Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 69 : Chuyện quỷ dị

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 69 : Chuyện quỷ dị


Lâm Phàm nhìn thấy một màn trước mặt thì hoảng sợ không thôi, hít lấy một hơi trấn tỉnh lại bản thân mình, vội vàng xoay người bước thẳng về phía gian phòng mà Lâm Dật chuẩn bị, vào lúc chân vừa hạ xuống, Lâm Phàm cảm giác như cả cơ thể bị mất lấy trọng lực, ngã về phía trước, tay vội vàng quơ loạn xạ túm lấy một vật cùng một chân thì đang đạp lên thứ đồ vật nào đó, chân còn lại rơi vào khoảng không. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Chắc hẳn có người từng làm giao dịch với Đài Gia đúng không?”

Nghe thấy tiếng Lâm Dật, nữ nhân mang khăn cô dâu liền xoay người bỏ vào bên trong, để Lâm Phàm một mình ngơ ngác nhìn theo bóng lưng của nàng cùng muôn vàn câu hỏi trong đầu. Trong lòng mang mười phần hoang mang, Lâm Phàm xoay đầu thoáng nhìn về phía pho tượng một lần nữa thì lại không phát hiện ra bất kì thứ gì đang ở đó, tại nơi vị trí pho tượng cùng cái thứ quỷ dị kia chỉ là một mảnh đen kịt, cái gì cũng không có.

Ngay vào lúc Lâm Dật như muốn giải thích, từ phía sau một góc tường, một chiếc đầu liền lộ ra, gương mặt có vài phần già nua, tiều tuỵ, tràn đầy hưng phấn nhìn lấy Lâm Phàm ba người, đưa tay vẫy vẫy nói.

-“Cô nương, ngươi hẳn là vừa mới nói chuyện với ta đúng không?” Lâm Phàm như muốn xác minh lại chuyện vừa rồi, tiến gần lại phu nhân Lâm Dật, mặt kề sát vào khăn cô dâu, thấp giọng nói nhỏ.

-“Là một chút đồ vật không sạch sẽ, hay mò đến đây để làm một chút chuyện, người biết thì không sao, hoạ may người không biết, nghe lời dụ dỗ của nó mà tiến đến, nhẹ liền bị doạ cho thành ngốc, nặng thì bị bọn chúng ăn lấy phần hồn, chỉ còn lại một cái xác nằm đó chờ c·hết.”

Cứ thế thời gian trôi qua, mặt trời chậm chậm ngã về phía Tây, để lại màn đêm đang dần kéo lên, bên ngoài thôn dân, sương mù dày đặc kéo đến che lấy toàn bộ khuôn viên bên trong, đồng thời cũng là lúc những thứ đồ vật không sạch sẽ xuất hiện.

-“Thế nào, ngươi muốn làm giao dịch với Đài Gia à? Suy nghĩ kĩ chưa?”

Lâm Phàm hai mắt nhìn lấy cái thứ mà mình đang giữ cùng chân đạp lấy, nó không phải thứ gì khác, mà chính là chiếc cầu thang gỗ đang dẫn xuống một mảng đen kịt bên dưới.

Nhìn lấy khung cảnh xung quanh đột nhiên thay đổi, Lâm Phàm đầu như muốn nổ tung, đang không hiểu chuyện quái gì đang xảy ra, thì từ phía dưới cầu gỗ, nơi màn đêm chen phủ phát ra âm thanh loạt xoạt, như một thứ gì đó đang trường bò hướng về phía hắn mà đến.

-“Ân ân ân, người hao tổn cũng không phải là ta, là người cử hành nghi lễ triệu hồi Đài Gia Tiên Phụ, ta đơn thuần chỉ mất đi nguyên khí của mình, người khác sẽ mất đi tuổi thọ của mình. Chính vì lý do đó, ta là ta, Đài Gia là Đài Gia, cùng nhau kiếm lợi mà thôi.” Lâm Dật nhai nhai sợi mì trong miệng nuốt xuống, đánh ợ một tiếng liền nói.

-“Vừa rồi là…?” Lâm Phàm vẻ mặt đầy khó hiểu nhìn lấy Lâm Dật, chân vội vàng bước theo, hỏi lấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Tổ tông của ta a, ngươi không biết thật hay là giả vờ không biết vậy, đạo lý ‘Có những điều nên biết thì biết, có những điều không nên biết thì đừng nên tò mò’ hay sao? Tò mò hại c·hết miểu, với lại đó là chuyện của hai người bọn hắn, kẻ trả tiền, ta làm việc, quan tâm chi nhiều cho mang phiền phức vào thân.”

-“Không phải ngươi nói những thần vị như các ngươi, không gì là không biết hay sao?”

-“Hao tổn nguyên khí cùng thọ nguyên? Chỉ là gọi lên mà đã phải đánh đổi như vậy sao?” Lâm Phàm nghe thấy vậy thì không khỏi bất ngờ, cái giá phải trả cũng lớn quá.

-“Đạo huynh, phòng của ngươi ổn cả rồi, có thể tiến vào được rồi, ta cùng phu nhân ở phòng đối diện, có việc cứ qua tìm ta.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Được rồi, trở về thôi, nơi này có một người tên là lão Phỉ, mà ta cùng phu nhân chính là sống tại nhà của hắn, đương nhiên là không tốn tiền.” Lâm Dật đưa mặt kề sát tai Lâm Phàm, nói nói cười cười, vẻ mặt đầy hèn mọn.

-“Đừng quản, cứ vào trong trước đã.” Lâm Dật phất tay, bỏ lại một câu liền xoay người kéo phu nhân của mình tiến vào bên trong nói.

Đặc biệt là bước đi của nàng ấy, vô cùng cứng nhắc, khoảng cách độ rộng bước chân gần như một cách máy móc, như thế được người khác dẫn đi chứ không phải tự mình đi lấy.

-“Thế này là sao? Tại sao không có ai ở đây, mọi người đâu cả rồi?” Lâm Phàm trong lòng nổi lên nghi ngờ, tay bắt đầu đặt về sau lưng nói.

-“Không không, trên thực tế cũng không gọi là thương lượng, ngươi có thể hỏi hoặc đề ra mong muốn của mình, thế nhưng Đài Gia có quyền trả lời hoặc không, nếu như ngài ấy đáp ứng, ngươi sẽ mất đi một thứ gì đó trên cơ thể mình dùng để giao dịch, nếu ngài ấy không trả lời, ngươi vẫn sẽ mất đi một thứ trên cơ thể, tuỳ vào mức độ yêu cầu của ngươi mà ngài ấy sẽ xem xét lấy đi vật gì, đương nhiên Đài Gia sẽ không lấy những thứ tiền tài mang trên người, với ngài ấy, những thứ đồ vật đó không có tác dụng, cho nên khi làm giao dịch với Đài Gia, cũng không phải là thứ gì tốt.”

-“Ngoài ra, ngươi còn phải trả thêm tiền cho ta, không vì sao cả, chỉ vì ta là người giúp ngươi gọi Đài Gia xuất hiện, cứ coi như là tiền trà nước trả công, dù sao ta cũng cần tiền để sống qua ngày.”

-“Nếu ngươi không tin, ta sẽ gọi Đài Gia lên, ngươi cùng ngài ấy lập ra giao dịch, nếu không được cũng không mất mác gì, hao tổn chút nguyên khí cùng thọ nguyên.”

-“Còn có chuyện như vậy? Đã như vậy sao còn để tại nơi này, không đuổi bọn chúng đi?”

-“Ân ân ân, đa phần kết quả đều không tốt đẹp.” Lâm Dật đưa tay chống lấy càm nói.

-“Cái quỷ đồ chơi gì vậy? Tại sao ta lại ở chỗ này? Không phải vừa rồi ta đang ở trước cửa phòng cái tên kia sao?”

-“Đừng nhìn… Đừng nhìn…” Một đạo âm thanh vô cùng nhỏ, như tiếng chuông đồng kêu, từ phía sau vang lên, đánh thẳng vào tai hắn, khiến Lâm Phàm hoàn tỉnh xoay người nhìn lại, mặt đối mặt với nữ nhân đang dùng khăn cô dâu che mặt.

-“Ta nào biết, có quá nhiều thứ để mà nhớ, chi bằng đạo huynh trả ta thêm một năm đồng tiền, biết đâu ta có thể nhớ được phương pháp thì sao? Cũng không thể trách ta tăng giá, thời buổi bây giờ, không tiền không lăn lộn được, bằng không ta sẽ sớm đổi nghề tìm lấy một nghề khác để mưu sinh nuôi lấy vợ con, phải rồi, đạo huynh là người đạo gia, chắc hẳn kiếm không ít tiền khi làm một trận pháp sự a?”

Nghe được lời này từ Lâm Phàm, đôi bàn tay có chút siết chặt vào nhau, mười đầu móng tay đen kịt đâm vào da thịt, thế nhưng nàng lại không chút mải may rên đau, vẫn đứng yên vị tại một chỗ, chiếc khăn cô dâu thoáng khẽ động đậy, Lâm Phàm nhìn thấy vậy liền vội vàng đưa tay kề sát vào lắng nghe thì đúng lúc này, tiếng Lâm Dật từ bên trong phòng vọng tới.

Càng quỷ dị hơn chính là cái tên Lâm Dật này lúc nào cũng một miệng gọi phu nhân, hai miệng gọi phu nhân, khiến người ta không khỏi nổi cả da óc.

Đặt ngay phía sát tường đối diện cái thứ kỳ dị này chính là một pho tượng được làm bằng đất sét được nặn hình nữ tiểu hài đồng, gương mặt móp méo vặn vẹo, vô cùng xấu xí, nhìn chung có thể biết pho tượng bằng đất này chính là dùng tay mà làm ra. Hết lần này tới lần khác, ngay phía gương mặt của tượng đất, một cặp mắt phá lệ sinh động, như thể là vật sống, không ngừng quan sát nhìn lấy bản thân hắn, cũng vào đúng lúc này, chiếc miệng nhỏ pho tượng bỗng nhiên mấp máy môi như muốn nói gì đó khiến Lâm Phàm hai mắt như muốn c·hết trân, vội vàng đưa tay dụi lấy.

-“Lấy đi một thứ trên người? Hơn nữa lại không cần tiền?” Lâm Phàm nghe thấy vậy thì trong lòng ẩn chứa một điều gì đó bất an, nếu quả thật cùng bọn hắn làm giao dịch, những thứ gọi là Đài Gia này sẽ cầm đi thứ gì trên người mình? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn lấy bóng lưng Lâm Dật đi phía trước, Lâm Phàm không còn cách nào khác đành thở dài bước theo, trong lòng đang thầm tính toán một điều gì đó, cả ba đi được một đoạn thì đến một khu dãy nhà, phòng ốc tại nơi này đính sát chặt vào nhau, vô cùng thô sơ, chỉ được lớp vài mảng gạch cũ cùng những lớp tường, gần như không còn thứ gì khác. Nhìn dãy phòng ốc cũ kĩ trước mặt, Lâm Phàm phát hiện nơi này có chút kỳ quái, đã là phòng ốc, thế nhưng tại sao nơi này lại không một bóng người, bốn phía xung quanh vô cùng yên tĩnh, như thể đã bỏ hoang từ rất lâu, không có ai đến ở.

Nghe đến đây, Lâm Phàm có chút suy nghĩ không đáp lại, vẻ mặt vô cùng đăm chiêu, Lâm Dật phía đối diện nhìn thấy vậy thì cũng cảm thấy tò mò liền nói.

-“Tiền trà nước của ta là một trăm mai đồng tiền, không trả giá, đó là quy cũ từ trước đến giờ rồi, ta chưa từng vì bất kì ai mà thay đổi quy cũ đó, đương nhiên là phải giao tiền trước thì ta mới làm, lỡ như gọi được ngài ấy lên, xong hết mọi chuyện, ngươi hay người khác bỏ trốn thì ta biết tìm ai mà đòi, còn về giao dịch giữa ngươi và Đài Gia, thì đó là chuyện của hai người các ngươi.”

-“Không phải là không muốn đuổi, cho dù có đuổi thì dăm ba bữa sau, bọn chúng cũng trở lại quấy phá, đạo huynh cũng biết dưới loại tình huống này, không phải cứ ngày một ngày hai là đuổi đi được, một trăm mai đồng tiền, cùng lắm cũng chỉ có thể trấn áp bọn chúng một đoạn thời gian, sau cũng đâu lại vào đó.” Lâm Dật vẻ mặt đầy khổ sở nói.

-“Chuyện này để sau, Lâm Dật huynh, không biết huynh đối với việc trừ ma diệt quỷ, đặc biệt là những tên quỷ tu hành lâu năm, hẳn là biết xử lý bọn chúng?” Lâm Phàm tạm thời dẹp chuyện này sang một bên, nghĩ đến một thứ vẫn còn đang ở trong nhà mình tại Bạch Linh Thôn liền nói.

-“Này, chuyện đó thì làm sao ta biết được, ta chỉ là người thực hiện nghi lễ triệu hồi Đài Gia, về chuyện giao dịch là việc của hai người bọn hắn, ngươi hỏi ta thì ta biết hỏi ai?” Lâm Dật tay cầm lấy bát mì, đưa ngang miệng đánh lấy một hơi nuốt sạch mì cũng nước bên trong.

Một màn trước mặt vô cùng quỷ dị, khiến Lâm Phàm trong lòng có chút lo sợ, trong đầu suy nghĩ ngàn vạn :”Không lẽ pho tượng đó có gì đó tà môn, cho nên nàng kêu ta đừng nhìn?”

-“Uy! Mau tới đây, mau tới đây, có cái này rất thú vị, tới đây mau!”

-“Ý ngươi, ta cùng Đài Gia thực hiện giao dịch, tự mỗi cá nhân sẽ đưa ra yêu cầu của mình?”

Chương 69 : Chuyện quỷ dị

Nghe thấy vậy, Lâm Phàm hướng mắt trừng hắn một phen liền xoay đầu nhìn về phía nơi bọn hắn nhìn thấy lão nhân lúc đầu, quả thật không nhìn thì thôi, đã nhìn thì không biết phải nói thế nào, ẩn sau vách tường để lộ ra phần đầu lão nhân, liền không có lấy nhục thể, chỉ có một chiếc đầu đang bay lơ lửng giữa khoảng không, phần nối tiếp từ cổ chỉ là một đoạn n·ộ·i· ·t·ạ·n·g đi kèm, để lộ nhục thịt cùng huyết dịch đang vương chảy trên mặt đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Không lẽ ta hoa mắt nhìn lầm?”

-“Ngươi cũng không cần phải đánh chủ ý lên những người kia, bởi vì phàm là những người bị Đài Gia cầm đi đồ vật đều sẽ không kể với người khác, bằng không sẽ đem đến bản thân mình cùng gia quyến xui xẻo.”

-“Ăn cũng ăn xong rồi, nghỉ cũng đã nghỉ, nên đi thôi.” Lâm Phàm không muốn trả lời Lâm Dật, tìm lấy cách thoái thoát, đứng lên rời đi, để lại Lâm Dật đang cặm cụi trả tiền, túm lấy tay phu nhân của mình kéo theo.

Trò chuyện với Lâm Dật đoạn thời gian, hắn đại khái có thể hiểu được con người này đôi chút, căn bản Lâm Dật cũng không có ác ý gì với hắn, trái ngược với đám người Hạnh gia, tên này rất nhiệt tình trả lời vấn đề mà hắn đề ra, không những vậy, đôi khi còn đánh ra một chút chủ ý để giúp đỡ hắn. Tuy là như vậy, Lâm Phàm vẫn không chút nào thả lỏng sự đề phòng của mình, so với cái tên Lâm Dật miệng lưỡi ba hoa này, thì phu nhân của hắn có chút vấn đề, đi cả một đoạn đường dài như vậy lại không ăn một chút gì, càng không nói một lời, khiến hắn càng nhìn càng cảm thấy không được tự nhiên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 69 : Chuyện quỷ dị