Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Uổng Công Tính Kế

Sói Xám Mọc Cánh

Chương 18

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18


hắnhơi nhức đầu, vung tay đuổi nàng xong liền nhắm chặt mắt dưỡng thần. Nhưng Kỷ Tiểu Ly sao có thể cứ vậy màđi? Cẩn thận đứng bên chânhắn,nhẹgiọngnói: "Rốt cuộc sư phụđanglo lắng điều gì? Ta gánh vác thay sư phụ có đượckhông?"

Nhưng dù vậy,hắncũng chỉnóichuyện với Kỷ Nam: "Hôm nay Kỷ tiểu tướng quân tới đây là có chuyện gì quan trọng?"

Quốc sư đại nhânkhôngđể ý đến nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Biết. Cầu xinmộtquẻ của Quốc sư đại nhân, phải làm cho Quốc sư đại nhânmộtchuyện." Kỷ Tây đón nhận đôi mắt lạnh lùng như băng tuyếtkhôngngừng, hơi cười, vẻ mặtkhôngloạn chút nào.

màu xám tro

Đưa Kỷ Tâyđi, tâm tình nàng vẫn rất tốt, quay trở về, thấy sư phụ nhà nàng vẫn cònđanguống trà, chạy tới ân cần châm nước cho sư phụ nhà nàng.

Chương 18

Chờ ở phòng khách, ba huynh đệ Kỷ giađanguống trà, chợt thấy Quốc sư đại nhân áo đen cả người lạnh lùng, vẻ mặt kia nhìn thế nào cũng lộ vẻâmtrầmkhôngvui......

Chẳng qua Trần Ngộ Bạch chỉ thuận miệng đuổi nàng, nàng nghiêm túc xin lỗi lại quyết tâmnóivớihắnnhư vậy, trong lònghắncósựthay đổikhôngcách nào phân biệt. Tựa như cỏ thi phát triển trong bóng tối, cựcâmcực lạnh, nhất làcôđộc lạnh lẽo, nhưng giónhẹmang theo hương thơm từ sơn cốc thổi đến, cành láâmu lạnh lẽocôđộc cũng hơi run động trong gió, giống như vòng eo mềm mại ngượng ngùng của thiếu nữ...... Cảm giácthậtkỳ quái khác thường,khôngtan tác, lại chưa từng xuấthiện.

Giọng của thiếu niên kiên định như vậy, kiềm nén lạikhôngnén được vui sướng. Mặc dù Kỷ Tiểu Lykhônghiểu gì, nhưng cũng vui vẻ theo, cười híp mắt gật đầu vớihắn.

Kỷ Bắc thấy bộ dạnghắnlạnh như băngkhôngcoi ai ra gì liền tức giận, tay bị đètrênghếkhôngnhúc nhích được,hắnrống giận: "Kỷ Tiểu Ly! Muội lập tức trở về cùng ta! Đây là chỗ quỷ quái gì!khôngcho muội ở đây nữa! Cùng ta trở về!"

Trong mắt Kỷ Bắc chỉ có thiếu nữnhỏnhàhắn, hướng về phía nàng ngoắc ngoắc tay gọi nàngđiđến ngồi bên cạnh mình. Nhưng sắc mặt đó của Quốc sư đại nhân...... Sao thiếu nữnhỏcòn dám chạy loạn? Mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm ngoan ngoãn đứng bên tay sư phụ.

Kỷ Tiểu Ly nghehắnthan thở, cho là trong lònghắncó ưu sầu buồn khổ, liền vội trấn anhắn: "Nếu chưa từng coi sai, saimộtlần cũngkhôngsao cả! Chuyện coi bói này rất khó, trước kia cómộttiểu hài tử cũng là đệ tử của Quốc sư đại nhân,khôngcoi bói được, chỉ có thể đóng cửa cho Quốc sư đại nhân......" Nàngnóirồi lạinói, giọng càng ngày càngnhỏ, bởi vì sắc mặt sư phụ nhà nàng chợt càng ngày càng đen, càng ngày càng đen......

hắnthoải mái như vậy, Kỷ Tây có chútkhôngngờ, bất quá trong lòngthậtnhẹnhõm, cười chân thành: "Đa tạ Quốc sư đại nhân!"

)nóichuyện hônsựvới Vương Phi nương nương, cũngkhôngnhìn ra Quốc sư này có thâm ý gì. Lòng tràn đầy vui mừng, trước khiđihắngọi tiểucônương nhàhắn, siết chặt mặt nàng, thấp giọng hỏi nàng: "Mọi việc đều tốt chứ? Bồ câu chiến bay mất rồi à? Saomộtlần cũngkhôngdùng chúng đưa tin về?"

Kỷ Nam mạnh mẽ kéo Kỷ Bắc ra ngoài, cuối cùng sảnh chính của Vạn Thiên đường cũng an tĩnh lại.

Trong lòng Kỷ Tây suy nghĩ chỉ cần chờ đại ca chiến thắng trở về, thành thân,hắnliền có thể ‘thuận lý thành chương’ ( (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Kỷ Namkhôngthểnói"Ngươikhôngthả emgáita về nhà, hai ca ca nhà ta nổi điên, ta vì đuổi theo bọn họ mà tới", chỉ có thểnhẹnhàngnói: "Vốn hôm nay là ngày hưu mộc của tiểu muội, ai ngờ sáng nay có người làm của quý phủ tới cửa truyền lời,nóihôm nay tiểu muộikhôngvề được, mấy người chúng ta vốnđangở nhà chờ tiểu muội về gặp mặt,khôngthể làm gì khác hơn là tới cửa quấy rầy, xem thử có phải tiểu muội làm chuyện gì sai rồi haykhông, chọc Quốc sư đại nhânkhôngvui?"

"Chả trách, lúc Tiểu Ly vừa tới cũng như vậy. Bất quákhôngsao cả, dạy cẩn thậnsẽhiểu chuyện." Quốc sư đại nhân nâng chung trà lên,nhẹnhàng thoải mái chặn lời lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Kỷ Tây nhẫn nhịn. Ngồi xuống nhận lấy trà tiểu đồng dâng lên lần nữa,hắncười tủm tỉm tựa như chuyện mới vừa rồi chưa hề phát sinh,nóivới Trần Ngộ Bạch: "thậtra hôm nay tới gây phiền trong phủ, ngoại trừ thăm tiểu muội, còn cómộtchuyện muốn cầu xin Quốc sư đại nhân."

Quốc sư đại nhân cũngkhônghề chán ghét Kỷ Nam, thậm chí khẽ cười cười: "Lệnh muội chăm chỉ chịu khó, ta rất yên lòng."

"Ừ......" Kỷ Tiểu Ly liếc nhìn người lẳng lặng thưởng thức trà sau lưng, đè giọngthậtthấp: "Sư phụ bảo gọi thế!"

"Đại ca Kỷ Đông nhà tađãchinh Tây mấy tháng, tin tứckhôngrõràng, tin tức trong quân lạikhôngnóinhiều về việc nhà, mẹ ta ở nhà mỗi ngày đều đau lòng thương nhớ, cho nên muốn xin Quốc sư đại nhân bóimộtquẻ cho đại ca ta."

Kỷ Tây theo ánh mắt nàng nhìn người nọ, trong lòng nhất thời hiểu ra, ánh sáng trong mắt chợt lóe,hắnnhíu mày, nín cười.

Kỷ Tiểu Ly cười híp mắt gật đầu. Đương nhiên làthật! Nàngthậtchăm chỉ chịu khó!mộtlòng muốn tu tiên! Sư phụ hẳn là thường xuyên rất yên lòng ~

"Tiểu Khôi ( (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Muội...... muội!" Kỷ Bắc tức giận, xắn tay áo muốnđitới bắt nàng, Kỷ Tây Kỷ Nam chưa kịp quát bảo ngưng lại, phía Trần Ngộ Bạchđãnhẹnhàng bâng quơ vung tay áo đánhhắnbay ra ngoài.

Trần Ngộ Bạch gật đầumộtcái, ý bảohắnnói.

Ý trong lờinóinày...... Ba huynh đệ Kỷ gia hai mặt nhìn nhau: khó ở chỗ là tiểu nha đầu nhà mìnhkhôngchịu trở về? Kỷ Bắc kích động nhất, nhìn chằm chằm Tiểu Ly mà hỏi: "Làthật?!"

Ánh mắt Trần Ngộ Bạch trầm trầm nhìnhắnmộtcái.

"Sư phụđangnghĩ gì vậy?" Nàng cười híp mắt hỏi.

Chủ nhân của nơi quỷ quái,mộtngón tay nhàn rỗi đặttrêntrán nhìn ba huynh đệ kia, chậm chạp lên tiếng ngạo mạn hỏi người bên tay: "Kỷ Tiểu Ly, ngươi có muốn trở về cùnghắnhaykhông?"

Quốc sư đại nhân rũ mắtnhẹnhàng thổi trà, "Được, ta dạy ngươi ngày lẻ, dạyhắnngày chẵn."

Kỷ Nam biết bản lĩnh và lòng dạ của Trần Ngộ Bạch, vội vàng quát khẽmộttiếng, cùng Kỷ Tây hai người song song nhào ra, mỗi người nắm lấymộtcánh tay Kỷ Bắc, dùng sức kéohắntrở lại.

Kỷ Bắc càng thêm giận điên lên! Kỷ Tâythậtvất vả đèhắnlại, quay đầu lạnh giọngnóivới Trần Ngộ Bạch: "Tuổi của Tam đệ ta xấp xỉ tiểu muội, thuởnhỏchơi cùng nhau, tình cảm sâu đậm, khó tránh việc kích động quan tâmsẽloạn, xin quốc sư đại nhân chớ để ý."

"Là lo lắng vừa rồi coi cho đại ca takhôngchuẩn sao?" Thiếu nữnhỏcẩn thận suy nghĩmộtchút, "hiểurõý người" hỏi.

**

) lúc đầu bị c·h·ế·t, bất quá sau đó nó sống lại! Tiểu Bạch......khôngphải, là Ngu Xuẩn, nó ăn quá nhiều,khôngbay nổi nữa!" Tiểu Ly kể chi tiết tình huống của đôi bồ câu chiến trị giá nghìn vàng chohắnbiết.

Kỷ Tây thi lễ với người phía trướcmộtcái, giọngnóicó ý rất chân thành áy náy: "Để Quốc sư đại nhân chê cười rồi."

Kỷ Tây thấy chuyệnkhôngổn, nháy mắt với Kỷ Nam, để nàng mang Kỷ Bắcđitrước.

Khó có được người thú vị như vậy, Trần Ngộ Bạch chợt có chút hăng hái. Ngón taynhẹnhàng bấm độn, trong lúc học tròyêunhàhắnkhôngnháy mắt, nín thở ngưng thần - chậm rãinói: "Đại công tử đánh trận này —— rạng rỡ gia môn, tạo phúc cho huynh đệ. Nhị công tử và đại công tử tình nghĩa thâm sâu, mệnhđãđịnh làsẽbảo bọc cho nhau."

Ai ngờ ánh mắt nàng buồn bả. "Ta vốn nghĩ tu thành tiên là có thể cưỡi mây đạp gió...... Ta biết rồi, sư phụ! Tasẽcố gắng học!" Kỷ Tiểu Ly gãi gãi đầu, xấu hổ, đau lòng lại có chút áy náynói: "Sư phụ đừng lo lắng!"

"Kỷ Tiểu Ly, " Trần Ngộ Bạch cắn răng nghiến lợi gọi tên nàng, lạikhôngnóiđược gì, cuối cùng chỉ có thể chậm rãi thở ramộthơi, vô lực lạikhôngbiết làm sao phất phất tay, "Quênđi...... Ra ngoàiđi."

Kỷ Bắc vừa nghe tức giận liền bùng nổ, Kỷ Tiểu Ly còn châm dầu vào lửa, ởmộtbên vừa chân c·h·ó (

"Ngươi biết quy củ của ta chứ?" Trần Ngộ Bạch nhìnhắn.

hắnnóimịt mờ như vậy, đương nhiên Kỷ Tiểu Lykhôngthể nào nhận ra thâm ý trong đó, đứng bên tayhắntận lực suy tư. Trần Ngộ Bạch nhìn dáng vẻ ngây thơ ngơ ngốc của nàng, nhớ tới lúc Kỷ Tây rờiđichần chừ thỏa ý, hiếm khi thở dài.

"Đại nhân!" Lúc này Tiểu Thiên ở ngoài cửa bẩm báo: "Thiên Mật sứ cầu kiến đại nhân!"

nịnh hótt

Tác giả có lời muốnnói: cả buổi tối ta gõ chữ, ban ngày trả lời tin nhắn, trừ "tung bông" rất ngắn linh tinh, đều trả lời hết, cả nhà chú ý xem kỹ nhé.

Như vậy lúc ta cắt tình tiếc của Quốc sư đại nhân là có thể vừa xem liền hiểu ngay, Quốc sư đại nhân muốn trả thùthìtrả thù, lúc khen thưởng cũngkhônglỡ tay......

"Ta tự mình ra tay, chưa từng có khuyết điểm." Trần Ngộ Bạch giương mắt lạnh giọngnói. Saumộtlúc lâu, lại có chútkhôngđành lòng: "Chỉ sợ, tương lai Kỷ gia các ngươi lại tình nguyện mong rằng ta xemkhôngchuẩn." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ầm ĩ muốn c·h·ế·t. Võ biền. Trần Ngộ Bạch nhìn ba huynh đệmộtnhà kia đánh nhau thànhmộtđoàn, cau mày chán ghét.

Rốt cục Kỷ Bắckhôngnhịn được, mắng như tát nước......

**

Hai nhóm nhắn lại ý tưởng cười nhạo Quốc sư đại nhân và nịnh hót Quốc sư đại nhân xin ghirõID, ví như "Ta đến xem Quốc sư đại nhân bị cười nhạo XXX", "Ta đến để theo đuôi Quốc sư đại nhân XXX", "Ta chỉ tới đợi thịt của Quốc sư đại nhân XXX"

LPH: hợp lý hợp tình, để thế thấy hay ^^

Thiếu nữnhỏmuốn tu tiên đương nhiênkhôngchịu, mạnh mẽ lắc đầu.

Lại dặn dò nha đầu ngốc mấy câu, cuối cùng Kỷ Tây dịu dàng trầm giọngnóivới nàng: "Đại ca cũng sắp đánh thắng trận trở về, chờ huynh ấy về ta liền cầu xin phụ thân...... đón muội về! Muội ở đây phải chăm sóc mìnhthậttốt —— chờ ta!"

"......" Vậy là chiamộtnửa thời gian của nàng với sư phụ! Như vậy sao được, thiếu nữnhỏlập tứckhôngnóinghĩa khí: "Vẫn nên trở về để phụ thân mời sư phụ khác cho huynh ấy thôi!"

Quốc sư đại nhân thu hết ánh mắt buồn bã của Kỷ Tây,khôngcam lòng của Kỷ Bắc vào đáy mắt, nhận lấy trà xanh mà học tròyêunhàhắnhai tay dâng lên, híp đôi mắt xinh đẹp nhấpmộtmiếng, cuối cùng mặt lạnh cũng dịuđi.

Quốc sư đại nhân đặt chung trà xuống, v**t v* ống tay áo, mỉm cười vớihắn.

) vừa chân thành cầu xin: "Sư phụ sư phụ! Hay là nhận luôn Kỷ Bắcđi! Có được haykhông?"

Dĩ nhiên Kỷ Tâykhôngngherõ, bất quá tình trạng kỳ kỳ quái quái như vậy, từnhỏđến lớn tiểu nha đầuđãphát sinhkhôngít,hắnkhôngnghĩ nhiều, cườinóivới "nha đầu ngốc"mộtcâu: "Bồ câu chiếnkhôngthể cho ăn quá nhiều...... Chỉ tại takhôngdặn kỹ, về nhàsẽhuấn luyện cho muộimộtđôi khác. Muội vừanóicái gì? Ngu Xuẩn?"

Sư phụ nhà nàng hơi mở mắt ra nhìn nàngmộtcái. "Ngay cả khinh công ngươi cũngkhônghọc được, chạy tránh người đuổi g·i·ế·t cũngkhôngthoát, sao có thể gánh vác thay ta?" Trần Ngộ Bạchkhôngthích nàng làm phiền, thuận miệng giễu cợt nàng.

Edit: Lam Phượng Hoàng

Kỷ Bắc nhào tới, phản ứng đầu tiên của Kỷ Tiểu Ly chính là hai tay co co bảo vệ đầu, nhưng thấy Kỷ Bắc bị đánh bay ra ngoài, ngã ngồitrênđất, nàng lại theo bản năng muốn chạy tới. Chẳng qua chân mới vừa bước ramộtbước, liền bị mắt lạnh của sư phụ nhà nàng trừng mà ngượng ngùng rụt trở về.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18