Ta Giả Thần Giả Quỷ Tại Dị Giới
Dương Thần Chân Quân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 159: Hỏa Sư Phái. (Cầu bấm chuông theo dõi)
Tên mập mạp trong nhóm nhanh nhảu: "Ha ha, huynh đệ, ngươi ở trong rừng chui ra sao mà tới giờ vẫn không biết gì?
Cho dù có ít người ban đầu cũng là thành thật, nhưng sống lâu trong ổ trộm c·ướp, qua thời gian dài cũng sẽ bị hủ hóa, muốn cải biến đã là điều không thể.
Nếu Chân Lý biểu hiện quá nhân nhượng, kết quả hắn nhận được sẽ chỉ là Thần Miếu bị cả tòa thành tới vây công.
Dù sao Tri Phủ đại nhân cuối cùng đều có lúc được thăng chức, hoặc hết nhiệm kỳ bị điều đi nơi khác, sẽ không quản mãi được.
Đến lúc đó, cho dù hắn thắng thì đã chuyện bé xé ra to, đứng ở mặt trận đối nghịch với triều đình. Đây là điều mà Chân Lý không muốn nhìn thấy.
"Ngươi một cái Tiên Thiên Cảnh, còn bày đặt nói người ta?"
Nếu thật có chỗ tốt ẩn tàng, tất nhiên đầu to sẽ rơi xuống trên người bọn hắn, từ nay một bước lên trời.
Trong Thần Miếu, Chân Lý một luồng ý thức vừa mới phủ xuống tượng thần, đã nghe bên ngoài có người cao giọng hô:
Võ giả cao gầy lúng túng: "Ta đây không phải là bực mình nói một chút sao? Lại nói vị huynh đệ này trông có vẻ là người tốt.
Thông Huyền mà không có võ đức, không xứng đáng gọi là Tông Sư."
Trên thực tế, còn có nhiều thế lực cũng có ý nghĩ tương tự, nhưng bọn hắn không có trực tiếp lên đài, mà đang tại quan sát.
"Vừa lúc lấy bọn này khai đao lập uy, g·iết một con gà, dọa cả bầy khỉ."
Theo ta thấy, triều đình không nên sắc phong danh hiệu Tông Sư bừa bãi như vậy.
Ngược lại Hỏa Sư Phái là thế lực nhị lưu, có Thông Huyền cảnh tọa trấn..."
Để mấy đạo hóa thân biến thành người đi đường hỏi chuyện đám quần chúng, Chân Lý rốt cuộc hiểu rõ toàn bộ đầu đuôi câu chuyện.
Cách đó không xa, một thanh niên bạch y bước tới gần một đám võ giả, chắp tay cười hỏi:
Cả môn phái từ trên xuống dưới rất thích làm việc không chính thống, thích đi đường ngang ngõ tắt.
Thông qua vừa rồi điều tra, Chân Lý biết được Hỏa Sư Phái là môn phái tân tấn nhị lưu, nghe nói xuất thân là tặc phỉ, sau đó bị quan phủ chiêu an.
Còn nếu không có chỗ tốt, như vậy giữ cửa thu phí cũng có thể kiếm bộn, nghĩ thế nào cũng sẽ không thua thiệt.
Quan phủ đã từng cảnh cáo nhiều lần, bọn hắn quả thật cũng nghe và làm theo răm rắp, nhưng qua một thời gian thì vẫn chứng nào tật nấy.
Nữ nhân duy nhất trong nhóm vội vàng bịt miệng hắn: "Suỵt, nói nhỏ chút!
Ai ngờ lại gặp phải một lũ ăn không nói có, tâm tình gọi một cái hỏng bét, muốn mượn cơ hội thanh niên bạch y đến hỏi phát tiết một phen.
Mập mạp gật đầu tán thành: "Đúng vậy! Nếu Hỏa Sư Phái mà có năng lực xây dựng ngôi miếu này, ta dám trồng cây chuối đi tiểu."
Nữ nhân vừa bực mình vừa buồn cười, bấm hắn một cái: "Còn nữa, nói năng cẩn thận chút, ở đây còn có người khác đây này."
Thanh niên bạch y nghe vậy liền kinh ngạc: "Thật có thần kỳ như vậy?
Chương 159: Hỏa Sư Phái. (Cầu bấm chuông theo dõi)
Bởi vì cái gọi là muốn hiểu bản chất thì phải xem hiện tượng từ góc độ khác nhau.
Nhưng người xưa có câu "thượng bất chính thì hạ tắc loạn" hoặc nói "là c·h·ó thì không đổi được đớp phân".
Còn các thế lực ngang hàng hoặc mạnh hơn thì miễn phí, qua đây có thể thấy được đạo lý "đối nhân xử thế" trực tiếp kéo căng.
Muốn hao lông dê mà hao đến cả trên người của ta..."
"Hỏa Sư Phái...cùng với một đám bang phái sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
...
Đương nhiên đã nghĩ minh bạch việc này, Chân Lý không thể để bọn chúng càn rỡ:
Thế còn đám Hỏa Sư Phái này là sao, bọn hắn mở nơi này à?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đương nhiên, người của quan phủ hoặc các thế lực nhị lưu trở lên thì không cần."
Hỏa Sư Phái một xuất thân không tốt, hai danh tiếng lại thối, muốn quật khởi tất nhiên phải đi con đường không thường quy.
Tin tức về sự xuất hiện của Thần Miếu và kinh văn truyền ra, lại thêm nhiều người chứng thực, mọi người đều biết đây là cơ duyên từ trên trời rơi xuống.
Bọn hắn lựa chọn dùng cả vận mệnh của môn phái đặt lên bàn cược, đóng vai con chim đầu đàn, như vậy rất có khả năng sẽ chiếm được tiên cơ.
Hỏa Sư Phái biết mình có thể chọc ai, không thể chọc ai, điển hình của h·iếp yếu sợ mạnh.
Bọn hắn đang đánh cược.
Thanh âm được một gã Tiên Thiên võ giả dùng chân khí phát ra vang vọng, lặp đi lặp lại nhiều lần, xung quanh bắt đầu truyền đến từng tiếng xì xào bàn tán.
Huynh đệ ngươi nghe một chút là được rồi, ai tin tưởng người đó là kẻ ngu."
Việc đã truyền ra cả cái đất Thanh Sơn này rồi, ta nói miếu này có..."
"Đám người này nghĩ rất đẹp.
Mà nơi có lợi ích, tất nhiên sẽ hấp dẫn lấy những kẻ có dã tâm, chỉ là Chân Lý không nghĩ tới nhanh như vậy đã xuất hiện.
Cả đám theo âm thanh liếc nhìn qua, gặp người tới chỉ là một thanh niên bình thường, liền hạ xuống cảnh giác.
Tất nhiên, bọn hắn cũng không phải ngu xuẩn, nếu không cũng không tồn tại được đến bây giờ.
"Nhưng vì xây dựng nơi này, chúng ta đã tiêu tốn rất nhiều vàng bạc và nguyên thạch, vậy nên ai muốn vào trong thì phải nộp lên mười lượng bạc."
Từ khi chứng kiến Băng Ngữ Yên chiến đấu cùng Ngũ Bạt Tôn Giả gây ra động tĩnh, Chân Lý đã từng phục chế lại khung cảnh lúc ấy trong đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cho dù đã truyền thừa nhiều năm, nhưng Hỏa Sư Phái vẫn chứng nào tật nấy, trộm c·ướp đã ngấm vào trong tư tưởng của môn nhân.
Cả đám chợt nhìn nhau, gương mặt kinh nghi bất định.
Miếu này chính là Hỏa Sư Phái chúng ta mở, các ngươi hẳn là biết vào trong này sẽ nhận được thứ tốt, có thể giúp các ngươi đổi đời."
"Bái kiến chư vị huynh đài, xin hỏi đang xảy ra chuyện gì? Tại sao nơi này lại tụ tập đông người vậy?"
Không chỉ riêng Hỏa Sư Phái, mà đây là đa số tông môn, thế gia bệnh chung.
Dù có g·iết hết đám này, cũng không thể trách hắn ra tay độc ác. Có trách thì trách Hỏa Sư Phái quá xui xẻo, trực tiếp đụng lên họng s·ú·n·g tìm c·hết.
Mập mạp cũng một mặt kinh sợ: "Gặp quỷ, vừa mới đứng một đống ở đây, thế nào đảo mắt liền không thấy người?"
Bọn hắn chiếm lĩnh Thần Miếu, nhưng chỉ thu tiền bang phái, tán tu và phàm nhân không nơi nương tựa.
Người ta dù sao cũng là thế lực có Tông Sư, chúng ta không chọc nổi."
Đám người này hết sức bất mãn với hành vi của Hỏa Sư Phái.
Võ Thánh xuất thủ trong Đan Vực đã có thể tác động đến đường kính 10 cây số, như vậy nếu toàn lực bạo phát không giới hạn đây?
Cầu hoa tươi, cầu gạch đá!
Vừa nói, hắn vừa chỉ vào tên Tiên Thiên võ giả đang diễn thuyết kia.
Võ giả cao gầy lại cười lạnh: "Hừ...một đám người này cậy mạnh h·iếp yếu, bôi nhọ tên tuổi của Tông Sư.
"Cái giá này đã rất rẻ rồi, vì nể mặt chúng ta là đồng hương, người nơi khác đến sẽ chỉ phải giao nộp càng nhiều hơn.
Võ giả cao gầy đứng cạnh tên mập mạp cười lạnh: "Hỏa Sư Phái nói khoác mà không biết ngượng.
Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ.
Cũng không phải hắn sợ bọn này, chỉ là việc này nhìn như đơn giản, nhưng một khi xử lý không tốt, sẽ kéo đến vô tận phiền phức.
...
Chân Lý lâm vào trầm tư, "Bang phái cảnh giới cao nhất mới là Tiên Thiên, không đáng để lo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tất cả nghe đây!
Chân Lý cũng bị sự vô sỉ của bọn hắn làm bật cười.
Nguyên bản bọn hắn nghe tin nơi này có thứ tốt, các huynh đệ tỉ muội định tụ tập một chỗ cùng đến xem. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
A? Hắn đi đâu rồi? Vừa nãy còn ở đây cơ mà?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.