Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 156: Chương 156

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 156: Chương 156


Lúc này bác sĩ Đỗ mới gật gù, nói đâu ra đấy: “Chỉ là tò mò thôi thì không sao, tôi chỉ sợ bác sĩ Lưu lại châm chọc muốn gây chia rẽ.”

Thẩm Trình nắm tay cô, trên mặt có chút nghi hoặc hỏi:”Em nói vậy là có ý gì?”

Viện trưởng Lục hài lòng nhìn cuốn phim trong tay, càng xem càng kinh ngạc.

Vì vậy, hoá ra trong khoảng thời gian này anh cảm thấy áy náy vô ích, cú đ.ấ.m vừa phải nhận cũng vô ích.

Cô lấy ra lá thư giới thiệu mà ông nội Trương đã chuẩn bị cho cô và đưa cho viện trưởng Lục.

Thẩm Trình quay lưng lại với cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Con người bác sĩ Đỗ này cái gì cũng tốt, chỉ duy nhất không biết cách nói chuyện hay thốt ra mấy lời mích lòng.

Bác sĩ Đỗ ngước mắt lên nhìn cô ta: “Tôi biết, thì sao?”

Khi anh quay người lại, Giang Niệm Tư nhìn thấy rõ ràng vết bầm ở khóe mắt phải của anh.

“Hiểu được!” Thẩm Trình dứt khoát trả lời.

Y học cổ truyền điều trị gãy xương, thường bằng cách nắn xương, bôi thuốc và nẹp.

Nghĩ tới những lời Thiệu Dương nói khi tỏ tình với cô, Giang Niệm Tư dần dần nắm bắt được mấu chốt của vấn đề.

Thẩm Trình ở phía sau cô, khẩn trương nhìn cô hỏi: “Làm sao vậy? Chân của anh đã khỏi rồi sao?”

Bác sĩ Đỗ “ồ” một tiếng, chợt hiểu: “Tôi không nhận được thông báo, nhưng mà bác sĩ Lưu, bác sĩ Giang đảm nhiệm chức vụ gì thì có liên quan đến cô à?”

Thẩm Trình: “......

Giang Niệm Tư gật đầu: “Chị ruột của em, cùng cha cùng mẹ.”

“Vậy anh có nhận được thông báo không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Viện trưởng Lục liếc nhìn rồi giơ tay nhận lấy: “Được rồi, được rồi, bác sĩ Trương Khởi Tiên đã đào tạo ra một bác sĩ rất xuất sắc cho bệnh viện của chúng ta. Với lá thư giới thiệu này, em sẽ có cơ hội tốt hơn khi vào khoa y học cổ truyền, danh chính ngôn thuận “Cám ơn viện trưởng Lục. Giang Niệm Tư lễ phép cảm ơn.

“Thật đấy, nhưng hàng ngày anh đều phải chăm chỉ tập luyện, nếu muốn sau này không để lại di chứng phụ thì phải tập luyện ít nhất một tháng nữa. Tuy nhiên, vẫn nên giữ ở mức sinh hoạt bình thường, không được để cho quá sức. Anh có hiểu không?”

Bác sĩ Lưu: “.

“Không liên quan gì hết, chỉ là tôi có hơi tò mò: Biểu cảm bác sĩ Lưu ngại ngùng.

“Thông báo gì?” Bác sĩ Đỗ múc một muỗng cơm: “Sao cô cứ nói lấp lửng thế?”

Bây giờ nếu chỉ nhìn phim thôi thì không thể biết được rằng chân của Thẩm Trình đã từng bị gãy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

DTV

Tôi đã tham khảo qua, trước đó, thư giới thiệu của bác sĩ uy tín cũng là một tấm vé vào cửa, nên việc đánh giá nhân vật nữ chính trong bài viết có thể được thực hiện bởi các bác sĩ uy tín ở nhiều khía cạnh khác nhau ở bệnh viện huyện (bao gồm cả bệnh viện tư nhân).

Khóe mắt vốn dĩ không đau đớn của anh đột nhiên bắt đầu đau dữ dội, như muốn nhắc nhở rằng anh và Thiệu Dương đã ngu ngốc như thế nào.

Nghe nói cần một trăm ngày mới có thể hồi phục được xương gãy, cho dù cô ấy nói Thẩm Trình vẫn cần một tháng nữa để bảo dưỡng và điều trị, nếu muốn hoàn toàn quay lại luyện tập cường độ cao mà không bị ảnh hưởng. Thì kết quả này cũng là đủ để gây sốc cho trưởng khoa.

Nắm đ.ấ.m của anh đột nhiên trở nên cứng ngắc.

Trưởng khoa nhìn tấm phim trên tay và thốt lên rằng nó thật kỳ diệu.

“Rất tốt, bác sĩ Giang, em đã làm rất tốt. Đừng lo lắng, tôi nhất định sẽ thực hiện lời hứa với em”

Bên kia, Giang Niệm Tư trở về phòng của Thẩm Trình.

“Viện trưởng, đây là thứ mà ông nội tôi nhờ tôi đưa cho ngài.

Sau khi được cô chữa trị, Thẩm Trình không những hồi phục nhanh chóng mà còn đạt được kết quả ngoài mong đợi.

Trong phòng ăn, bác sĩ Lưu nhìn bác sĩ Đỗ, ngập ngừng muốn thăm dò nhưng khi bắt gặp ánh mắt như nhìn thấu tất cả của bác sĩ Đỗ bất giác khiến cô ta cảm thấy khó chịu.

Giang Niệm Tư quay đầu lại nhìn anh, cười nói: “Hồi phục hoàn mỹ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 156: Chương 156

Giang Niệm Tư cũng không quan tâm.

Thật đúng là như cô nghĩ.

Bác sĩ Lưu đảo mắt nhìn xung quanh, nhỏ giọng nói: “Thì là thông báo có thể bác sĩ Giang sẽ đảm nhiệm chức bác sĩ trưởng khoa Trung y.

Thẩm Trình đang muốn đánh cho anh vợ mình một trận, nhưng tạm thời chỉ có thể đè nén trong lòng, bởi vì hiện tại anh đang bị Giang Niệm Tư mang đi chụp CT.

Nhìn thấy viện trưởng Lục hài lòng như vậy, Giang Niệm Tư mới yên tâm.

Trong đầu Thẩm Trình tràn ngập nghi vấn, tại sao phải nói xin lỗi với mình, chẳng lẽ cháu trai hắn đã vô lễ với Tư Tư hay sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cái thứ đồ vật này không có ngày nào đáng tin cậy cả.

Cô ưỡn ngực, kiên quyết nói: “Em nhất định sẽ nỗ lực xứng đáng với sự mong đợi của viện trưởng Lục.

Khóe miệng Thẩm Trình co giật, anh hiểu rất rõ ràng.

Quá mức hoàn hảo.

Giang Bằng Vũ khốn kiếp.

Chân của Thẩm Trình lúc đó bị thương nghiêm trọng đến mức đã được nhiều bác sĩ chú ý.

Anh đột nhiên quay lại: “Cậu ta đã làm gì em?”

Sau lần trước bị Giang Niệm Tư bắt chẹt một lần, cô ta cũng không dám làm xằng bậy nữa, hiện tại chỉ đơn giản là gì vì tò mò thôi.

Sau khi có kết quả, Giang Niệm Tư ôm tấm phim với nụ cười trên môi.

Giang Niệm Tư cầm lấy bản báo cáo đi đến chỗ trưởng khoa: “Vậy anh về trước đi, em còn phải đi tìm trưởng khoa Kết quả hồi phục của Thẩm Trình có thể coi là nhiệm vụ đầu tiên Giang Niệm Tư giao lên cho bệnh viện quân đội.

“Thật sự sao!” Thẩm Trình hưng phấn hỏi, trong đôi mắt đen láy hiện lên vẻ kinh ngạc.

Viện trưởng Lục cười lớn: “Tôi nên cảm ơn bác sĩ Trương Khởi Tiên mới đúng. Ông ấy thực sự đã làm rất tốt, em chính là một nhân tài. Nhưng tôi có thể nói với em là muốn làm phó trưởng khoa Y học cổ truyền Trung Quốc không hề dễ dàng như vậy. Em còn phải vượt qua khảo hạch, đúng vậy, trước tiên em về chuẩn bị một chút, về kết quả khảo hạch em đã nộp, tôi sẽ cho các bác sĩ lúc đó đã tham gia thảo luận về tình trạng của Thẩm Trình cùng xem xem Giờ phút này, Giang Niệm Tư cuối cùng có cảm giác vượt qua cơn bão, gió táp và bụi bặm đều đã lắng xuống.

Nếu trước đây giám đốc chỉ là cho cô cơ hội vì cô là học trò của bác sĩ Trương Khởi Tiên thì giờ đây, cô đã trở thành một nhân tài mà bệnh viện của họ phải giữ lại.

“Anh sẽ không cho rằng Thiệu Dương cũng thích em phải không?” Cô đưa tay ra, nhẹ nhàng chọc vào khóe mắt anh, cười nói: “Đau không?”

Thẩm Trình rất tin tưởng khả năng của Giang Niệm Tư, nhưng khó có thể không lo lắng cho đôi chân của chính mình.

Tuy nhiên, nghĩ đến thủ phạm gây ra tất cả những chuyện này, Thiệu Dương tức giận suy nghĩ, xem ra cú đ.ấ.m hôm nay của anh dành cho Giang Bằng Vũ quá nhẹ.

“Được rồi, tôi sẽ không lãng phí thời gian của em nữa, hai ngày nữa tôi sẽ thông báo cụ thể cho em về thời gian khám. Bác sĩ Giang, cứ yên tâm chờ khám.”

Tuy nhiên, y học cổ truyền Trung Quốc có đặc điểm chung là chậm cho kết quả.

DTV

Giang Niệm Tư khoanh tay cười nói: “Thiệu Dương thích chị gái em, nhưng anh ấy lại cho rằng em là người xem mắt với anh ấy, anh có hiểu không?”

Một sự chữa lành hoàn hảo.

“Thiệu Dương bảo em nói xin lỗi với anh.”

“Em còn có chị gái?” Thẩm Trình đột nhiên muốn kéo Giang Bằng Vũ ra ngoài, quất xác cậu ta.

Khuôn mặt của viện trưởng Lục đỏ bừng vì phấn khích.

Nếu không phải có nhiều bác sĩ đã nhìn thấy cô khi cô đưa Thẩm Trình đi chụp X-quang, bọn họ sẽ cho rằng cô đang lừa đảo.

(Lưu ý: Chỉ sau năm 1998, nhà nước mới quản lý cán bộ y tế và bắt đầu chính thức thực hiện hệ thống cấp bằng cho thầy thuốc hành nghề. Nhân viên y tế hành nghề y trước năm 1998 muốn có danh hiệu bác sĩ thì cần được cấp chứng chỉ trực tiếp từ các bác sĩ đã hành nghề, đặc biệt là khoa y học cổ truyền Trung Quốc...

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 156: Chương 156