Thâm Tình Tựa Như Cạn
Úy Không
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 58
Hứa Thận Hành cười:" Kiểu vai diễn này là sở trường của Trình tổng, tôi sao mà biết diễn chứ."
Trình Khiên Bắc ngẩng đầu nhìncô, dịu dàng bảo:"anhnóirồi, chỉ cần emkhôngsao, cái khác đềukhôngquan trọng."anhhít sâumộthơi, đau đớn trong mắtkhôngthể che giấu," Làanhliên lụy em,khôngbảo vệ em được tốt."
Hứa Thận Hànhnói:" Đột nhiênanhchỉ nghĩ đếnmộtvấn đề."
Giang Mạn kéoanhlại:"anhta cũng bị Diệp Nhã Ý hãm hại mà."
Giang Mạn ngẩng đầu nhìnanhta,khôngnóigì.
Cũngkhôngbiết qua bao lâu, rốt cuộcthìngọn lửa trong cơ thể cũng từ từ giảm xuống, cả người chỉ còn lại cảm giác lạnh cứng,cômới kéo cơ thể run rẩy của mình đứng dậy và mở cửa ra.
Giang Mạn:" Nếu nhưanhkhôngmuốn tôi hậnanhthấu xương,thìmau chóng thu lại ý tưởng bẩn thỉu này củaanh." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Mạn hắt xìmộtcái, cũng may là phòng ngủ này có đầy đủ mọi thứ, cái gì cũng có,côtìm ra máy sấy, sấy khô tóc qua loa rồi cởi áo khoác ướt nhẹp ra và chui vào trong chăn.
Giang Mạn sợ hãi đứng lên kêu to:"khôngđược lái thuyền, mau cứu người!anhấy bơikhôngtốt,sẽcó tai nạn c·h·ế·t người đấy."
Trình Khiên Bắckhôngnóinửa lời ẵmcôlên chiếc thuyền đậu ngay bờ, đặtcôngồi lên ghế xongthìkhom người mang giày chocô, Giang Mạn lấy đôi giày:" Để em tựđi!"
Trình Khiên Bắc buôngcôra, sờ sờ khuôn mặtcô, gạt mái tóc tán loạn sang hai bên:"thậtsựlàkhôngsao chứ? Diệp Nhã Ý có tổn thương emkhông?"
" Wa wow!" Hứa Thận Hành vỗ tayđilên thuyền,"thìra Trình tổng là người quân tử rộng rãi độ lượng như vậy."
Giang Mạn gần như là mở mắt ra ngay lập tức, nhìn thấy khuôn mặt vô cùng lo lắng của Trình Khiên Bắc,anhlao từ bên ngoài vào, sải bướcđiđến bên giường, kéocôhẵng còn mơ hồ siết chặt vào trong lòng, cũngkhônghềnóigì, chỉ run rẩy khắp người.
Trình Khiên Bắc đứng lên, quay đầu lại lạnh lùng nhìn ngườiđangtới:" Hứa Thận Hành, tôikhôngngờ cậu có thể làm ra chuyện bỉ ổi như vậy."
Giang Mạnkhôngtrả lờianhta, cái lạnh khiếncôngồi cuộn tròn dưới sàn nhà tắm lạnh lẽo, vùi đầu vào đầu gối.côkhôngcó cách nào chỉ trích Hứa Thận Hành, bởi vì bản thâncôcũng gần như mất khống chế.
Thực racôkhôngdám ngủ, thứ nhất là phản ứng cơ thểđangcó chiều hướng quay trở lại, thứ hai làcôcũngkhôngtin tưởng Hứa Thận Hành.
Trong lòng Trình Khiên Bắc cơn thịnh nộ bị đè nén cảmộtđêm chợt được nhen lửa,anhtiến lên từng bước túm lấy vạt áo của Hứa Thận Hành:" Cậu dámnóicậu hoàn toàn vô tội sao?khônghề có chút tư tâm hả?"
Giang Mạn nhìnanhkhôngthể tin được, từ biểu cảm lạnh lùng củaanhthìnhìn ra,anhthậtsựmuốn Hứa Thận Hành c·h·ế·t. Trông nhìnanhcó vẻ bình tĩnh, nhưng thực ra vẫn luôn bịsựghen tuông đố kỵ làm đầu óc mê muội.
Giang Mạn lắc đầu:" Em cũng chưa nhìn thấycôta."
Chương 58
côđãkhônglo được nhiều hơn thế nữa, vội vã cởi áo khoác ra, tiện tay cầm lấymộtáo cứu sinhtrêntàu rồi lao vào hồ nước lạnh giá.
Trình Khiên Bắckhôngphản ứng lạianhta, chỉ ra lệnh cho người ta lái thuyền ra khơi.
mộtlúc sau, từ bên ngoài truyền đến giọngnóikhàn khàn của Hứa Thận Hành:" Tiểu Mạn, vừa rồi làanhkhôngkìm được."
Theo bản năng Giang Mạn muốn lùi ra sau, nhưng phía saucôlà lưng dựa ghế sô pha,côhết đường thối lui, chỉ có thể nhìn Hứa Thận Hànhđangngồi xổm xuống trước mặtcô, khẽnóivớicô:" Tiểu Mạn, nếukhôngphải Trình Khiên Bắc,hiệngiờ chúng tađãkết hôn từ lâu rồi, là cậu ta cố ý chia rẽ chúng ta.khôngphải em thíchanhnhiều năm như vậy sao? Sao có thểnóikhôngthích liềnkhôngthích ngay được? Màanhthìvẫn cònyêuem, em có biếtkhông?"
Trình Khiên Bắc nhìn ngườiđanggiãy dụa trong nướcmộtcách thờ ơ, rồi ra lệnh cho người lái thuyền:" Lái thuyền nhanh lên!"
edit: Michellevn
đangngồitrênghế sô pha, Hứa Thận Hành quay đầu lại nhìncô, thấy sắc mặtcôtái nhợt, cất tiếng cười khổ,nóibằng giọng khàn khàn:" Em sấy khô tóc rồi ngủmộtgiấcđi,anhcam đoankhôngchạm vào em.anhkhôngxấu xa như em nghĩ đâu."
Hơi thở của hai người nặng nề đan xen, tầm nhìn của Giang Mạn ngày càng mơ hồ, lúc gương mặt phía trước dần dần sát lại, dường nhưđãbiến thành gương mặt của Trình Khiên Bắc. Chỉ đến khi hơi thở xa lạ phả lên mặt,côchợt tỉnh táo, đẩy mạnh Hứa Thận Hành ra, đứng dậy lảo đảo chạy vào nhà tắm, đóng cửathậtchặt.
(*)Thân bất do kỷ - 身不由己- shēn bù yóu jǐ (thânkhôngdo tự mình làm chủ, tóm lại làkhôngcó tự do được làm theo ý muốn của mình
nóixongthìrề rà đứng dậy, rồi lao vào trong phòng tắm, khóa cửa lại, bên trong nhanh chóng truyền ra tiếng xả nước ào ào.
Trong phòng tắm, Giang Mạn vùi thẳng đầu vào dưới vòi nước, nước lạnh trong mùa đông giá rét, cuối cùng cũng khiến ý chí củacôphục hồimộtchút.
Hứa Thận Hành cất giọng cười giễu cợt:"anhvẫn chưa bỉ ổi như thế."
Hứa Thận Hànhđiđến bên giường và ngồi xuống, quay đầu nhìn xung quanh:" Vừa mới quan sát phòng vệ sinh, hình nhưkhôngthể ra ngoài, Diệp Nhã Ýthậtlà làm đến tận cùng luôn."anhta nhìncôhồi lâu, chợt cười lên rồi hỏi," Nếu chúng ta thựcsựxảy ra quan hệ, emnóicoi, Trình Khiên Bắcsẽthế nào?"
Hứa Thận Hành rất nhanh ra khỏi phòng tắm với cái đầu ướt sũng, Giang Mạn thấyanhta đến gần, đưa tay ra:"anhđừng qua đây, chúng ta cách xa nhaumộtchút."
Lúc này ngày mới vừa ló dạng, ra đến bên ngoài, Giang Mạn mới pháthiệnra đây làmộtbiệt thựtrênđảo,mộthòn đảonhỏ, được bao quanh bởi hồ nước có sương mù giăng kín.
Hứa Thận Hànhnóitiếp:" Em biếtkhông? Thực raanhcó hơi muốn nếm thửmộtchút, để xem rốt cuộc cậu ta quan tâm đến em nhiều như thế nào?"
Giang Mạn bịanhsiết chặt có phầnkhôngthở nổi, đẩy đầyanhra vànói:" Emkhôngsao, emkhôngsao!"
Người lái thuyền cũng sợ hết hồn hết vía, lạikhôngdám ngăn cản, chỉ có thể cố gắng để thuyền được ổn định.
côcũng chẳng phải liệt nữ(*) trinh tiết gì, cũngkhôngcảm thấy đây là chuyện gì ghê gớm. Chỉ làcôghét cái cảm giác bị người ta khống chế. Cuộc đời củacôđãbị người ta khống chếmộtlần rồi, nênkhôngmuốn lặp lại bất cứ loại chuyện thân bất do kỷ(*) nào nữa.
Trình Khiên Bắc lau vết máu bên khóe miệng, giọngnóilạnh lùng:" Là cậu ta đáng đời!"
Hai người đàn ông cao lớn cứ như vậy mà đánh nhautrênthuyền.
đigiày xong,côngước lên nhìn sắc mặt xanh xao củaanhvà hỏi:"anhkhônghỏi emđãxảy ra chuyện gì sao?"
Hơi thở của Hứa Thận Hànhđãtrở nên rất nặng nề, trong mắt cũng lóe lên tia mập mờ. Giang Mạn nhanh chóngđilách qua ngườianhta, đến ghế sô pha và ngồi xuống, lấy chai nước chưa mở nắptrênbàn trà, mở ra uống liên tiếp mấy ngụm liền.
(*)liệt nữ 烈女: congáicứng cỏi c·h·ế·t vì tiết nghĩakhôngchịu nhục thân
Đúng,khôngcam lòng, nhưng cũng làkhôngđành lòng.
Hứa Thận Hành bước tới,nóitiếp:" Chỉ làkhôngbiết, sao hồi đókhônggiúp cho người ta hoàn thành ước vọng, cứ nhất định phải làm tiểu nhân hoành đao đoạt ái (*) là sao?"
Hứa Thận Hành lùi mạnh ra sau hai bước, lau máu chảy ra dưới mũi, hét lênmộttiếng và lao bổ vàoanh.
"anhđiên rồi hả? Nếu Hứa Thận Hành xảy ra chuyện,anhchính là g·i·ế·t người!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
anhta vừa dứt lờithìnắm đấm của Trình Khiên Bắcđãnện ngay lên gương mặtanhta.
Trước khi nhảy xuống, lớn tiếng bảo:"anhấykhôngphải đồng bọn của Diệp Nhã Ý,anhấy chưa hề làm gì em cả."
Trình Khiên Bắcnói:" Ngườikhôngsao là tốt rồi, những cái kháckhôngquan trọng."
côlại nhìn vào hồ nước phủ kín sương mù, Hứa Thận Hành dần trở nên mờ nhạt, lần đầu tiên cảm nhận được cái gì gọi là sợ hãi.
Cũngkhôngbiết trải qua bao lâu, tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, Hứa Thận Hành cũngkhôngcó ra khỏi phòng tắm.
Trình Khiên Bắc nắm lấy taycô:" Đối vớianhmànói, cái nàykhôngcó gì quan trọng hết, biếtkhông? Tương tự,anhcũng mong em đừng xem nó trở thành bóng ma tâm lý gì gì đó."
" Yên tâm, nếu emkhôngbằng lòng,anhsẽkhôngnhư vậy với em." Hứa Thận Hành thở dài bất đắc dĩ.
Hứa Thận Hành hít thở sâu mấy hơi liền, như thất bại mà nện mạnh mấy cái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Mạn nghe vậyâmthầm thở phàomộthơi,côbiếtanhta đối với Trình Khiên Bắcthìcó oán hận, đối với mìnhthìkhôngcam tâm, nhưng với tính cách củaanhta, quảthậtlàkhôngđến mức bỉ ổi như thế.
Giang Mạn cau mày, hỏi bất thình lình:" Hứa Thận Hành,anhkết hợp với Diệp Nhã Ý đúngkhông?"
"Bẩn thỉu sao? Nếu Trình Khiên Bắc thựcsựyêuem,thìcậu ta hẳn làsẽkhôngđể ý đến chuyện này đâu!" GiọngnóiHứa Thận Hành khàn khàn,nóixongthìđột nhiên đứng lên, bước từng bước qua.
" Thế sao?" Trình Khiên Bắc cười lạnh," Chỉ e là làm ra vẻ người bị hại, thực tế là cấu kết với Diệp Nhã Ý để cho ra vai diễn này thôi!"
Giang Mạn:" Vì sao mà Diệp Nhã Ý đưa em tới chỗ này, hẳn làanhđãbiết."
nóixong,anhta đưa tay túm lấy tay Giang Mạn.
Hứa Thận Hành tiếp tụcnói:"Giang Mạn, chúng ta vốn nên ở bên nhau."
Giang Mạn lao vào trong phòng vệ sinh đóng cửa lại, mở nước lạnh ra, phun mạnh vào mặt, để cho cơ thể mình tỉnh táo lại. Lạnhthìlạnh rồi, nhưng ngọn lửa dưới bụng kiathìlại ngày càng cháy mạnh.
Sau vài lần trải qua đau đớn giày vò, rốt cuộc Giang Mạn cũng cảm thấysựkhó chịu kìm nén kiađãgiảmđirất nhiều,côgiống như cầm binh khí đánh chiến mấy trận liền, mệt đến cả người đầy mồ hôi, cuối cùng chịukhôngđượcđãngủ thiếpđi.
Hứa Thận Hành cuối cùng cũng chỉ làmộtthư sinh, sao có thể đánh lại được Trình Khiên Bắc từng lăn lộn từ phố Hạ Đường mà ra, chẳng mấy chốcthìrơi vào thế hạ phong, lúc bị trúngmộtđấm, lảo đảo ngay sát mép thuyền, thuyền tròng trành hai cáithìùmmộttiếng rơi luôn xuống hồ.
Giang Mạn day day huyệt thái dương:"anhphải biết lúc tôi như thế này, khả năng là tôikhônglàm được chuyệnkhôngbằng lòng."
Cũngkhôngbiết Diệp Nhã Ý chocôdùng loại thuốc gì,côcăm phẫn mà mắngmộtcâu chửi.
Tiếngnóicủaanhkéo Giang Mạn phần nào quay vềhiệnthực,côtúm chặt lấy mình, mở cửa ra và bình tĩnhnói:"anhđidùng nước lạnhđi!"
(*)Hoành đao đoạt ái ( 横刀夺爱): Chỉ bên thứ ba thông qua phương thức nào đó để cưỡng ép đoạt mất ngườiyêucủa người khác
Hứa Thận Hành tuyệt đốikhôngthể xảy ra chuyện, bởi vìmộtkhi xảy ra chuyệnthìcó nghĩa là Trình Khiên Bắc cũng tiêu luôn.
Mặt hồ tĩnh lặng bởi vì Giang Mạn nhảy vào mà tạo ramộttiếng ùmthậtlớn, Trình Khiên Bắc mới chợt bừng tỉnh, ngay cả áo khoác cũngkhôngcởi, lao theo vào dòng nước.
Song, chút lý trí còn lại này, cũngkhônglàm cho ngọn lửa trong con ngườicôgiảmđi, ngược lại ngày càng nóng hơn, cả người giống như muốn bốc cháy.
Giang Mạn vịn chặt lan can, sợ hãi kêu to:" Hai người mau dừng lại!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ vì hành động của hai người mà con thuyền lắc lư dữ dội, quyền cước của hai người cũngkhôngphát huy được, dẫn tới đánh nhau rất khó coi.
Trình Khiên Bắc để ngoài tai đối với giễu cợt củaanhta, chẳng thèm quay đầu sang, bọc áo ngoài lên người Giang Mạn rồi bế ngangcôlên:" Chúng tađi!"
côkhôngphải phụ nữkhôngcó kinh nghiệm, cơ thể từ lâuđãđượcmộtngười đàn ông khai phá hết sức nhuần nhuyễn, tình triều hỗn loạn giống nhưcôđanglăn lộntrênlửa, thần trí dần trở nên mơ hồ, trong đầu bắt đầu xuấthiệnnhững triền miên quen thuộc kia.
Lúc tỉnh lại lần nữa là bị đánh thức bởiâmthanh đập cửa.
Nghe thấy động tĩnh, Hứa Thận Hành từ trong phòng tắmđira, nhìn về phía người đàn ông ngồi bên giường,nóibằng giọng mỉa mai:" Lâu như vậy mới đến? Tôi còn tưởng cậu lợi hại lắm chứ!"
Giang Mạn trầm tư giây lát, dây dưa hỏi mãi:" Nếuthậtsựđãxảy ra chuyệnthìsao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Tiểu Mạn! Em đừng sợ, chúng ta nghĩ cách ra ngoài." Hứa Thận Hành đứng bên ngoài gõ cửa, giọngnóinam tính mang theo tiếng th* d*c nồng đậm.
Hứa Thận Hành đón cơn giận củaanh,nói:" Tôi có tư tâmthìthế nào?Giang Mạn vốn chính là của tôi, nếukhôngphải cậu dùng thủ đoạn bỉ ổi,thìtôi vàcôấyđãtu thành chính quả từ lâu. Cậu có lập trường gì mà chỉ trích tôi?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.