Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 321: Liều Mạng (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 321: Liều Mạng (2)


“Còn lại mười con, ta đối phó tám còn muội hai.” Lạc Thiến Thiến nói.

Một âm thanh chói tai vang lên, lang trảo cảu Huyết Lang Thú đánh một đòn cực mạnh khiến dược đỉnh rung lên dữ dội rồi bật ngược trở lại, phương hướng chính là nơi nhị nữ đang đứng.

Tiếng la thất thanh của Chu Nhã Băng làm cho Lạc Thiến Thiến bất giác ngẩn đầu. Một con sói vậy mà đắc thủ khi lao tới từ điểm mù. Bốn chiếc răng nanh cắn chặt vào một bên vai dù cho Chu Nhã Băng đã kéo trường kiếm về đâm vào bụng nó, thậm chí lực kẹp còn ngày một lớp hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tuy nhiên cầm máu được rồi thì sao chứ? Nhìn cánh tay tuỳ ý phe phẩy của Chu Nhã Băng không khỏi khiến Lạc Thiến Thiến ngơ ngác.

“Hú!”

Không trì hoãn được nữa, Chu Nhã Băng là người đầu tiên nhảy bổ vào. Ba con sói thấy thế liền liều mạng há miệng đớt lại bị nàng một kiếm cắt ngang. Lưỡi kiếm loé lên hàn mang sắc bén cắt đôi cái mồm của đám sói như cắt một miếng đậu hũ.

Chu Nhã Băng biết bản thân thương thế quá nặng, không cách nào sống sót được nữa. Trên đường bay ngược về phía sau, nàng khẽ xoay người đem Lạc Thiến Thiến đặt ở phía trước, bản thân hoá thành cái đệm thịt nện mạnh vào một tảng đá gần đó.

“Ầm!”

“Vậy cũng tốt.”

Bản thân Huyết Lang Thú cũng bị đẩy lùi, có điều bao nhiêu đó vẫn chẳng là gì. Vừa mới chạm đất, bốn cái chân to lớn kia lại như bám chặt vào mặt đất mượn lực lần nữa lao tới.

Trên không trung, Chu Nhã Băng đồng dạng huy động trường kiếm phóng ra đao khí hình bán nguyệt đả thương một con gần nhất. Ngọc thủ được ngưng tụ từ nguyên lực cũng thuận thế đánh lùi hai con nhào từ sau lưng.

Tiếng động kinh khủng truyền ra, Lạc Thiến Thiến mặc dù tránh khỏi m·ất m·ạng nhưng thân thể lại như diều đứt dây bay ngược về phía sau, ngay cả Chu Nhã Băng cũng không cách nào lành lặn.

Một màn này quá mức bất ngờ làm cho những con sói đến gần không kịp phản ứng. Dưới nhiệt độ khủng kh·iếp đủ để luyện hoá đan dược lục phẩm thì không cách nào đám sài lang cấp ba có thể chống chọi.

Lạc Thiến Thiến vội vàng lấy những gốc linh dược chà xát lên. Nàng không còn đan dược nên chỉ đành dùng cách này để cầm máu. Hiệu quả không tốt lắm nhưng dù sao có còn hơn không. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ.

“Nhã Băng. Ngươi chảy máu nhiều quá.”

“Rắc!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Huyết Lang Thú cấp ba thực lực rất mạnh, khi vừa xuất hiện đã chăm chú nhìn về phía Chu Nhã Băng và Lạc Thiến Thiến. Mà lại, linh trí của nó dù chưa khai mở nhưng khả năng quan sát lại rất không tồi.

Có điều cũng chỉ dừng lại ở đấy, những con sói khác phát hiện con mồi không còn khả năng né tránh lại gào rống sau đó phi thân.

Tiếng xương cốt vỡ vụn, máu tươi trào ra nhuộm đỏ cả chiếc váy màu trắng của Chu Nhã Băng. Huyết tương rơi xuống ngay vào gương mặt của Lạc Thiến Thiến.

Xoẹt!

“Đừng có rầu rĩ như vậy. Chỉ là một bên cánh tay không dùng được mà thôi. Sư tỷ tỉnh táo lên.”

“Được không đấy? Thôi thì chia đều đi.”

“Aaa!”

“Vù!”

Lang trảo sắc bén của con còn lại liền cắt lên sau lưng tạo nên v·ết t·hương dài trên người Chu Nhã Băng khiến máu tươi không ngừng chảy xuống.

Trong lúc nguy cấp, huyền giáp th·iếp thân lập tức hiện, cùng với đó là luồng sáng nhu hoà của ngọc kiếm nhanh chóng bao phủ toàn bộ thân thể của Lạc Thiến Thiến.

Ngay khi kéo dược đỉnh ra khỏi, Lạc Thiến Thiến kinh hãi phát hiện lang trảo đã ở trước mặt. Nàng cố gắng nhảy lùi phía sau nhưng cũng chỉ giảm được một chút ít lực lượng.

“Gào!”

Phía bên này, Lạc Thiến Thiến nghiêng người né tránh sau đó lộn người giữa không trung. Nàng cong ngón tay búng ra hai viên hoả đ·ạ·n khiến hai con sói kêu thảm.

“Ha ha. Muội mới đang cậy mạnh đấy. Cùng lắm ta sáu muội bốn.”

Bị Dược đỉnh che khuất tầm nhìn khiến Lạc Thiến Thiến không cách nào nhìn ra có một con sói đang ẩn nấp đằng sau. Có trách chỉ trách tinh thần lực của nàng thăng tiến quá chậm, bao năm qua vẫn chỉ dừng lại ở Thiên Huyền Điên Phong mà thôi.

Cảm giác dược đối phương suy yếu, Huyết Lang Thú không cần ngại lạc đàn lao lên.

Trước tình cảnh đó, Lạc Thiến Thiến vội vàng đem Dược Đỉnh ngăn cản.

Đúng lúc ấy, từ đằng xa lại vang lên tiếng kêu. Lạc Thiến Thiến và Chu Nhã Băng đồng thời biến sắc. Các nàng biết lũ sói phía sau lại đuổi tới nữa rồi.

Nhưng số lượng không chỉ có thế.

Lạc Thiến Thiến đã luyện hoá dược đỉnh từ lâu cho nên bây giờ có thể tuỳ tâm sở động. Bất quá nàng chưa từng dùng nó để t·ấn c·ông nên nhất thời khó lòng điều khiển cho tốt. Lại thêm tinh thần lực lẫn nguyên lực tiêu hao quá độ dẫn tới việc khống chế khó càng thêm khó. Nhưng chỉ với nhiêu đó cũng đủ khiến đám thú hoang không cách nào tiếp cận.

“Nhanh ra tay.”

Ngay cả một tiếng kêu cũng không có, toàn bộ lũ sói t·ấn c·ông Lạc Thiến Thiến đều bị đốt thành tro bụi, chỉ còn lại mùi thịt cháy khét.

Chu Nhã Băng lảo đảo không còn đủ sức để lăng không phi hành. Đầu óc của nàng hiện tại đã dần trở nên mơ hồ vì mất máu và cạn kiệt nguyên lực.

Bịch!

“Thả ra.”

Chu Nhã Băng nói mà không hề dời ánh mắt khỏi đám sói hoang đang lân la từng bước một lao tới.

Mặc dù lời lẽ có phần như thoải mái nhưng thực chất tình thế của cả hai rất nguy hiểm.

Hiện tại số lượng của chúng chỉ còn trên dưới mười con, phần lớn đã bị trọng thương nên vẫn còn do dự chưa dám xông lên.

“Gào!”

“Chỉ sợ muộn rồi. Nhiều như vậy ta muốn chạy cũng không chạy được.” Lạc Thiến Thiến cười thảm.

Chu Nhã Băng sát ý loé lên, kiếm mang xoẹt qua trực tiếp cắt đôi thân thể con sói. Cơn đau kia dường như đã mang nàng từ trong cơ mê tỉnh lại.

Thấy vậy, Lạc Thiến Thiến vội chạy tới đỡ lấy, dược đỉnh được nàng khống chế xoay tròn ở trước mặt.

Dược đỉnh ngăn cản thành công công kích của đám thú sau đó nặng lên rơi xuống khiến vài con bị đè bẹp, máu tươi bắn ra tung toé, Lạc Thiến Thiến hạ thân đứng vững bên trên.

Chỉ là hi vọng len lói lần nữa bị dập tắt khi hàng chục đầu thú hoang khác đã bắt kịp. Lạc Thiến Thiến tuyệt vọng khi thấy bên trong đó vậy mà có một con Huyết Lang Thú cấp bốn. Với thực lực của nàng hiện tại thì một chọi một với nó còn khó huống gì còn những con sói khác đang vây quanh.

Nếu là trong lúc bình thường thì nàng vẫn có thể dễ dàng hạ gục tất cả dù sao chúng chỉ là những con sói cấp ba thực lực chỉ so được với những tu giả Trúc Cơ mà thôi. Có điều trong tình trạng tiêu hao nguyên lực nghiêm trọng thì lại khác. Đến cả lăng không phi hành còn không được, việc thi triển võ kỹ diện rộng vừa rồi cơ hồ đã tiêu hao hết số nguyên lực ít ỏi kia.

Nàng liên tục kết ấn, mi tâm hiện ra một tia phù văn. Cùng lúc đó, tại mặt trước cũng dược đỉnh cũng hiện ra hoa văn tương tự.

Mất đi tính mạng, sức kẹp của cái đầu sói dần dần thả lỏng, Chu Nhã Băng xách đầu quẳng sang một bên nhìn hững con sói còn lại đang rình mò tiến lên.

Kiếm vừa đi hết đà cũng là lúc có hai con khác nhảy bổ vào. Chu Nhã Băng ngưng trọng thu kiếm đâm mạnh vào bụng xử lý một con.

Lạc Thiến Thiến định thần lại nhưng trọng chú ý nhất cử nhất động của đám sói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 321: Liều Mạng (2) (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đinh!

“Sư tỷ. Bỏ ta lại đi.” Chu Nhã Băng thất thần nói.

Lạc Thiến Thiến đưa tay lau v·ết m·áu, hoả diễm lần nữa phun ra đánh vào hông của con sói. Thế nhưng nó không hề có ý định buông bỏ, giống như nó biết tính mạng nó chắc chắn mất rồi nên phải kéo Chu Nhã Băng theo vậy.

Phía bên này tình hình của Chu Nhã Băng lại không được tốt như vậy. Một bên bả vai đã bị nát vỡ, phần lưng bị cắt ba cái rãnh sâu hóm máu tươi đầm đìa khiến cho nàng vừa thanh tỉnh đã lập tức đứng không vững nữa.

“Đừng cậy mạnh. Sư tỷ chỉ cần đối phó ba thôi, bảy con còn lại để ta là được.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 321: Liều Mạng (2)