Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 109: Chương 109

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 109: Chương 109


Tô Trà đang cúi đầu nghiêm túc làm bài, không hề cảm nhận được rằng có người đang tiến đến gần cô. Lúc này chính bản thân cô đang chìm trong niềm vui giải bài.

Ông ta cho rằng với độ khó của bài thi này, nếu không có sự gợi ý của ông ta, đám trẻ này nhiều lắm cũng chỉ giải đến bước thứ hai mà thôi, không thể đi xa hơn được nữa.

Sao thế nhỉ, chẳng lẽ cách giải của cô có vấn đề gì ư?

Hơn nữa cô giải bài mà không cần giấy nháp, năng lực tính nhẩm này...

Chữa bài mất khoảng mười lăm phút, thế nhưng đợi Tương Kì chữa xong, những học sinh ngồi dưới vẫn có chút không hiểu.

Nhìn thấy động tác của Tô Trà, hai mắt của Tương Kì sáng rực lên. Ông ta chậm rãi bước từng bước rời khỏi bục giảng, đi đến gần Tô Trà đang vùi đầu giải bài.

Đám trẻ này đều đang ở độ tuổi kiêu ngạo, mục đích chủ yếu của Tương Kì là hạ thấp sự kiêu ngạo đó xuống, đồng thời cũng để cho mấy học sinh này hiểu được một điều, núi cao còn có núi cao hơn, người tài còn có người tài hơn, đừng tưởng bản thân thông minh là có thể tự tin một cách mù quáng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô Trà khẽ sửng sốt một lát, sau khi hoàn hồn lại thì vội vàng đưa vở có ghi bài giảng qua cho ông ta.

Dù sao lấy thiên phú b**n th** đến độ nghịch thiên của Tô Trà, sao mà có thể làm sai được...

Tương Kì nhận vở của Tô Trà rồi quay về bục giảng ngay. Ông ta cũng không yêu cầu tất cả các học sinh khác dừng lại, mà tiếp tục chờ họ làm bài.

Bước giải thứ hai, giải quyết vấn đề vô cùng hoàn hảo.

Chương 109: Chương 109

Đề bài này khó như thế, giải xong bước đầu tiên thôi đã mất nửa ngày trời rồi.

Bên kia, Cận Tùng cũng dừng ở bước giải thứ hai.

Đợi đến khi Tương Kì ngừng tay, các học sinh cũng đã đọc xong đề bài.

"Đề bài này khá khó, chính vì thế cho dù các em không giải ra được kết quả cũng đừng tức giận. Lớp chúng ta đúng là ngọa hổ tàng long, học sinh Tô Trà đã giải ra bài hoàn chỉnh. Mà Trầm Nghiễm và Cận Tùng có thể giải đến bước thứ hai cũng khá lợi hại."

Sau đó, họ cảm thấy có chút khó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cho nên, Tô Trà làm xong nhanh như thế, liệu có thể giải ra kết quả đúng không?

Bước giải đầu tiên, chính xác.

Là do có thiên phú trời cho, hay là đã từ bỏ không có ý định giải bài?

Khi ngay tất cả những bạn học khác đang vùi đầu tính toán, Tô Trà - người vẫn ngồi thẳng người không chịu viết gì rất dễ thu hút sự chú ý của người khác.

Đúng lúc này, Tô Trà cầm lấy cây bút máy trên bàn của cô, bắt đầu giải đề.

Mà học sinh nào có thể giải đến bước thứ hai thì cũng đã có thiên phú hơn người rồi đó.

Cho nên, không hổ là giáo sư Tương, vừa ra tay đã khiến cả đám không còn chút tâm tư chơi đùa nào.

Tốc độ này cũng quá nhanh rồi.

"Được rồi, các em học sinh dừng lại đi thôi, đã qua bốn mươi phút rồi. Nếu các em vẫn chưa làm xong thì cứ tạm thời dừng bút trước đã, sau đây tôi sẽ chữa đề bài này."

Đề bài này, và những đề bài mà học luyện trước đó, không phải cùng một cấp bậc.

Trong đôi mắt của Tương Kì hiện lên ý cười. Nếu lúc này mà đang tham gia thi chính thức, vậy cô học sinh này đã giành được huy chương vàng rồi.

Không, là rất khó mới đúng.

Trầm Nghiễm vừa tính đến bước thứ hai đã dùng lại, cậu ta vẫn tự hiểu được năng lực của bản thân, có thể giải đến bước này, cậu ta đã cố hết sức rồi.

Sau đó Tương Kì bắt đầu chữa bài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đề bài này thoạt nhìn chỉ là một đề bài đơn giản, thế nhưng bên trong lại tồn tại rất nhiều cạm bẫy, nếu không cẩn thận là sẽ bị sập bẫy, hơn nữa cần phải sử dụng rất nhiều công thức và tính toán.

Tô Trà ngước mắt lên, đối diện với tầm mắt của Tương Kì, vẻ mặt của cô mơ màng khó hiểu.

Thế nhưng số lượng phép tính cần phải tính cũng rất lớn, cho dù không cần động tay, động não cũng cần thời gian/

Khi Tương Kì thở phào nhẹ nhõm, lúc đó Tô Trà mới phát hiện ra có người đang đứng bên cạnh cô.

Trong phòng học cũng chỉ có ngần ấy người mà thôi. Tất cả các học sinh khác đều nhìn thấy động tĩnh bên phía Tô Trà, nhất là khi nhìn thấy Tương Kì cầm bài giải mà Tô Trà đã giải xong, trong lòng mọi người đều không nhịn được sự tò mò. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô Trà rất nhanh đã viết đến bước giải thứ ba, tính toán mất một chút thời gian.

Đợi thêm hai mươi phút nữa, Tương Kì vỗ vỗ bàn trên bục giảng rồi cất tiếng.

Chính vì thế đề bài này Tô Trà có ưu thế hơn nhiều, khi những người khác vẫn đang liều mạng tính toán, Tô Trà không cần viết gì cả, cô chỉ cần tính nhẩm trong đầu là được.

Tương Kì quan sát Tô Trà một lúc lâu, phát hiện cô học sinh nhỏ kia quả thật không hề viết gì cả thì cảm thấy vô cùng thú vị.

Bây giờ đã qua hai năm rồi, độ khó của đề thi càng ngày càng tăng cao, lúc trước giải được đề bài này là có thể lấy được huy chương vàng, thì bây giờ, đề bài này cũng chỉ được coi là kiến thức nền tảng mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nếu làm xong rồi thì đưa cho thầy đi." Tương Kì nói xong thì vươn tay về phía Tô Trà.

Ngay trong giây phút khi Tô Trà viết đáp án kia, Tương Kì cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Hơn nữa, chỉ riêng năng lực tính nhẩm b**n th** của Tô Trà, đã đủ ăn đứt bọn họ rồi. Hiểu chứ?

Tương Kì càng nghĩ càng kích động, ông ta cảm thấy bản thân vừa phát hiện ra một bảo bối.

Tất cả những học sinh khác đều ôm thái độ hoài nghi, chỉ có Trầm Nghiễm hiểu rõ, bài giải kia của Tô Trà tám chín phần mười là làm đúng rồi.

Rốt cuộc cô làm đúng hay là làm sai thế?

Xoẹt xoẹt xoẹt, viết viết viết, ngòi bút máy của Tô Trà nhanh chóng lướt qua trang giấy.

Tình cờ lúc này Tương Kì đã đi đến bên cạnh Tô Trà, tầm mắt của ông ta đang dừng trên quyển vở của Tô Trà. Khi nhìn thấy tốc độ giải bài của Tô Trà, Tương Kì không khỏi bị thu hút.

Ông ta vẫn tiếp tục nhìn dần xuống phia dưới.

Nếu muốn giải ra đề bài này, chỉ riêng phần tính toán thôi cũng khiến họ ăn đủ rồi.

Không hẳn là không hiểu từ đầu đến cuối, chẳng qua là có vài bước giải họ không hiểu được. Chẳng hạn như bước này, vì sao lại làm như thế nhỉ?

Đúng rồi!

Đừng nói những người khác, khi nhìn thấy đề bài này, ngay cả Cận Tùng, Trầm Nghiễm và Tô Trà cũng nghiêm túc hẳn lên.

Đề bài này chính là câu hỏi trong đề thi Olympic toán học năm kia, lúc ấy, chỉ cần giải ra được đề này là thí sinh cầm chắc huy chương vàng rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 109: Chương 109