Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 59

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59


Giang Mạn:" Được, vậy chúng tađicục dân chính ly hônđi."

Giang Mạn nhắm mắt lại, yên lặngkhôngnóigì.

Não bộ hỗn loạn của Giang Mạn dần trở nênrõràng, ngước mắt lên nhìn người đàn ông bên cạnh giường. Có lẽ do bị ngâm trong làn nước mùa đông lạnh lẽo, nét mặt của Hứa Thận Hànhkhôngđược tốt lắm.

Lạnh thấu xương, suy nghĩ của Giang Mạnđãbị đông cứng, đầu óccômịt mù như sương giăng trước mắt, trống rỗng, niềm tin duy nhất củacôchính là bơi về phía Hứa Thận Hànhđãrơi xuống nước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sắc mặt Hứa Thận Hành khẽ biến, bình tĩnh nhìncô,đôi mắt có phần ảm đảmđi, sau đó như tự giễu mà nhếch nhếch khóe miệng.

Hứa Thận Hành sững ramộtchút, nhìncôkhó hiểu.

Hứa Thận Hànhnóitiếp:" Cho dù cậu ta có ngụy trang bên ngoài tốt đến đâuđichăng nữa,thìsựthực là nội tâm của ta đều là vặn vẹo, bởi vì xét góc độ rất lớn trong tính cách củamộtngười, chính là được quyết định bởi môi trường phát triển của người đó.khôngphảianhchướng mắt bối cảnh của cậu ta, chỉ mong em đối mặt thực tế."anhta dừng lạimộtchút," Về cơ bản, cậu takhôngkhác gì loại người Vương Hạo Thiên,sẽkhôngvì vài năm học hành mà có thể thay đổi bản chất. Em cũngđãthấy rồi đấy, cậu ta thậm chí còn làmộtkẻ sát nhân tiềmẩn."

"anhđố kỵ cậu ta từng có được tình cảm của em."

Giang Mạn mở mắt ra, nhìnanhta, mở miệng hỏi bằng giọng điệu bình tĩnh:" Vậy cònanh?"

anhchỉ vào lồng ngực mình:" Hứa Thận Hànhnóiđúng, nơi này củaanhvặn vẹo."

Hứa Thận Hành nhìn sắc mặt nhợt nhạt củacôvàkhôngnóigì trongmộtlúc lâu, mãi sau mới khẽ cười như tự giễu rồinói:" Cậu ta đáng để em như vậy sao?"

Giang Mạn cười cười:"anhvẫn cứ để ý!"

Tỉnh lại lần nữa, cái rét thấu xương bao quanh ngườiđãgiảmđi, cả người đều chìm ngập trong ấm áp, mở mắt ra là khoảng trắng xa lạ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

anhta vừa bước ra ngoài,thìánh mắt đụng ngaymộtdáng người cao lớn ở cửa. Trình Khiên Bắcđangdựa người vào bức tường trắng, hơi hơi cúi đầu,mộttay xách theomộtcà mèn giữ ấm,mộttaythìchơi đùa điếu thuốc chưa châm. Nghe thấy người ra, ngước lên nhìnmộtcách bình thản.

Tựa như có ai đó vỗ lên gò má đông cứng,khôngkhí tươi mát tràn vào khoang ngực. Giang Mạn từ từ mở mắt ra khỏi cơn mê, đập vào mắt là đôi mắt rất đỏ, Trình Khiên Bắc cả người ướt sũng, nét mặt vô cùng lo lắngđanggọi têncô.

Kết cục củaanhta, thực rađãđược định trước từ lâu, tìnhyêulà thứ hư vô ảo tưởng nhất, dùđãtừng khắc cốt ghi tâm đến đâu, hết chính làđãhết. Sau khi về nước gặp lại Giang Mạn, lúc nhìn ánh mắtcô,anhtađãhiểusựthậtnày. Chỉ làanhta vẫnkhôngcam lòng, nhất là khianhta biết kẻ chen ngang lại chính là Trình Khiên Bắc,thìsựkhôngcam lòng nàyđãđạt đến đỉnh điểm.

" Sau đóthìsao?"

Quần áo ướt đẫm nước hồ, quơ tay động chânmộtcái đều giống như mang theo sức nặng ngàn cân.

"Ò!" Giang Mạn đáp lại yếu ớt, rồi lại nhắm mắt vào.

"Giang Mạn!Giang Mạn!"

" Em tỉnh rồi?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trình Khiên Bắc lắc đầu:"khôngphảianhđể ý em và Hứa Thận Hành đêm đó xảy ra chuyện gì.anhchỉ ----"anhdừngmộtchút, ngước lên nhìn về phíacô, màu mắt đen thẫm, thăm thẳm như nước, gằn từng chữmột," Đố, kỵ, cậu ta."

Trình Khiên Bắc nhếch môi mỉa mai, dời ánh mắtđi, đẩy cửa bước vào trong.

Trình Khiên Bắcnóitiếp:"Lúc trước emnóianhtính kế em chẳng qua là vì ích kỷ,anhtừngkhôngcho là đúng, mà cho rằng đó là vìyêuem. Nhưnghiệngiờanhkhôngthểkhôngthừa nhận, tìnhyêucủaanhchính là ích kỷ. Cho dùanhtừng buông tha cho em, nhưng có thểkhôngqua lâuthìsẽđổi ý. Đối vớianh, khái niệm tìnhyêu, đơn giản chính là chiếm lấy vàkhôngchế."anhđiđến bên đầu giường, hai mắt có phần đỏ lên," Cho nên,anhsẽlàm gì với em trong tương lai,anhđềukhôngcam đoan được."

côcứ nhìn Trình Khiên Bắc như vậy, qua hồi lâu mà cũngkhôngnóiđược gì cả.

Trình Khiên Bắcnói:" Hứa Thận Hành vẫn luôn muốn để em biếtanhlà loại người gì, vậyanhsẽđể em biết cuối cùnganhlàmộtngười như thế nào."

"Đó là vìanhcũng làmộtcon người, người congáimình thích bị người ta dùng thủ đoạn cướpđi,anhkhôngthể phản ứng lạimộtchút hay sao?" Hứa Thận Hành hítmộthơithậtsâu, cố gắng để mình trấn tĩnh," Hơn nữa, từ đầu tới cuối,anhchỉ muốn để em hiểu, loại người như cậu takhôngtương xứng với em."

khôngphảianhtakhôngdám đối diện với tâm lý tối tăm của mình, cũngkhôngphải sợ phạm tội, chỉ là hiểu được, nếucôkhôngnguyện ý, ngoại trừđãlàm chuyện tổn thươngcôthìkhôngcó bất kỳ ý nghĩa gì.

Vẻ mặt thờ ơ và lãnh đạm củacôkhiến trái tim Hứa Thận Hành như rơi vào hầm băng,anhta sững sờ nhìn khuôn mặt nhợt nhạt củacô, nửa ngàykhôngnóiđươc gì, cuối cùng vẫn là đứng dậy trong thất vọng và quay người bướcđi.

côkhôngbiết lúc nàothìmình mấtđiý thức, chỉ biết mình giống như bị lọt vào trong hầm băng, ngay cả hơi thở cũng bị đóng băng luôn rồi.

May mắn thay, trong sương mù giăng kín,côđãnhanh chóng nhìn thấy ở phía trướckhôngxa,mộtbóng ngườiđangvùng vẫy gần chìm xuống,côbiết đó là Hứa Thận Hành.

Trình Khiên Bắc trả lời bằng giọng bâng quơnhẹnhàng:" Nhất thời kích động."

Giang Mạnkhôngbiết nên khóc hay cười:"anhbiếtrõlà em vàanhtađãkhôngcòn bất kỳ quan hệ gì từ lâu rồi mà."

"anhkhôngsao chứ?" Giang Mạn hỏi

Sao có thể làm choanhta cam tâm được?

Giang Mạnkhôngđộng đậy, vẫn nhìnanhchăm chú, khianhbày từng khay từng khay của hộp giữ ấm ra bàn trà, mới lên tiếng:" Vì sao?"

Giang Mạn đối diện ánh mắtanh, rốt cục mở miệng bằng giọngnóikhàn khàn:" Ýanhlà gì khinóiđiều này?"

Chương 59

Trình Khiên Bắc trầm tư nhìncômộtlúc lâu,sựmất mát và buồn bã lóe lên trong mắt, cuối cùng vẫn gật gật đầu:" Ừm, em ăn gìđi, rồi chúng tađi."

Hai người đàn ông nhìn nhau, đều là lạnh lùng căm ghét, trong mắt mỗi người đềukhônghề có nửa điểm che giấu.

Giang Mạn lắc lắc đầu, khép mắt lại:" Tôikhôngbiết. Điều duy nhất tôi biết bây giờ là, hi vọng sau nàyanhđừng xuấthiệntrước mặt tôi nữa."

Lạnh!

Edit: Michellevn

Hứa Thận Hành nghe vậy buồn cười lắc lắc đầu:" Emkhôngtin tưởnganhnhư vậy sao? Nếu quảthậtanhcùngmộtgiuộc với Diệp Nhã Ý, em cho rằnganhsẽkhôngchạm vào em sao?"

Trình Khiên Bắc yên lặng giây lát, rồinóibằng giọng nhàn nhạt:"anhchỉ cho emmộtcơ hội."

Hứa Thận Hành lắc đầu:"khôngsao, cảm ơn emđãnhảy xuống nước cứuanh."

" Sau đó em đưa ra quyết định."

Giang Mạn trả lời lãnh đạm:" Tôi cứuanhlà vì Trình Khiên Bắc, nếuanhxảy ra chuyệnthìanhấykhôngthoát được liên can."

Hứa Thận Hành mở cửa, trước khiđira ngoài,anhta dừng lại và quay đầu nhìn ngườitrêngiườngmộtcái, sau đó mới nhấc chân bước ra ngoài cửa.

Cuối cùnganhta vẫnkhôngđành lòng tổn thươngcô. Bởi vìanhta biết,côđãtừngthậttâmthậtlòng mà thích mình bảy năm liền. Dù là bảy năm kiađãtan thành mây khói.

Giang Mạn nhìn vào mắtanhta vànói:" Dĩ nhiên là tôi tinanhkhôngcó ăn cùng Diệp Nhã Ý. Nhưnganhvàcôta quen biết nhau lâu như vậy, lại có chung kẻ thù, lúcanhvàcôta gặp nhau, chẳng lẽanhthựcsựkhôngđoán đượccôta muốn làm gì sao? Là hoàn toàn vô tội hay thuận nước đẩy thuyền? Tôi nghĩ tự tronganhbiết rấtrõ."côdừng lạimộtchút, rồi bổ sungmộtcâu," Về phần vì saoanhkhôngchạm vào tôi? Đó chỉ là vì tôiđãcự tuyệt an thôi.anhchẳng qua làkhôngmuốn phạm tội mà thôi!"

Trình Khiên Bắc khàn giọng trả lời:" Cậu takhôngsao, em thế nào rồi?"

anhta hao hết tâm tư để đào cho ra quá khứ của Trình Khiên Bắc, chẳng qua là muốn tìm con đường ra chosựkhôngcam lòng này. Nhưnganhta lạikhôngthểkhôngthừa nhận, loại tìnhyêunày quảthậtlàkhôngcó đạo lý, ngay cả khi người phụ nữ được xem là đủ lý trí sáng suốt như Giang Mạn, cũngsẽkhôngvì Trình Khiên Bắc có hoàn cảnh trưởng thành thế nào, con người ra sao, màđiyêuanhta.

Giang Mạn khẽ cười:"anhcần gì phải làm ra cái dáng vẻ quang minh, vĩ đại và chính nghĩa như vậy chứ? Tôi hỏianh, chuyện xảy ra với Diệp Nhã Ý vừa rồi,anhthậtsựlà vô tội sao?"

Giang Mạn gằn từng chữ:" Môi trường phát triển củaanhquá ưu việt, nhưnganhcó dámnóianhtốt hơnanhấykhông? Thực ra, làanhđố kỵ và hẹp hòi, đích thực cũng chẳng dễ coi mấy đâu."

Giang Mạn dùng hết sức lực ném áo cứu sinh trong tay choanhta, sau đó cố gắng bơi về phíaanhta hai mét nữa. Hồ nước nhìnthìyên lặng,trênthực tế là tiềmẩnsức mạnh hung bạo.

Diệp Nhã Ý hẹn gặp mặtanhta, rồi tróianhta đưa ra giữa đảonhỏ,trênthực tếanhtađãđoán trước được. Lý doanhta đến cuộc hẹnthìđúng như Giang Mạnđãđoán, chẳng qua chỉ muốn nhân cơ hội này để thuận nước đẩy thuyền.

Hứa Thận Hành cười cười:" Cho nên em vẫn cứ phải làm việc nghĩakhôngchùn bước mà ở bênanhta sao?"

Giang Mạn ngheanhnóigằn từng chữmột, trong cổ họng giống như có gì đó chặn ngang,mộtcâu cũngkhôngnóira được.

Nghe thấy có người vào phòng, Giang Mạn còn tưởng là Hứa Thận Hànhđirồi quay lại, cau mày mở mắt ra, định mở miệng bực mình, nhìn thấy người đếnthìbỗng dưng ngây người ra.

Trình Khiên Bắcđiđấn trước ghế sô pha trong phòng bệnh, như thểkhôngcó gì xảy ra mànhẹnhàngnóivớicô:" Emđãngủ cả hai mươi tiếng đồng hồ rồi, chắc làđãđói bụng, ngồi dậy ăn chút gìđi!"

Giang Mạn mở miệng trong hơi thở mong manh:" Hứa Thận Hành đâu?"

Giang Mạn khẽ cười:" Nếuanhđãnóimình là người như vậy, em có thể tự mình đưa ra quyết địnhkhông?"

Giang Mạn ngồi dậy, thở dài bất lực:" Trình Khiên Bắc,anhquả thực là bất chấp lý lẽ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vì sao có thể có hành động điên cuồng như vậy?côkhôngnóiquárõ, nhưngcôbiếtanhchắc chắnrõràng.

Giang Mạn biết mìnhđãđoán trúng chút tâm tư bíẩnnày củaanhta, nhịnkhôngđược cất giọng cười mỉa mai:"anhcoi, ngay cả ý nghĩ tối tăm trong lòng mìnhanhcũngkhôngdám đối mặt,anhsao dámnóimình tốt hơn Trình Khiên Bắc bao nhiêu?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Kỹ năng bơi của Giang Mạnkhôngtệ, nhưng cơ thể bị Diệp Nhã Ý dùng thuốc giày vò suốtmộtđêm, cuối cùngkhôngchống cự nổi cái lạnhđangthâm nhập vào xương tủy, não bộ nhanh chóng trở nên mơ hồ, chỉ còn lại tay và chân là di chuyểnmộtcách máy móc.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59