Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 158: Võ đạo tất tranh! (Cầu bấm chuông theo dõi)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 158: Võ đạo tất tranh! (Cầu bấm chuông theo dõi)


Lịch sử đã chứng minh, những kẻ có dã tâm luôn luôn thích sóng ở bên ngoài, rất hiếm có trường hợp thành công, một lần phất nhanh.

Võ Nguyên Đinh Dần hơi nghĩ ngợi, liền nói ra suy đoán của mình: "Có vẻ như là di tích của thế lực thượng cổ nào đó.

Chương 158: Võ đạo tất tranh! (Cầu bấm chuông theo dõi)

Bản tướng quân vẫn muốn chứng kiến tận mắt một phen."

Bạch Tri Phủ cùng Võ tướng quân đều chăm chú nghe, gặp đại bổ đầu đã nói xong mới hỏi: "Đã xác nhận qua chưa?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng hắn là con người khôn khéo, tất nhiên sẽ không chấp nhặt với mãng phu, lúc này liền mỉm cười hồi đáp:

Kỳ lạ là giữa mùa đông tuyết rơi mà tán cây vẫn xanh mơn mởn, cành lá sum suê, bộ rễ thì vừa thô vừa dài cắm đầy mặt đất xung quanh, vừa nhìn liền biết không phải cây bình thường.

"Ừm...hôm nay đa tạ Bạch đại nhân khoản đãi.

Cầu hoa tươi, cầu gạch đá!

Sự việc bắt đầu phát triển hướng về phương hướng không biết, Bạch Tri Phủ quyết định lại phái người đi điều tra, thăm dò những ngôi miếu kia.

Không gian trở lên yên tĩnh trong chốc lát.

Mặc dù Bạch Tri Phủ là chính quan lục phẩm, lại có gia tộc của mình chống lưng, cũng không cần sợ Võ Nguyên Đinh Dần.

Nếu thọ nguyên sắp khô kiệt mà không thể đột phá Nguyên Hải, vậy cũng chỉ có thể khai tông lập phái hoặc thành lập gia tộc, trở thành một thành viên quang vinh trong tầng lớp thế lực nhị lưu.

"Ti chức đã phái ba tên nha dịch vào kiểm tra, xác nhận so với những người kia kể lại cũng không chênh lệch nhiều."

"Đại nhân, tạm thời chỉ có vậy." Đại bổ đầu đáp.

Bạch Tri Phủ khoát khoát tay: "Ngươi đi sắp xếp người tới nhìn chằm chằm bọn hắn là được.

Làm quan là phải học được đùn đẩy trách nhiệm, hiểu đạo lý bo bo giữ mình.

"Không hổ là con cháu của vị kia, được mệnh danh là kẻ hủy diệt lễ nghi, chữ mãng đã ngấm vào trong huyết mạch."

Bản quan cảm thấy vẫn là báo cho đám Tuần Bộ Ti thì hơn, dù sao đây là chức trách của bọn hắn."

Muốn đột nhập vào Thư Khố mà không gây ra động tĩnh, cũng chỉ có cao giai trận pháp sư, hoặc là người của triều đình, nhưng bây giờ hiển nhiên không phải.

Mặc dù trà này không tệ, nhưng ngươi phải biết Đại Quỷ Tai sắp đến, trong quân có rất nhiều việc cần phải xử lý."

Cho nên không có một vị Đại Tông Sư nào là tầm thường cả, từ đó cũng có thể thấy được thực lực của Đại Mộng Chân Quân kinh khủng bực nào...

Thanh niên cuối cùng có chút không kiên nhẫn, đặt chén trà xuống, hỏi: "Bạch đại nhân, ngươi gọi bản tướng quân đến đây là có chuyện gì?

"Miễn lễ."

"Còn gì nữa không?" Bạch Tri Phủ tiếp tục hỏi.

Đại bổ đầu hơi do dự một lát, mới nói: "Hỏa Sư Phái muốn chiếm lấy mấy tòa miếu gần đây làm địa bàn.

Vị đại bổ đầu kia hiển nhiên rất có ánh mắt, bắt đầu báo cáo.

Một người độ tuổi trung niên, thân mặc quan phục, bộ râu dài đến trước ngực, cả người phát ra khí chất văn nhã.

...

Võ Nguyên Đinh Dần mới tấn cấp Thông Huyền không lâu, tới thành Thanh Sơn nhậm chức ngay tại thời điểm Bách Quỷ Dạ Hành sắp buông xuống, là muốn mượn cơ hội này ma luyện tự thân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tinh thể trong đầu kia tương tự với lệnh bài minh chứng môn nhân. Còn không gian thần bí thì rất giống với trận pháp thí luyện."

Bạch Tri Phủ chậm rãi nói với Võ Nguyên Đinh Dần, hiển nhiên hắn cũng không muốn dính vào sự kiện rắc rối này.

"Ừm, cùng bản quan suy đoán không sai biệt lắm."

Trên thân hắn khoác một bộ trọng giáp được làm từ huyền thiết, tổng cộng cũng phải nặng gần vạn cân, thỉnh thoảng v·a c·hạm lại phát ra từng chuỗi leng keng thanh thúy.

Võ Nguyên Đinh Dần đứng dậy phủi mông quần, các bộ phận trên trọng giáp chạm vào nhau phát ra âm thanh leng keng, thân ảnh của hắn đã biến mất tại chỗ.

"Tuân lệnh!"

Ảo trận cao cấp có khả năng mô phỏng giả lập hình chiếu của võ giả, các đệ tử có thể chém g·iết toàn lực mà không cần lo lắng nguy hiểm tới tính mạng.

"Đại nhân, còn có một việc." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

(mượn tên thôi nha anh em...)

Nếu như lại có phát hiện gì, lập tức báo lại."

Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ.

Một vị quan tốt chỉ cần quản tốt công việc đã được phân công, để bản thân và cấp dưới qua được tốt, dân chúng ấm no hạnh phúc là được.

Bạch Tri Phủ: "Được rồi, vậy ngươi đi làm việc tiếp đi.

"Nếu như đọc kinh văn hoặc bái tượng thần, trong đầu sẽ ngưng tụ một viên tinh thể, có thể làm cho thường nhân khỏe mạnh hơn, đồng thời kéo ý thức vào một không gian thần bí."

Bởi vậy đừng nhìn đám Thần Tử, Thánh Nữ trăm năm không xuống núi một lần, mà coi thường người ta không có kinh nghiệm chiến đấu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Xoát!

Ngoài ra đám bang phái cũng đã ra khỏi thành, lùng tìm miếu thờ ở khắp nơi, chúng ta..."

Haiz....đời ta có lẽ cũng chỉ dừng lại ở đây...."

"Vậy để ti chức nói từ đầu đi."

Còn nữa không?"

Những ngôi miếu này đều giống nhau như đúc, hẳn là tới từ một thế lực, bên trong không có gì ngoài tượng thần và một bản kinh văn thần bí.

Đại bổ đầu lập tức đáp lại, hiển nhiên là công tác này làm rất chuyên nghiệp.

Võ đạo tất tranh, võ giả tranh với trời, tranh với người.

"Haiz....quả nhiên mãng phu."

Vừa nói, hắn vừa đưa tay với lấy một viên linh quả, gặm lấy gặm để. Sau đó tự rót một chén trà, lại uống cạn, cứ thế lặp lại ba lần mới dừng.

Võ Nguyên Đinh Dần nao nao, chưa hiểu chuyện gì xảy ra, vội vàng ngắt lời hỏi.

Dưới gốc cây có một chiếc bàn đá, có hai nam tử đang ngồi đối diện nhau uống trà.

Một thân ảnh xuất hiện trong hậu viện, đây là một vị thất phẩm đại bổ đầu, Tiên Thiên đỉnh phong cao thủ.

Lại nói, đệ tử của các đại thế lực thường xuống núi vào lúc tu vi đạt tới Thông Huyền Cảnh, đây là quy tắc bất thành văn.

Đáng c·hết là kinh văn này lại từng được tìm thấy trong Tàng Thư Các của phủ nha.

Nhưng hiển nhiên, vị thanh niên trước mặt đã đủ tư cách để hắn dốc hết vốn liếng tiếp đãi, bởi vì người này họ Võ.

Đại bổ đầu hành lễ, lui ra khỏi hậu viện.

"Ti chức đã hỏi những người từng vào trong miếu thì có phát hiện."

"Chờ chút, Bạch đại nhân, đây là có chuyện gì vậy?"

Bạch Tri Phủ thở dài lắc đầu, tự rót một chén trà uống một mình: "Chỉ tiếc bản quan đã già, đột phá tới Thông Huyền đã tiêu hao hết tiềm lực, ngược lại không có dũng khí đánh cược, bước ra một bước kia....

"Nhìn! Đây không phải là tới rồi sao?"

Đa số là đắc tội với người, sau đó biến mất vô thanh vô tức.

"Võ tướng quân chớ vội, cứ ngồi uống trà một lát.

Bạch Tri Phủ vuốt râu cười ha hả, "Tiến đến."

"Tạm thời không cần quản việc này, cứ để bọn chúng làm đá dò đường đi."

Sở dĩ đã có Ảo Trận mà vẫn cần hành tẩu thiên hạ lịch luyện, nguyên nhân chính là vì một chứ Chân (thật).

Bản quan đã phái thuộc hạ ra ngoài, rất nhanh liền có tin tức truyền về."

Chuyện này liên quan đến một ít ngôi miếu kỳ lạ, xuất hiện ở các địa điểm trong phủ Thanh Sơn.

Vị nam tử trung niên văn nhã chính là Bạch Tri Phủ, gặp thanh niên ăn uống tục tằng như vậy, khóe miệng hơi giật giật:

Cạch!

"Có người mắng chửi nhau, thậm chí đánh nhau long trời lở đất, nhưng kỳ lạ là người đứng quan sát lại không hề bị ảnh hưởng, tựa như hải thị thận lâu vậy."

Bạch Tri Phủ cũng là gật đầu, khuôn mặt chuyển sang ngưng trọng.

Đóa hoa được trồng bên trong nhà ấm, hoặc những kẻ làm việc luôn sợ đầu sợ đuôi, sẽ vĩnh viễn không cách nào trở thành cường giả chân chính.

Đây là trà Thái Nguyên thượng hạng, uống nhiều có lợi cho gia tăng tinh thần lực. Bạch Tri Phủ phải tốn trọng kim cùng nhân tình mới cầu được một ít, bình thường cũng không nỡ bỏ ra uống.

"Võ tướng quân cũng biết rồi đấy, việc này can hệ trọng đại, chúng ta không cần quản, cũng không quản được.

Bạch Tri Phủ phất phất tay, hỏi thẳng vào chính đề: "Nói đi, các ngươi điều tra được cái gì rồi?"

Cuối cùng, vẫn là Bạch Tri Phủ dẫn đầu đánh vỡ sự trầm mặc: "Võ tướng quân, ngươi thấy việc này thế nào?"

Bọn hắn thân phận bực nào? Hiển nhiên từng nghe nói các Thần Tộc, Thần Tông có đồ vật tương tự.

Hậu viện phủ nha có một cây đa cổ thụ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn cầm chén trà lên, muốn nhấp một ngụm tiêu hóa thông tin vừa nghe được, chỉ thấy mặt nước hơi có gợn sóng, hiển nhiên là trong lòng cũng không bình tĩnh như vẻ ngoài biểu hiện.

Đúng lúc này, phía xa chợt truyền đến tiếng la, "Báo---!"

"Trong này có rất nhiều thứ kỳ lạ, có văn tự, có âm thanh, có người rủ nhau tổ đội, có người cầu đại lão ôm đùi.

Võ gia mấy đời đều ra tướng tài, thế nào gia tộc này tác phong hành sự bưu hãn, thích thẳng tới thẳng lui, rất không hợp quần, là ngọn cờ riêng trong hệ thống quan trường.

Có người khoe khoang mình kiếm được bao nhiêu điểm kinh nghiệm gì đó, cũng có người than phiền vận khí quá kém."

Hắn liếc mắt thấy hai người đang uống trà, liền khom người hành lễ: "Đại nhân, Võ tướng quân."

Chỉ có trải qua vô vàn chiến đấu cùng chém g·iết sinh tử, bước ra từ núi thây biển máu, mới có thể ma luyện Võ Đạo Ý Chí, dẫn tới thuế biến thành Bản Mệnh Hồn Hỏa.

Võ Nguyên Đinh Dần, tướng quân tòng lục phẩm, con đại tướng Võ Nguyên Bính Thân, cháu nguyên soái Võ Nguyên Ất Mộc dưới trướng Trấn Bắc Vương.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 158: Võ đạo tất tranh! (Cầu bấm chuông theo dõi)