Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 163: Người một nhà nên chỉnh chỉnh tề tề. (Cầu bấm chuông theo dõi.)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 163: Người một nhà nên chỉnh chỉnh tề tề. (Cầu bấm chuông theo dõi.)


Nhưng phiên bản Nô Dịch cũ cần thông qua môi giới là t·ình d·ục...

"Dám cười nhạo con của ta sao? Vậy thì toàn bộ c·hết đi!"

"Hừ hừ...Thỏ Ngọc nhát gan của ngày xưa, vừa nghe gió thổi liền run lẩy bẩy đ·ã c·hết rồi, giờ xin gọi ta là Thỏ Ngọc Đại Vương."

Đầu ngõ.

Mà muốn đạt được kết quả như vừa rồi cũng rất đơn giản, Chân Lý sử dụng chính là Thần Thuật - Độ Hóa, nguồn gốc lấy được từ quỷ thuật Nô Dịch của Tào Khanh.

Trong tay của hắn còn chút lá bài tẩy, lượng tên tri phủ nhát gan kia cũng không dám liều mạng cùng hắn.

Nhân lúc không ai để ý, hắn yên lặng thu hồi túi trữ vật của đối phương, sau đó ánh bạc lóe lên, thân hình biến mất không thấy.

Xoạt!

Hắn chỉ kịp lưu lại câu nói tại chỗ, người đã vội vàng lao lên bằng tốc độ nhanh nhất, muốn ngăn cản Hỏa Sư chưởng môn. Nhưng khoảng cách quá xa, đã không còn kịp nữa rồi.

Nhờ vào công năng của Ẩn Nặc Dù, Chân Lý đứng ngay gần đó mà không ai phát hiện.

Đối với việc xử lý đám người này, Chân Lý cũng suy nghĩ thật lâu, cuối cùng quyết định để bọn chúng t·ự s·át. Như vậy có thể chấn nh·iếp được rất nhiều người.

Tại lúc mọi người đều cho là t·ai n·ạn sắp phủ xuống, chỉ gặp ánh bạc vô hình lóe lên, đầu và thân của Hỏa Sư chưởng môn nháy mắt tách rời.

Hỏa Sư chưởng môn gầm gừ: "Con ta c·hết, chắc các ngươi vui lắm nhỉ?"

Cái đầu rơi xuống đất rồi lăn lông lốc, trên gương mặt vẫn đọng lại b·iểu t·ình trước khi c·hết.

Một cô thôn nữ chưa chồng: "Đừng nói việc này, hôm qua ta lướt Thần Võng, thấy Sở Phong thiếu hiệp lại chém g·iết một con Lệ Quỷ.

"Lại nói, các vị bang phái đại hiệp ở đây rất thủ quy củ, nói thu ngươi 5 đồng bảo hộ phí liền thật sẽ bảo hộ ngươi.

Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ.

Một đám trẻ nhỏ tụ tập, ríu ra ríu rít cười đùa, không biết muốn làm chuyện xấu gì.

Hỏa Sư chưởng môn ngẩng mặt lên trời gào thét, cả người bọc trong cương khí nóng bỏng, râu tóc bạo tạc, cặp mắt nổi lên từng tia máu như một đầu cuồng sư.

Đám đông xung quanh quá sợ hãi, bách tính bị dọa đến mềm cả chân, đám võ giả lẫn trong đó thì dồn dập muốn tránh thoát, nhưng vô dụng.

Một thanh niên đầu trọc phản bác: "Chỉ Bạch Tượng Bang mới coi trọng quy củ như vậy thôi, nghe nói sau lưng nó là Tri Phủ đại nhân, các bang phái khác còn lâu mới..."

Bác gái bên cạnh phụ họa: "Đúng vậy, ta thấy Thiết Trụ ca nhà lão Hùng rất tốt, thực lực cũng có vẻ còn mạnh hơn họ Sở kia."

Tông Sư chi hạ, đều là giun dế!

Thanh niên đầu trọc: "Hừ...ngươi một tiểu cô nương biết gì?

Huyền Giai Võ Kỹ - Cuồng Hỏa Quyền.

...

Một đạo hư ảnh hình cái đầu sư tử chợt ngưng tụ ở nắm đấm của hắn, lông bờm bọc trong hỏa vũ, gào thét trực xung phong.

Cẩu tử, còn chơi cái gì ở đấy? Chiều tối không biết về nấu cơm đi, muốn ăn đòn hả...?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cho nên Chân Lý đã làm ra một chút sửa đổi, vừa lúc đám người này từng đọc qua Khai Thiên Kinh, trong đầu còn lưu lại một chút điểm tín ngưỡng.

Bọn hắn bây giờ đã tự nhận có chút bản lĩnh, không lại muốn sống một đời tầm thường.

...

Đặc biệt là cặp mắt to đen lay láy kia, đáng yêu khiến người ta chỉ muốn véo má nàng một cái. Không phải Khổng Linh Nhi thì còn ai vào đây?

Thử hỏi một đám cặn bã vừa đứng trước Thần Miếu một ngày, đột nhiên tính tình đại biến, cởi truồng, lại tự bộc tội lỗi, sau đó t·ự s·át, tương lai ai còn dám làm như vậy nữa?

Bên cạnh, Chân Lý mặt không thay đổi, vừa thu tay phải vừa lẩm bẩm:

Từ đó mục tiêu bị Độ Hóa sẽ trở thành những nô bộc trung thành nhất, đại thể hiệu quả vẫn như vậy.

Hắn vừa sợ hãi, lại vừa phẫn nộ.

Từ lần trước đánh bại cậu Vàng sau, Thỏ Ngọc nội tâm bành trướng, tự nhận tương lai sẽ là yêu trên vạn yêu, đứng đỉnh chuỗi thức ăn.

Một bác gái xởi lởi lên tiếng khoe: "Ta nói cho các ngươi, hôm nay ta quá may mắn.

"Rống....!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sợ hãi đến từ không biết, con mình c·hết quá mức quỷ dị, hắn là biết nhi tử mình rất s·ợ c·hết, không thể nào làm ra loại chuyện như t·ự s·át được.

Không, hắn không điên.

"Không...!"

Hắn đột nhiên bày ra tư thế xuất thủ, nhắm ngay đám đông.

Cho dù có thật là do quỷ làm, nếu nó chỉ g·iết kẻ xấu, vậy cũng là con quỷ tốt."

Hắn quay ngoắt ra nhìn đám đông, chỉ thấy mọi người không có một ai đồng tình con hắn hết, thậm chí còn bắt gặp sự hả hê tại trong mắt của một số người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong ngực cô bé còn ôm lấy Thỏ Ngọc, nó thản nhiên nhai cà rốt, mặc kệ xung quanh, nhìn đời bằng nửa con mắt.

Thiếu phụ cũng là gật đầu: "Ừm, Thiết Trụ ca còn tốt bụng nữa, sáng sớm còn gánh giúp ta một đoạn, chẳng bù cho con nhà ta...

"Người một nhà nên chỉnh chỉnh tề tề."

Ánh mắt của hắn không hề có một tia cảm xúc, dù sao tiêu diệt t·ội p·hạm vốn là nghề của hắn, g·iết nhiều lắm, nhìn nhiều lắm cũng thành quen thuộc.

Không ngờ vị Tông Sư kia đột nhiên liền thân đầu tách rời, dọa đến đám võ giả lão gia sắc mặt trắng bệch, còn nói quỷ làm."

Vốn là bọn hắn đang do dự, nhưng thấy Thiết Trụ dẫn đầu, cả đám liền bắt đầu rục rịch ở trong lòng.

Thủ lĩnh là một cô bé đang độ tuổi mới bắt đầu đi học tiểu học, đứng chung ở đó tựa như hạc giữa bầy gà, vừa liếc mắt liền phân biệt được.

Thiếu phụ bên cạnh che miệng cười: "Hì hì...dì Thắm, nhà ngươi làm bánh ngon nhất nhì thôn, người biết hàng liền sẽ mua, đây là bản lĩnh chứ không phải may mắn."

Đông!

Phẫn nộ là hắn bao năm qua chơi gái vô số, nhưng cũng chỉ có duy nhất đứa con trai này.

Cầu hoa tươi, cầu bấm theo dõi!

Nếu như quyền này bắn trúng đám đông, ít nhất cũng phải c·hết mất mấy trăm người.

Trên đầu nàng buộc cặp tóc sừng dê, gương mặt bầu bĩnh, ngũ quan tinh xảo như phấn điêu ngọc trác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một đám thôn dân đang trên đường về nhà, vừa gánh đòn gánh trống không, vừa trò chuyện náo nhiệt.

Chương 163: Người một nhà nên chỉnh chỉnh tề tề. (Cầu bấm chuông theo dõi.)

Thanh niên đầu trọc: "Ừm...Chúng ta phải luôn ghi nhớ, ngẩng đầu ba thước có thần minh, không nên làm điều gì trái lương tâm."

A a a...! Đẹp trai c·hết ta rồi!"

Máu Tông Sư nóng bỏng như nước sôi, trộn lẫn với vũng máu bên dưới, bốc lên từng luồng khí huyết tanh nồng.

"Không tốt! Hắn điên rồi!"

Đằng xa, Bạch Tri Phủ đang đứng quan sát nơi này, sắc mặt chợt biến đổi.

Thanh niên trai tráng trong thôn gặp người nhà đã có nơi an bài, liền muốn rủ nhau ra ngoài xông xáo một phen, dù sao tuổi trẻ ai mà chẳng có mộng giang hồ.

Mặc dù đây chỉ là Huyền Giai Hạ Phẩm võ kỹ, nhưng dù sao Hỏa Sư chưởng môn cũng là một vị Thông Huyền cảnh cường giả.

Sau khi được Chân Lý tặng nhà ở, các thôn dân bắt đầu phát huy tay nghề cũ của mình, tự đi mua nguyên liệu về làm bánh đúc, sau đó mang ra chợ bày sạp bán.

Nhưng nhi tử c·hết, dù sao cũng cần một chút người chôn cùng, như vậy đường xuống âm phủ mới bớt cô đơn.

Có một vị công tử đi ngang qua sạp của ta, vừa ăn thử một miếng liền mua luôn cả một thúng bánh..."

Nhi tử vừa c·hết, hắn liền đoạn tử tuyệt tôn, đây là đang muốn mệnh của hắn.

"..."

Khuôn mặt Hỏa Sư chưởng môn dữ tợn, đang định bắn ra một quyền toàn lực, đột nhiên cảm thấy cổ mình mát lạnh.

Mà Chân Lý đối với điểm tín ngưỡng này có quyền chưởng khống tuyệt đối, nếu như hắn mượn chúng nó làm một chút tay chân, chỉ sợ Nguyên Hải cường giả cũng phải ăn quả đắng.

Người khác đáp lời: "Ha ha ha...Ta xem ra đây là làm nhiều việc xấu dẫn đến báo ứng, trời cũng không nhìn được.

Hỏa Sư chưởng môn điên rồi?

Một thằng nhóc có vẻ sốt ruột hỏi: "Linh Nhi tỷ, ngươi gọi chúng ta ra đây làm gì?

Bọn hắn đã bị Tông Sư khí thế khóa chặt, hai chân như bị đóng đinh ở trên mặt đất, muốn tránh nhưng cũng chỉ lực bất tòng tâm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ta xem họ Sở kia là biết hắn rất phong lưu, ngươi không thấy tiểu đội của hắn rất nhiều nữ nhân sao?"

Chân Lý cũng từng nghĩ qua sẽ tha cho một số người tội không đáng c·hết, khiến bọn hắn đi làm việc tốt tích đức.

C·hết mấy trăm người tính là gì? Cùng lắm thì sau việc này lại bỏ về rừng làm tặc.

Nhưng bùn nhão không đắp nổi lên tường, đám người này làm ác vô số, không g·iết bọn hắn, không bình được sự phẫn nộ của Chân Lý và bách tính trong thành.

Buổi chiều, khu Quý Hợi, hẻm Bánh Đúc.

Thế là lấy điểm tín ngưỡng làm môi giới, Chân Lý không tốn công sức liền đánh xuyên lớp bảo hộ tinh thần, xâm nhập cải tạo linh hồn.

Ta còn phải về nấu cơm, nếu không nương sẽ đ·ánh c·hết ta, còn cho nghỉ cơm đấy."

Lúc này, Hỏa Sư chưởng môn đã dần lấy lại tinh thần, chấp nhận sự thật rằng con trai của mình đ·ã c·hết.

"Lại nói, các ngươi biết chuyện ngoài chợ sáng nay không? Lúc đó ta ngay ở trong đám đông xem náo nhiệt, còn tưởng rằng sắp phải c·hết.

Không giống lũ Hắc Hổ Bang ở huyện thành, chuyên được đằng chân lại lân đằng đầu...thu tiền còn muốn xàm xỡ người ta."

Chỉ cần không chọc phải những thế lực lớn kia, cũng có thể sống rất thoải mái, tương lai thành tựu không thể biết trước.

Hắn biết con mình c·hết bởi tòa miếu kia, c·hết ở trong tay thế lực thần bí, muốn báo thù hi vọng không lớn.

Bởi vì hương vị rất khá, sáng nào cũng rất nhanh liền hết hàng, buổi chiều cũng phải bù hàng một lần, cuộc sống không tính giàu sang phú quý, nhưng vẫn đủ nuôi gia đình.

Thân thể cũng không thay đổi gì, vẫn duy trì tư thế xuất quyền, chỉ là nơi cổ máu phun như vòi nước.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 163: Người một nhà nên chỉnh chỉnh tề tề. (Cầu bấm chuông theo dõi.)