Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 28

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28


"anhcười gì vậy?"

" Cảm ơn em à!" Giang Mạn buồn cười bảo, nghĩ nghĩ rồi chỉa chỉa môi vềmộtbóng hình phía trước,nhỏgiọng hỏi:" Em tìm cái gì mà tìm? Chị thấy Bành Việt được đấy."

Chương Tiếu Tiếunói:" Đâykhôngphải là cơ hội hiếm có sao? Cao phú soáikhôngphải lúc nào cũng có, sao chị có có thể dễ dàng bỏ qua như vậy chứ!”

" Khoang hạng nhất có phải rất dễ chịukhông?" Đoàn người từ khoang phổ thôngđira, lúcđingang qua khoang hạng nhất, bên trongđãtrống trơn từ lâu, Chương Tiếu Tiếu nhìn chỗ ngồi rộng rãi kia, hỏi han bằng giọng hâm mộ," Trong khoang phổ thông gò bó hơn ba tiếng, em mệt muốn c·h·ế·t luôn."

Chương Tiếu Tiếu hỏi:" So sánh với ai thế?Cậu nhìn lại coi người ta là ai hả? Trình Khiên Bắc đúngkhông?"

Kịch bản và kế hoạch nội dung của chương trình kỳ đầu tiên, cũng như liên hệ khách mời đều do Giang Mạn phụ trách. Chủ đề của diễn đàn năm nay chủ yếu là đổi mới công nghệ và bảo vệ môi trường. Khách mời chuyên mục đầu tiên là Lý Phỉ, người sáng lậpmộtcông ty khoa học công nghệ, rất phù hợp với chủ đề của diễn đàn.

Giang Mạn tiện tay trả lời: Vẫn chưa đâu,đangnằm ở bệnh viện nè.

" Emđicùng chị."

" Chịkhôngsao chứ?"

côthậtsựmuốnnói, nâng hạng củacôlàkhôngphải dựa vào số chuyến bay, nhưng mànóirathìmối quan hệ củacôvà Trình Khiên Bắc phỏng chừngsẽbại lộ, cuối cùng chỉ có thể mỉm cười.

- ---- Tôi ở phòng VIP hướng biển, em có muốn đến ở đó đêm naykhông?

Về đến khách sạnđãgần mườimộtgiờ, Giang Mạn vốn định bụng có giấc ngủ ngon lành, để đáp ứng những thách thức trong công việc vào ngày mai. Nào biết được vừa mới tắm rửa xong, cái bụng bỗng trở nên khó chịu. Hải sản của quán vỉa hè quả nhiên là công cụ g·i·ế·t người kinh khủng, chẳng mấy chốc khiếncôở trongmộttình trạng náo động.

Ngày mai, sau lễ khai mạc và diễn đàn tuổi trẻ, vào buổi chiều họsẽghi hình kỳ đầu tiên, và buổi tốisẽđược phát sóngtrênđài truyền hình, cho nên,khôngthể để xảy ramộtsai sótnhỏnào.

".............." Giang Mạn gật đầu," ừ."

Trình Khiên Bắc rất chi là nghiêm túc trả lời:" Vì bữa sáng tôi ăn rất nhiều mà."

Giang Mạn: Ok em

Chương Tiếu Tiếu lại gần, ghé vào bên taicôrì rầm:" Nghe em nè, lần này chúng ta ởtrênđảo 4-5 ngày, tuy là công việc đấy, nhưng khắp nơi đều là tinhanh, cứ lấy công làm tư mà cuỗmmộttên đàn ông về, vẫn khả thi lắm đấy."

Dĩ nhiên, mọi ngườikhôngcó dị nghị với quán vỉa hè, dù sao người đông ăn hải sảnthìphải ăn ở quán vỉa hèthìmới có cảm giác.

" Vừa rồi tiêu chuẩn của em còn là Trình Khiên Bắc mà, sao mà rớt giá nhanh quá vậy?"

Chương Tiếu Tiếunói:" Kiểu như là có mùa xuân đến á."

Chương Tiếu Tiếu đơ người, rồi nhanh chóng xìmộttiếng:" Đồng đội cách mạng xem như xongđi, cảm thấy thảm hại lắm rồi."

Nằmtrêngiường bệnh truyền từng giọt nước,cômới nhớ ra vội gửi tin nhắn báo bình ăn cho Chương Tiếu Tiếu: Chịđãtruyền nước rồi, em mau nghỉ ngơiđi, tự chị có thể thu xếp được.

Edit: Michellevn

Khóe miệng Giang Mạn co rút, khẽ mỉm cười đáp lại,nóitạm biệt với Trình Khiên Bắc xong rồi thừa dịp người trong khoang phổ thông còn chưa ra ngoàithìvội vãđivào bên trong.

" Đúng đúng đúng ạ!" Chương Tiếu Tiếu gật liên hồi," Chị có mối nàokhônggiới thiệu cho emđi? Emkhôngcóyêucầu gì, là nam, sống động là được. Chỉ cầnanhta có tiếp chấp nhận em tăng ca quanh năm. "

Tiếp viên hàngkhônglại hỏi:" Ngài Trình và bà Trình có đặc biệt ăn kiêng gìkhôngạ?"

Chương 28

" Tôi qua đó liền."

cônhắn trả lại: Trình tổng, tôi là đến làm việc ạ.

Giang Mạn làm ra vẻ mặt hiền lành chất phác:" Saokhôngbình thường hả?"

Phản ứng hóa học của hai ngườiđãnảy sinh cả năm trời rồi,khôngcần nảy sinhtrênmáy bay này nữa.

Trình Khiên Bắc nhìn bóng dángcôkhuất sau tấm rèm, vô thức cong khóe môi cười cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

(*) Sinhkhôngthể luyến 生无可恋: Đây làmộtcâu ngôn ngữ mạng, ý chỉ "cuộc sống nàythậtlà nhàm chánkhôngcó gì đáng để lưu luyến cả", dùng để miêu tảmộtloại tâm trạng chán nản sa sút tinh thần(Tàng Thư Viện)

Bữa ăn ở khoang hạng nhất phong phú hơn khoang phỗ thông rất nhiều, Giang Mạn vừa ăn vừa nghĩ đến các đồng nghiệp đáng thương của mình chỉ có thể dùng xuất ăn đơn giản nhấttrênmáy bay,đãvậy sau khi xuống máy bay lại phải bước vào công việc quay cuồng,thậtđúng là khổ hết chỗnói.

Chương Tiếu Tiếu ôm đầu sinhkhôngthể luyến(*):" Chính bởi vì biết lão Vương hung tàn, cho nên mới phải tìm niềm vui trong nỗi khổ nè! Em làmộtgáiFA vạn năm, nếu ngay cả quyền lợi sống ảo mà cũng bị tước đoạt,thìsốngtrênđời này còn ý nghĩa gì nữa chứ?"

" Ra vẻ thần bí!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương Tiếu Tiếu bước tới nghiêng đầu quan sátcô, trông thấy mắtcôcó hơi trũng lại, nhíu mày bảo:" Chị như nàykhôngổn rồi, cũng vì mất nước nữa, phải mau mauđibệnh viện truyền nước thôi,khôngthìngày mai nhất địnhkhônglàm việc nổi đâu."

Đợicôđira từ phòng vệ sinhkhôngbiết lần thứ bao nhiêu, Chương Tiếu Tiếu nhìn dáng vẻ nhợt nhạt củacô, lo lắng hỏi

Thực tế, suốt thời gian dài đến nay, số lần hai người ăn cơm có thể đếm đượctrênđầu ngón tay, nhưng ở trước mặtanh, quảthậtmỗi lần Giang Mạn đều ănkhôngnhiều lắm.

Giang Mạn khẽ cau mày, trong lòng dâng lênmộtchút cảm giác mơ hồ, bước chânkhôngtự chủ mà dừng lại.

Trình Khiên Bắc lắc đầu.

Vừa gửi tin xong, hình đại diện của Trình Khiên Bắc thình lình nhảy ra: Ngủ chưa?

Giang Mạn bật cười:" Đó là vì em độc thân lâu quá rồi đó, nhìn cái gì cũng liên tưởng đến chuyện gì đó của nam nữ."

anhlà khách mời của diễn đàn, ở trong khách sạn năm sao ngay cạnh trung tâm hội nghị, phòng VIP hướng biển của khách sạn năm sao, môi trường sống và tiện nghi có thể tưởng tượng được. Lòng Giang Mạn có hơi dao động, nhưng nhìn sang mấy đồng nghiệp bên cạnh vẫn cònđangnhắc đến quán vỉa hè, ngẫm nghĩ chút rồi trả lời:khôngcần đâu, tôi ở chung với đồng nghiệp rồi, ra khỏi đoàn chắc chắnsẽbị hỏi.

Tiếp viên hàngkhôngđitới, mỉm cười lễ phép hỏi:"anhTrình, muốn đưa cơm lên chưa ạ?"

Giang Mạn bật cười:" Em nghĩ nhiều rồi đó."

Trình Khiên Bắc đáp:"khôngngờ sức ăn của em lại lớn như vậy, cho nên lúc bình thường là giảm béo hả?"

Giang Mạn nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫnkhôngkìm được bảo:" Gọi tôi làcôGiang được rồi."

Giang Mạn:"......"

Bành Việt nhìn đám người đó từ xa xa, cảm thán:" Thực ra, để chúng ta trong những người bình thườngthìcũng xem như là người đàng hoàng có công việckhôngtệ, thế nhưng môi trường làm việc lại cứ cố tình toàn những người giàu có ưu tứ. Vốn vừa ăn hải sản vỉa hè xong hẵng còn khá là thỏa mãn, vậy mà lúc này so sánh vớimộtngười, liền cảm thấy quá là thê lương."

Chương Tiếu Tiếu thở dài:" Em lớn từng này rồi, chỉ từng ngồi hai lần hạng thương gia, chưa lần nào được trải nghiệm khoang hạng nhất hết á. Cũng chẳng biết đến khi nào em mới tích đủ số chuyến bay đây? Cho em nâng hạng miễn phímộtlần.Nhưng mà số lần chúng tađicông tác tính rakhôngchênh lệch mấy đâu nhỉ, chịđãđược rồithìđoán chừng em cũng sắp rồi đó."

Giang Mạn ngẩng đầu nhìn người đàn ông phía xa xa,anhcũngđangnhìncô. Gương mặtanhtuấn dưới ánh đèn đêm, mang theomộtchút ý cười ấm áp,mộtánh nhín có chút gì đó khó hiểu.

" C·h·ế·t tiệt, chị đừngnóikh*ng b* thế chứ. Có phải chị dị ứng hải sảnkhôngđó?"

Theo bản năng Giang Mạn che lại điện thoại di động, đáp:" Bạn ấy mà."

Chỉ có điều, giờ cũngkhôngphải ở nhà họ Diệp, xưng hô bà Trình này,thậtsựlàm cả ngườicôkhôngđược tự nhiên. Mặc dù cáchmộtlớp rèm, các đồng nghiệp ở khoang phổ thông có thểkhôngnghe được đối thoại ở bên này, nhưng cấp dưới ở phía sau lưng Trình Khiên Bắc, chắc chắn là nghe được rành mạch.

Cũngkhôngbiết Trình Khiên Bắc nghĩ thế nào,khôngsợ quan hệ bung rasẽgặp phiền phức sao?

".........khôngcần."

Cũngkhôngbiết vì sao, đột nhiêncôcảm thấy người đàn ông trông có vẻ lạnh lùng vàkhôngliên quan gì đến hài hước vui vẻ này, vậy mà cũng có chút đángyêu.

Giang Mạn bĩu môi nhủ thầm,anhđithìđithôi, cũng chẳng phảiyêuđương gì, nửa tháng trước đókhônggặp, cũng có thấyanhgửi được cái tin nhắn nào đâu?

Trong lòng yên lặng bỏ thêmmộtcâu, nào có phải đến để tạo ra diễm ngộ(*) chứ

Trình Khiên Bắc nheo mắt nhìncô, ngẩng đầu giơ tay lênkhôngtrung vẫy vẫy.

côlàmmộtmạch giải quyết hết tất cả thức ăn trong khay, sau đó ngẩng đầu nhìn sang pháthiệnTrình Khiên Bắc mới chỉ ăn chưa đếnmộtphần ba, lại cònđangdùng vẻ mặt hết sức kinh ngạc mà nhìn sangcô.

".........khôngcần đâu, tôi cũng có phải chuyện lớn gì đâu, bác sĩnóitruyền mấy bình nước là ổn mà."

Chương Tiếu Tiếu do dựmộtlúc rồi gật đầu:" Cũng được, chị tới bệnh viện rồi gửi tin nhắn cho em nhé."

Vì thếcôthấy ngon miệng hơn,nóicho cùng làm người phải biết cách trân trọng.

Gì chứ,côở chỗ này cũngkhôngcó đồng nghiệp mà!

Giây lát sau, điện thoại di động trong túi Giang Mạn vang lênâmbáo có tin nhắn, lấy ra xem, quả nhiên làanhgửi tin nhắn đến.

Giang Mạn phì cười:" Chị nhìn em thế này quảthậtlà cần tìmmộtngười bạn trai rồi."

Gìthìgì, nhìn Giang Mạn vẫn là điển hình của người đẹp thành thị, cũng có hơi ngượng ngùng,nói:" Sáng nayđivội quá, bữa sáng chỉ ăn có chút xíu."

Bị người ta trêu chọc sức ăn lớn, khóe miệng Giang Mạn co rút, nhìn khay cơm củaanh, gượng cười bảo:"mộtngười đàn ông to đùng nhưanh, mà sao ăn chậm rì lại ít xíu như vậy,khôngngại à?"

Sau hơnmộtgiờ, Giang Mạn tỉnh dậy quamộtgiấc ngủ.côngủ ngon đến nỗi sau khi thức dậy nhất thời có hơi lơ mơkhôngbiết đêm nay là đêm nao, cho đến khi nhìn thấy Trình Khiên Bắcđangcúi đầu xem tạp chí bên cạnh, mới định thần lại, mìnhđangngồi trong khoang hạng nhất của máy baytrênchuyến hành trình bay ra biển đảo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Vâng,côGiang."

Sao lại có cảm giác tủi thân thế nhỉ? Nhất định làcôảo giác rồi.

nóichungthìmộtbữa ăn hết sức là thoải mái, chỉ là thời điểm trở về khách sạn,đingang quamộtnhà hàng xa hoa, đúng lúc nhìn thấy mấy người đàn ông và phụ nữ ăn vận chỉnh tề, từ trong đóđira.

"Trình Khiên Bắc đókhôngphải để cho chị sao? Em chính là biết thân biết phận mình, nào dám đòi hỏimộttiêu chuẩn cao xa như vậy chứ."

Lúc này Giang Mạn mới yên tâm.

Chương Tiếu Tiếu gật đầu:"nóicũng phải nha. Cuồng công việc của lão Vương chân truyền hết sang cho chị rồi, có thể có mùa xuân gì chứ, xem ramộtngày nào đó em thoát FA rồi, chị cũng vẫn còn làmộtcônàng độc thân. May là vẫn còn được xem là bạch phú mỹ trong tổ chuyên mục của chúng ta đấy nhá!"

Thời gian bay hơn ba giờ đồng hồ, cuối cùng cũng nhanh chóng kết thúc.

" Yên tâmđi, tôisẽkhôngđể lộ quan hệ của chúng ta trước mặt đồng nghiệp của em."

Tiếp viên hàngkhôngđirất nhanh và quay trở lại, mang bữa ăn lên.

Trình Khiên Bắc gật gật đầu.

Chương Tiếu Tiếu: Emkhôngtắt máy, có gì cứ gọi điện nhé.

côngồi dậy, bối rối xoa xoa mặt, rồi cảm thán:" Chỗ ngồi khoang hạn nhất quả nhiên thoải mái hơn rất nhiều."

Giang Mạn:"..........." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Ông Trình bà Trình, chúc hai vị dùng bữa ngon miệng."

Chờ sau khi máy bay yên ổn dừng lại, lúc Giang Mạn đứng lên quay về khoang phổ thông để kết hợp với các đồng nghiệp, đúng lúc đối diện với hai trợ lý phía sau Trình Khiên Bắc cũngđãđứng lên, hai người mỉm cười cung kính gật đật chàocô, thái độ cư xử y như với bà chủ.

Tin này mới vừa gửiđi, chuông điện thoại lập tức vang lên.

Lời qua tiếng lại như vậy khiến thời gian trôi qua nhanh chóng, sau khi đến khách sạn, cả đám bị lão Vương kéo vào làm việc điên cuồng. Mặc dù chuyên mục của họkhôngcịu trách nhiệm về phát sóng trực tiếp, nhưng trong bốn ngày họ phải thựchiệnbốn chương trình đặc biệt, đối với mọi người mànóiđều áp lực rất lớn.

" Ò!" Trình Khiên Bắc gật gù, "Vậy em còn muốn ăn nữakhông?"

Giang Mạn cười mỉm chinói:" Vậy chị chúc em thành công."

Trình Khiên Bắc: Ok, vậy chúc em công việc suôn sẻ!

Giang Mạn cười đáp:" Cũng được, khoang hạng nhất của chiếc máy bay thân hẹp nàykhôngcó gì lạ mấy, cũng chỉ có chỗ ngồi rộng rãi hơn chút và bữa ăn phong phú hơn chút thôi. "

Giang Mạn lo xảy ra chuyện, buổi chiều còn liên tục xác định với người ta thời gian và địa điểm. Lý Phỉ là người trẻ khoảng ba mươi tuổi, rất lịchsựvà cũng dễnóichuyện vô cùng, cười cam đoan, đảm bảosẽđến địa điểm ghi hình chương trình đúng giờ.

Giang Mạn thở dài, cười đáp:" Em vẫn còn đầu óc nghĩ đến những cái này à? Cònkhôngbằng nghĩ làm sao đối phó với kiểu làm thêm giờ điên cuồng của lão Vương trong mấy ngày nàyđi."

Giang Mạn cũng cảm thấy thế, gật gật đầu:" Ừ, vậy chịđibệnh viện đây."

Giang Mạn nhếnh miệng cười,thậtra tên wechat của Trình Khiên Bắc là phiênâmviết tắt, cho dù là bị người khác nhìn thấy, chắc cũngsẽkhôngbiết đó làanh, trừ khi đó là mấy ngườiđãthêm wechat như lão Vương.

Giang Mạn kéo lê cơ thể suy nhược nhờ khách sạn kêu xe taxi giúp, may là bệnh viện ở gần bên, sau khi đăng ký khám bệnh, kiểm tra, quả nhiên là viêm dạ dày cấp tính.

nóixong lại ngoảnh nhìn Trình Khiên Bắc ở hướng ngược lại, lần này trông thấy bóng lưng thẳng tắp bất phàm củaanhnổi bật dưới ánh đèn đêm.

Bà Trình? Vốncôđịnhnóimình vẫn còn làcônàng chưa chồng, nhưng lại nghĩ tới giấy chứng nhận kết hôn có con dấu của cục dân chínhđangở nhà kia. Thôi được, quảthậtvề mặt pháp lýcôlà phụ nữ có chồng.

côđangđịnh cất điện thoại di độngđithìlại cómộttin nhắn đến nữa:Chiều mai tôi phải về rồi, em thựcsựkhôngđến sao?

Giang Mạnnóitrong đau khổ:" Chị cảm giác như ruột chị cũng bị lôi tuột ra hết rồi! Mọi người ăn đồ giống nhau, mà sao emkhôngbị sao hả?"

Bận rộn liên tục, chẳng mấy chốcđãhơn chín giờ, vì buổi chiều chỉ ănmộthộp cơm đơn giản, lúc này xong việc, tay lớn của lão Vương vung lên, mời mọi ngườiđiăn hải sản.....quán vỉa hè.

"khôngcầnkhôngcần đâu, em mauđingủđi, nếu sáng mai chịkhôngổn, còn phải dựa vào mấy người tụi em, em cũngkhôngthểkhôngcó tinh thần."

" Cũngkhôngcó mà!" Giang Mạn ngẫm nghĩ, hình như mình ăn hải sản làsẽđau bụng, nhưngnóicho cùng sống ở thành thị, ănkhôngnhiều lắm, lúc ở nhà tôm và cua cũngkhôngphải là món chính, vì vậy có lẽ dạ dày phản ứng cũngkhôngtính là lớn. Còn tối nay ở quán vỉa hè,côđãănmộtđĩa tôm tớn, mấy con cua, lại cả đủ loại sò hến, hơn nữa là chỉ ăn mấy thứ đókhông, chẳng ăn món chính.

Giang Mạnnói:" Chị phải mắng em miệng quạ đen, hay là cảm ơn em khen chị đây?"

Giang Mạn nhìn chăm chú vào người đàn ông có thân hình cao lớnđitrong đoàn người kia,thậtsựlà Trình Khiên Bắc.anhdĩ nhiên cũng trông thấycô, vừanóichuyện với người bên cạnh vừa lấy điện thoại di động ra nhấn nhấn.

Chương Tiếu Tiếu vừađivừa đảo mắt loạn lên, dường như nhớ ra cái gì, cười hì hì hỏi:" Có phải chỗ ngồi của chị sát bên Trình Khiên Bắckhông?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"khôngsao, ăn hải sản bị viêm dạ dày cấp tính,đangở bệnh viện truyền nước!"

" Sao vậy hả?" Đầu bên kia giọng của Trình Khiên Bắc có chút lo lắng.

Trình Khiên Bắc nhướng mày nhìncô,khôngnóigì.

" Mạn Mạn, có phải trò chuyện suốtkhônghả? Tuấn nam mỹ nữ có xảy ra chút phản ứng hóa học nàokhônghả?"

(*)Diễm ngộ(艳遇):Cuộc gặp gỡ đẹp đẽ.

Trình Khiên Bắc bỗng nhiên lại cúi đầu khẽ cười.

Tất nhiên, đâykhôngphải là trọng điểm, mấu chốt là ngày mai nghi thức khai mạc và diễn đàn tuổi trẻ,anhphải phát biểu trong diễn đàn tuổi trẻ, chạy đến bệnh viện muộn như vậy,khôngsợ ảnh hưởng đến công việc hả?

" Nhắn tin với ai đó?" Chương Tiếu Tiếu bên cạnh đột nhiên áp sát lại hỏi

" Hey, Giang Mạn, sao chịkhôngđi?" Chương Tiếu Tiếu pháthiệnngườiđicùng tụt lại phía sau, quay đầu lại hỏi, hỏi xong rồi lại tiếp," Sao em cứ cảm giác chị có hơikhôngbình thường thế nhỉ?"

Giang Mạn ngẩn người, bỗng dưng khẽ bật cười.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28