Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 162: Sám hối. (Cầu bấm chuông theo dõi.)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 162: Sám hối. (Cầu bấm chuông theo dõi.)


Cho dù Hỏa Sư chưởng môn động thủ níu lại nhi tử, người sau cũng không thèm để ý, vẫn luôn miệng tự kể ra lỗi lầm của bản thân, thậm chí còn chỉ vào cha hắn mắng to lão s·ú·c sinh, con dâu của mình cũng không tha...

Phốc phốc phốc!

Cầu bấm chuông theo dõi, cầu hoa tươi.

Hợp Hoan Môn mở Hợp Hoan Các làm ăn, cùng với Bách Hoa Lâu tưởng như quan hệ cạnh tranh, kỳ thực cũng không phải như vậy.

Hợp Hoan Các chủ yếu làm sinh ý về da thịt, là nơi nam nhân phát tiết d·ụ·c vọng.

Nhưng mà khi bọn hắn tới nơi, khung cảnh trước mắt làm cả đám trợn tròn mắt.

Tất cả mọi người chỉ cảm thấy một cỗ đại khoái nhân tâm, rất muốn hét lên thật lớn: "C·hết hay lắm!"

Còn Bách Hoa Lâu là trốn thanh nhã, đa số cô nương chỉ bán nghệ không b·án t·hân, khách nhân thường đến Bách Hoa Lâu để nghe đàn, uống rượu, uống trà thư giãn.

Cuối cùng, Hỏa Sư chưởng môn không nhịn được nữa, lúc này tiến đến quát to: "Các ngươi làm gì vậy? Không ngại mất mặt sao?

Đám đông gặp cảnh này, chợt kinh hô lên thành tiếng, nhưng không có ai hãi sợ cả.

Bởi vì hình ảnh quá cay con mắt, vừa xuất hiện đã hấp dẫn đám đông chỉ trỏ.

Vừa dứt lời, tại lúc mọi người chưa kịp phản ứng, bọn hắn đột nhiên rút đao ở bên hông ra, tự đâm vào cổ của mình.

"Ai u...thuần một sắc võ giả, tại sao một đám võ giả lại cởi truồng đứng ở đó?"

"..."

Khuôn mặt D·ụ·c Hồng Nhan dần ngưng trọng: "Nếu là bị trúng huyễn thuật, ánh mắt sẽ vô thần.

Cả đám cứ vừa đi, vừa lạy, vừa nhận lỗi, khung cảnh vô cùng quỷ dị.

Cái này gọi là cái gì?

"Thần Linh ơi, bọn thuộc hạ sai rồi."

Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thức hải Tiên Thiên cảnh chỉ mạnh hơn người thường một chút, làm sao chịu được công kích như vậy?

"Là bị tẩy não."

"Chúng ta không nên đứng trước Thần Miếu thu tiền của bách tính, xin ngài từ bi mà cho chúng ta cơ hội được sám hối." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hỏa Sư chưởng môn không phong được miệng của hơn trăm người, chỉ có thể trơ mắt nhìn đám đệ tự "tự bộc quang" giữa thanh thiên bạch nhật, "quang" tựa như chính cái hạ bộ của bọn hắn vậy.

"Không biết!"

D·ụ·c Hồng Nhan nhíu mày lắc đầu: "Tường Vi tỷ, chuyện này không liên quan đến chúng ta, ngươi xem náo nhiệt là được rồi.

Nhưng tất cả mọi người không biết là, kẻ chủ mưu của việc này, Chân Lý Chi Thần vẫn luôn đứng ở bên cạnh, cùng bọn hắn nhìn xem hết thảy diễn ra.

Để những điều bí ẩn không muốn người biết hấp thụ ánh sáng?

Hôm sau, xuyên không lịch 2 tháng, 29 ngày.

"Tiên sư cha nhà nó, bản đại gia vừa mua tô mì thịt bò, mới ăn được mấy ngụm thì chẳng muốn ăn nữa."

Các chủ sạp tới thật sớm để chiếm vị trí tốt, mùi thức ăn phiêu lãng trong không khí, tiếng rao gọi í ới đan xen.

Muôn người muôn vẻ, muôn loại b·iểu t·ình gương mặt, từng chuỗi âm thanh lồng vào nhau tạo nên khung cảnh chợ sớm.

Chưởng môn Hỏa Sư Phái là một vị Thông Huyền sơ kỳ cao thủ, vừa đến nơi liền thấy khung cảnh như vậy, khuôn mặt đỏ bừng bừng, cũng không biết là tức giận hay xấu hổ.

"Ai bánh đúc nóng đê...trời lạnh ăn bánh đúc nóng chấm xì dầu thì hết sảy."

"Vậy liền c·hết?"

"Thịt dê mới mổ sáng sớm đây, cam kết không treo đầu dê bán thịt c·h·ó."

Mọi khi thì cũng không có gì, nhưng chuyện hôm nay rất quỷ dị, nàng không muốn Tường Vi gặp phải rắc rối.

"Huynh đệ, ngươi vừa nhắc tới ta mới nhớ, tựa như là thật có chuyện như vậy.

Mặc dù bọn hắn có chân khí cùng cương khí hộ thể, cũng không sợ trời lạnh, nhưng hàn ý cũng không chỉ tới từ bên ngoài, mà còn ở trong lòng toát ra.

Đám đông nhất thời vô cùng phẫn nộ, hận không thể lao lên xé xác bọn cặn bã này ra thành từng mảnh.

Hợp Hoan Môn có nhiều người chuyên nghiên cứu về lĩnh vực mê huyễn, kết luận của nàng rất có giá trị tham khảo.

"Không biết, ta xem bọn hắn điên rồi..."

...

"Ta đã từng g·iết 16 người vô tội, trong đó có 5 nam, 6 nữ, 3 đứa trẻ, 2 người già, lần lượt là....ta thật đáng c·hết!"

Đột nhiên, hiện trường sám hối có biến.

"Không! Đây không phải huyễn thuật."

Dân chúng mới đầu còn ôm thái độ khoanh tay xem náo nhiệt, nhưng vừa nghe tới đám võ giả kể ra tội ác chồng chất, lại từng cái đều ứng với những tin đồn trong quá khứ.

"Gâu gâu gâu."

Một đám cao thủ nghe tin, rất nhanh liền chạy tới xung quanh hiện trường, muốn ở xa xa quan sát tình hình, trong đó lẫn vào không ít Tông Sư.

"..."

Bởi vì hôm nay có phiên chợ, mặc dù sáng sớm rét lạnh nhưng khắp nơi đã náo nhiệt vô cùng.

Tên Tiên Thiên cảnh dẫn đầu kia là trưởng lão của Hỏa Sư Phái, nhưng mà quan trọng hơn là mẹ nó, đây là con trai của hắn.

"Bọn hắn bị trúng huyễn thuật rồi?"

"Thần Linh ơi, bọn thuộc hạ biết mình đã từng phạm nhiều tội lỗi, bọn ta xin thành tâm sám hối."

Mau cút về cho ta!"

Đột nhiên, mọi người phát hiện trước cổng chợ có hơn 100 danh võ giả cởi truồng, xếp thành hàng đi vào trong chợ.

...

"Ai mua áo lông vịt không? Chỉ 1 lượng một cái."

Ở một phương hướng khác, trên nóc của dãy nhà cách đó không xa, người phụ trách phân bộ Bách Hoa Lâu - Tường Vi Phu Nhân nghi hoặc hỏi.

Trái ngược lại với bách tính, đám võ đạo cao thủ ở xa quan sát thấy vậy, chỉ cảm giác sống lưng lạnh toát.

Chỉ thấy những võ giả cởi truồng kia tựa như đang diễu hành thị chúng, cứ đi vài bước thì lại dập đầu một cái, vẻ mặt vô cùng thành kính mà hô hào.

Từng tên một tự kể hết lỗi lầm trong quá khứ ra, bắt đầu khóc lóc sám hối, mỗi người đều tự nhận mình đáng c·hết muôn lần, không xứng để trở thành người hầu của Thần Linh.

Nhưng ngươi nhìn bọn hắn xem, hai mắt đều vô cùng sáng tỏ, tỉnh táo, lại rất thành tâm, tựa như là...."

Tường Vi Phu Nhân gật đầu tán thành: "Thủ đoạn quỷ dị như vậy, thật giống với tà giáo.

"Á á á....biến thái!"

Nhưng vì kh·iếp sợ trước Hỏa Sư Phái d·â·m uy, chỉ đành nghiến răng nghiến lợi, giận mà không dám làm gì.

Tiếng nói nổ vang như sấm rền, âm thanh oang oang truyền khắp khu chợ, nhưng đám võ giả cởi truồng vẫn làm như không nghe thấy, tiếp tục quỳ lạy cầu khẩn.

"..."

D·ụ·c Hồng Nhan cùng Tường Vi Phu Nhân vì thường xuyên qua lại, lâu ngày sinh tình, trở thành khuê mật tốt của nhau.

Tiếng lợi khí cắt thịt, máu tươi có phun ra thành tia, có chảy như nước suối nhiễm đỏ cả một mảnh khu chợ.

Oanh!

"Con mẹ nó, mấy tên này từ đâu chui ra vậy? Dơ quá đi mất!"

Cho nên hai phe không chỉ không mâu thuẫn, trái lại còn ngầm bắt tay với nhau độc chiếm thị trường.

"..."

"..."

D·ụ·c Hồng Nhan không hiểu tim đập nhanh, gương mặt nhiễm lên một vệt ửng hồng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 162: Sám hối. (Cầu bấm chuông theo dõi.)

Chỉ gặp đám võ giả cởi truồng đồng thanh hô: "Thần Linh tại thượng, ta nguyện dùng cả sinh mệnh này để bù đắp lỗi lầm."

Hỏa Sư chưởng môn chỉ có thể trơ mắt nhìn nhi tử c·hết trong vòng tay của mình.

Cũng đừng có xuất thủ lung tung, cứ để cho quan phủ lo liệu. Đây vốn là công việc của bọn hắn..."

Có người đứng xem chợt vỗ đầu kinh hô: "Ta nhớ ra rồi, tiên sư nhà nó! Đây không phải là đám Hỏa Sư Phái sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ta từng ă·n c·ắp quần lót của sư nương, nhìn trộm sư muội tắm, còn vụng trộm với các tẩu tử nữa, ta thật đáng c·hết!"

Nhưng mà đám trộm gà bắt c·h·ó này đang làm gì ở đây vậy?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Toàn bộ đám này đều là những kẻ đứng đòi thu tiền trước miếu, trong đó còn có một chút thành viên bang phái nữa.

"Tự sát rồi!"

Khu chợ ngoại thành.

Là ai sẽ làm việc này chứ?"

Tin tức oanh động như vậy đương nhiên sẽ truyền đi rất nhanh, một truyền mười, mười truyền trăm, và lẽ tất nhiên sẽ truyền tới trong tai của đám tông môn, thế gia cùng quan phủ, trong đó bao gồm Hỏa Sư Phái.

"..."

Tên dẫn đầu kia chính là Tiên Thiên cường giả của Hỏa Sư Phái, hôm qua vẫn còn đứng trước tòa miếu thu tiền mọi người đây mà?"

Tường Vi Phu Nhân xoa đầu D·ụ·c Hồng Nhan, nhoẻn miệng cười và đáp.

"Ta từng bắt nhiều con gái nhà lành, hại 46 cô nương, trong đó có 14 người vì quá phản kháng mà bị ta g·iết c·hết cả nhà....ta thật đáng c·hết!"

Bọn hắn cởi truồng nhưng không hề ngại, phải ngại sẽ chỉ là những người khác.

"Oa!"

Tiếng xì xào bán tán cũng không làm những võ giả này để tâm, gương mặt bọn hắn vô cùng an tường, tựa hồ hết thảy trước mắt đều là hư vô.

Hỏa Sư chưởng môn nỗ lực ngăn cản con mình t·ự s·át, nhưng người sau như bị điên dại, muốn tự cắn lưỡi của mình.

Hợp Hoan Môn Chủ - D·ụ·c Hồng Nhan đứng bên cạnh hơi đánh giá, liền lập tức phủ nhận.

Hắn sững sờ mất vài giây, tựa hồ không thể tin được những gì đang chứng kiến trước mặt.

Hỏa Sư chưởng môn vội vàng nhét miếng vải vào miệng nhi tử, nhưng hắn còn chưa kịp thở phào thì đã thấy con mình tự vận công, dùng chân khí hỏa thuộc tính xông thẳng lên đại não.

"Ừm, người ta cũng không ngốc."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 162: Sám hối. (Cầu bấm chuông theo dõi.)