Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 61

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61


"khôngthểnóinhư thế được, tuy rằngkhôngtheo đuổi được là rất nhiều, đókhôngphải vì thời gian ngắn sao? Mà em theo đuổi Giang Mạn là cả nửa năm lận đó,nóimới nhớ, năm đó em theo đuổi Giang Mạn, nếukhôngphải làanhquăng tiền cho em khiến em cắm đầu cắm cổ lao vào lập nghiệp,thìbiết đâu em kiên trì chút nữa và thành côngthìsao?"

Nào biết mới ăn chưa được hai miếngthìbên cạnh đột ngột vang lênmộtgiọng đàn ông ngả ngớn:" Người đẹp,mộtmình hả?"

Nét mặt Trình Khiên Bắckhônghề thay đổi bước tới trước mặtanhấy và bảo:" Bao nhiêu ngườiđangtìm cậu kìa, sao cậu lại trốn ở đây hả?"

Giang Mạn biết ở trường học Trình Khiên Bắckhôngcó mấy bạn bè, đối với tình bạn thân thiết củaanhvà Lê Lạc, vẫn luôn khiếncôkhôngthể tưởng tượng được. Người điên rồ như Lê Lạc,côgặp là sợ, hậnkhôngthể cách xa ba thước, cũngkhôngbiết Trình Khiên Bắc sao có thể chịu được.

nóichuyện với hai ngườikhôngtrẻ hơn mình bao nhiêu, Trình Khiên Bắc có hơi mất tập trung, sau khinóixong,đangđịnh đứng dậyđitìm Giang Mạnthìthình lình bị Lê Lạckhôngbiết nhảy từ đâu ra túm lại.

Tất nhiên là Giang Mạnkhôngcho rằng Lê Lạcthậtsựcó hứng thú vớicô, nhưng nghĩ về những nỗi khổđãtrải qua ở trường học lúc đó, vẫn phải chủ động cười khổ mà cầu xin tha thứ:" Sư huynh,anhtha cho emđimà!"

Giang Mạn:"trênđời nàykhôngcó ai hoàn mỹ cả, cũngkhôngcó aikhôngbao giờ phạm sai lầm, Chúng ta đều là người bình thường,

nóixong, nhất thời hai người đều có hơikhôngbiếtnóigì. Giang Mạnkhôngnghĩ tới hai người quay trở về điểm xuất phát, vậy mà vẫn có chút bối rối giữa nam và nữ như vậy.

Nương theo ánh đèn đêm, Giang Mạn thấy hai gò máanhửng đỏ liền hỏi:" Uống nhiều rượu rồi hả?"

Trình Khiên Bắc mím môi nhìnanhtakhôngnóigì.

" Vẫn được, emthìsao?"

Lê Lạc thấycôkhôngnóigì,thìtiếp tụcnói:" Có phải emđãlàm chuyện gì có lỗi vớianhấykhông?"

Lúc nàyđãđiqua khách sạn, xe lưu thôngtrênđường suôn sẻ. Hệ thống sưởi trong xe chạy rất êm, có lẽ vìđãuống rượu, Trình Khiên Bắc ngồi bên ghế phụ nhanh chóng ngủ thiếpđi.

Thực racôcó hơi muốn cười, nhưng lại sợ bầukhôngkhí trở nên bối rối hơn, đành phải ráng kìm lại.

côvô cảm nhìnanhấy, bĩu bĩu môi:" Sư caanhđến rồi kìa, hay làanhhỏianhấyđi?"

Chương 61

Có điều, sau khi quay trở về điểm xuất phát, đột nhiên đối mặt vớicô, lại có chútkhôngbiết phải thựchiệnbước đầu tiên như thế nào.

Lê Lạc cười ha ha, ghé sát vàocôthìthào:" Cũng được! Vậy emnóichoanhbiết, rốt cuộc em và sư ca củaanhxảy ra chuyện gì? Thời gian trướcanhđến nhà tìmanhấy, pháthiệnanhấyđangchép tâm kinh, lại còn ăn chay nữa chứ.khônglẽanhấy vì hôn nhân thất bại mà muốn xuất gia làm hòa thượng luôn!"

Giang Mạn cạn lời nhìnanhấy, yên lặng giây lát rồi hỏi:" Sư huynh, bình quân bao lâuanhđổimộtngười bạngái?"

Giang Mạn nhớ tới chuyện Lê Lạcnóianhsắp làm hòa thượng,khôngkìm được khẽ bật cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trình Khiên Bắc cau mày, lặng lẽ đưa mắt nhìn khắp căn phòng, nhưngkhôngnhìn thấy bóng dáng của Giang Mạn.anhliếc Lê Lạc, lãnh đạm:" Cậu muốnnóigì hả?"

*

Vì thế, phảiđitừng bước mà người bình thường cầnđi.

Trình Khiên Bắc gật đầu.

Lúc đầu,sựviệc của Giang Mạn và Trình Khiên Bắc bị lộ ra ngoài, vì có liên quan đến cuộc tranh giành gia sản của nhà họ Diệp và vụ án Vương Hạo Thiên, rất nhanhcôđãbị tạm thời đình chỉ công tác, hiển nhiên làcôkhôngbiết trong cơ quan đồn thổi vềcônhư thế nào. Sau khisựviệc được giải quyết, quay vềđilàm lại, ánh mắt đụng phải đều là hâm mộ ghen tỵ hận.

Giang Mạn nhìn theo ngón tayanhchỉ, quả nhiên trông thấy Trình Khiên Bắc tây trang giày da,đangchuyện trò vui vẻ với người ta, nhưngkhônggiống như cáchnóicủa Lê Lạc, đúng làđangnóichuyện với Du Hoan, chẳng qua là Du Hoan ở trong đám đông đó, hơn nữa lại đừng sátanhnhất.

Lê Lạc buột miệng:" Ba tháng! "nóixong lại vội vàng chữa cháy," Mà dĩ nhiên nếu là emthìchắc chắnsẽkhôngnhư thế."

Lê Lạc sờ sờ mũi, cười bỉ ổi:" MC Văn kia nổi tiếng ở Đài tỉnh, bao nhiêu là người mê muộitrênmạng.anhxem, Giang Mạn tuyđãquamộtlần kết hôn, nhưngnóicho cùng là trẻ tuổi kết hôn,hiệngiờ tuổi đời vẫn cònnhỏ, ngày ngày với MC Văn là ngẩng đầukhôngthấy cúi đầu gặp,khôngchừngmộtngày nào đó x**n t*nh nhộn nhạothìsao!"

Trình Khiên Bắc:"côgáicậukhôngtheo đuổi được,mộtbàn tay có đếm được hếtkhông?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lê Lạc thoáng nghiêm lại, cười bảo:" Sư ca, em biếtanhthích Giang Mạn, cũng biếtcôấy thíchanh. Nhưng cómộtsố việc,thậtsựlàkhôngthể bớt xén được, kiên địnhđitừng bướcmột, bản thânanhkiên địnhthìđối phương cũngsẽkiên định."

"Hử?"

" Hả?" Trình Khiên Bắc mơ màng tỉnh dậy, vẻ mặt mờ mịt nhưkhôngbiết đây là đâu, phải mấtmộtlúc lâu mới tỉnh hẳn, xoa xoa mạnh lên gương mặt, dịu dàng bảo:" Phiền em rồi!"

Trình Khiên Bắc hỏi:" Vậy lần này cậu định kiên trì được mấy tháng?"

côsuy nghĩmộtlát, rồi vượt qua mấy chiếc xeđiqua đó.

Edit: Michellevn

Lê Lạc chớp chớp đôi mắt lẳng lơ:" May là, em lạc đường biết quay lại, sư ca củaanhcó gì tốt chứ? Suốt cả ngày chỉ biết công việc, chẳng hề có chút tình thú gì cả, cònkhôngbằngmộtngón tay củaanh."

Sau khi Lê Lạc cút xéođi, Trình Khiên Bắc lại bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về hai chữ kiên định. Hai chữ này quả thực cáchanhquá xa, bởi vì bất cứ việc gìanhchỉ suy tính kết quả,khôngquan tâm đến quá trình, vì vậy chắc chắnsẽchọnmộtlối tắttrênđườngđi, cho nên lúc trước mới tính kế kết hôn giả với Giang Mạn, thựcsựlàđãquên chữ kiên định phải viết thế nào.

Đối vớisựthoải mái tự nhiên của vị sư huynh này, Giang Mạn có chút bó tay, khẽ dịch ramộtchút:"anhnênđihỏi sư ca củaanhmới đúng chứ!"

Mặc dù tiếng cười rấtnhỏ, nhưng Trình Khiên Bắc vẫn nghe thấy được, cau mày nghi hoặc:" Em cười gì vậy?"

Thấyanhta muốn sáp lại gần, Trình Khiên Bắc giơ tay chặn bả vai củaanhta lại:" Cậu bình thường chút cho tôi."

khôngthểkhôngnói, Trình Khiên Bắc luôn có thể làm ramộtsố hành động khiến người takhôngthể giải thích được.

Mặc dùkhôngcó thêmsựquan tâm từ lãnh đạo trong công việc, vị trí phó tổng biên tập cũng tạm thờikhôngđến phiêncô, nhưng tổng thể mànói, làm việc thẳng thắn và kiên định hơn. Ở tuổi ngoài hai mươi, tương lai hãy còn rất dài,côcũngkhôngsốt ruột.

Giang Mạn ngước mắt lên nhìn, chào hỏi bằng giọng ngoài cười trong cười:" Sư huynh!"

" Dĩ nhiênkhôngrồi, dẫu sao đàn ông lấysựnghiệp làm trọng, chỉ là..... cứ mãi có chút tiếc nuối thôi!"

Du Hoan đứng tại chỗ nghiến rắng căm tức, hầm hừ trở về xe của mình.

" Cút!"

" Cậu còn trách tôi cắt ngang chuyện tốt của cậu nữa sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Mạn ngược lạikhônghề gì, lấymộtly rượu sâm banh vàmộtđĩa đồ ănnhẹrồi tự tìmmộtghế sô pha trong góc ngồi xuống xem náo nhiệt.

Lê Lạc gật gật đầu:"nóilànóinhư vậy, nhưng con ngườianhấy í mà, người kháckhônghiểuthìthôi, chứanhcònkhônghiểu à? Chính là bệnh thần kinh nắng mưa thất thường, có thể trở mặt bất cứ lúc nào,anhrất là sợ sợ đó."

Cuộc sống củaanhchứa đầy nỗi đau, tuyệt vọng, tiền bạc và hận thù.đãmất hết cảm giác vềsựấm áp và tình cảm nhưmộtngười bình thường. Hiển nhiên cũngkhôngbiết cáchyêumộtngười là như thế nào, nhưng hễ gặp phảimộtvấn đềnhỏ,thìđiềuanhcó thể nghĩ tới chính là tính kế và chiếm lấy, đây là phần thiếu hụt trong tính cách được tích lũy qua tháng ngày.

Nét mặtcôbình thản mà nhíu nhíu chân mày.

Lúccônóilời này, vô thức liếc về phía Trình Khiên Bắc, đúng lúc bắt gặp ánh mắtanhnhìn qua, dưới ánh đèn vàng, cặp chân mày củaanhrõràngđangnhíu lại.

Trình Khiên Bắc lườmanhta:" Cách xa Giang Mạnmộtchút."

Trình Khiên Bắc ngẩn người rồi gật đầu:" Lâu rồikhôngvận động như vậy, nênđiđổ chút mồ hôi thôi."

" Sư ca, vừa rồi em nhìn thấy sư muội Giang Mạn và Văn Hạonóichuyện với nhau, cảm thấy quan hệ của hai người này rất tốt nha!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người trong phòng làm việc củacôthìvẫn giống như trước kia, thậm chísựkhôngthân thiết và những ngăn cáchđãxuấthiệntrước lúccôtừ giai cấp tư sản quay về quần chúng nhân dân cũng biến mất luôn.

Trình Khiên Bắc quay đầu nhìn khuôn mặt có hơi mờ mờ của người phụ nữ trong xe, saumộthồi lâu, mới gật gật đầu, khẽ mỉm cười và bảo:" Ừm, từ giờ trởđi,anhsẽlà người bình thường."

Mặc dù,anhvẫn luôn cố gắng làmmộtngười bình thường, nhưng trải qua tuổi thơ khắc nghiệt, mẹ qua đời, công khai thân thế, mười năm thù hận và những năm điên cuồng làm việc kiếm tiền để vươn lên.

Nhưnghiệnthực thế giới này chính là như vậy, giờ đây lan truyền tin tức ly hôn củacôvà Trình Khiên Bắc, vìkhôngai biết câu chuyện bên trong, nên đa số họ đều tự cho rằngcôlà trèo cao thất bại. Tuy rằngkhôngđến mức gặp giậu đổ bìm leo, nhưng đồng tình thương hại và cườitrênnỗi đau của người khác vẫnkhôngít. Có điều họ chỉ là đồng nghiệpkhôngquen thân của các bộ phận khác, cho nêncôcũngkhôngđể tâm đến chuyện đó lắm.

Từ thời gian đó đến nay,anhtĩnh lặng và suy ngẫm cho hiệu quảkhôngtệ. Sau khi những thù hận và oán giận tích tụ trong lònganhdần lắng xuốngthìcuối cùng trái tim bắt đầu trở nên yên ổn,mộtlần nữa xem kỹ lại chính mình,anhcảm thấy mình vẫn có thể trở thànhmộtngười bình thường.

" Trình tổng, lâu rồikhônggặp, lần trước tôiđãđề cập vớianhvề chuyện xoay vòng vốn của công ty A chúng tôi,khôngbiếthiệngiờanhcó thời giankhông, chúng tanóichi tiết thêmmộtchút."

*

May thay, vào lúc này có hai người đàn ông trẻ tuổiđãđến chào hỏi Trình Khiên Bắc, đúng lúc phá vỡ bầukhôngkhí vi diệu này.

Giang Mạn:"................."

Du Hoan dừng động táctrêntay lại, cau mày:" Hai ngườikhôngphảiđãly hôn rồi sao?"

Vì khoảng cách có hơi xa, Giang Mạnkhôngngherõlắm, nhưng nhìn ra được Trình Khiên Bắc vẫnđangtừ chối, thế mà Du Hoan cứkhôngngừng dây dưa mà lôi kéoanh.

Hai người này là nhà lập nghiệp, đến tiệc chiêu đãi như này, chẳng qua là nhân cơ hội tiếp xúc với nhiều nhà đầu tư hơn. Quỹ số bảy là lựa chọn đầu tiên của các công ty khởi nghiệp, thứ nhất là cấp tiền hào phóng, thứ hai là công ty có đội ngũ tư vấn rất chuyên nghiệp, có thể giúp ích chosựphát triển của những doanh nghiệp khởi nghiệp. Tại tiệc chiêu đãi kiểu này, cấp bậc của Trình Khiên Bắckhôngtính là cao nhất, đối với lớp người trẻ đến tham dự,thìchính là hương hoa bánh trái, trước đóanhcũngđãbịmộtvài người quấn lấykhôngthoát ra được,hiệngiờ mới vừanóichuyện được với Giang Mạnthìlại có người đến.

Giang Mạn cười gật đầu:" Đúng ạ!"

Vốn dĩ Giang Mạn muốnđitìm Trình Khiên Bắc, nhưng đụng phải Văn Hạo và mấy đồng nghiệp khác, bị lôi kéođigiao thiệp,điquađilạimộtvòng, tiệc chiêu đãi cũng gần như kết thúc, khách khứa lục tục ra về,côcũng đành phải cùng đồng nghiệp ra cửa.

Nào biết lúcđilấy xe, đúng lúc nhìn thấy Trình Khiên Bắc và Du Hoanđangnóichuyện cách đókhôngxa, dường nhưanhđãuống rượu, vì lúc đến là tự mình lái xe nên giờ tính gọi điện kêu lái xe thuê, còn Du Hoanthìkéoanhlạinóimuốn đưaanhvề.

"Sư huynh,anhnghĩ nhiều rồi."

Giang Mạnthậtsựlà dở khóc dở cười, cho dù trong mối quan hệ này, xác thực làcôbỏ ra ít hơn ai kia, nhưngcôthừa nhận bản thân mình chưa từng làm chuyện gì có lỗi vớianh.côlựa chọn tạm thời xa nhau, cũng chẳng qua là nhận thấy trạng thái củaanhkhôngđúng, choanhmộtkhônggian đểanhbình tĩnh lại, cũng là để cho bản thân mình xem xét kỹ hơn về mối quan hệ này.

Nhưngkhôngai trả lờicôta vấn đề này, Trình Khiên Bắc khóat tay vớicôta:"côDu,khônglàm phiềncônữa." Sau đóđitheo Giang Mạn luôn.

Người kiađirồi, Trình Khiên Bắc mới chậm rãi ngồi xuống vị trí cách Giang Mạn nửa người.

Giang Mạnkhôngquấy rầyanh, cho đến khi lái xe đến cửa khu chung cư chỗanh, dừng xe xongcômới khẽ chọc chọc vaianh, gọinhỏ:" Tới rồi!"

Lúcanhmở cửa xuống xe, Giang Mạn chợt bảo:" Đừng tạo áp lực quá lớn cho bản thân."

Trình Khiên Bắc lắc lắc đầu:" Chỉ uống hai ly thôi, có lẽ là gần đâyanhkhôngchạm qua rượu mấy."

Giang Mạn cười:" Nếu là em, ít nhất cũng được bốn tháng phảikhông?"

Giang Mạn lắc lắc đầu:" Emkhôngđưaanhvào đâu, tựanhnghỉ ngơi sớm chút."

Lê Lạc nghe vậythìlại càng hăng hái hơn, giơ tay chỉ về phía đám đông xa xa:" Em nhìn kìa! Du Hoan là người thế nàoanhấy chẳng biết quárõđichứ, vậy mànóichuyện với người ta đến là vui vẻ! May là emđãchia tay vớianhấy,khôngthìcó mà bịanhấy làm cho tức c·h·ế·t."

Lê Lạc lặng lẽ quan sátcôtỉ mỉ,khôngpháthiệnđược gì liền cười toe toét:" Xem ra hai người chia taythậtrồi! Tuyệt đấy!anhvẫn lo là nếu nhưanhtheo đuổi emthìliệu sư ca củaanhcó tẩnanhkhôngnhỉ, giờthìkhôngcần lo nữa rồi!"

Lê Lạc vô gáy:" Cònkhôngphải là em gặp được sư muội, truyện trò quên luôn hay sao?"anhấy đứng dậy, lại hướng về phía Giang Mạn nháy nháy mắt," Được, emđichào hỏi người ta trước cáiđã, chút nữa quay lại kiếm em nha sư muội!"

Tiệc chiêu đãi được tổ chức trong khách sạn năm sao lớn nhất thành phố, phòng tiệc có thể chứa đủ cả ngàn khách mời. Liên hoan chiêu đãi trong ngành,khôngthể tránh khỏisẽgặp lại những người quen, vừa tới tiệc là mọi người nhanh chóng tản ra, tự mìnhđitìm niềm vui. Ví như, Chương Tiếu Tiếuđãbịmộttrai đẹp nào đó dụ dỗ mà tàn nhẫn bỏ rơi người bạn đồng hành Giang Mạn.

Trình Khiên Bắc trầm tư giây lát, nhìnanhta có phần khónói:" Giống như cậu trước kia đấy hả, nào là đóng vai con rối dọa người ta ngã luôn xuống nước, rồi đốt nến thành hình trái tim, kiểu thành ý đó hả?"

Lê Lạc vẫnkhôngngừng dây dưa lấn sang bên cạnh Giang Mạn:" Nếuanhcó thể hỏi được chút nào từanhấy,thìcòn tìm em sao?anhmà hỏi thêm hai câu chỉ sợsẽbị tẩn ngay."

Lê Lạc ưỡn ngực định đạc:" Là đàn ông ít nhất cũng phải kiên trì ba tháng."

Nếukhôngđể cho bản thân mình trở lại bình thường,thìcuộc sống củaanhvàcôcũngkhôngthể bình thường được, sớm muộn rồi cũngđiđến kết thúc.

Giang Mạn nhìnanh, hỏi:" Gần đây thế nào?"

Lúcnóicâu này, tầm mắtcôvẫn luôn nhìn người đàn ôngđangthong thả bước qua đây. Tính ra cũng hơnmộtthángcôvà Trình Khiên Bắcđãkhônggặp nhau, lúc nàykhônghẹn mà gặp, nhìn vóc dáng cao ngất củaanhđanglại gần, cũngkhôngbiết vì sao bỗng dưng nhịp tim đập có hơi nhanh.

Đầu năm mới, cómộttiệc chiêu đãi lớn do phòng thương mại Thành phố tổ chức, nhóm chuyên mục của họ cũng được mời, lão Vương cầm mấy tấm thiệp mời, mang theo mấy người thuộc hạđiăn chùa ( ăn chực).

Giang Mạn đơ mặt nhìnanh, xemanhtiếp tục diễn.

Trình Khiên Bắc lặng im gật gật đầu, nhìn theo bóng lưngcôchìm dần vào trong đám đông khách mời áo váy lộng lẫy.

Lê Lạc ngồi xuống bên cạnhcô,trêngương mặt đào hoa tỏa ra nụ cườithậtmuốn đánh đòn:" Nghenóiem và sư ca củaanhly hôn rồi? Chúc mừng, chúc mừng nhé! Hôn nhân chính là nấm mồ của tìnhyêumà. Hồi đầu biết tin kết hôn của hai người, thựcsựkhiếnanhđấm ngực giậm chân suốtmộtthời gian dài, em xem em còn trẻ ơi là trẻ thế kia, sao mà lại kết hôn sớm thế làm gì cơ chứ!"

Lê Lạc đụng đụng bả vaicô, vẻ mặt tò mò buôn chuyện:" Vậythìanhấy vì sao lại như vậy?"

Lê Lạckhôngsợ c·h·ế·t vẫn tiếp tục huyên thuyên:" Thực ra em chỉ muốn hỏimộtchút,anhvà Giang Mạn có phảiđãchia taythậtrồi haykhông?anhthấy đấy, năm đó em theo đuổicôấy cả nửa năm trời màkhôngthành công, bao nhiêu năm đó vẫn luôn là tâm bệnh của em, nếu hai người thựcsựchia tay rồithìemsẽtheo đuổicôấy ngay, để tâm bệnh này của em được chữa lành."

Hiếm khianhtanóiđược tiếng người, Trình Khiên Bắc cũng hiếm khi tán đồng mà gật gù, nhưng rất nhanh lại phản ứng lại,cau mày bảo:" Cái loại tra nam ném bạngáitheo quý như cậu, mà lạinóivới tôi kiên định này nọ? Là cậuđanglên cơn, hay tôi nghe nhầm nhỉ?"

khôngbiết làm sao vì hai người này xác thực là đội trước đâyanhcoi trọng, thoáng do dự đưa mắt nhìn sang Giang Mạn, tính mở miệngthìGiang Mạn nhận ra suy nghĩ củaanhliềnnóitrước:" Mọi ngườinóichuyện chínhđi, emđitìm đồng nghiệpđã."

Hai ngườiđãtừng trải qua thân mật, cũng trải qua cãi cọ, bỗng chốc trở nên khách sáo như vậy.trênthực tế Giang Mạn vẫn có chútkhôngquen, nhưng với cảm giác khoảng cách thích hợp này, lại cómộtđường vô hình thu hút hai người lại với nhau, cảm giác có phần kỳ diệu. Giống nhưmộtđôi nam nữ mới vừa gặp nhau vàđangthả thính lẫn nhau.

Lê Lạc hất hất cái đầu, thở dài vẻ thâm trầm:" Sư ca,anhvẫn chưa hiểu hết về em, em chẳng qua chỉ làmộtngười đàn ông đáng thương, dùngsựđa tình bên ngoài để che dấu trái tim vỡ nát."

côgật gật đầu:" Cũng ổn ạ."

Lê Lạc cười gượng xua xua tay:" Lúc trẻ ai màkhônglàm chút chuyện ngu xuẩn chứ?"nóixong lại cảm thấy kỳ lạ," Ể,khôngđúng!Năm đóanhhiếm khi đến trường, sao biết nhiều chuyện xấu hổ của em quá vậy?thìraanhvẫn luôn lặng lẽ quan tâm em, em biết rồi nha, sư ca,anhlàyêuem mà."

" Hi, sư ca! " Lê Lạc cười hì hì giơ tay vẫy vẫy với ngườiđangđến, dịch mông sang bên, bỏ trống vị trí bên cạnh Giang Mạn, sau đó lấy tay vỗ vỗ," Lại đây nào, mau ngồi xuống!"

Trình Khiên Bắc ngước lên nhìn về phíacô, tựa như có hơi bất ngờ.

" Em đưaanhvề nè!"

anhđổi giọng quá nhanh, Lê Lạc ngẩn người ramộtlúc rồi bỗng nhiên tỉnh ngộ, cười hì hì chọc chọc khuỷu tay vàoanh:" Xem ý này củaanhlà vẫn chưa bỏ cuộc nhỉ? Lúc trước hai người vì sao kết hôn, em cũng đoán được chút chút rồi. Nhưng phụ nữ vẫn rất xem trọng quá trình và nghi thức, nếu theo đuổi phải theo đuổi đàng hoàng, để cho người ta cảm nhận được thành ý củaanh."

Dĩ nhiên làanhhiểu dụng ý về đề nghị ly hôn củacô,khôngphải là cảm thấy sợ hãi sau khianhbộc lộmộtkhía cạnh kinh khủng của mình, và cũngkhôngphải là muốn buông tha cho chính mình. Mà là,côbiết tình trạng của mìnhkhôngthoải mái.

Giang Mạn cong cong môi, ngoài cười mà trong nghiến răng kèn kẹt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Mạn:"khôngphảianhnóianhấy ăn chay niệm phật sao? Chắc làsẽkhôngđánh người đâu."

Giang Mạn lắc đầu:"khôngcó gì." Nghĩ chút rồinóitiếp," Cuối tuần emđichơi tennis, có hứng thúkhông?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61