Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 65 : Bày trận

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65 : Bày trận


-“Ực…. Ực…. Ực…”

Làm xong hết tất cả mọi thứ, đám người Lâm Phàm cùng những người khác tránh lui về sau, tìm lấy một chỗ để ẩn nấp, không gian trở nên yên tĩnh đến lạ thường, không một chút tiếng kêu từ động vật, cứ vậy mà chờ đợi yêu vật kia đến. Thời gian cứ thế trôi qua, những tia ánh mặt trời cũng bắt đầu dịu đi đôi chút để lộ ánh nắng trời chiều chiếu rọi lên đám người, nhìn lấy khung cảnh vẫn yên vẹn không một chút gì thay đổi, ai nấy không khỏi nôn nóng, đặc biệt là đám người Lâm Phàm, càng vô cùng gấp rút, đôi bàn tay không hẹn mà siết chặt vào nhau, hai mắt vẫn chăm chăm nhìn về phía đôi vợ chồng.

Nhìn thấy đôi vợ chồng đã được cởi trói, Lâm Phàm cũng không để ý đến hai người bọn hắn, mắt đảo nhìn xung quanh quan sát lấy tình hình, thầm tính toán tìm lấy đường lui bảo mệnh, khác với hai người Huyền Tử cùng Âm Tử, so về đạo pháp, thuật pháp, hắn không biết một thứ nào, chính vì thế nếu có đối chiến nhau, hắn chắc chắn sẽ gặp bất lợi rất nhiều.

Một màn này diễn ra được một lúc thì hai người Huyền Tử cùng Âm Tử cũng tìm được một vị trí an toàn, cảm nhận được đau đớn từ phía sau, hai mắt trở nên âm lãnh, tay bắt lấy hai kẻ đang đứng gần đó, lưỡi kiếm đặt kề cổ cứa vào động mạch, máu tươi bắn ra, Huyền Tử cùng Âm Tử vội vàng đưa lấy miệng đặt vào chỗ v·ết t·hương đối phương mà rít lấy từng hơi.

-“Thịt… Thịt… Thịt… A……” Nhưng vào lúc này, yêu vật lại đột nhiên kêu lớn.

Đạo hình bóng to lớn kia không mất nhiều thời gian liền đã bay đến địa phương này, lượn vài vòng phía trên đầu cặp vợ chồng liền đáp xuống mặt đất, yêu vật này đầu người mình chim, hai cánh tay như cánh chim, phía giữa ngực phủ lấy một gương mặt phụ nhân già nua xấu xí, đưa lấy hai con mắt cau quắt vào nhau nhìn bọn hắn, khoé miệng hơi hơi mở, để lộ những chiếc răng bén nhọn ra ngoài. Vào lúc này Huyền Tử cùng Âm Tử hai người bước chân bắt đầu di chuyển, người vòng ra phía sau, kẻ âm thầm lẩn trốn tiến về phía trước, tránh để Cô Hoạch Điểu phát hiện.

Dụ Dương nghe thấy thế thì cũng không hỏi hay phàn nàn gì, phấc tay cho người làm theo lời đề nghị từ Lâm Phàm, cởi trói cho hai người bọn hắn, chỉ cột lấy một bên tay tránh để bọn hắn bỏ trốn mà hỏng việc. Về phần đôi vợ chồng kia, nghe thấy Lâm Phàm đưa lời giúp đỡ, liền dập đầu liên tục nói lời cảm tạ, tuy rằng kết quả vẫn là làm mồi nhử cho yêu vật kia, nhưng so với việc bị trói chặt không chút kháng cự với việc bị trói một tay, thì vẫn đỡ hơn phần nào.

Vào lúc này, đạo âm thanh từ miệng phụ nhân vang lên tiến nhập vào tai tất cả mọi người, giọng nói của phụ nhân như chứa đựng thuật pháp, không tốn nhiều thời gian liền đã đưa đám người Vũ Nam Sơn vào mê võng, tay cầm lấy những dụng cụ thô sơ, tiến về phía hai người Huyền Tử cùng Âm Tử ra sức mà chém lấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ còn lấy một bên tay, Cô Hoạch Điểu không thể duy trì mãi được trên không trung, cơ thể to lớn dần dần hạ thấp cho đến khi hai chân chạm đất, đôi mắt phụ nhân đảo liếc nhìn về bên trái rồi lại bên phải, như đang thầm đánh giá, chọn lựa con mồi nào yếu hơn để ra tay hạ sát. Không để yêu vật có thời gian suy nghĩ, Huyền Tử đưa tay về phía cán kiếm, siết chặt lấy vung nhát kiếm chém thẳng về phía Cô Hoạch Điểu, Cô Hoạch Điểu mắt thấy Huyền Tử ra tay động thủ với mình thì lách người né tránh, thế nhưng nó không hề biết, vào lúc Huyền Tử ra thì Âm Tử cũng đã bắt đầu hành động.

Âm Tử ẩn sau một ngôi nhà, một tay bắt đầu bắt ấn, một tay cầm lấy đạo bùa, miệng đọc thuật pháp, thoáng chốc đạo bùa bị b·ốc c·háy thành tro hoà vào không khí, cả cơ thể hắn trở nên mờ mờ ảo ảo nhoè vào giữa không gian, biến mất. Âm Tử tay vội vàng rút lấy trường kiếm mang sau lưng, chân đạp lấy nền đất dùng sức, nhảy vọt về phía Cô Hoạch Điểu đánh ra kiếm khí xoay quanh giữa không trung. Thế nhưng đối phương dường như cảm nhận được khí tức từ Âm Tử, mắt không liếc nhìn dù một cái, hai tay đập vào nhau bay vọt lên không trung né lấy, đồng thời đánh ra một luồng gió khí về phía vị trí Âm Tử. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một trận âm thanh chói tai vang lên khiến hai người Huyền Tử, Âm Tử cùng những người khác như bị một luồng công kích đánh thẳng vào tai, đầu óc choáng váng, thần trí bắt đầu mê mang, không nhận rõ được tình hình. Thế nhưng cũng may mắn, vào lúc đầu óc bắt đầu mê mang, Lâm Phàm đã nhanh chóng cắn vào đầu môi mình rỉ máu, cơn đau đánh thẳng đến đầu não, khiến hắn liền trở nên thanh tỉnh trở lại, không còn mê mang như trước.

Không để hai người bọn họ gào khóc tiếp, Dụ Dương cho người tì đè hai người vào hai thanh gỗ được đặt sẵn, dùng lấy dây cáp quấn chặt quanh cơ thể bọn hắn vào cột gỗ mặc cho hai người có khóc lóc cầu xin cỡ nào, những người xung quanh cũng không một chút tác động. Nhìn lấy một màn này, Lâm Phàm không khỏi nhíu mày, giọng nói có phần trầm lặng.

Dưới sự trợ giúp từ đám người Vũ Nam Sơn, Cô Hoạch Điểu liền đình chỉ lại đòn t·ấn c·ông, để mặc cho hai người Huyền Tử đối phó với những kẻ kia, nhấc bước chân tiến về phía cặp vợ chồng đã bị doạ cho ngất đi nằm trên mặt sàn, khoé miệng phụ nhân đưa lấy chiếc lưỡi dài liếm lắp lấy.

-“Các ngươi làm gì, muốn làm gì, tỉnh lại mau, bằng không đừng trách bọn ta lại không nương tay!” Huyền Tử nhìn thấy một màn trước mặt thì trở nên tức giận, hét lớn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Hừ, một tên yêu vật nhỏ nhoi, sao có thể khiến bọn ta phải sợ hãi!” Âm Tử nhìn thấy một màn này, liền cười khẽ.

Tình cảnh một ngày trở nên phức tạp, Âm Tử một tay liên tục bắt lấy thủ ấn không ngừng, miệng lầm bầm đọc thuật pháp, tay còn lại lấy trong túi vải một đạo phù bùa, đặt giữa lòng bàn tay rồi nện thẳng xuống mặt đất, từng đạo kí tự cùng hoa văn cổ xưa từ lòng bàn tay chảy khắp bốn phía, ‘Đùng’ một phát, mặt đất như chịu phải một lực tác động cực kì mạnh, khiến đám người Vũ Nam Sơn b·ị b·ắn bay ra xa khỏi cơ thể hai người bọn hắn.

Lâm Phàm nói ra lời này, hai người Huyền Tử cũng không để ý tới, tuỳ tiện phân phó một chút đồ vật liền khoanh chân ngồi xếp bằng trên nền đất, hai mắt dưỡng thần ôn dưỡng lại linh khí bên trong cơ thể, đồng thời ngầm thi triển lấy trận pháp bố trí xung quanh nơi này, nhằm xảy ra ngoài ý muốn còn có đường mà lui.

Từng dòng máu tươi nóng hổi bên trong cơ thể người kia dần dần truyền thẳng vào hai người bọn hắn, như có được sự tiếp dẫn từ linh dược, hai người trở nên điên loạn, tay buông lấy trường kiếm, đưa lấy từng đầu ngón tay hướng về phía ngực trái đối phương hạ xuống một trảo xuyên thẳng vào trong, moi móc lấy tâm của gã mà cho vào trong miệng nhai lấy. Một màn này vô cùng đáng sợ, Lâm Phàm đứng tại góc xa, thu hết tất cả mọi thứ vào tầm mặt liền nổi một trận hàn khí, thầm tìm cách, quyết ra tay hạ thủ với hai người bọn hắn, bằng không sẽ không kịp.

Vào lúc tránh né lấy từng đạo mũi kim từ Cô Hoạch Điểu, Huyền Tử cùng Âm Tử trong chốc lát không chút phòng vệ với đám người Vũ Nam Sơn, liền bị bọn hắn ám toán, chém lấy một vệt dài phía sau lưng, v·ết t·hương sâu vô cùng, máu tươi bắn ướt đẫm y phục hai người bọn hắn. Cảm nhận được nỗi đau da thịt, hai người Huyền Tử đau đớn kêu la, ánh mắt đầy phẫn nộ nhìn lấy đám người, tay cầm lấy trường kiếm vung lấy đường kiếm chém bay đầu một người trong số đó, không dừng lại ở đó bọn hắn một tay còn bắt lấy một người đưa về phía trước, làm khiên thịt che chắn bọn hắn khỏi đợt công kích từ Cô Hoạch Điểu.

Lâm Phàm giương mắt nhìn về phía Cô Hoạch Điểu cùng hai người Huyền Tử liền run sợ, từ cơ thể yêu vật đột nhiên xuất hiện một luồng hắc khí đang không ngừng toát ra hoá thành vô số mũi kim bắn ra bốn phương tám hướng. Từng đạo hắc khí mũi kim này bổ nhào ghim chặt vào tường nhà thì nhiễm lấy một màu đen trở nên nhão nhẹt dần trũng xuống, Lâm Phàm nhìn thấy một màn như vậy liền xoay ngươi vào bên trong tránh né, do vẫn còn chịu lấy dư chấn từ tiếng hét yêu vật, nhiều người xấu sổ chưa tỉnh lại kịp thì bị từng đầu mũi kim ghim thẳng vào cơ thể, sinh cơ bị bào mòn, da thịt trở nên bùn nhũn, chảy dài trên mặt đất, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g bên trong cũng thế mà lộ hẳn ra ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chính vì thế vào lúc cơ thể Cô Hoạch Điểu nghiêng mình tránh lấy mũi kiếm Huyền Tử thì cũng là lúc lưỡi kiếm Âm Tử chém thẳng vào một bên tay của nó, lưỡi kiếm Âm Tử như đã được tẩm c·hất đ·ộc, ngay tại vị trí v·ết t·hương do Âm Tử gây ra, phần thịt liền bị hư thối phủ lấy một màu đen tím đang không ngừng lan rộng lên phần tay.

-“G·i·ế·t lấy bọn hắn…. G·i·ế·t lấy bọn hắn… Mau g·iết lấy bọn hắn….”

Luồng khí từ Huyền Tử thổi vào tay, thông qua đạo bùa hoá thành ngọn lửa bắn thẳng về phía Cô Hoạch Điểu đang bay lượn phía trên, yêu vật như không lường trước được đòn t·ấn c·ông từ Huyền Tử liền b·ị đ·ánh thẳng vào một bên tay tạo thành vết cháy đen một vùng lớn, yêu vật bị trúng đòn thì gào thét một tiếng dài, tỏ ra đau đớn mười phần. Một bên tay cứ vậy mà b·ị t·hương, máu đen từ vết cháy chảy ra không ngừng, rơi lả chả trên mặt đất tạo thành những đóm đen đặc.

-“Yêu vật tới, tới rồi, mọi người cẩn thận, cầu mong các vị đạo trưởng ra tay cứu giúp!” Dụ Dương nghe thấy tiếng kêu từ phương xa, sắc mặt trở nên thay đổi xoay người nhìn về phía đám người Lâm Phàm, tay vội vàng chau vào nhau cầu xin.

Vào khoảnh khắc như sắp không chịu đựng được, một tiếng ‘quát’ từ phương xa vọng đến, khiến đám người không khỏi giật mình, ngâng cao đầu nhìn về hướng âm thanh phát ra, tại tận phía sau lớp sương trắng xoá, một đạo hình bóng to lớn ước chừng ba trượng, hai bên giang rộng sải dài đập vào nhau bay vụt đến địa phương này.

Cảm thấy đằng sau mình có dị dạng, Cô Hoạch Điểu cả người vặn vẹo xoay ngược về sau đưa mắt phụ nhân nhìn lấy hai người Huyền Tử cùng Âm Tử, chiếc miệng rộng xấu xí dường như muốn há to gào thét điều gì đó, Huyền Tử không đợi để nó tiếp tục, liền vội vàng ra tay động thủ trước, tay cầm lấy một chiếc bình, rút lấy nắp vung tay tạt về phía Cô Hoạch Điểu thứ chất dịch màu đỏ thẳm, tựa hồ như máu của một đồ vật nào đó mà hắn đã chuẩn bị từ trước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Không ổn, là sát khí từ yêu vật!” Huyền Tử một bên vừa né lấy đòn t·ấn c·ông đối phương, một bên vội vàng thi triển lấy thuật pháp ngăn cản hắc khí.

Yêu vật trúng phải huyết dịch từ bên trong chiếc bình Huyền Tử thì cơ thể như chạm vào mồi lửa, hơi nhiệt bốc lên tạo thành một mảng bị đốt cháy, cảm nhận thấy sự đau đớn, Cô Hoạch Điểu ngẩng đầu thét dài về phía thương khung đầy đau đớn, một lần nữa hắc khí từ cơ thể yêu vật toả ra tạo thành vô số mũi kim bắn khắp mọi nơi. Kẻ nào may mắn thì tránh được, kẻ nào xui xẻo thì bị đầu mũi kim chứa lấy hắc khí hút sạch tinh lực, chỉ còn lại lớp da trơn bóng cùng n·ộ·i· ·t·ạ·n·g nằm lăn lóc trên mặt đất.

-“Nếu là để dẫn dụ yêu quái, thì cần gì phải trói sát bọn hắn như vậy, làm thế khác gì tế sống bọn hắn, cứ thả ra, trói một bên tay vào cột gỗ là được.”

Nhìn thấy đối phương không chỉ né tránh mà còn phản đòn, Âm Tử vội vàng điều động linh khí, vô hình chung tạo thành một lớp khí mỏng manh bao phủ xung quanh cơ thể mình, đòn t·ấn c·ông của Cô Hoạch Điểu đánh thẳng vào lớp khí phòng hộ Âm Tử, khiến hắn lảo đảo lui về sau vài bước liền dừng lại. Huyền Tử đứng gần đó cũng không chần chờ, hai tay bắt ấn chau vào nhau tạo thành một lỗ tròn giữa bàn tay, đặt trước miệng một khoảng, cũng nhanh tay kẹp lấy đạo phù bùa vào giữa, miệng rít lấy một hơi thật sâu thổi mạnh vào bên trong khe tay.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65 : Bày trận