Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 112: Không xong rồi, giám đốc!
Hùng đứng phắt dậy, nắm chặt nắm đấm, giọng gằn lên đầy căm phẫn:
Thành thì thấy chiếc phao nhúc nhích, hắn hưng phấn đứng dậy giật mạnh, suýt ngã nhào về phía sau. Ba Vy Vy phải nhanh tay giữ lại, cười cười bảo:
Giọng Phương Anh từ đầu dây bên kia vang lên gấp gáp như thể sắp xảy ra đại sự:
“Không xong rồi, giám đốc! Trên mạng xuất hiện loạt bài đăng bóc phốt, vu khống công ty mình. Cũng có rất nhiều bài viết nói xấu giám đốc.”
Cô nàng bật cười nắc nẻ, vừa lau mặt vừa lầm bầm: “Thôi, xem như trúng thưởng món quà từ thiên nhiên vậy!”
Gã thanh niên từ từ mở mắt. Thấy tên mặt chuột, Hùng ra hiệu cho hai em gái nhân viên rời đi, để lại không gian riêng tư. Tên mặt chuột nhanh nhẹn tiến tới, đặt tập tài liệu lên bàn trước mặt Hùng.
Dù không câu được nhiều cá, nhưng cả nhóm đã có một buổi sáng thật vui vẻ và đáng nhớ. Họ cùng nhau chia sẻ những câu chuyện cười, những khoảnh khắc ngớ ngẩn, và tận hưởng vẻ đẹp bình yên của thiên nhiên.
Phương Anh lo lắng báo cáo, như thể Bệ hạ đang đi vi hành tuần sát, mà lại có phản tặc đến tạo phản khiến kinh thành sắp thất thủ rồi.
Từ sự tức giận của hắn, có thể thấy sự ghen tuông đã chiếm trọn tâm trí, còn logic thì... chắc đã bay khỏi đầu từ lâu rồi.
Tài liệu ghi rõ, công ty này thành lập đã lâu, nhưng trong hai tháng trở lại đây, dưới sự quản lý của Hoàng Minh Bảo, nó phát triển như vũ bão.
“Bộ phận truyền thông đã cố gắng kiểm soát và liên hệ gỡ bài, nhưng nhiều vô số kể! Điều đáng nói là bên đăng bài không muốn tiền, cũng không trả lời chúng ta luôn!”
“CÂM MỒM! Mày đang dạy bố mày làm việc đấy à?”
Chưa để Mặt Chuột nói hết câu, Hùng quát lớn:
Chương 112: Không xong rồi, giám đốc!
Mọi người ngồi trên thuyền đều mang nét mặt vui vẻ, tận hưởng không khí trong lành và sự tĩnh lặng của miền quê sông nước.
Còn bà chị trợ lý Dương thì hôm nay trong người không thoải mái nên đã ở nhà Vy Vy ngủ nướng mất rồi.
Hình ảnh mà hắn nhận được từ tay người cài cắm ở KO E-Sport. Tâm trạng vốn dĩ đã không tốt, lại bị khơi lên bởi sự ghen tị đầy cay đắng.
Vy Vy cũng không kém phần hào hứng khi diện chiếc mũ cói rộng vành, còn Khánh An trông dản dị với chiếc áo chống nắng, nón lá truyền thống.
"Bóc phốt?" - Ngài giám đốc tự nhủ trong đầu, cố gắng lục lại trí nhớ xem mình có đi chợ quên trả tiền ở hàng thịt nào không, nhưng chẳng nhớ ra gì cả.
Một gã thanh niên với dáng vẻ phê pha, hai tay ôm lấy hai em nhân viên, mắt nhắm nghiền theo điệu nhạc. Hắn nhấc chiếc vape lên môi, nhả ra một làn khói dài, khoan khoái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Buổi sáng tại quê nhà Vy Vy, mặt trời dần ló rạng, ánh nắng sớm nhẹ nhàng lan tỏa khắp mặt sông, mang đến một khung cảnh bình yên và thơ mộng.
“Ngồi yên, chứ thuyền này mà lật là cả bọn phải đi bộ dưới sông đấy!” Cả thuyền ai nấy đều cười sảng khoái.
Ngài giám đốc gạt nhẹ điện thoại, đưa lên tai:
Tay giám đốc trẻ này, cha mẹ đều đã mất, hiện đang sống tại một khu tập thể cũ. Hùng khẽ nhếch mép:
Khi đã đến khu vực thích hợp để câu cá, mọi người bắt đầu thả mồi câu. Bảo với Vy Vy ngồi cạnh nhau, hai người cười đùa, trêu chọc nhau về cách cầm cần câu.
Đột nhiên, cửa phòng khẽ mở. Một thanh niên nhỏ con, mặt chuột, rón rén bước vào, trên tay cầm một tập tài liệu. Hắn hít sâu rồi cất tiếng gọi nhỏ:
Vy Vy bắt đầu hò reo khi thấy mồi của mình bị cá đớp, cô kéo mạnh nhưng không ngờ lại kéo lên cả một mớ rong rêu.
Vì quá béo, Thành được sắp xếp ngồi giữa thuyền để đảm bảo sự cân bằng, khiến mọi người không nhịn được cười.
Bảo nhìn xuống màn hình, lướt thấy tên Phương Anh hiện lên.
Mọi người chuẩn bị cho chuyến chèo thuyền khám phá sông nước. Ba của Vy Vy đang đứng trên chiếc thuyền gỗ nhỏ, sẵn sàng chèo thuyền đưa cả nhóm đi chơi câu cá.
Tại Hà Đô, tiếng nhạc trong phòng VIP của một quán Karaoke Luxry vang lên xập xình, ánh đèn mờ ảo, rượu mạnh cùng khói thuốc mờ mịt tạo ra một bầu không khí như một quán bar thu nhỏ.
“Chỉ vì thằng này đẹp trai và lập nghiệp lại từ hai bàn tay trắng chắc?” – Hùng nhíu mày, thả một câu nói châm biếm, ánh mắt đầy sự khinh thường.
"Ủa? Phương Anh? Có chuyện gì gấp mà gọi trực tiếp, chứ không nhắn lên nhóm như mọi khi nhỉ?" – Bảo lầm bầm trong miệng.
Nhìn Hùng lúc này chẳng khác gì một nhân vật phản diện não tàn trong phim truyền hình dài tập, vì gái mà bất chấp tất cả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi thuyền cập bờ, mọi người cười nói rôm rả, vẫn còn đọng lại sự hào hứng sau chuyến câu cá thú vị. Bảo vừa bước xuống thuyền, còn chưa kịp lau khô đôi tay lấm lem thì điện thoại đột ngột reo lên.
Mặt Chuột đứng gần đó, thấy Hùng bắt đầu thể hiện sự căm phẫn, hơi do dự rồi hít sâu, cắn răng nói:
“ Em đã thu thập đủ thông tin anh yêu cầu.”
“Anh Hùng à, em thấy mọi chuyện không giống như anh nghĩ đâu. Tên giám đốc kia có vẻ không theo đuổi Hanni. Mà cũng không có biểu hiện gì hai người họ đang hẹn hò cả.”
…
Ba Vy Vy khéo léo chèo thuyền, vừa chèo vừa kể chuyện về những lần đi bắt cá mùa nước nổi, những kỷ niệm quê nhà đầy ắp trong nụ cười hiền hòa.
Thành, sau khi ổn định chỗ ngồi, bắt đầu câu chuyện cười tếu táo, khiến cả nhóm cười nghiêng ngả.
"Alo, Phương Anh à, có chuyện gì vậy?"
“Theo em điều tra, tất cả chỉ là công việc thôi mà. Với lại, công ty của hắn sạch sẽ lắm, không tìm được kẽ hở nào để cho người đến bới móc cả. Em thấy hay là…”
“Không có hậu trường gì, sao lại ngoi lên nhanh vậy?”
Thành cố gắng giữ thăng bằng, nhưng mỗi khi thuyền lắc lư là hắn lại lo lắng nhìn xuống nước, trông vừa buồn cười vừa đáng thương.
Mấy người đang hát hò nhảy nhót trong phòng cũng phải im bặt, quay ra nhìn với ánh mắt ngạc nhiên, chỉ còn tiếng nhạc nền chói tai vang lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bảo khựng lại, mặt đầy dấu hỏi chấm, như thể vừa nghe thấy điều gì vô lý đến khó tin.
“Anh Hùng, anh Hùng!”
Hùng mở tập tài liệu ra, bên trong là toàn bộ hồ sơ về Công ty TNHH Quảng cáo & Truyền Thông Minh Bảo, cùng loạt giấy tờ điều tra liên quan đến tay giám đốc Hoàng Minh Bảo. Hùng nhíu mày, ánh mắt lướt qua từng dòng chữ.
“Không đứa nào có thể lấy thứ mà tao muốn! Bất kể là ai, thằng ranh con này cũng phải trả giá!”
Hắn dừng lại, ánh mắt tối sầm khi nghĩ đến Hanni - người con gái hắn đã theo đuổi suốt bao lâu nay, lại có vẻ hứng thú với tên này. Hùng thả tài liệu xuống, nắm tay thành nắm đấm, gằn giọng: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hùng giận dữ, đạp một phát thẳng vào người Mặt Chuột, khiến hắn ngã chỏng chơ xuống sàn.
Vy Vy và Khánh An tranh thủ "sống ảo" với chiếc điện thoại, quay vlog các thứ, còn ngài giám đốc thì say sưa ngắm cảnh.
Vy Vy cười phá lên, còn Bảo thì nhìn cần câu của mình với ánh mắt bất lực.
“Tên này…” – Hùng lẩm bẩm.
“Hanni thích cái loại mồ côi này sao?”
Chiếc thuyền từ từ lướt trên mặt sông, nước nhẹ nhàng vỗ vào mạn thuyền tạo nên âm thanh êm dịu, gió thổi nhẹ mát rượi, khiến không gian trở nên thư thái hơn bao giờ hết.
Tức giận dâng trào khi trong đầu hắn thoáng qua hình ảnh Bảo và Hanni cùng cười nói vui vẻ bên nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bảo thử nhấc cần câu nhưng cá đớp mồi quá nhanh, làm hắn không kịp phản ứng, cần câu giật mạnh khiến Bảo loạng choạng, mặt mày lấm lem bùn nước.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.