Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 155: Chương 155

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 155: Chương 155


Cảm giác thật sự rất kỳ quái.

Chị gái......

“Lần đầu tiên Bằng Vũ nói với tôi rằng anh ấy muốn giới thiệu tôi với em gái anh ấy, tôi đã tỏ thái độ không quan tâm lắm và nghĩ rằng cứ thử xem sao. Điều thực sự khiến tôi suy nghĩ lại và muốn tìm hiểu em là do sau lần gặp đầu tiên, tôi nghĩ em thật sự rất thú vị...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Rốt cuộc thì cô cũng chưa từng gặp anh lần nào.

Thiệu Dương gãi đầu ngượng ngùng: “Sau này em gặp cậu ta thì sẽ biết”

Vốn dĩ anh đã sẵn sàng từ bỏ, nhưng không ngờ rằng phía trước lại có cơ hội, anh có thể không vui như điên sao?

Giang Niệm Tư trợn tròn mắt, anh ấy thích mình ý hå?

Người anh thích và người Thẩm Trình thích hoàn toàn không phải là một người!

Má nó.

“Còn lần thứ hai, em đã vô tình tạt nước bẩn vào người tôi, thấy em tuy có lỗi nhưng vừa áy náy vừa khó chịu, nên tôi đã nảy ý muốn trêu chọc em, cố tình làm bẩn sàn nhà em vừa lau, để em giặt quần áo của tôi, nhưng cuối cùng lại thất hứa...

Bộ não thông minh của Thiệu Dương hiếm khi bị mắc kẹt.

Đây có phải là một sự hiểu lầm vô cùng to lớn?

Giang Niệm Tư quay người lại, Thiệu Dương cũng đồng thời khom người cúi đầu.

Chương 155: Chương 155

Giang Niệm Tư nói: “Nếu anh đang nói đến người trong lần xem mắt mà Giang Bằng Vũ đã sắp xếp, thì anh không nhầm đâu. Nếu anh vẫn đang tìm kiếm cô gái đã khiến anh bị thu hút, thì anh đã tìm sai.”

Có lúc anh bối rối, có lúc lại khó chịu, và cuối cùng dần dần chuyển sang trạng thái thất thần.

Giang Niệm Tư bỗng nhiên muốn cười.

Thật khó hiểu, cô còn chưa bao giờ gặp anh ấy, thì anh ta có thể thích điều gì ở cô? Chẳng lẽ là do thấy tên cô dễ nghe?

“Cô gái, tôi xin lỗi, trước hết xin đừng nói gì và hãy nghe tôi nói.”

Vì vậy lúc đó anh ấy nói với cô rằng anh đã hứa sẽ đến thăm nhà cô, thực ra người anh muốn gặp không phải cô mà là chị gái cô.

Giang Niệm Tư có chút khó hiểu nhìn người đàn ông xa lạ trước mặt.

Nhận được câu trả lời thỏa đáng, Thiệu Dương không giấu được nụ cười trên mặt: “Cảm ơn em gái, à... phải rồi, lát nữa giúp anh nói xin lỗi với Thẩm Trình nhé”

(*) Tiểu bạch kiểm chỉ một chàng trai không có gì ngoài ngoại hình, ý chê bai đẹp mà vô dụng.

Rốt cuộc thì người anh thích là chị gái của tôi cơ mà.

Lần đầu tiên trong đời Thiệu Dương xấu hổ tới mức muốn đội quần lên đầu.

Anh ấy bước nhẹ đi ngang qua Giang Niệm Tư, nghĩ đến điều gì đó rồi đột nhiên quay lại hỏi: “Chị, chị của em vẫn chưa có bạn trai có phải không?”

“Tại sao vậy?”

Thiệu Dương chợt mỉm cười vui vẻ, lộ ra vẻ đẹp trai ôn nhu.

Chính là cô ấy.

Đã mấy tháng không gặp, sao giọng nói của cô ấy lại thay đổi?

Thiệu Dương nói xong mới phát hiện mình vui quá nên đã lỡ nói ra lời không nên nói, vô thức che miệng nhìn ánh mắt tò mò của Giang Niệm Tư, rốt cuộc vẫn không thể kìm nén được cảm giác hưng phấn trong lòng, cười toe toét nói: “Anh sẽ cố gắng hết sức để trở thành anh rể của em, tạm biệt nhé.”

Thiệu Dương hít sâu một hơi, bước nhanh về phía cô, hô lớn: “Giang Niệm Tư, chờ một chút”

“Ánh mắt đó của cậu là có ý gì? Đừng lo. Tôi sẽ không làm điều gì vô đạo đức đâu. Chính là do, tôi vẫn nợ cô ấy một lời xin lỗi và một lời thú nhận. Tôi biết cậu đang ở trong mối quan hệ với cô ấy, nhưng chính vì lý do đó, còn vì chúng ta là anh em, hãy để tôi nói ra, sau đó tôi sẽ không hối hận. Tôi sẽ chỉ nói những gì cần nói, rồi từ nay về sau cô ấy sẽ chỉ là người yêu của anh em tốt của tôi thôi.

“Nếu không có nhầm lẫn gì nữa thì đó là chị gái tôi.”

Cô mỉm cười, nhưng trong lòng Thiệu Dương lại càng hỗn loạn.

C·h·ế·t tiệt, Giang Bằng Vũ chính là kẻ ngốc nhất trên thế giới.

Cô ho nhẹ, mỉm cười: “Tôi nghĩ, dù tôi có thích Thẩm Trình hay không thì chúng ta cũng sẽ không có kết quả đâu.”

Vì vậy, ngay từ đầu anh đã nhận nhầm người!

Chính là Thiệu Dương kia!

Hình như anh ấy đã nhận nhầm người rồi.....

Giang Niệm Tư mỉm cười gật đầu: “Đúng vậy, tôi là em gái anh ấy, tôi cũng là người em gái anh ấy định giới thiệu với anh trong buổi hẹn xem mắt. Nhưng, vì ngay từ đầu chúng ta đã không có duyên phận nên cứ coi như không có chuyện gì xảy ra đi”

“Tôi đã hủy hẹn hai lần, bắt em phải chờ hai lần, tôi cũng hiểu rằng em đã lựa chọn Thẩm Trình, tôi chỉ muốn hỏi em một vấn đề, nếu lần thứ hai tôi không hủy hẹn mà thật sự đến nhà em, kết quả của chúng ta sẽ khác đi chứ? Em vẫn sẽ thích Thẩm Trình sao?

“Hả?” Giang Niệm Tư cười nhìn hắn: “Anh rể?”

Ý thức được ý trong lời nói của cô, Thiệu Dương lại trừng to mắt: “Cô chính là em gái của Bằng Vũ có đúng không?”

“Anh vẫn còn cơ hội, chị ấy vẫn còn độc thân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thiệu Dương cúi đầu, không dám để Giang Niệm Tư nhìn thấy sự cô đơn cùng hối hận trong mắt mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

DTV

Giang Niệm Tư: “???”

DTV

Và Giang Niệm Tư cuối cùng cũng hiểu được sự kỳ quái ban đầu cô thấy là do đâu.

Cô chưa kịp nói gì thì đối phương đã nói tiếp: “Tôi biết bây giờ cô đã là bạn gái của Thẩm Trình, nên tôi chỉ nói một lần này thôi, sau lần này cô có thể quên đi lời tôi nói hôm nay Giang Niệm Tư vẫn luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ, nhưng nghe giọng nói của đối phương rất chân thành, cô cũng không nỡ ngắt lời anh.

Nói xong, Thiệu Dương nhẹ nhàng nhắm mắt lại, chờ Giang Niệm Tư nói ra câu trả lời.

Thiệu Dương nín thở chờ đợi câu trả lời, nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của đối phương, hiển nhiên là anh sững sờ trong chốc lát.

Ngay cả khi anh nhìn thấy những con kiến trên mặt đất, anh cũng cảm thấy đẹp.

Dù cô có tha thứ cho tôi hay không thì tôi cũng phải nói, tôi thực sự xin lỗi”

Sắc mặt Thiệu Dương vô cùng phức tạp, gần như lộ ra đủ bảy sắc cầu vồng: đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím.

“Xin lỗi, hình như tôi... nhận nhầm người” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tại sao anh ta không nói với anh rằng mình có tận hai em gái!

Vậy là anh vẫn còn cơ hội.

“Thì ra là chị gái của cô... “ Anh cố tình tỏ vẻ ôn nhu nhã nhặn mỉm cười, giơ tay vỗ vỗ vai Giang Niệm Tư: “Xin chào em gái, chào em gái, nếu em gái còn có việc bận thì anh rể không làm phiền em nữa...”

Thiệu Dương vừa đi ra ngoài một lúc, liền tình cờ nhìn thấy trước mặt một bóng người quen thuộc.

Tại sao người này lại cúi đầu trước cô ấy?

Theo lời anh ấy nói, nếu không có chuyện gì khác xảy ra thì người con gái anh ấy thích chính là chị gái của mình.

Trong đầu lóe lên một ý tưởng khó tin, Thiệu Dương chậm rãi đứng thẳng dậy, nhìn cô gái đối diện.

Khi Thiệu Dương đến thì tâm trạng chán nản, nhưng khi trở về lại cảm thấy vui đến mức không kiềm chế được.

Đôi mắt ngày thường luôn có ý cười của anh hơi mở to, anh ngạc nhiên nhìn Giang Niệm Tư. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thì ra là chị của cô ấy.

“Vậy thì cô ấy là...”

Nghe anh ấy cười tự giễu, Thẩm Trình đành đồng ý với lời nói của anh ấy, nói cho Thiệu Dương biết vị trí của Giang Niệm Tư.

Anh vừa nói lời này, Giang Niệm Tư lập tức hiểu được thân phận của anh.

Cái gì?

Cô gái ấy mặc chiếc áo khoác màu xanh quân đội có thắt lưng, cô có khuôn mặt sáng sủa xinh đẹp và đôi mắt nở nụ cười rạng rỡ.

Gì cơ?

Thiệu Dương nhắm chặt mắt lại, nói lời xin lỗi rồi hít một hơi thật sâu nói: “Còn nữa, anh thích em”

Nhưng chị gái cô cũng không biết.

Không hề nghi ngờ, cô là một cô gái vô cùng xinh đẹp, nhưng cô không phải là cô gái trong lòng Thiệu Dương.

“Lần trước tôi đã hứa sẽ đến nhà cô chào hỏi, nhưng cuối cùng tôi lại không đi, tôi nợ cô một lời xin lỗi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 155: Chương 155