbởi vì ngươi."
Trong lòng Trần Ngộ Bạchnhẹnhàng nghĩ: nàng ngu xuẩn như vậy......thậtrathìcũng rất tốt, ít ra,hắnchưa từng thấy người nào khác có ánh mắt trong sáng như vậy.
Tần Tang sững lại, đảo mắt liền nở nụ cười tươi sáng: "khôngcần, ta luôn luôn gặp nàng buổi tối, nàng chưa từng thấy dáng vẻ của ta." Vừanói, ngón tay phất qua kiểu quần áo hoa lệ lạnh như băng, nàng cười tự giễumộttiếng, xuyên qua cửa sổ mở, liếc qua hậu viện xa xamộtcái, sau đó mới xoay ngườiđira ngoài.
Quốc sư đại nhânkhôngcó hứng thú cãi vả qua lại với nàng, đặt chung trà trong tay lên bàn, phát ramộttiếng vangnhỏ,hắnnâng ánh mắt lạnh lùng lên nhìn Tần Tang: "Tộc Thiên Mật thượng cổ hầu hạ thiên thần, thiên thần ban Thánh địa cho các ngươi, là các ngươi tựkhôngcam lòng ở trongmộtxó, chinh phạt chung quanh, suốt trăm năm nay kẻ bị các ngươi diệt tộckhôngphải số ít, các ngươi mất thánh địa là gieo gió gặt bão. Trở vềnóivới Thái hậu nương nương: trong mệnh mà cóthìcuối cùngsẽcó, cưỡng cầu vô ích."
"Quốc sư đại nhân, " sứ giả Thiên Mật oai phongmộtcõi ở kinh thành quỳ gốitrênmặt đất, quần tím như đóa hoa ban nở rộ ởtrênnền đá vàng, nàng khom cái gáy mảnh dẻ, dịu dàng tươi đẹp, giọng trầm mà chân thành: "Mấy ngày nay, đa tạ ngài quan tâm tiểu muội."
"...... Ta bị người đuổi g·i·ế·t, ngươi chạy trốn?"
Nhưng thiếu nữnhỏđãquá quen thuộc với việc này, mượn lực lăn mấy vòngtrênkhôngtrung, giống như lá rơitrênmặt đất, ngay cảmộtchút lay động cũngkhôngcó, cười híp mắt nhìnhắn.
Quốc sư đại nhân (nhẹnâng ánh mắt): vậy sao? Bây giờ là so số lượng người ái mộ? Hử?
Trần Ngộ Bạch cau mày nhìn nàng.
Cắm đầu lẫn trốn.
Trần Ngộ Bạch khẽ cười: "Ngươikhôngsợ chúng ta g·i·ế·t ngươi sao? G·i·ế·t ngươi, diệt cỏ tận gốc."
Trần Ngộ Bạch tĩnh tọa (
Trần Ngộ Bạch nhận lễ, chợt hỏi: "Ngươi có muốn gặp nàngmộtchút haykhông? Nànghiệnđangở trong hậu viện."
Tần Tang biếthắnkhôngthích, lại vẫnnhẹnhàng cườinói: "Lần trước ở trong cung, ta hứamộtnăm sau đưa trả lệnh bài Kỳ Lân về nguyên chủ để trao đổi việc Quốc sư đại nhân che chở nàngmộtnăm, Quốc sư đại nhân chưa từng đáp ứng, hẳn là bất mãn trong lòng? Ta nghenóiQuốc sư đại nhân đổi ngày hưu mộc thành bốn mươi ngàymộtlần? Biếtrõmỗi tháng tasẽtới gặp nàng, chẳng lẽkhôngphải là Quốc sư đại nhân ép ta tới cửa bái phỏng sao?"
"Luyện khinh công! Sư phụđãdạy mà!" Thiếu nữnhỏđáp như chuyện đương nhiên: "Sư phụ, sư phụ! Chờ ta luyện khinh côngthậttốt, sau này sư phụ ngài bị người đuổi g·i·ế·t, ta có thể chạy trốn."
"khôngphải Quốc sư đại nhân muốn gặp ta sao?" Lúc mỹ nhân cười yếu ớt mặt mày cong cong cực kỳ xinh đẹp, Trần Ngộ Bạch lại vừa liếc mắt nhìn liền lộ vẻ lạnh lùng.
Tần Tang nâng ánh mắt lên, cười kiêu ngạo lại dứt khoát: "Ta sốngtrênđời chính là vì nàng. Mà chỉ khi ta còn sống, tộc Thiên Mật mới có thể trong tương laikhôngxa hoàn toàn sụp đổ tan rả."
Tần Tang đại khái cũng cảm thấy lời nàythậtquá châm chọc, cười lắc đầumộtcái.
Chương 19
Huynh đệ Kỷ gia khóc chạy, phía sau chạy theomộttiểu độicônương cuồng dại, vừa chạy vừa ai oán tức giận, quay đầu lại trừng cáccônàng ngoài cửa......
Quốc sư đại nhân càng nhìn nữ nhân này càng chán ghét, mặtkhôngcảm xúc lạnh lùng thúc giục: "Rốt cuộc có chuyện gì,nóixong ngươi lập tức biến mất khỏi mắt ta."
Có thể Tần Tang lòng dạ độc ác vẽ đường cho hươu chạy, nhưng nàngkhôngcó ác ý với Kỷ Tiểu Ly. Vậy tại sao nàng ta dùng hết mọi thủ đoạn đưa Kỷ Tiểu Ly vào trong tayhắn? Nàng ta ung dung như vật, rốt cuộc là vì sao?
(cáccônàng ngoài cửa phất cờ hò reo nghiêng trời lệch đất)
Quốc sư đại nhân suy nghĩmộtchút về lý lẽ trong này, cảm thấy...... hình như...... cũngkhôngcó gì sai?
Nàngnóirõnhư vậy, Trần Ngộ Bạch im lặng. Hồi lâuhắnmới lạnh giọng nhàn nhạtnói: "Tần Tang, ngươi là Thánh nữ Thiên Mật."
Vị khách áo tímnhẹnhàngđitới. Vừa rồi Quốc sư đại nhân mớinóivới tiểu đồ đệ là có khách tới thăm, lúc này khách đến gần,hắnlại rất lạnh nhạt: "Ngươi tới làm gì?"
Nàngđãtừtrênđất ngồi dậy, ôm đầu gối, ánh mắt trầm trầm, trong ánh mắt của nàng có loại tưởng nhớ xa xôi mờ mịt về phương xa.
Ánh mắt của nàng......thậtrất đẹp, giống như nước suối róc rách trong núi, trong suốt linh động, thản nhiên nhìnmộtcái là có thể thấyrõhết thảy.
Nàng cười thực tự nhiên, vẻ mặt Trần Ngộ Bạch lại có chút trầm xuống.khônglàm khó nàng nữa,hắnlạnh lùng dứt khoát đápmộttiếng "Được." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Vi sư có khách tới thăm, ngươi ra hậu viện luyện công trước,khôngcó lệnhkhôngđược chạy loạn."hắntrương ra dáng vẻ dặn dò đồ đệnhỏnhàhắn.
Lúc gầnđinàng lần nữanhẹnhàng nhún người vớihắn: "Đa tạ."
"Ấy, tasẽném sạch đ·ạ·n Phích Lịch rồi mới chạy trốn. Ta chạy trốn sau sư phụ mới có thểkhôngdo dự, là có thể - chưa từng có từ trước đến nay - đại khai sát giới!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Trong truyền thuyết Thiên Mật, Thánh Địa có lệnh người trong tộc phải thống nhất lực lượng thiên hạ, nhưng cũngkhôngai biết rốt cuộc đó là cái gì. Ta cũngkhôngbiết. Ta chỉ nhớ Thánh địa của Thiên Mật rất đẹp, rất đẹp, hoa của Thiên Mật màu tím, rất đẹp, gần tối, mây lơ lửng nơi xa, hoa Thiên Mật trải dàimộtmảnh, còn động lòng người hơn ánh hào quang, khi đó...... Tasẽkhôngđể bất kỳ kẻ nào quấy rầy nơi an bình đó. Mấy trăm năm nay, tộc Thiên Mật vì ảo tưởngkhôngthiết thực màđãtrả giá cao quá nhiều, đến tathìdừng lại thôi." Nàng chậm rãi đứng lên từtrênđất, lấy từ trong tay áo ramộtlệnh bài huyền thiết đen thẫm, vung tay ném lêntrênbàn bên tay Trần Ngộ Bạch, cườinói: "Giao dịch với Quốc sư đại nhânthậtlàmộtchút tiện nghi cũng đừng hòng chiếm. Lệnh bài Kỳ Lân ở đây, cộng thêm cam kết của ta, có đủ để cầu xin Quốc sư đại nhân che chở tiểu muộimộtnăm haykhông?"
Khóe miệng Trần Ngộ Bạch méo xệch, giơ tay lên liền ném nàng ra ngoài, tức giận mà mi tâm co rút.
"Vậy sao Quốc sư đại nhânkhônggiao nàng cho Lý minh chủ?" Lúc Tần Tang cười lên nét mặt lấp lánh, sảnh chính Vạn Thiên rộng rãi sâu thẳm thoáng chốc sáng ngời lên rất nhiều.
Tần Tang thở phàonhẹnhõmthậtdài, tựa như buông xuốngmộttâmsựthậtnặng nề.
Giọng Trần Ngộ Bạchnhẹnhàng chậm chạp, phảng phất nhưđangnóichuyện phiếm: "Thái hậu nương nương ngóng trông tộc Thiên Mật hưng thịnh như thế, nếu bà ta biết cómộtThánh nữ mang dòng máu tinh khiết hơn ngươi gấp trăm lần xuấthiện, thánh nhan nhất địnhsẽtràn ngập vui mừng."
Tần Tang "phì" cười, thu hồi thánh chỉ vào trong tay áo, "Ta còn chưa tuyên chỉ, Quốc sư đại nhânđãbiết trước?"
"Bảy bảy bốn mươi chín lệnh bài Ám Dạ, bannhỏphái yếu các ngươi cũng thu gom đượckhôngít. Thanh Long, Bạch Hổ trong năm lệnh bài lớn các ngươi cònkhôngdám động, lệnh bài Huyền Vũ trong tay ta, lệnh bài Kỳ Lân trong tay ngươi, Thái hậu nương nương gọi ta vào cung,khôngphải là muốn hỏi lệnh bài Chu Tước rốt cuộcđangở đâu sao."
Lấy nặng đổi thànhnhẹ~ Thiên Mật sứ dung nhan khuynh thành che miệng cười khẽ.
Quốc sư đại nhân nổi trận lôi đình, rống lên giận dữ khiến ngay cả con chim bồ câu ngủ mê ở hành lang tiểu viện Đúc Sao cũng thức tỉnh: "Ngu xuẩn!"
Có như vậy mới bằng lòng đàng hoàng trả lời.
Con chim bồ câu chiến mập mạp như gà uất ứcthìthầm mấy tiếng, tựa đầu chôn vào dưới cánh.
Thái hậu Đoan Mật bồi dưỡng huấn luyện quá nhiềucôgáiđảm nhiệm vai trò Thiên Mật sứ, tất cả Thiên Mật sứ trước đó đều kết thúc trong kinh hoàng. Nhưng gần trăm năm qua chỉ cómộtThánh nữ Thiên Mật là Tần Tang, nàng là toàn bộ say mê cùng hi vọng của tộc Thiên Mật. Ai cũngkhôngtin Thánh nữ Thiên Mậtsẽnóira lời hủy diệt tộc Thiên Mật.
Trần Ngộ Bạch tínhkhôngra, suy nghĩđãlâu.
Có thể xin được thánh chỉ thu đồ đệ kia từ hoàng đế, le quekhôngcó mấy người,hắnsớm biết là Thiên Mật sứ châm dầu thêm lửa, đầu tiênhắncho là vì lệnh bài Huyền Vũ, kể từ sau khi biết thân thế Kỷ Tiểu Ly,hắnbắt đầu hoài nghi Tần Tang biếtmộtchút chuyện mà ngay cảhắncũngkhôngbiết.
Sắc mặthắnhơi bớt giận, Kỷ Tiểu Ly nhìn mặt đoán ý, lúc này mới dám nêu lên nghi vấn: "Nhưng sư phụ à, tại sao mỗi lần ta nhảy xuống ngài đềusẽxuấthiện? Có phải......thậtrathìngài dạy ta là tiên thuật đúngkhông? Sau này ta muốn gặp ngài liền từtrêncây nhảy xuống, đúngkhông?!"
Nàng hạ mìnhthậtthấp như vậy, chân thành nghĩ đến tỷ muội tình thâm, Trần Ngộ Bạch lạikhônghề bị lay động, lạnh giọng hỏi: "Ta chỉ muốn biết, tại sao ngươi đưa nàng đến chỗ ta."
thậtkhiến cho người ta tức giận.
Edit: Lam Phượng Hoàng
giống ngồi thiền á
Khóe miệng Trần Ngộ Bạch lạnh lùng cong thành nụ cười, cũngkhôngbảo nàng đứng dậy.
"Quốc sư đại nhân quả nhiên thần cơ diệu toán, Tần Tang khâm phục."
"Kỷ Tiểu Ly!"hắngiậnkhôngkềm được rống to với nàng: "Ngươiđanglàm gì?!"
Tần Tang cười nhưngkhôngnói, cười khanh khách đón nhận ánh mắt củahắn, vẻ mặt chỉ nhưmộtcâunói: ngươikhôngphải là quốc sư sao? Ngươi tự tínhđi!
Có lúc,hắntình nguyện mình là ngườikhôngđoán được số mạng,sẽtốt hơn việckhôngthể làm gì trơ mắt nhìn từng người khỏe mạnh chui vào số kiếpkhôngcách nào ngăn cản. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
) chốc lát ổn định tinh thần, nhắm mắt, rồi mới để Tiểu Thiên mời khách vào.
Ai cũng biết quốc sư trẻ tuổi của Đại Dạ máu lạnh vô tình, rốt cuộc Tần Tang nắm được điều gì mới có thể đưa Kỷ Tiểu Ly tới?
Tác giả có lời muốnnói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiểu nha đầu đứng bên chânhắn, ngước đầu cười híp mắt, tựa hồ gánh vác giúphắnlàmộtchuyện đáng cao hứng đến mức nào.
Kỷ Bắc (tức giận vung tay hất chân): chương trước người bị đè lại sau đó khí thế như hổ mà rống to là ta! Là ta! Mẹ ruột à, trong lòngcôchỉ có Kỷ Tây! Ngay cả cảnh này cũng phân chohắndiễn! Kháng nghị!
Sau khi nàngđihồi lâu, Trần Ngộ Bạch thu khối huyền thiết lạnh lẽo cứng rắn kia vào trong tay áo,đitới bên cửa sổ đưa mắt nhìn ra xa, trong lòng nhất thời có chút cảm khái.
Đồ đệnhỏvui vẻ trả lời "Dạ", nghe lời lui về sau viện luyện công.
Kỷ Tây (phúc hắc cườimộttiếng): dù sao ngươi ít người ái mộ, cáccônương muốn xem chính là ta ~ là ta ~ đều là ta ~ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thiên Mật sứ nghe vậy giơ giơ thánh chỉ màu vàng sáng trong tay lên, cườinói: "Ta mang theo ý chỉ của Thái hậu nương nương đến, Quốc sư đại nhân coi thường sứ giả như thế, phải chịu tội gì?"
đangphiền muộnkhôngkhỏi suy nghĩ ngàn vạn,âmthanh răn rắc bình bịch quen thuộc của nhánh cây run rẩy cùng vật nặng rơi xuống trong viện truyền đến, đáy lòng người tựa cửa sổ nhìn ra xa khẽ nhúc nhích, thânđãnhanh hơn suy nghĩ, từ cửa sổ lướt ra ngoài, nội lực củahắndùng tới tám phần, lướt mình cực nhanh, khó khăn lắm mới đỡ được thiếu nữnhỏtừtrêncây nhảy xuống.
Quốc sư đại nhân (hài lòng cườimộttiếng): còn phải so sao?
Bất quá, nàng còn chưa đủ tư cách chọc Quốc sư đại nhân tức giận.
Trần Ngộ Bạch lạnh lùng nhìn nàng ta, "Ngươi cho rằng phủ Quốc sư giống như phủ Trấn Nam Vương, ngươi muốn tớithìtới? Ta khuyên ngươi đừng ở đây miệng phun hoa sen hao tổn tâm cơ, Lệnh bài Kỳ Lân tự có người nắm giữ lệnh bài Kỳ Lân bảo vệ, ngươi vọng tưởng cầm nó tới uy h**p ta, thực rất buồn cười."
Vẻ hài hước của Tần Tang quả nhiên khoảnh khắc liền biến mất sạch, ngay cả môi đỏ mọng mềm mại cũng mấtđimấy phần ánh hồng. Rũ mắt tĩnh lặng chốc lát, nàng chợt cườimộttiếng, ngay sau đó luimộtbước,nhẹnhàng quỳ gối.
"Bởi vì ta biết ngươisẽgiúp ta." Tần Tang mangtrênmặt vẻ chán chường châm chọc nào đó, vẫn cười nhợt nhạt, lại mang theo chút khổ sở, "Tựa như Trấn Nam Vương chứa chấp tiểu muội nhiều năm, số mệnh làmộttrong năm người bảo vệ đại lệnh chủ của Đại Dạ, mà Thiên Mật...... Thiên Mật là ung nhọt của Đại Dạ, loại trừ người hoặc chuyện có lợi cho tộc Thiên Mật, lệnh chủ Ám dạsẽkhôngthể chối từ."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.