Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 30

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30


(*)锦上添花: dệt hoatrêngấm:Nghĩa bóng:đãđẹp lại càng đẹp thêm,đãvui mừng lại vui mừng hơn nữa.

Trình Khiên Bắc cúi đầu nhìn tài liệutrêntaymộtlúc lâu, mới bảo:" Muốn cảm ơn tôi thế nào?"

"..........khôngphải vậy!"

Trình Khiên Bắc mỉm cười:" Cũng là trùng hợp ngẫu nhiên, khicôGiang gửi tin nhắn cho tôi, đúng lúc việc trong taykhôngcần phải về xử lý ngay, liền thay đổi lịch trình tính ởtrênđảo hai ngày nữa, xem như là kỳ nghỉ ngắn ngày."

Gửi xong chợt nhớ ra gì đó, lại gửi nhanhmộttin nữa: Hơn bốn giờ làanhbay hả? Chuyện có gấp gáp cần phải về ngaykhông?

Trợ lý ngần ngừ giây lát:" Trình tổng,khôngphảianhrất coi trọng Công nghệ Thuận Phong sao?đãnóisẽnhân dịp lễ ký kết này mà bắt đầu tạo ra thanh thế, nếuanhkhôngđích thân tham dự,thìsao còn tạo thanh thế kiểu gì đây?"

Trình Khiên Bắc trả lời với giọng điệu trêu đùa: Sao hả? Luyến tiếc tôi?

Vị trợ lý họ Lâm này, là trợ lý thân thiết của Trình Khiên Bắc,đãtheoanhhơn hai năm. Nhưng trước giờ boss chưa bao giờ tự mình đề cập vấn đề riêng tư trước mặtanhta,anhta cũng chỉ là suy đoán bossđãkết hôn từmộthai lờinóingẫu nhiên, về phần kết hôn bao lâu rồi, bà chủ tên họ là gì,anhta hoàn toànkhôngbiết. Mặc dùkhôngbiết là nguyên nhân gì, nhưngrõràng là boss có ý giấu chuyện kết hôn.

Trình Khiên Bắc đứng dậy:" Có thể rồi."

Giang Mạn gật đầu, dẫn Trình Khiên Bắcđivào gian nghỉ ngơi bên cạnh, lại dường như nghĩ tới cái gì, bảo:"anhmuốn uống chút gìkhông, tôiđilấy choanh."

Trình Khiên Bắcnói:"khôngphải emđãtừng xem tôi ghi hình chương trình sao?"

Giang Mạn ngẩn người,nói:"........khôngphải vậy, chỉ là sợanhkhôngthậtsựmuốn đến, nhưng lại ngại từ chối."

anhta vừa dứt lời,thìcái đầu của đạo diễnđãthò vào bảo:" Giang Mạn, Trình tổng, hai người xong rồi chứ?"

Trình Khiên Bắc nghiêm trang đáp lại:" Tôi chỉnóirõsựthậtmà thôi."

Chương Tiếu Tiếu đánh giácômộtlượt:" Sao em lại có linh cảm....."

Trình Khiên Bắc nhướng nhướng mày, từ chối cho ý kiến.

Đúng lúc này, trợ lý Lâm cuối cùng cũng rề rà bưng hai ly cà phê đến:" Trình tổng, cà phê củaanhđây ạ."

Đây chính là hải đảo đấy!

Địa điểm ghi hình của tổ chuyên mục Giang Mạn, là thuêmộtphòng hội nghị trong khách sạn,hòn đảo có chút lớn, chưa đầy nửa giờ, Trình Khiên Bắcđãtới nơi.

Giang Mạn mỉm cười đáp lại:" Em đây tính là lập công chuộc tội chưa?"

Trình Khiên Bắc khẽ cười lên:" Em có nghĩ rằng tôi là kiểu người ngại ngùng khi từ chối người kháckhông?"

Chuyện công ty người khác, dĩ nhiên mọi người cũngkhôngrõràng,anhnóithế nàothìhọ cũng liền tin thế đó.

Mà Chương Tiếu Tiếu ở bên cạnh lại chú ý tớimộtđiểm:" Mạn Mạn, vậy mà chị có wechat của Trình Khiên Bắc?"

Cả đám người trông thấyanh, giống như nhìn thấy Quan thếâmbồ tát đại từ đại bi, đừngnóilà lão Vương, đến cả Văn Hạo, lão đại trong đài kinh tế của họ, cũng là vẻ mặt cảm kích, bước tới nắm tay người trẻ hơn mình cả mấy tuổi này:" Trình tổng, cậu bận rộn như vậy mà vẫn có thể dành thời gian để đến với chương trình của chúng tôi,thậtsựlà cảm tạ vô cùng!"

Giang Mạn ngẫm nghĩ, tính cách củaanhquảthậtthẳng thắn quyết đoán. Ngại ngùng vì từ chối người khác ư?khôngcó cửa đâu

Giang Mạn gật đầu:" Dù sao cũng là ghi hình, có vấn đề gìthìcó thểyêucầu dừng lại, sau đó còn được chỉnh sửa lại nữa, có điều, thời gian cấp bách, ghi hình xongthìbiên tập ngay lập tức, chín giờ tối phải phát sóng, cho nên tốt nhất vẫn nên làm tất cả cùng lúc." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ có điềucôhiếm khiyêucầu gì từanh, chuyện như vậy cộng lạithìcó thể đếm được mấy lầntrênđầu ngón tay, mà cũng chỉ là những chuyện vụn vặt tầm thường, theo ý kiến củacô, đàn ông đạt được vui sướng bên người phụ nữ, chút ân cần đó cũng là hợp tình hợp lý. Dù saothìcho tới bây giờcôcũng chưa từng nhận món quà nào có giá trị từanh.

Trình Khiên Bắc: Ăn cái gì vậy?

Trình Khiên Bắc trả lời bằng giọng bâng quơ:" Hạng mục đó từ đầu giờ là Chu tổng bên chúng tôi phụ trách, chuyện ký kết đương nhiên cũng là giao choanhta rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nét mặt Trình Khiên Bắckhôngbiểu lộ gì nhìncô:" Phòng tôi là phòng VIP nhìn ra biển, trong phòng lại có người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai đầy hứa hẹn, em tới phòng tôi lànóilời cảm ơn hay là tận dụng cơ hội đây?"

Ngày thường ngàikhôngcónóinhư vậy nha,nóigì mà thời đại internet này, cho dù là công ty mới thành lập cũng cầnsựquan tâm và lưu lượng truy cập. Trợ lý nghĩ nghĩ rồi lại hỏi:" Xin hỏi Trình tổng là có chuyện gì mà phải ở lại đảo vậy ạ?"

TRợ lý nhìn nhìn boss nhà mình, thực ra người ta chỉ hơn mình cómộttuổi thôi đấy, nhưng người ta chính là boss, mà mình lại chỉ là người làm công cao cấp, rốt cuộc sức mạnh ở chỗ nào ấy nhỉ?

Ngay khicôđãhết đường xoay xở, điện thoại di động bỗng dưng có tin nhắn nhảy ra.

Trình Khiên Bắc sửa sang xong kiểu tóc:" Tôi phảiđilàm khách mời cho 《 Tầm nhìn 》 ngay đây.

Giang Mạn:".....Lúc trước tình cờ gặp ởmộtcuộc họp,đãthêm vào."

" Vương tổng,anhđừng vậy chứ, em cũng chỉ là mèo mù vớ được cá rán, hên xui thôi ạ."

Lúc này Giang Mạn mới nhớ tới lần trước, mặc dù lần đó có Lê Lạc, nhưng phong cáchnóichuyện như ngọc như châu củaanh,rõràng là phù hợp hơn cả với chương trình trò chuyện tài chính kéo dài trong nửa giờ đồng hồ họ.

Edit: Michellevn

Giang Mạn đơ nét mắt liếccôấy:" Xin em hãy thu hồi lại cái linh cảm chẳng mấy đứng đắn kiađi!"

Giang Mạn:đãkhôngsao nữa rồi?

May là nội dung chương trình rất chuyên nghiệp và vững chắc, tuy Trình Khiên Bắc là nhà đầu tư thiên thần, nhưng các dự án mà gần đây Quỹ số bảy tập trung và đầu tư vào lại có liên quan đến đổi mới công nghệ, công nghệ Thuận Phong vừa nhảy vàothìlập tức được bên ngoài hết sức là xem trọng.

" A?" Trợ lý lại kinh ngạc,"khôngphải trước đó ngài kêu tôi từ chối tất cả các cuộc phỏng vấn rồi sao?Thế nào lại đột nhiên muốn đến ghi hình chương trình vậy?"

Gửi xong tin nàythậtracôvẫn có hơi thấp thỏm,nóicho cùng loại chuyện nàyđãđược xem nhưyêucầu quá đáng, lại còn đểmộtngười vô cùng bận rộn nhưanhphải thay đổi hành trình.

Giang Mạn: Nếuanhkhôngcấp bách như thế, có thể đổi lại thành ngày maiđihaykhông?

Vốn dĩ Văn Hạokhôngquan tâm đến loại chuyện liên hệ khách mời thế này, nhưng suy cho cùng danh tiếng vàsựảnh hưởng củaanhấy ở đó, cũngkhôngdám ngồikhôngchờ đợi, khuấy động toàn bộsựquen biết của bản thân, liên hệ với những thương nhân mà mình biết. Lão Vương cũng phải dùng đến bộ não để tìm người, nhưng bận rộn suốt cảmộtgiờ, vẫnkhôngthể tìm đượcmộtngười có thể giúp đỡ giải cứu tình trạng này.

Tuy Giang Mạnkhôngcó tâm tư tán gẫu cùnganhchuyện vụn vặt này, nhưng vẫn nhắn trả lời:Cháo trắng

Giang Mạn cong khóe môi, cười lên:" Tại sao tôi lạikhôngpháthiệnraanhmà cũng tự luyến thế này nhỉ?"

Thế nhưnghiệngiờ nghĩ lại, những ân cần vụn vặtkhôngđáng kể này,thậtra còn chân thành hơn rất nhiều so với tiền vàng.

" Hả?" Vẻ mặt trợ lý kinh ngạc," Nhưng mà chín giờ sáng mai, là lễ ký kết hợp đồng với Công nghệ Thuận Phong đó."

Tố chất cơ thể của Giang Mạn trước giờ luôn tốt, dạ dày bình thường cũngkhôngcó vấn đề gì, lần này chỉ là do ăn quá nhiều hải sản mới dẫn đến bị k*ch th*ch,mộtđêm truyền dịch rồi uống hai lần thuốc bác sĩ đưa,côcảm thấy về cơ bản mìnhđãkhôngsao nữa, bác sĩ cũngnóicôcó thể xuất viện.

Chỉ có trợ lýđiphía sauanhlà biết chuyện gìđangxảy ra, xác định vì sao mà ngay cả chuyện lớn như ký kết hợp đồng cũng mặc kệ luôn, chạy tới lên chương trình với người ta, té ra là được bà xã cho mời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Mạn cười hì hì:" Rồi rồi, vìkhôngđượcanhchào đón, tôisẽkhôngđinữa, trở về gửi choanhbao lì xì hai trăm năm mươi để tỏ lòng cảm ơn nhá!"

anhấy vậy mà rất thành khẩnnóixin lỗi, còn lo lắngmộtmình biên tập làcôsẽbị lãnh đạo chỉ trích, lại đích thânnóirõtình huống với lão Vương và Văn Hạo. Mànóirõtình huống như vậythìnhiều nhất là cam đoan Giang Mạnkhôngbị cấptrênmắng chửi như tát nước, nhưng Lý Phỉ là ngườicôtìm, trách nhiệm vẫn thuộc vềcô.

"thậtvậy sao?" Giang Mạn hỏi

" Vâng được ạ! " Trợ lý Lâm vô cùng có mắt nhìn mà lùi về sau, chỉ còn lại hai người trong phòng nghỉ.

Có điều,khôngcòn quan trọng đểnóivề trách nhiệm vào lúc này, bởi vì kỳ đầu tiên của chuyên mục đặc biệtsẽđược phát sóng vào tối nay,thìbuổi chiều kiểu gì cũng phải ghi hình xong rồi biên tập cắt nối luôn, giờ lỡ hẹn Lý Phỉ, việc cấp bách là phải tìmmộtbiện pháp khắc phục ngay lập tức, đó là tìmmộtkhách mời khác có thể thay thế bổ sung.

Trình Khiên Bắc cầm trang giấy A4 đọc lướt qua,nhẹnhàng bâng quơ đáp lời:"Chỉ có thểnóirằng em may mắn, đúng lúc gặp tôikhôngcó chuyện gì gấp gáp."

Giang Mạn đọc được tin nhắn này, ngớ ramộtlát, trái tim thấp thỏm nặng nềđãnhẹnhõm hẳn, sau đó nhanh chóng gửi địa chỉ sang choanh.

Giang Mạn:".......Hình nhưanhấynóikhôngcó chuyện gì gấp rồi, cho nênsẽởtrênđảo thêm hai ngày nữa, rồi sau đó liền đồng ý ạ."

"Vậy à!" Lão Vương thở ramộthơithậtdài.

Giang Mạn yên lặng đứng bên lề nhìn hai người đàn ông dưới ánh đèn, vô thức có chút ngẩn ngơ. Cho dù Trình Khiên Bắc dùng chất giọng hờ hữngnóivề lần giúp đỡ này, nhưngcôbiết, người bận rộn như vậy, chắc chắn có kế hoạch công việc đầy mình, sao có thể nhớ tới kỳ nghỉ tạm thời? Mười phầnthìcó tám đến chín là vì lời thỉnh cầu củacô, mà thay đổi lịch trình của mình.

Chẳng qua có chút buồn bực, chính là mấy ngày này đềukhôngđược đụng đến thức ăn mặn chua cay.

Ài!khôngphải tôikhônghiểu, boss nhà tôi thanh đổi quá nhanh.

Trình Khiên Bắc: Ăn cơm chưa?

Lão Vươngnói:" Tôi nghenóiQuỹ số bảy và công nghệ Thuận Phong ngày mai cómộtlễ ký kết, Trình tổngkhôngđích thân tham gia sao?"

Trình Khiên Bắc lơ đễnhnói:"Gây dựngsựnghiệp công ty vẫn phải dựa vào sản phẩm, cái khác có làm tốt hơn nữa cũng chỉ là dệt hoatrêngấm."

Trình Khiên Bắc trả lại trang giấy trong tay chocô,nói:khôngcó vấn đề gì cả."

Giang Mạn lại ngẩn người, sau đó khẽ cười lên, làm ra vẻ mặt nghiêm túc bảo:" Cho dù thế nào, vẫn làm cảm ơnanh."

Trình Khiên Bắc lạinóivới trợ lý Lâm:" Tiểu Lâm, cậuđilấy hai ly cà phê lại đây."

Nghĩ vềmộtnăm này, mặc dù hai người ở chungkhôngtính là nhiều, nhưngthậtraanhđối vớicôrất tốt, hễ là chuyệncômở miệng,anhđềusẽgiúpcôlàm được, chẳng hạn như buột miệng nhắc tới triển lãm hay biểu diễn của ai đó, về cơ bản ngay hôm sausẽnhận được vé VIPanhđưa tới. Lại ví như có hai lần,anhqua đêm ở căn hộ chung cư củacô, sau cuộc mây mưa lăn lộn,cônhất thời nổi hứngnóimuốn ăn gì đó,thìanhlập tức vùng dậy chạyđira ngoài mua về chocô.

Trình Khiên Bắc: Em thế nào rồi?

Giang Mạn liền đưa kịch bản in sẵn ra choanh, vừa mỉm cười bảo:" Lần nàythậtsựlà cảm ơnanh!"

" Là vậy à!"

côcòn chưanóigì,đãnghe Trình Khiên Bắcnóitiếp:" Có điều em cũngđãmở miệng rồi, phần thể diện này tôi vẫn muốn để cho em. Bằngkhôngsao làm đồng bọn xuất sắc của em được hả?"

Lúc này cách thời gian chuẩn bị trước đó vừa đúng mười phút.

Cuộc đối thoại tiếp diễn, trôi chảy y nhưđangquay trực tiếp.

Giang Mạn:" OK, chúng ta nên tranh thủ khớp kịch bản cho xongđi,anhxem có vấn gì gìkhông, đến trước khi chính thức ghi hình,anhHạosẽcùnganhtiếp tục lần nữa."

nóixong, Văn Hạo lại nhìn Giang Mạn có chút sâu xa, cười rằng:" Việc em làm lần nàykhôngtệ nha."

nóixong còn khẽ cười cười với Giang Mạn ở bên cạnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Buổi ghi hình của kỳ đầu tiên chuyên mục đặc biệt diễn ra rất suôn sẻ, Trình Khiên Bắc mặc áo sơ mi trắng, ngồi đối diện với Văn Hạo, hào quang của hai đại soái ca, tứcthìcó thể lóe mù mắt cún của mọi người trong phòng, bức tranh cảnh đẹp ý vui thế này,khônghề có cảm giác của chuyên mục tài chính chút nào.

Giang Mạn: Khách mời của chuyên mục chúng tôi chiều nay lỡ hẹn, giờkhôngtìm được người, nếuanhkhôngcó chuyện cấp bách, tôi muốn nhờanhtới cứu giúp trận này.

Trình Khiên Bắc quay đầu lơ lửng nhìnanhta:" Sao?khôngđược hả?"

Mà lúc này trong căn phòng của khách sạn năm sao, hành lýđãđược thu xếp xong đâu đó, Trình Khiên Bắc đáng lẽ chuẩn bị ra sân bay, lại mở valy hành lý ra, thay lấymộtchiếc áo sơ mi màu trắng, vừa sửa sang lại kiểu tóc, vừanóivới trợ lýđangchờ đợi:" Đổi vé máy bayđi, hôm naykhôngvề nữa."

" Hả?"

Trình Khiên Bắc lãnh đạmnói:" Để Chu Tổng thay tôiđi."

Ăn xong cháo trắng Trình Khiên Bắc kêu hồi sáng chocô, còn chưa tới giờ trưa, cái bụngđãậm ạch khó chịu, nhưngcôcũng chẳng để tâm mấy. Bởi vì còn chưa xuất viện,đãnhận được điện thoại của Lý Phỉ,nóirằng công ty tạm thời có công việc đột xuất cầnanhấy bay gấp về xử lý, tiết mục buổi chiềuanhấykhôngcó cách nào ghi hình được.

Tuy họ là chuyên mục tài chính, nhưng vì tỷ lệ người xem, cũngsẽcố gắng hết sức để mời tớimộtsố khách mời có lượng người quan tâm hơnmộtchút, nếu có mức độ đề tài hơn chútthìlại càng tốt hơn. Trình Khiên Bắc so với Lý Phỉ mànói,rõràng có nhiều lợi thế hơn về mặt này.

Mặc dù những nhân vật ưu túđãtập hợptrênđảo trong vài ngày qua, nhưng xét cho cùng họ là chuyên mục tài chính rất có sức ảnh hưởng, nhân vật ưu tú bình thường khẳng định làkhôngđược, mà những nhân vật ưu tú khá nổi tiếng thu hútsựquan tâm trong giới thương nhân,thìhiển nhiên lịch trìnhđãđược xếp đầy đủ, truyền thông đến đảo lại nhiều như thế, đềuđãphân chia xong từ sớm, muốn tạm thời mờimộtvị khách có thể rờiđigần hai tiếng đồng hồ vào buổi chiều của ngày khai mạc diễn đàn, còn khó hơn là lên trời.

Chương 30

Giang Mạn nghĩ nghĩ, nhìn gương mặtanhtuấn lạnh lùng kia, chợt cười xấu xathìthào:"khôngthìđêm nay tới phònganhnhé?"

Cầm điện thoại đến vã cả mồ hôi đầy đầu, lão Vương sửng sốt,nói:"khôngphải chiều nay cậu ta phải về sao? Trước đó tôiđãliên hệ cậu ta, bị cậu ta từ chối khéo léo rồi mà. Thế nào mà lúc này em mời tạm cậu ta, lại đáp ứng ngay rồi?"

Trình Khiên Bắc lườmanhta trắng mắt, bảo:" Rồi,đithôi, đến ghi hình nào."

Giang Mạn: Ăn rồi.

Lão Vương cười ha ha:" Phải lập công chứ! Trước đó tôi cũngkhôngmời được khách nào, đến em lại có thể kéo tới cứu giúp, lãnh đạo tôi đây cũng muốn xấu hổ."

Trình Khiên Bắc: Có chuyện à?

Giang Mạn tiếp tụcnói:"khôngchỉ làanhtới cứu giúp, mà còn cảm ơnanhtối quađãchăm sóc tôi ở bệnh viện."

Mãi đến ngày hôm qua ởtrênmáy bay,anhta mới trông thấy dáng vẻ bà chủ, giờ lại thấy người xuấthiệntrong tổ chuyên mục《 tầm nhìn 》, trong lòngđãhiểurõtất cả.

Trình Khiên Bắc lại bảo:" Nhìn tôi thấy thế nào?"

Hai người này còn làm bộkhôngquen nhau nữa cơ đấy! Đùa giỡn tình thú này,chậc chậc chậc!!!

Về phần Giang Mạn, trong danh sách liên lạc của những người tham gia diễn đàn,côđềuđãgọi từng ngườimột, nhưng tiếc làkhôngai trong số họ có thời gian.

anhta suy nghĩ tỉ mỉ, nhận thấy hình như chỗ nào cũng mạnh hơnanhta, đến cả khuôn mặt dáng người cũng quănganhta cách cả mấy con phố. Nhìn gương mặt điển trai của boss,anhta cười hì hì, nịnh nọtnói:"thậtsựlà quá đẹp luôn á, khí chất hơn cả mẫu namtrênbìa tạp chí."

Trình Khiên Bắc rất nhanh nhắn trả lời: Tôikhôngcó vội gì cả,đangxem xét thay đổi lịch trình trong hai ngày nghỉ ở đây, em gửi địa điểm ghi hình qua cho tôiđi, tôisẽtới ngay.

Gửi xong tin nhắn này,côngước lên, giọng như sắp khóc mànóivề phía Văn Hạo và lão Vương vẫnđangdùng điện thoại kiếm người:" Em liên hệ được với Trình Khiên Bắc rồi,anhấy đáp ứngsẽtới đây giúp chúng ta ghi hình chương trình." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trình Khiên Bắc nhìncôlấp lửng:"khôngphải chỉ tiện miệngnóicảm ơn là xong đấy chứ?"

Trình Khiên Bắc nhấc mí mắt lên nhìncô, khóe môi cong cong:" Vậythìtôi vẫn nên lựa chọn để em tới phòng của tôi."

Trong khi trợ lý Lâmđangbổ não các kiểu, Văn Hạo nhìn đồng hồ rồinóivới Giang Mạn:"anhvà đạo diễnđichuẩn bị đây, em cùng Trình tổng trao đổi kịch bản trướcmộtlát nhé."

Trình Khiên Bắc ngước lên nhìncôđánh giá, cười nhưkhôngcười:" Sao hả? Em cho rằng tôi trì hoãn việc cấp bách trong tay, rồi đặc biệt vì em mà ở lại hay sao?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30