Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 68 : Đài Gia Tiên Phụ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 68 : Đài Gia Tiên Phụ


-“Ha ha ha, ta không thuộc đạo môn nào cả, còn về cung phụng thờ cúng, thì ta cung phụng Đài Gia Tiên Phụ, đã ngươi cũng hỏi vậy rồi, thì ta cũng không già mồm, xin hỏi đạo huynh thuộc toà sơn phiến môn nào?” Nghe thấy Lâm Phàm hỏi, Lâm Dật có chút bất ngờ, thậm chí đến cả phu nhân đang mang vải lụa đỏ che mặt, cũng không khỏi hơi hơi ngẩng đầu.

-“Không biết Lâ·m đ·ạo huynh muốn đi đâu, dẫu gì ta cũng là người từng lui đến lui đi địa phương này.”

Lâm Phàm nhìn lấy đối phương dò xét, không phát hiện được điều gì lạ thường thì mới thả lỏng cán kiếm thu hồi về phía mình nói ngay.

-“Đài Gia Tiên Phụ dáng dấp thế nào?”

Đúng lúc này, đám người thôn dân không biết từ đâu kéo đến đứng nép sang hai bên đường, miệng không ngừng líu ríu cùng đưa tay chỉ chỉ trỏ trỏ về phía bọn hắn, vẻ mặt vô cùng mừng rỡ, nhìn thấy một màn này, Lâm Phàm cũng không khỏi tấm tắc nói.

-“Du Thần Đại Nhân…”

-“Thật có lỗi, vậy được, ta sẽ đi đây, chúc đạo huynh có một buổi tối tốt lành, sau này gặp lại.”

-“Ân ân ân, mỗi một người đều sẽ có thuật pháp khác nhau, không ai giống ai, chưa kể Đài Gia Tiên Phụ không chỉ một người, có rất nhiều Đài Gia khác tồn tại ở địa phương này, chính vì thế mỗi khi gặp phiền phức mà ngươi cùng Đài Gia của mình không giải quyết được, liền có thể đi xin sự giúp đỡ của Đài Gia khác, thế nhưng cũng không phải là miễn phí, hai bên sẽ phải trao đổi để đạt được sự đồng ý.”

-“Ừm? Vì sao lại như thế?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Ây da, thật có lỗi, sau khi rời đi, ta liền nhận thấy bản thân mình đêm qua đã làm chuyện không tốt, khiến đạo huynh phải kh·iếp sợ một phen, cho nên liền quay lại để tạ tội với đạo huynh đây.” Lâm Dật đứng trước mặt Lâm Phàm, một tay cầm chặt lấy tay phu nhân hắn, cười híp cả mắt mà nói.

-“Ân… Nói thế nào đây, đại khái không phải hình dáng con người.” Lâm Dật lâm vào trầm tư, suy nghĩ đôi chút liền đáp.

-“Mà nếu thực sự đạo huynh có chủ ý gì thì cũng không được đâu, là người của Đài Gia Tiên Phụ, không phải cứ muốn làm gì là làm được.” Không đợi Lâm Phàm nói, Lâm Dật vội vàng giải thích. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Có vẻ như Lâm Dật huynh rất được chào đón ở đây.”

-“Không phải là con người sao…” Lâm Phàm nghe thấy vậy thì không khỏi suy nghĩ, nói như hắn, Đài Gia Tiên Phụ ắt hẳn là loại yêu ma quỷ quái nào đó có thể câu thông giao tiếp với người khác bằng thần thức đại loại, không khéo cái thứ đồ chơi này giống như đám người Hạnh gia cũng nên.

Lâm Dật hai mắt quan sát lấy Lâm Phàm, nhìn thấy người trước mặt vẫn còn đó chút cảnh giác với bản thân hắn thì không khỏi ngượng ngùng, đưa tay gãi lấy đỉnh đầu cười nói.

-“Không biết Lâm Dật huynh là người thuộc đạo môn nào, hay thờ cúng cung phụng tiên gia nào a?”

-“Cùng những yêu ma đồ vật này làm giao dịch để có được một phương thần thông tà pháp, không lẽ cách thức tu luyện tại nơi này là như vậy, nếu quả thật là thế, thì thế giới bên kia đồng dạng như vậy chăng?” Trong lòng Lâm Phàm không khỏi suy nghĩ, nổi lên tính toán, đối với phương thức tu luyện tại nơi này, hoặc thế giới này đã có chút hiểu rõ hơn.

Mặc kệ là người trước mặt có mục đích gì, Lâm Phàm hắn cũng không màn quan tâm, trước mặt hắn chính là Du Thần, là Du Thần trong miệng bóng đen ở Tửu Vong Lâu đã nói, cũng chính là kẻ nắm giữ phương pháp rời được khỏi nơi này. Nếu không từ miệng người này cạy ra phương pháp, thì hắn cũng không thể nào rời đi được, sớm muộn gì cũng phải đụng mặt, thôi thì thuận theo ý trời, hẹn gặp không bằng bây giờ chung đụng.

Nói xong, không đợi Lâm Phàm hồi đáp, hắn liền đưa tay cầm lấy đôi bàn tay tinh xảo của phu nhân hắn, kéo về một phương mà lẩn vào bên trong sương mù che khuất, nhìn thấy một màn này Lâm Phàm quay người trở về góc tối con hẻm, nhặt lấy từng món đồ nằm rải rác xung quanh, đắp lên che phủ lấy cơ thể mình, tiếp tục chìm vào giấc ngủ. Mặc dù là vậy, thế nhưng Lâm Phàm tâm không chút nào buông lỏng, không thể nào không phòng, hơn nửa đêm đột nhiên nhảy ra một người như vậy, có trời mới biết mục đích của hắn là gì, liệu hắn còn trở lại hay không.

-“Đến rồi đến rồi, mời mời đạo huynh, đây là địa phương của ta.”

-“Không biết đạo huynh đây niên hiệu là gì để tiện cho việc xưng hô?”

Hai người cứ tiếp tục trò chuyện được một lúc thì đến một thôn dân, nhìn lấy toà thôn dân này, Lâm Phàm sắc mặt có chút không được tự nhiên, căng thẳng không thôi, dù sao đây cũng là điểm đến cuối cùng của hắn nếu muốn rời khỏi nơi này.

-“Liệu như vậy có ổn không, dù gì ta cũng là người lạ mặt, mới gặp lần đầu, có chút không tiện.” Lâm Phàm trầm ngâm suy nghĩ, làm ra vẻ ngập ngừng đắn đo nói.

Dọc đường đi, cả hai trao đổi với nhau kha khá, quan hệ của song phương cũng vì thế mà tương đối hoà hoãn không ít, không còn giữ đó thái độ căng thẳng như vào đêm trước.

-“Đông sơn Thiên Thành Đạo.” Lâm Phàm cho lấy cái tên môn phái mà mình vừa gia nhập trả lời qua loa.

-“Ha ha ha…. Đạo huynh hỏi nhiều như vậy, tính đánh ý đồ gì sao?” Lâm Dật tay cầm đũa trong tay có chút ngừng lại giữa khoảng không, cười híp mắt nói.

-“Nói như vậy, nếu có người mong muốn rời khỏi phương thiên địa này, đi đến phương thiên địa khác, bọn hắn cũng có thể giải quyết?” Nghe được lời nói như vậy, Lâm Phàm b·iểu t·ình không khỏi ngưng trọng nói.

-“Nàng là Vị Thần, không cần thiết.” Lâm Dật không để ý đáp.

-“Đúng vậy… Là Du Thần Đại Nhân… Hôm nay lại gặp mặt ngài ấy....”

Thực chất Lâm Phàm hắn cũng không biết Đông sơn Thiên Thành Đạo là cái quỷ đồ chơi gì, dù sao ở nơi này, đám người trước mặt chưa chắc gì đã biết cái thế giới ngoài kia, bằng không sẽ bị cho là giả đạo sĩ.

-“Thành thật mà nói thì ta cũng không biết, nơi này có chút không quen thuộc, mò lần mà đi thôi.”

-“Tại hạ họ Lâm, tên chỉ có một chữ Phàm.” Lâm Phàm nghe thấy đối phương hỏi lấy tên mình, trong đầu dự định đề ra một tên giả nhằm lừa gạt, thế nhưng suy đi tính lại, dẫu sao người ta cũng là Du Thần, là tiên giả tại nơi này, chẳng may để hắn biết được mình lừa dối hắn, nảy sinh nghi ngờ thì phiền phức, cho nên Lâm Phàm quyết định dùng lấy tên thật của mình để trả lời.

-“Lợi hại như vậy sao? Cái gì cũng có thể làm được?”

Chương 68 : Đài Gia Tiên Phụ

-“Nếu nói vậy, các ngươi bình thường sẽ làm lấy những việc gì, làm thế nào để Đài Gia cảm nhận được thành ý cung phụng từ các ngươi.” Nghe lấy Lâm Dật lải nhải nửa ngày, Lâm Phàm không nhịn được chen vào một câu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Băng qua dòng người tại đây, Lâm Phàm cùng vợ chồng Lâm Dật đi thẳng một hơi về phía trước, được một đoạn, cả ba tìm đại một quán xá trên đường gọi vài ba món lót bụng, đi cả một đường dài cùng một đêm không ăn, Lâm Phàm có chút kiệt sức, cả người như thể không còn đi được nữa. Bữa ăn vô cùng đạm bạc, đơn thuần chỉ hai chén mì sợi, vài lát thịt cùng một ít cải liền xong, nhìn lấy chén mì trên bàn, Lâm Phàm có chút không đợi được, không đợi Lâm Dật nói, hắn liền đưa tay cầm lấy đũa, ra sức mà ăn.

Vừa ra khỏi con hẻm, Lâm Phàm như nhìn thấy đồ vật gì đó, hai mắt nheo chặt, cả người trở nên tỉnh táo, chân lùi về một bước tạo khoảng cách, tay hướng cán kiếm mà đặt, như định nói một điều gì đó thì đối phương đã cắt ngang, không để hắn nói.

Ngủ một đêm dằng dặc, mang trong lòng nỗi sợ hãi cùng đề phòng so với một ngày đi đường thật quá hao tổn sức lực, cơ thể Lâm Phàm có chút tiều tuỵ, cả người đầy mệt mỏi, khó giữ được sự tỉnh táo sau đêm vừa qua. Kiểm tra lại hành trang của mình, không có gì biến lạ liền vội vàng muốn rời khỏi địa phương này, hắn sợ ở lâu không khéo cái người tên Du Thần kia lại tìm đến hắn thì phiền phức.

-“Rời khỏi phương thiên địa này? Ý đạo huynh là ngao du tứ hải a? Đó đương nhiên là có thể rồi.”

-“Làm sao chỉ mỗi một mình ngươi ăn thôi vậy? Phu nhân của ngươi không ăn sao?” Đưa mắt nhìn lấy phu nhân ngồi bên cạnh Lâm Dật, vẫn giữ bộ dáng đó, có điều trên bàn tay nàng, không biết từ bao giờ liền xuất hiện những chiếc móng dài đen tuyền.

-“Ngươi xác định? Chuyện cũng không dễ dàng quá chứ?” Lâm Phàm hai mắt nổi lên sự nghi ngờ nhìn lấy người trước mặt, thế nào mà gia hoả này lại có chút không đáng tin.

Nghĩ đến đây, Lâm Phàm như nhận được trận gió rét khỏi ngang qua người, khiến cả cơ thể không khỏi rét lạnh run lên.

-“Chậc, nơi địa phương này thực sự không tốt đi đi lại lung tung, không ấy đạo huynh đến nhà a, tiện khéo ta mời đạo huynh một bữa để tạ tội.”

-“Ha ha ha…. Cũng không đến mức như vậy, có được một chút tài phép, chữa một ít bệnh, làm một số việc, nên được mọi người đón tiếp.” Lâm Dật đưa tay gãi lấy đầu cười đáp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Lâm Dật huynh thật khách khí, hôm qua cũng là một phần ta đã lỗ mãng, là ta không đúng.” Đầu não liên tục suy nghĩ chuyển động, Lâm Phàm quyết định đáp lễ cúi người.

Nhìn lấy một màn trước mặt, Lâm Dật cũng không tiện nói gì, đồng thời nhấc tay tận hưởng lấy chén mì của riêng mình, ăn được một lúc, Lâm Phàm cảm thấy chút không đúng liền đưa mắt nhìn trên bàn, đúng vậy a, ba người nhưng lại hai bát mì.

-“Nói là nói như vậy a, thế nhưng có được sự chúc phúc từ Đài Gia cũng không phải là một chuyện gì tốt, cung phụng không đủ thành ý, hay làm không tốt liền sẽ đem đến tai kiếp cho bản thân, thậm chí là cả gia hộ hoặc thôn dân không chừng…”

-“Ý ta là những người cung phụng Đài Gia Tiên Phụ, đa số đều là những người được chọn, những người có duyên kiếp với ngài ấy, ví dụ như ta, là người được Đài Gia lựa chọn, trở thành Du Thần, còn nàng ấy thì ngược lại, thế nhưng để có được sự phù phúc từ Đài Gia ngài, ngoài những kẻ được lựa chọn, còn một cách khác để có được sự chúc phúc từ ngài. Chính là phải trải qua tình cảnh ngặt nghèo, nằm giữa ranh giới giữa sống và c·hết, nếu vận khí tốt được ngài ấy báo mộng giúp đỡ, trở thành thần Du Thần, Đại Thần, Địa Thần, Hoả Thần hay bất kì cái gì đó mà ngươi muốn, như nàng ấy, là trường hợp thứ hai.” Lâm Dật đưa tay quơ quơ đôi đũa nói.

-“Ân, nếu Lâm Dật huynh đã nói vậy thì ta cũng không tiện từ chối, vậy được, đi thôi.”

-“Ầy ầy, không sao không sao, mọi người tại chỗ ta bọn hắn rất hiếu khách, về chuyện này đạo huynh cứ yên tâm.” Lâm Dật nở nụ cười, đưa tay vỗ lấy ngực nói.

Dưới ánh nắng mặt trời chiếu rọi, sương mù có phần tan đi không ít, diện mục Lâm Dật cũng vì thế mà để lộ ra hoàn toàn, so với đêm qua, nhìn người trước mặt này đã bớt đi vẻ lo sợ nhiều phần, hẳn là do trời sáng, khiến Lâm Phàm an tâm hơn một chút.

-“Ồ? Không biết Lâm Dật huynh có thể chỉ rõ một hai?” Có dịp được một phen thu thập thông tin tại nơi quỷ quái này, Lâm Phàm không dễ gì bỏ qua được.

-“Cái gì cũng làm, đoán mệnh, chữ bệnh, trừ tà, vẽ bùa, âm trạch phong thuỷ, hôn tang gả cưới,… Về phần làm thế nào để Đài Gia ngài cảm nhận được thành ý sao, nói một cách dễ hiểu thì ngoài mỗi tháng lập bàn thờ cúng dâng hương cho ngài ấy ra, chỉ cần để người khác tin tưởng vào đạo hạnh của ngươi, tin những việc ngươi làm là thật, mù quáng tin tưởng, trở thành tín đồ của ngươi liền xong.” Lâm Dật miệng vừa nói tay vừa ra sức mà động đũa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Ây da… Là Du Thần, là Du Thần Đại Nhân….”

-“Ha ha ha… Chưa từng nghe qua, bất quá thiên hạ rộng lớn vô số, có cái biết cũng có cái không biết.” Lâm Dật lắc đầu cười nói.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 68 : Đài Gia Tiên Phụ