Thâm Tình Tựa Như Cạn
Úy Không
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 32
Trình Khiên Bắc rất bình tĩnh tránh ra, mỉm cười bảo:" Vậythậtlà đáng tiếc quá, chút nữaanhcó việc rất quan trọng phải làm,khôngtham dự buổi tiệc được đâu." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Này!nóithật, điều kiện của Du Hoan rất tốt, trẻ trung xinh đẹp, du học về nước từ trường danh tiếng. Mặc dù có hơi thíchđitrêncon đường tiểu thư nhà giàu nổi tiếngtrênmạng đấy, nhưng đó cũng là do nhu cầu của khởi nghiệp, ít thấymộtcônàng thiên kim nào mà tự mình khởi nghiệp. Quan trọng nhấtcôấy là congáimột, người thừa kế danh chính ngôn thuận của món gia tài tỷ đô. Ai cướicôấy chính là cưới luônmộtmỏ vàng, mà ngườicôấy muốn gả, xác định là phải tìm người đàn ông có thế lực hùng mạnh, có lợi chosựphát triển kinh doanh của gia tộc họ."
Giang Mạn:" Tôiđãbảoanhlà người đàn ông hư hỏng màanhvẫnkhôngchịu thừa nhận? Lo tôi đói rồikhôngcó sức lực làm chuyện xấu cùnganhchứ gì?"
Giang Mạn trở mình trong động tĩnh này, vẫn cứ vô tư mà ngủ. Khuôn mặt trắng nõn, nét mặt thư thái, đôi môi hơi hé mở, nhìncômềm mại hơn so với ban ngày.
cônhìn cánh cửa phòng tắm đóng chặt kia, bỗng dưng có chút hậm hực hờn dỗi.
Chân mày Trình Khiên Bắc nhướng lên:" Emthậtsựsẵn lòng theo tôi bỏ trốn sao?"
mộttayanhđút túi quần,mộttay cầm điếu thuốc, ung dung thong thả mà hút thuốc, tàn thuốc trong bóng đêm cứ thoắt sáng thoắt tối.trênngườianhvẫn là áo sơ mi hồi chiều kia, nhưng cổ áo buông lỏng do những chiếc nút áođãđược mở ra, ống tay áo săn tới khuỷu tay, vạt áo cũng tùy ý xả hết ra bên ngoài lưng quần. Mái tóc lúc đầu được tạo hình gọn gàngđãbị rối tung lên từ lâu bởi gió đêmtrênđảo, cả người trông có vẻ lười biếng.
Giang Mạn thở dài lắc đầu:" Vì sao mà thẳng nam luôn có loại tự tin mê muội này vậy?"
Giang Mạn cười ha ha:" Vừa nãy ở phòng tắm, cũng có thấyanhhạ thủ lưu tình đâu cơ chứ."
Đối diện với đôi mắt đen láy sáng rực củaanh, Giang Mạn chỉ cảm thấy cả người giống như đều bốc cháy,khônghiểu sao nhịp tim tăng tốc,côđẩy tayanhra, đứng bật dậy từ ghế sô pha, vừa chạy về phía giường lớn vừa cười lớn:" Đúng đúng rồi,anhlà người đàn ông mạnh mẽ, mạnh mẽ nhất thiên hạ, cảm ơnanhđêm nay hạ thủ lưu tình đối vớicônàngkhôngbiết gì là tôi đây."
Giang Mạn cười lớn:"khônghài lòng hả? Hổng lẽanhcòn muốn làmanhchàngkhôngbiết gì?"
"anhlàm gì vậy hả?"
Giang Mạn bước từng bướcđivề phíaanh, bỗng dưng có loại ảo giác, lúc này mình giống nhưmộtcôgáigiấu giếm cha mẹ, len lén chuồnđihẹn hò với tên ngườiyêuhư hỏng.
thậtlà có hơi cảm thấy chột dạ vì làm chuyện xấu.
Đối với câunóikhó hiểuanhvừa mới thốt ra,Giang Mạn chỉ xem là chút lời nhảm sau khi say rượu,khôngcó suy nghĩ nhiều, cũngkhônghỏi tới,hiệngiờ thấyanhyên lặng nhìn chăm chú vào mặt biển phía trước, ánh mắt mệt mỏi, dáng vẻ mờ mịt, bèn hỏi:"anhcó mệt lắmkhông?"
Trình Khiên Bắc nhìn theocônằm vùi trong giường lớn mềm mại, ôm cái chăn lănmộtvòng, cảnh xuân lộ ra dưới lớp váy ngủ,khôngkìm được cổ họng lăn lộn, cố gắng làm cho giọngnóicủa mình nghethậtbình thản:" Em ngủđi, tôi ra ban công hút điếu thuốc."
Mãi đến khi rẽ, Trình Khiên Bắc dừng lại ở cửa phòng,cômới bước tới, nhìnanhcười nhưkhôngcười:" Gần đây hình như Du Hoankhôngcó scandal nào nhỉ?"
" Trúng tủthìem chán lắm hả?"
" Tạm biệt."
Việc rất quan trọng á? Giang Mạnkhôngnhịn được khóe miệng co rút.
Hai người sánh vai nhauđivào đại sảnh, có nhân viên phục vụ mặc đồng phục lịchsựcúi chào.
Giang Mạn chui vào trong chăn, cảm khái:" Phòng VIP của khách sạn năm sao đúng là tốt, đến cả giường mà cũng thoải mái như vậy, hôm nay tôi nhất định ngủ ngon mộng đẹp."
Giang Mạn cố tình tiếp tụcđiđằng sau Trình Khiên Bắc,khôngsánh vai cùngđivớianh, quảthậtlàkhôngthể nhìn ra hai người có quan hệ haykhông
côđâu có muốn tăng trở lại có hiểukhônghả?
Giang Mạnnói:".........À ờm,......thìbác sĩ kêu chị buổi tối đến truyền nước thêm để chắc ăn hơn chút ấy mà." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cái ôm này có lẽ là quà gặp mặt đặc biệt củacôgái, rất nhanh chóng lại tách ra, mỉm cười:" Seven, trùng hợp nhà! Em vẫn cho rằnganhđãvề Giang Thành rồi đó!"
Vì thế,côbỏ túi trong tay xuống ghế sô pha, vuốt vuốt mái tóc,đitới trước cửa sổ sát đất, rẹtmộtcái kéo bức rèm ra, nhìn về phía mặt biển rộng mênh mông bát ngát bên ngoài kia.
Nét mặt Trình Khiên Bắc đơ như cây cơ nhìncô:" Cảm ơn em xây dựng nhân vật cho tôi nhé!cônàngkhôngbiết gì."
cônàngkhôngbiết gì?
Mặc dùcôvà Trình Khiên Bắc thường xuyên mở miệng ra là " đồng bọn hợp tác", nhưng chưa từng nhắc tới giao dịch lúc đầu, lúc nàynóira, có vẻ như đột nhiên bị nhắc nhở, hết thảy quan hệ của họhiệntại, đều dựatrênmười lăm triệu giao dịch lúc đầu.
Để tiện lợi cho công việc sáng mai,côtrở về khách sạn mình ở lấy đồ tắm rửa và máy tính trước. Vừa thu dọn xongđangchuẩn bị ra cửathìChương Tiếu Tiếuđãtrở về, thấycôxách túi định ra cửa, ơmộttiếng:" Chịđiđâu nữa vậy?"
Ài! Thẳng nam.
Trình Khiên Bắc giả bộ hắng giọng,nói:" Đối với năng lực của tôi có thể là em có chút hiểu lầm, ở phòng tắm hồi nãy thựcsựlàđãhạ thủ lưu tình rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Mạn gượng cười:" Cũngkhôngcó gì to chuyện cả, chỉ là mất nước rồi phải ăn thanh đạm hơn thôi, tiêm bổ sung chút dinh dưỡng làsẽthoải mái hơn mà."
Giang Mạn theo kịp,nói:"anhcó ngonthìđừng có mà dừng lại!"
" Tôikhôngmuốn mà!"
Hút xongmộtđiếu thuốc, trở vào phòng, ngườitrêngiườngđãngủ, cánh tay và cẳng chân trần đều lộ ra ngoài chăn.anhbước tới,thậtcẩn thận mà đắp kín lên chocô.
Nhớ lại vừa rồi trong phòng tắm, hành vi cầm thú khiến người ta sôi máu của người này, lòngcôliền ngập tràn bi phẫn. Vòi sen, bồn tắm lớn, bệ rửa mặt lại cả sàn nhà tắm, đều bịanhdùng hết, ỷ vào thể lực vượt trội muốn làm gìthìlàm, mấy lần kêu dừng đều mắt điếc tai ngơ, cònnóigì mà "khôngphải em muốn tôi nếm thửsựlợi hại của em sao", cả phòng tắm đều bịanhbiến thành nước ngập kim sơn (*), suýt nữathìcôhôn mê luôn.
Giang Mạn đáp:" Tôi vẫn luôn rất thích mà!Nhất là các loại tin đồn trong giới kinh tế tài chính, bao gồm cảanh."
Edit: Michellevn
côkhôngbiết mình thế này là làm sao?mộtsựbuồn bực vô cớ ập tới trong lòng,côcảm thấy mình nên tĩnh lặngmộtchút, để tìm ra manh mối cho những ý nghĩ lộn xộn này.
Ý nghĩ này vừa xuấthiện,côliềnkhôngnhịn được mà tự mình bật cười khe khẽ.
" Vậy sao?" Du Hoan giơ tay nhìn chiếc đồng hồ đẹp tinh xảotrêncổ tay,nói:" Giờ em phảiđiđến buổi tiệc cocktail của chủ tịch Vương bên Quỹ Hồng Triển, trước đóanhấy cónóilàanhcó việc gấpđãvề trong chiều nay rồi, nênsẽkhôngtới buổi tiệc củaanhấy. Giờanhcòn ởtrênđảo,thìchúng ta cùngđiluôn nhé, đúng lúc có bạn đồng hành. Tối nay có nhiều ông chủ lớn lắm, mấy khi mới có cơ hội chứ."
Giang Mạn muốnnóicũng xem như trong cái rủi có cái may:"........"
Giang Mạn vốnđanglèm bèm, giống như là radio bị ấn nút tạm dừng, những lời chưanóihết đành phải nuốt vào bụng.
Khách sạn Trình Khiên Bắc ở và khách sạn đơn vị họ ở cách nhau khoảngmộtkm, mất mười phútđibộ, trời lúc nàyđãtối hẳn, nhưng bởi vìđangtrong thời gian diễn ra hội nghị lớn, nêntrênđường đèn điện vẫn sáng trưng, ồn ào náo nhiệt.
Giang Mạn ừmộttiếng, vẫy vẫy tay vớicôấy, giống như chạy trốn ra khỏi phòng, cửa vừa đóng lại liền thở phàonhẹnhõm.
Trình Khiên Bắc mắt điếc tai ngơ, giống như thổ phỉ mà ẵmcôvào phòng tắm.
Chương 32
Trình Khiên Bắc vẫn luôn nhìncô,cômới tắm xong, hai má phúng phính mượt mà, tình triềutrênmặt còn chưa tảnđi, đến cả mí mắt hình như cũng ướt rượi, khikhôngnóichuyệnthìcósựngoan ngoãn diệu kỳ, giống nhưmộtcon thúnhỏmềm mại.
Trình Khiên Bắc thu dọn hộp giữ ấm, nhìn dáng vẻ khó chịu củacôdịu dàng bảo:" Tối hôm qua chắc là emkhôngngủ ngon được rồi, hôm nay lại bận rộn cả ngày. Em nghỉmộtlátđi, chờ tiêu hóa xongthìlên giường ngủ nhé!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đây dĩ nhiên làsựthật, nhưng mà Giang Mạn lạikhôngbiết vì cái gì màkhônghiểu sao có chút buồn giận.
Khóe miệng Trình Khiên Bắc co rút, ngoài mặtthìcười trong lòng hậm hực, hiếm khi lườmcôtrắng mắt:" Tôiđitắm đây."
Trình Khiên Bắc khẽ cười:" Cho nên là?"
Bầu trờitrênđảo rất trong trẻo, sau khi màn đêm buông xuống, phủ đầy sao trời, đan xen với ánh đèn đêmtrênmặt đất. Mà người đàn ông đứng ở ven đường, giống nhưđangđứng trong bầu trời đầy ánh sao.
" Em cười gì vậy?" Lúccôđến gần,anhbuột miệng hỏi.
" Cho nên gần đây Du Hoankhôngcó scandal là có gì đặc biệt sao?"
Du Hoan buông tiếng thở dài có phần thất vọng:" Vậyđiạ!Lúc nào gặp lại."
Trình Khiên Bắc vươn tay nắm lấy vòng eocô:" Em xác định tôi là tự tin mê muội sao? Nếu vậy để cho em chút kiến thức cái gì gọi là hạ thủ lưu tình nhé?"
Chương Tiếu Tiếu bảo:" Em đưa chịđinhé!"
Giang Mạn cười đáp:" Dĩ nhiên là có chứ! Vì theo tiết lộ của người trong nghề,côthiên kim tiểu thư gia thế tỷ đô này,đangtheo đuổimộtquý ngài mới nổi nào đó, nghenóidựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng."
"Gì hả?"
" Vẫn phải nằm viện à? Chị đây là làm việc rồi mắc bệnh, lúc nào về tổ chương trình chúng ta màkhôngphát cho chịmộtcái huân chươngthìhếtnóiluôn á!đãthế hôm nay chị còn mời Trình Khiên Bắc đến nữa đó!"
Mấy người họ cũngkhôngở cùngmộttầng, Trình Khiên Bắc và Giang Mạn tới trước, lịchsựchào từ biệt, mới xoay người bước lên thảm,đivề hướng căn phòng.
Có lẽ xung quanh rất tĩnh lặng,côcũngkhôngcòn cách xa bao xa nữa, Trình Khiên Bắc quay đầu lại nhìn qua, sau đó yên lặngđiđến bên cạnh thùng rác, dập tắt đầu thuốc.
Trình Khiên Bắc mở cửa ra, kéocôvào phòng, quay đầu lại nét mặtkhônghề thay đổi nhìncô, hỏi:" Em thích hóng nhiều chuyện từ hồi nào vậy?"
mộtngày ba bữa đều húp cháo, vốn chẳng quan tâm gì đến cái bụng, lúc này lăn lộn gần cả tiếng đồng hồ, thựcsựlà đói đến ngực dính vào lưng, cháo kê đơn giản cũng biến thành món ngon mỹ vị. Giang Mạn cắm đầu cắm cổ vào ăn,mộtmạch ăn hết gần nửa bát.
Trình Khiên Bắc nhún nhún vai.
Tóm lại là màn tắm rửa này xấp xỉ tiếng đồng hồ, lúc trở ra, Giang Mạn vẫn như cũ là được ẵm ra.
Hai người đứng giữa hành lang, Giang Mạn mà vượt lên trướcthìcó vẻkhôngổn lắm, nên chỉ có thể dừng lại.
Giang Mạn khẽ cười:" Nếu tôi chưa từng thiếu tiền, lúc trước sao có thể nhận củaanhmười lăm triệu kia chứ?"
Giang Mạn ngoài cười mà trong lòng căm phẫn:" Chồn cáo chúc tết gà, rắp tâm ăn gỏi.( Giả bộ thân thiện nhằm thựchiệnmưu đồ xấu).nóixong đoạt lấy cái thìa," Tôi tự mình ăn."
Trong thời gian diễn ra hội nghị,những vị khách sống trong khách sạn này,khôngphú cũng quý, danh tính của Trình Khiên Bắc cũngkhôngxem là nổi bật, Giang Mạn cũngkhôngquá lo lắngsẽbị người khác chú ý khiđicùng vớianh.
(*) Nước ngập kim sơn (水漫金山)mộtcâu thành ngữ bắt nguồn từ truyền thuyết Thanh Xà Bạch Xà, ý để chỉ nước lũ ngập tràn
" Sau đó còn cùng tên với tôi hả?"
Trình Khiên Bắc ngồi xuống bên cạnhcô, vểnh miệng cười nhìncô, cầm hộp giữ ấm lên, múcmộtmuỗng đưa tới bên miệngcô:" Nào!"
Đối với biểuhiệnnhiệt tình của Du Hoan, Trình Khiên Bắc hết sức tự nhiên, dễ nhận thấy hai người rất quen thân.anhcười trả lời:" Có chút việc nên ở lại thêmmộtngày."
Nhìn từ xa, trônganhkhônghề giống nhân vật ưu tú trong giới kinh doanh như lúc ban ngày, trái lại có chút giốngmộtnghệ thuật gia mang theo vẻ chán chường.
Trình Khiên Bắc đặtcôlên ghế sô pha, lấy hộp giữ ấm bên trong là cháo kê, mở ra, đặttrênbàn trà trước mặtcô,nói:" Vừa nãy bụng em lại réo nữa rồi, ăn chút đồ trướcđirồi lại tiếp tục."
Hai mắt Giang Mạn mở to hết cỡ làm bộ kinh ngạc:" Ô là lá!thìraanhcũng để ý tin đồn dữ à?"
Giang Mạn lại cười rồinói:" Vừa rồi tôi trông thấyanhhút thuốc, bỗng nhiên cảm thấy mình có hơi giốngmộtcônàngkhôngbiết gì hết, bịmộtngười đàn ông xấu xa dụ dỗ đến hẹn hò."
Quét thẻđivào thang máy, cùngđilên còn có ba người đàn ông trung niên mặc chính trang,mộttrong số họ quen biết Trình Khiên Bắc, hai người vui vẻ hàn huyên đôi câu, những người đó hiển nhiên cũngkhôngnhiều chuyện, chỉ là nhìn Giang Mạn cười cười,khônghề hỏi han gì cả.
Trình Khiên Bắc để trần nửa thântrênôm ngangcôlên: " Cùng tắm nào, để em đỡ phải suy nghĩ vớ vẩn."
Chỉ là còn chưa kịp lấy lạisựbình tĩnhthìcơ thể đột nhiên được ôm lấy.
Vẻ mặt Giang Mạn sụp đổ:" Còn tiếp tục? Tôi chính là bệnh nhân mắc bệnh nặng vừa khỏi đó, giờ chân tay vẫn còn run nè,anhcòn là ngườikhônghả?"
Giang Mạn gật đầu cái rụp.
Sau khiđiđượcmộtđoạn ngắn, cũngkhôngkìm được mà quay đầu lại nhìn lâu hơnmộtchút.
Chương Tiếu Tiếu suy nghĩ về lịch làm việc gắt gao của ngày mai, cũng lo tình trạngkhôngtốt để xảy ra sơ xuất, nghecônóivậy, ngần ngừmộtlát rồi gật đầu:" Vâng, vậy chịđimộtmình nhé, có chuyện gìthìgọi điện cho em."
chân mày Trình Khiên Bắc nhướng lên:" Nếu như em muốn, tôi đương nhiên sẵn lòng."
"Cảm ơn emđãvì tôi mà suy nghĩ!" Dáng vẻ của Trình Khiên Bắc là lười chẳng muốn quan tâm đếncô, cởi nút áo hết sức là tự nhiên, rồi quăng lên ghế sô pha, tiếp đó bước thẳng vào trong phòng tắm.
cônhanh chóng nhận racôgáinày là ai,khôngphải chính là congáirượu của ông trùm nước giải khát, mà lúc trước từng có tin đồn với Trình Khiên Bắc, sau đó rất nhanh bị dập tắt, Du Hoan đây sao?
Trình Khiên Bắc vươn tay, dùng đầu ngón tay sờ sờ gương mặtcô, thầm nhủ trong lòng: Emyêu, có giấc mộng đẹp nhé!
Trình Khiên Bắc đặt hai tay sau đầu, duỗi duỗi cánh tay, bâng quơ hờ hững đáp lờicô:" Chỉ có những người chưa từng thiếu tiền, mới có thểnóitiềnkhôngquan trọng."
Giang Mạn nhìnanhcười:"anhkhôngđịnh tiếp tục hả?"
Trình Khiên Bắc yên lặngmộtlúc mới quay sang nhìncô, khẽ cười bảo:" Hình như là cómộtchút."
Trình Khiên Bắc khe khẽ cười:" Mặc dù tôi là gã đàn ông xấu xa, nhưng đối mặt với cơ thể khó chịu củacônàngkhôngbiết gì, vẫn biết là nên hạ thủ lưu tình, đêm nay em cứ nghỉ ngơithậttốtđi."
Lý tưởng hào hùng của Giang Mạn tứcthìtan rãmộtnửa.
" Lẽ nàokhôngphải sao?"
Giang Mạn ngẩn người ramộtchút:" Vậy màanhcũng nghe được à?"
Du Hoan cười vẫy vẫy tay, lướt quaanhđivề phía sau. Lúcđingang qua Giang Mạn,côta hình như mới chú ý tới phía sau Trình Khiên Bắc còn cómộtngười phụ nữ, nhất thời cũngkhôngdám xác định hai người có phảiđicùng nhau haykhông.
Vào lúc này Trình Khiên Bắcđangchờcôở giao lộ.
Giang Mạnnói:"anhđãgiàu có như vậy rồi, thực ra có thể cân nhắc việc dừng lại để nghỉ ngơimộtchút,khôngcần phải làm bản thân quá mệt mỏi. Đồng tiền là thứ vô tận, mà tiền bạc đối với con người mànói, thực ra cũngkhôngquan trọng đến thế."
Trình Khiên Bắc chẳng muốn cùngcônhàm chán như vậy nữa,nóisang chuyện khác:" Thôi nào,cônàngkhôngbiết gì, tôiđãkêu nhà hàng của khách sạn chuẩn bị cháo kê đưa đến phòng rồi, em ăn nhiều thêm chút để tránh bị đói bụng."
Giang Mạn thoáng đơ ra, rồi hiểu ra ý củaanhliền nhướng mày lên:" Vậythìđinào, đêm nay choanhthưởng thứcsựlợi hại của tôi!"
thìra là Trình Khiên Bắckhôngbiết từ phòng tắmđira từ lúc nào, bởi vì chân trần,khônggây ramộtchútâmthanh nào. Nhất thời Giang Mạnkhôngđề phòng, theo bản năng khẽ thởnhẹra.
Trình Khiên Bắc:"khôngphải run tay sao? Tôi đút em."
"Đó là dĩ nhiên, suy cho cùng cũng làcônàng chẳng biết gì cả mà." Giang Mạnnóixong lại thở dài thườn thượt, bảo," Thế nhưng sau khi cùnganhbỏ trốn, người đàn ông xấu xa làanhnày nhanh chóng bộc lộ bản chất, hút thuốc uống rượu chơigái, lại còn thượng cẳng chân hạ cẳng tay với tôi nữa, cuối cùng tôikhôngthể chịu được liền chạy trốn, nhưng lại phát giác mìnhđãmang thai, u mê sinh con xong rồi làm mẹ đơn thân. Bộ phim kết thúc. “
nóixong còn bước tới khoác lên cánh tayanh.
Đột nhiên nghĩ đến câunóinày củacô, sau đó khóe miệng cong lên lẳng lặng cười, cánh tay đặt bên ngườikhôngtự chủ được mà chạm vào khuôn mặt mộc mạc thuần khiết kia.
Tay Trình Khiên Bắc dừng lại giữa lưng chừng, lặng lẽ rụt lại, nhàn nhạt bảo:" Yên tâmđimà, lúc nào khôi phục lại ăn uống bình thườngsẽtăng trở lại thôi."
" Đương nhiên." Giang Mạn giơ cái túi to trong tay lên, cười hi hi bảo," Vìanh, tôiđãđoạn tuyệt cha mẹ, lén lút thu xếp hành lý của mình, dự tính đểanhmang theo tôi bỏ trốn."
Trình Khiên Bắc ngoảnh sang nhìncô, khóe miệng cong lên:" Tuy là có chút mệt mỏi, nhưng cũngkhôngthể lãng phí hải sản tôiđãăn trước đó chứ!"
Nhất thời hai người đều lâm vào trầm mặc, cuối cùng vẫn làcômở miệng trước:" Nếuanhcảm thấy mệt,thìhay làđivề nghỉ ngơi?"
Trình Khiên Bắc cầm thuốc, mở cửa ra, quay đầu nhìncôrồi bước ra ban công.
côâmthầm húp nốt cháo kê còn lại, mặc dù có cảm giác no, nhưng vì đó là món cháo nước canh suông, trong lòng vẫn rục rịch muốn ăn vặt.
Trình Khiên Bắcđitrướcmộtchút, Giang Mạn tụt lại phía sauanhhai bước, vốn dĩcôđangnhìn theo bóng lưng thon dài củaanhcó phần xuất thần, cánh cửa củamộtgian phòng phía trước đột nhiên mở ra, bước từ bên trong ra làmộtcôgáivới lớp trang điểm tinh tế, mặcmộtchiếc váy lễ phụcnhỏ, lúc trông thấy Trình Khiên Bắc, giày cao gót dưới chân thoáng dừng lại, sau đó háo hức bay về phía trước, ôm chầm lấyanh,mộtchân vẫn vểnh về phía sau.
" Trốn tránh chủ đề ư? Xem ranóitrúng tủ rồi."
cônóixong câu này, cả hai đều thoáng sững người ra.
Mà lúc này, người phụ nữđanghúp cháo lại bỗng dưng ngẩng đầu lên, hướng sanganhthở dài:" Tôiđãăn món này ba ngày liền, giảm hẳn năm sáu kg chắc làkhôngvấn đề nhỉ."
Giang Mạn chậcmộttiếng, đánh giáanhmộtlượt từtrênxuống dưới,nói:" Thếkhôngđược, cái này đối vớianhcũng quá làkhônghài hòa."
Nam nữ hơn nửa thángkhôngăn mặn, ý nghĩa của việc tắm chung là gì,khôngcầnnóicũng biết.
Trình Khiên Bắc bật cười:" Được đó! Tôithậtmuốn biết nguyên đêm qua em mất nước, cả ngày nay chỉ húp ba bữa cháo,thìrốt cuộc có thể có bao nhiêu lợi hại đây?"
Gương mặt Trình Khiên Bắc mang theo ý cười, lẳng lặng nhìncô,khôngnóigì.
"khôngkhôngkhôngcần đâu!" Giang Mạn cuống lênnói," Em và Bành Việt còn phải phụ trách chương trình ngày mai đấy! Ngàn vạn lần cũng đừng có mà để thức đêm ảnh hưởng đến công việc. Cơ sở vật chất và dịch vụ ở bệnh viện bên này rất tốt, nếukhôngsao chị có thể tới nữa chứ. Yên tâmđimà, chị chỉ là ngủ ở bệnh việnmộtđêm mà thôi, sáng mai đúng giờ đến trung tâm hội nghị tụ họp với mọi người."
Trình Khiên Bắc nghĩmộtchút rồinói:" Đúng đấy! Bị em lừa tiền, lừa sắc, lừa tình cảm, sau đó bị em vứt bỏ vẫn si mêkhôngthay đổi."
Nét mặt Trình Khiên Bắckhôngcảm xúc:" Quý ngài mới nổi nàysẽkhôngphải họ Trình chứ?"
Giang Mạn:"........... Tôi đâu có muốn." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Mạn cười đuổi theoanh, thế nhưnganhchân dài bước lớn,côlại mang giày cao gót, căn bản làkhôngđuổi kịp. Mãi cho đến cửa khách sạn,anhmới thả bước chậm lại, quay đầu nhìncônàng có phần thở hổn hểnđãtụt lại phía sau vài mét.
" Đúng, emnóiđều đúng hết." Trình Khiên Bắc có phần cạn lời nhìncô, rồi chợt như nhớ cái gì,nóibằng giọng sâu xa," Vậycônàngkhôngbiết gì là em đây, có bị người đàn ông xấu xa là tôi này dụ dỗ được chưa?"
Khóe miệng Trình Khiên Bắc giật giật, liếc xéocô:" Em làcônàngkhôngbiết gì cả? Tôi là người đàn ông xấu xa?"
Tiêm dinh dưỡng quái gì chứ? Chỉ sợ đêm nay còn phải cống hiến dinh dưỡng ấy chứ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.