Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 111: Xin lỗi Gia Huy

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 111: Xin lỗi Gia Huy


Ngay khi thấy họ, Vy Vy reo lên đầy phấn khởi:

Nhưng hôm nay gặp trực tiếp, cô bất ngờ trước sự thân thiện và dễ gần của Bảo. Nhìn cách cư xử của ảnh mà xem, chẳng giống giám đốc công ty tý nào.

Mọi người sau khi rửa mặt sạch sẽ, tụ tập lại bên chiếu trải sẵn dưới nền nhà, mâm cơm đã bày ra với đủ món ngon miền sông nước.

"Giám đốc nhất định phải thử đặc sản này!"

"Baaa mẹeee!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Mẹ ơi, mốt bây giờ là thế, mọi người đều nói con gái mẹ xinh mà!"

Sau vài miếng, Thành đã hoàn toàn bị thuyết phục, bắt đầu ăn nấy ăn để, không ngừng xuýt xoa vì hương vị tuyệt hảo của món đặc sản này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thành vừa gặm tiếp miếng thịt chuột vừa sụt sùi vì nước chấm cay:

Câu nói vừa dứt, Vy Vy và Khánh An không nhịn nổi cười, che miệng khúc khích. Thành không còn cách nào khác, nhìn sang Bảo đầy bất lực, rồi đành cắn răng xé một miếng nhỏ, chấm vào nước mắm me.

Bảo không câu nệ ngồi xuống, hít hà mùi thơm nức, không giấu nổi vẻ ngạc nhiên:

Ba mẹ Vy Vy nghe xong thì vừa luống cuống vừa bối rối. Biết là con gái có kể về sếp lớn nhiều lần nhưng không ngờ lại lôi ra đùa giỡn như thế. Chưa kịp để Bảo mở lời, mẹ Vy Vy đã vội vàng đánh nhẹ vào vai con gái:

Ba Vy Vy rót cho Bảo và Thành mỗi người một ly rượu nhỏ rồi hào hứng mời mọi người:

"Trời ơi, ngon quá cô chú ạ!"

Tuy nhiên, giữa lúc đang thưởng thức, Thành bỗng lẩm bẩm đầy tâm trạng:

"Mấy món này nhìn hấp dẫn quá, hôm nay có lộc ăn ghê!"

"Anh Bảo phải ăn nhiều vào nha, về đây không mập lên vài ký là không xong đâu đó!"

"Ba! Ba ở nhà lại hút thuốc đúng không?"

Trước đây, cô chỉ biết vị giám đốc này qua những câu chuyện Vy Vy kể và các đoạn video trên TikTok và cũng từng nói chuyện điện thoại một lần hồi Vy Vy mới ra Hà Đô.

(Chiều tối nay tác có cái hội thảo nghiên cứu ẩm thực và văn hóa trà đá kem cheese, sinh tố lúa mạch. Nhiều khả năng sẽ có chương muộn. Nếu không có thì mai tác sẽ bù. Đạ tạ các vị đạo hữu đã lý giải.)

Nhưng khi Vy Vy tiếp tục giới thiệu đến Thành, "cậu béo béo" phía sau cũng là phó giám đốc công ty, hai người lại trở nên cẩn thận. Mẹ Vy Vy vội khách khí mời cả đoàn vào nhà khiến mọi người bất đắc dĩ không thôi.

Khánh An, chị gái Vy Vy, từ dưới bếp chạy lên, nở nụ cười ngọt như mía:

Thành thì tỏ vẻ nghiêm túc nhưng cũng không nhịn được nhìn chằm chằm vào đĩa chuột đồng, chị Dương trợ lý nhìn vào cũng không khỏi hoang mang.

Không khí trong mâm cơm ấm áp và vui vẻ, tiếng cười nói rộn ràng. Ngài giám đốc ngồi giữa Vy Vy và Khánh An, liên tục bị họ gắp thức ăn cho hắn, còn không quên trêu chọc:

"Tóc tai kiểu gì thế này? Hồng hồng vàng vàng, còn ra thể thống gì!"

"Gia Huy là con hamster anh nuôi hồi nhỏ… Nó mất rồi… Từ đó, cứ nhìn thấy chuột là anh lại thương tâm. Nhưng món này ngon quá, Gia Huy ơi, xin lỗi mày!"

Xa xa phía ngoài có thể thấy những rặng đước, cây mắm xanh um tùm. Khung cảnh yên tĩnh, thỉnh thoảng có tiếng chim hót líu lo và âm thanh của nước vỗ nhẹ vào bờ.

"Gia Huy là ai vậy?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ba Vy Vy đứng bên cạnh, thấy con gái vui vẻ như vậy cũng không giấu nổi niềm hạnh phúc. Ông cười khà khà, định nói gì đó thì Vy Vy đột nhiên ngửi ngửi không khí xung quanh, rồi nhanh như cắt:

"Ba mẹ, đây là anh Bảo, giám đốc công ty con. Ảnh tốt lắm đó! Thấy đẹp trai không? Có khi tìm cả cái ấp này cũng không kiếm đâu ra ai so được với ảnh, hihihi..."

"Không có, ba bỏ rồi mà, thề luôn!"

"Tào lao! A... xin chào giám đốc ạ, quý hóa quá, chẳng mấy khi được giám đốc ghé thăm nhà quê của tụi tui. Nhà có chút đơn sơ, mong giám đốc thông cảm."

Bảo vừa ăn vừa khen, tay thì xé thêm thịt không ngừng. Cả nhà Vy Vy cười vang, cảm giác như vị giám đốc này không phải là khách, mà như người nhà vậy.

Khánh An có đôi nét giống Vy Vy, nhưng giọng nói của cô dịu dàng và nhẹ nhàng hơn, toát lên vẻ thùy mị, dịu dàng của những cô gái miền Tây. Nụ cười tươi tắn của cô khiến ai nấy đều cảm thấy gần gũi và thoải mái.

Mùi thơm nức mũi từ con chuột nướng khiến Bảo không thể cưỡng lại. Hắn liền cắn thử một miếng, mắt sáng lên như phát hiện ra một kho báu ẩm thực.

Cô nàng lập tức chạy tới, nhảy lên ôm chầm lấy mẹ, khuôn mặt đầy phấn khích. Mẹ Vy Vy cũng cười hiền lành, nhẹ nhàng vuốt đầu con gái, nhưng ngay lập tức nghiêm mặt lại:

Ba mẹ Vy Vy cũng đồng lòng cổ vũ:

Ba Vy Vy, người đàn ông khoảng hơn 40 tuổi, vóc dáng rắn rỏi, làn da sạm nắng do năm tháng làm việc trên sông nước, khuôn mặt hiền từ.

Ông định dỗ dành thêm thì mẹ Vy Vy cũng không nhịn được cười, nhưng chợt nhớ ra đằng sau còn có ba người khách đang xách đồ, bà liền đánh nhẹ vào tay con gái:

Trước cửa nhà, hai người đã đứng sẵn để chờ đoàn. Đó là ba mẹ Vy Vy, những người dân bản địa đặc trưng của miền Tây Nam Bộ.

Nhìn thanh niên có bề ngoài sáng sủa và vẻ thân thiện dễ gần này nói vậy, ba mẹ Vy Vy có chút yên tâm hơn.

Mồ hôi lấm tấm trên trán, ngài phó giám đốc nhìn con chuột trong bát với ánh mắt đầy lo ngại. Dù cả Dương trợ lý bên cạnh cũng đã ăn thử và khen ngon, Thành vẫn không dám động đũa.

Ngôi nhà của gia đình Vy Vy nằm gần vùng ngập mặn, được xây dựng kiên cố bằng gạch và xi măng để tăng độ bền, nhưng vẫn giữ được những nét truyền thống của kiến trúc nhà sàn miền Tây.

Ngay khi nếm thử miếng đầu tiên, Thành bất ngờ trước hương vị tuyệt vời của thịt chuột. Lớp da giòn tan, bên trong thịt mềm mịn, thấm đều vị mặn của muối ớt và cay nồng của nước chấm.

Trên tường treo đầy khung ảnh gia đình, từ hình ảnh của Vy Vy lúc nhỏ đến những khoảnh khắc sinh hoạt hằng ngày của cả nhà. Có cả những khung ảnh cũ kỹ của ông bà từ thời còn mặc áo dài, khăn rằn, nụ cười hiền hòa.

"Con quên là có khách à?"

"Chào mấy anh chị, em là Khánh An, chị của Vy. Mấy anh chị đi đường xa chắc mệt rồi, mọi người nghỉ ngơi uống nước, ngoài sân có vòi nước có thể đi rửa mặt mũi, chân tay rồi ra ăn cơm cho nóng." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô nàng giả vờ xị mặt, nhưng ánh mắt vẫn tinh nghịch. Ba Vy Vy luống cuống, vội xua tay:

Chương 111: Xin lỗi Gia Huy

Cả nhà đều ngừng ăn, đầy thắc mắc. Vy Vy tò mò hỏi:

"Xin lỗi Gia Huy… đồng tộc đuôi dài của mày ngon quá…"

Bảo cười nhẹ, tay xua xua: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vy Vy giật mình, quay người lại nhìn Bảo, Thành và chị Dương đang đứng phía sau. Cô nàng liền chạy tới, kéo Bảo ra trước, mắt lấp lánh:

Còn mẹ Vy Vy, một phụ nữ cũng tầm tuổi đó, mặc một bộ quần áo giản dị, tóc dài búi gọn phía sau, đôi mắt trìu mến.

"Sao thế, cậu là Doraemon à, mà sợ chuột thế này?"

Thấy tình huống có vẻ khó xử, Bảo trêu chọc:

Canh chua cá lóc, cua đồng rang me, ốc đắng luộc chấm mắm gừng, cá lóc nướng trui và đặc biệt là chuột đồng nướng thơm lừng khắp gian nhà.

(Tác giả: Đa tạ bằng hữu lord of demons khích lệ tác 5.000 khoai. Chúc bằng hữu và gia đình sức khỏe, gặp nhiều may mắn)

Nghe đến đây, cả nhà Vy Vy cười ngả nghiêng, không ai nhịn nổi. Bữa ăn trở nên náo nhiệt và đầy tiếng cười, khiến không khí ấm cúng và gần gũi hơn bao giờ hết.

Ba mẹ Vy Vy cảm thấy thật may mắn khi Vy Vy có một người sếp như vậy.

Khánh An cười híp mắt như trăng khuyết, gắp ngay một con chuột đồng nướng nguyên con vào bát của Bảo.

Ngôi nhà của gia đình Vy Vy dù được xây dựng hiện đại, nhưng bên trong vẫn giữ nét mộc mạc của vùng Tây Nam Bộ. Bàn ghế bằng gỗ sậm màu, bề mặt đã bóng loáng theo năm tháng.

Vy Vy cười hì hì, đôi tay vuốt vuốt tóc:

Ba mẹ Vy Vy thấy vậy cũng bắt đầu lo lắng, nghĩ rằng có gì đó không hợp khẩu vị với vị phó giám đốc này lại thành tiếp đãi không chu đáo.

"Dạ, cô chú đừng khách sáo ạ. Con đến đây như con cháu trong nhà thôi, không phải giám đốc gì đâu. Vy Vy con cũng coi cô bé như em gái trong nhà, lần này con tới thăm có chút đường đột, làm phiền cô chú nhiều."

Vy Vy cũng cười tít mắt, không quên gắp cho cả Thành một con chuột to bự. Mặc dù thịt chuột ở Tây Bắc cũng khá phổ biến, nhưng khi thấy con chuột nướng bày ra trước mặt, Thành vẫn không khỏi rùng mình.

Rồi Bảo ra dấu chỉ cả hai mới hiểu kiểu như “Mày ăn đi cho cô chú vui, đừng có kén cá chọn canh, mất công gia đình họ chuẩn bị sẽ buồn đấy”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 111: Xin lỗi Gia Huy