Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 102: Lễ phục? Nhà ăn công ty cần mặc lễ phục sao?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 102: Lễ phục? Nhà ăn công ty cần mặc lễ phục sao?


Bảo hài lòng, cúp máy. Hắn đặt điện thoại xuống, trên môi vẫn nở nụ cười hài lòng. Mở gói lương khô đặt sẵn trên bàn, ngài giám đốc nhồm nhoàm cắn một miếng, uống cốc nước lọc cầm hơi.

Bảo nhìn cảnh họ rời đi, chỉ khẽ lắc đầu: "Nếu họ có làm gì sai thì cơ quan chức năng sẽ xử lý. Mặt bằng tới tay rồi, triển khai thôi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Điều này không hề đơn giản, giá sang nhượng chắc chắn sẽ bị đẩy lên cao ngất ngưởng. Phương nhấc máy, quyết định gọi thẳng cho Bảo.

Đối với loại công ty lừa đảo như này, dù muốn thua lỗ mất tiền cũng không cho thêm xu nào cho bọn chúng!"

Cuối cùng, sau 77 49 lần sửa đổi, ngài giám đốc đã hài lòng với một bản thiết kế của nhà thầu thi công chuyên nghiệp.


Hệ thống bếp nấu trung tâm bằng thép không gỉ, tủ lạnh công nghiệp to như tủ trữ rượu, máy rửa bát công nghiệp vận hành êm ru. Tất cả các thiết bị đều thuộc hàng cao cấp nhất, xếp đặt gọn gàng, khoa học.

Bảo im lặng một lúc, rồi trầm ngâm đáp:

"Anh nói là... đi thương thảo sang nhượng mặt bằng ạ?"

Với tác phong thần tốc, không cần bận tâm chi phí, chỉ trong ba ngày, nhà ăn mới đã được hoàn thiện, sẵn sàng phục vụ đội ngũ nhân viên.

Chỉ tiếc rằng, sau một năm hoạt động, công ty này bị bóc phốt quá nhiều và đang tìm đường chuồn êm. Để giảm thiểu tổn thất, họ còn đề nghị bán cho truyền thông Minh Bảo tất cả bàn ghế cũ cùng một đống sách dạy làm tỉ phú với giá "siêu rẻ".

"Chỗ này... đây là nhà ăn công ty á?" - Thành Phát lắp bắp.

Sau đó, cả hai lập tức quay đầu bỏ chạy ra khỏi nhà ăn, chạy hớt hải về khu vực livestream. Trên đường, họ gặp đồng nghiệp ngạc nhiên hỏi:

Chương 102: Lễ phục? Nhà ăn công ty cần mặc lễ phục sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Họ liên hệ với hàng loạt dịch vụ thiết kế, trình lên hàng tá phương án, nhưng tất cả đều bị giám đốc phê bình vì diện tích... quá nhỏ.

Cô suy nghĩ thoáng qua về vị khách đặc biệt này - cậu thanh niên có chút non nớt lần đầu cô gặp hơn hai tháng trước, giờ đã trở thành "tư bản" hot nhất mạng xã hội.

Nhưng Phương cũng đang đau đầu. Quanh khu vực công ty Minh Bảo, tất cả mặt bằng đã được thuê kín, muốn mở rộng chỉ còn cách thương lượng với các công ty khác để họ nhượng lại.

Phương khẽ thở dài:

Tại mỗi bàn, khăn trải bàn trắng tinh được gấp nếp hoàn hảo, điểm xuyết bằng những lọ hoa nhỏ cắm hoa tươi, tỏa hương thơm thoang thoảng.

Những động tác thái, cắt, xào, nấu diễn ra nhịp nhàng, như một màn trình diễn nghệ thuật. Mùi thơm của các món ăn thoảng qua, kích thích khứu giác một cách tinh tế.

Không khí xung quanh tràn ngập cảm giác đẳng cấp và xa hoa, tựa như đang đứng giữa một nhà hàng cao cấp thực thụ. Thành Phát và Thành Đạt đứng đờ ra, miệng không thể khép lại vì kinh ngạc.

Mình quên mất đây là vị giám đốc thuê mặt bằng và mở rộng văn phòng không chớp mắt." Cô nén tiếng thở dài, cuối cùng cũng đáp:

Nhưng khi ánh mắt cả hai dừng lại ở bảng thực đơn cùng các món buffet, sắc mặt cả hai bỗng biến đổi.

"Mấy ông cứ giữ mà 'làm giàu' tiếp nhé."

Không gian nhà ăn rộng lớn như một đại sảnh khách sạn hạng sang, sức chứa hơn 100 người. Trần nhà được trang trí bằng những chùm đèn lấp lánh, tỏa ra ánh sáng vàng dịu, ấm áp.

Nghe đến đây, mắt Bảo sáng rực như đèn pha ô tô. "Bị ép giá? Tốn thêm tiền?" Điều này với hắn chẳng phải quá tuyệt vời sao! Đầu óc ngài giám đốc lập tức hình dung ra viễn cảnh được tiêu thêm hàng đống tiền cho việc kiến tạo nhà ăn công ty. Giọng hắn vui vẻ vang lên qua điện thoại:

Đầu dây bên kia, Phương không khỏi ngạc nhiên khi nghe yêu cầu này. "Công ty này phát triển quá nhanh rồi! Mới tháng trước vừa hỏi thuê thêm mặt bằng, giờ lại tiếp tục sao?"

"Tôi Mơ Văn Mộng nghiêm túc cam kết thực hiện mục tiêu của tôi vào thời điểm này, quyết tâm làm giàu và có được 1 tỷ đô trong tài khoản beeline từ 3 nguồn thu nhập: bốc phét, chém gió, và lùa gà! Tôi sẽ bất chấp khó khăn, bất chấp nỗi sợ hãi ấu giề! Xin mọi người cho một tràng pháo tay!"

"A, vậy thì tốt quá rồi! Phương giúp anh liên hệ với mấy công ty bên cạnh xem có ai muốn nhượng lại mặt bằng không, để bên anh mua lại."

Đội ngũ đầu bếp trong đồng phục trắng tinh tươm, đội mũ cao và đeo găng tay chuyên nghiệp, đang bận rộn chuẩn bị các món ăn.

Các góc của nhà ăn được trang trí bằng cây xanh cao cấp, xen lẫn là những bức tranh nghệ thuật treo tường theo chủ đề thiên nhiên, tạo nên không gian vừa hiện đại vừa gần gũi.

"Không phải! Bọn em phải về thay bộ quần áo đã, không mặc lễ phục thì không xứng với cái nhà ăn này!"

Quay lại bộ phận hành chính, sau khi nhận nhiệm vụ "nhà ăn tiêu chuẩn nhà hàng" các nhân viên ở đây đã nghiêm túc bắt tay vào việc.

Hai anh em vừa chạy vừa ngoái đầu lại đáp:

Những chiếc đĩa sứ trắng tinh khôi xếp ngay ngắn, cùng với bộ dụng cụ ăn bằng bạc sáng bóng, tăng thêm phần đẳng cấp cho không gian. Phía cuối bàn là dãy món tráng miệng.

Phương sững người, tai cô như ù đi, không tin nổi vào những gì vừa nghe thấy:

"Em không nghĩ đây là nhà ăn công ty đâu, như nhà hàng cao cấp ấy chứ!" - Thành Đạt nuốt nước bọt, nhìn quanh không chớp mắt.

"Thực ra, nếu quý công ty có thể thương thảo với các công ty bên cạnh để họ nhượng lại mặt bằng, thì vẫn có cách. Nhưng điều này rất khó và... nếu có được thì chắc chắn giá sẽ bị hét lên trời."

Giám đốc Bảo đành miễn cưỡng chấp nhận đội ngũ của một đầu bếp trẻ từng nổi bật trong cuộc thi MasterChef.

"Thế không còn cách nào khác sao?"

Sau cùng, hợp đồng chuyển nhượng mặt bằng cũng được ký kết, công ty đa cấp nọ cuốn xéo khỏi tòa nhà với tốc độ ánh sáng.

"Ơ, sao vậy? Sao bảo tới nhà ăn mà hai người chạy đi đâu thế? Nhà ăn có vấn đề gì à?"

Những tin đồn về sự xa hoa của nhà ăn này đã lan truyền khắp công ty, ai nấy đều háo hức mong chờ. Nghe nói giám đốc đầu tư mạnh tay như vậy là vì lo cho sức khỏe và đời sống tinh thần của nhân viên, khiến ai cũng cảm động.

"Vâng, không vấn đề gì ạ. Em sẽ cố gắng liên hệ ngay." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Đậu xanh hệ thống, ta khổ quá mà... Ahuhu..."

Ở giữa nhà ăn là dãy bàn buffet dài, bày biện như một bữa tiệc thịnh soạn. Các món ăn được sắp xếp cẩn thận, mỗi món như một tác phẩm nghệ thuật.

Trong khi bộ phận hành chính đang tất bật với nhiệm vụ "nhà bếp tiêu chuẩn nhà hàng" ngài giám đốc Bảo lại lặng lẽ liên hệ với Phương, nhân viên ban quản lý tòa nhà, để hỏi thuê thêm mặt bằng làm khu vực nhà ăn.

Chưa đến giờ ăn, hai anh em sinh đôi Thành Phát và Thành Đạt đã chạy vội đến nhà ăn để ngắm nghía.

Mỗi dãy bàn ghế được bọc da cao cấp, tông màu nâu trầm kết hợp với viền vàng kim loại tinh xảo, tạo nên vẻ sang trọng và quý phái.

"Ừ, đúng rồi. Có vấn đề gì à?"

Vừa bước vào, Thành Phát và Thành Đạt đứng sững lại, mắt mở to tròn, như không tin vào những gì đang hiện ra trước mắt.

Phía trong là khu bếp mở, ngăn cách với khu vực ăn bằng một vách kính trong suốt. Đó là một không gian bếp công nghiệp hiện đại, sạch sẽ và sáng loáng.

Vấn đề tiếp theo là tìm đầu bếp. Những tay đầu bếp danh tiếng nghe xong yêu cầu này thì đều nghĩ rằng đây là một trò đùa, từ chối một cách dứt khoát.

Giọng Bảo hớn hở như thể vừa trúng số. Phương lặng đi vài giây, trong đầu cô lóe lên một ý nghĩ: "Đúng là không thể dạy nhà giàu cách tiêu tiền được mà.

"Alo, anh Bảo ạ, về việc thuê thêm mặt bằng... tất cả các không gian xung quanh công ty anh hiện tại đều đang có hợp đồng thuê. Hợp đồng ngắn nhất cũng còn tận 4 tháng nữa, nên việc này... thật sự rất khó xử. Không biết công ty anh có thể chờ một thời gian hoặc thuê ở khu vực khác được không?"

Mọi người nghe xong, đầu đầy dấu chấm hỏi. "Lễ phục? Nhà ăn công ty cần mặc lễ phục sao?" Tò mò, cả đám bước nhanh về phía nhà ăn mới...

Không hiểu vận may từ đâu đến với ngài giám đốc mà chỉ vài giờ sau đã có công ty phản hồi về việc sẵn sàng thương lượng nhượng lại mặt bằng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phương vừa nói, lòng đau như cắt. Ai lại đi khuyên khách hàng từ bỏ chứ, nhất là vị khách hàng đặc biệt này, "thần tài" của cô mấy tháng nay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đó là một công ty bán hàng đa cấp, từng rất nổi tiếng với các clip nhân viên đứng giữa nơi công cộng, hô to khẩu hiệu như:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 102: Lễ phục? Nhà ăn công ty cần mặc lễ phục sao?